Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17: Tình Cảm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.....
–Không...anh..không sao...em đừng...khóc_ Hơi thở anh càng lúc càng khó khăn nhưng vẫn muốn trấn an tinh thần cho cô.

Được một lúc sau thuộc hạ của anh đến. Lập Duy lập tức đến xem tình hình của anh rồi chở anh về biệt thự. Suốt đường đi anh luôn nắm tay cô và luôn nói chuyện với cô khiến cô đang khóc lại càng thêm khóc hơn. Cô cảm thấy mình yêu anh, rất yêu anh không muốn anh rời xa cô, ngay cả anh cũng thế, thấy cô lo lắng cho mình vậy anh càng thêm sự tự tin để dẫn dắt vợ yêu a.
..........
Sáng hôm sau, cô bước lên phòng Dương Khiết thấy trên vai anh được băng bó bằng vải trắng cô hết sức đau lòng, bước đến bên giường anh vén mái tóc anh lên cô ngắm anh, khoảng khắc này thật bình yên.

– Ngắm đủ chưa?_anh vô sỉ nhưng cũng rất dịu dàng nói với cô, khi tỉnh thấy người đầu tiên anh muốn thấy đang ngồi bên cạnh mình anh cảm thấy thật hạnh phúc.

–Anh tỉnh từ khi nào?_cô giật mình hỏi anh.

– Thấy em si ngốc ngắm anh, tưởng sẽ được hôn trộm nhưng đợi mãi không được đành phải mở mắt ra._ anh chọc cô.

– Ai si ngốc ngắm anh chứ _cô đỏ mặt phản bác.

– Nguyệt nhi những lời lúc trên xe em nói là thật chứ?_ Anh nghiêm túc nhìn cô bổ sung.

–Lời gì tôi không nhớ_cô hỏi lại anh.

– Vậy anh lại nghe có người nói yêu anh.

Ai nói yêu.. yêu anh chứ _cô đỏ mặt nói, không phải lúc đó anh đã ngất rồi sao.

– Thật tội nghiệp anh vì người ta suýt mất cái mạng_nghe Thất Vũ Nguyệt nói vậy anh giả vờ giận rỗi quay đi.

– Này_cô khều tay anh lại lí nhí nói

– Đừng giận mà, em yêu anh Khiết..anh đừng..._ chưa nói hết câu môi cô đã bị bịt lại bằng nụ hôn của anh.

Đầu lưỡi anh thâm nhập vào khoang miệng của cô, ngậm lấy chiếc lưỡi đinh hương ngọt ngào, cô cũng vòng tay lên cổ anh đáp trả.

– Khụ.. Khụ..haha.. xin lỗi hai người cứ tiếp tục, tớ chưa thấy gì hết_Lập Duy cười nhìn ánh mắt nguy hiểm của Dương Khiết đang nhìn mình.

– Biết vậy sao không ra ngoài, để tớ còn tiếp tục !_ Dương Khiết tức giận vì bị phá đám.

– Khiết..._Vũ Nguyệt đỏ mặt rúc đầu trong ngực anh, không ngờ anh còn nói những lời đó.

Nhìn người con gái trong lòng thẹn thùng anh cười. Thấy cảnh chàng chàng thiếp thiếp của hai người Lập Duy cười châm chọc.

– Ái chà! Khiết nha~ nỡ lòng nào cậu có thể bỏ rơi mình mà cậu ôm em gái Vũ Nguyệt này là sao?Hờn cậu~_ nói xong Lập Duy bước ra ngoài không quên đóng cửa lại cho hai người họ.

– Sao vừa nãy anh lại nói những lời đó chứ_ Thất Vũ Nguyệt giận dỗi đập nhẹ vào ngực Dương Khiết.

– Anh nói đều là thật_anh bịt môi cô lại tay anh đưa vào áo cô nhẹ nhàng xoa nắn nụ hoa ẩn sau chiếc áo ngực của cô.

– Ưm...Khiết..anh đang bị thương không được_ nói xong cô đẩy anh ra đỏ mặt chạy ra ngoài.

Để anh lại trong phòng một bụng dục hỏa.

Đến lúc anh bình phục, em khó mà xuống giường được_Anh bá đạo nói.

Sáng hôm sau trong phòng anh, thuộc hạ đã ở đây báo cáo tình hình công việc và bang.

– Điều tra là ai làm ?_anh dùng ánh mắt lạnh lùng hỏi Trần Kiệt.

– Là cha của tiểu thư Tâm Nguyên thưa Lão Đại.

– Giết sạch Mộc gia, đem lão ta về trụ sở bang_đụng đến anh đã khó sống, ông ta còn cả gan đụng đến bảo bối của anh.

– Vâng.
Sau khi thuộc hạ rời đi cô bưng tô cháo bước vào.

– Lãnh ăn cháo đi còn nóng_đến trước mặt anh đưa cháo cho anh.

– Em đút anh đi, tay anh không cử động được_ Anh mỉm cười gian xảo nói với cô làm cô đỏ mặt.

– Có bỏng không_thổi cháo, cô ân cần đút cho anh.

–  Ừ, rất ngon _anh mỉm cười hạnh phúc nói với cô.

Sau khi ăn xong anh nói với cô :
– Anh muốn đi tắm.

– Để em gọi Lập Duy giúp anh.

– Em giúp anh là được

Nhưng mà.._nghe anh nói gò má cô ửng hồng.

– Em lỡ để người khác nhìn thấy cơ thể anh sao_nói xong lập tức dùng cánh tay không bị thương lôi cô vào nhà tắm.
..............………………
Ai nha~ ta còn phải đi học nên 1 tuần có thể ra 2 chap hoặc 1 chap nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top