Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 8: Trại hè huấn luyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, cũng là ngày mà Inari phải rời Kyushu.

"Bái bai. Khi nào rảnh thì cậu lại ghé qua chỗ tôi nha. Tôi luôn sẵn lòng tiếp đón."

"Ừm. Tôi đi đây. Bai."

Vẫy tay chào tạm biệt Hawks, Inari kéo hành lí chuẩn bị về Shizuoka.

"Trở lại Shizuoka thôi!"

.

.

.

Kết thúc nghỉ phép, Inari quay trở lại dạy học ở U.A.

"Hế lô mấy đứa! Cô quay lại rùi nè!"

Inari chào lớp 1-A.

Thấy Inari bước vào, cả lớp đồng loạt đứng lên chào cô.

"Chào buổi sáng, Goriya-sensei!"

"Ừm. Chào buổi sáng. Chúng ta bắt đầu vào bài học thôi nhỉ?"

"Vâng!"

Cả lớp đồng thanh trả lời.

Tiết dạy của Inari vẫn là xoay quanh tình huống giả lập. Ai trong lớp cũng đều chú ý đến các tiết giảng dạy của Inari, nó rất thực tế, thú vị và dễ hiểu. Dần dần, môn học của Inari đã trở thành môn học yêu thích nhất của các học sinh.

Inari lúc đầu nghĩ là làm giáo viên cũng không thú vị lắm, nhưng sau một khoảng thời gian dạy học ở U.A, cô cũng cảm thấy nó khá vui và không có gì nhàm chán.

"Làm giáo viên cũng không tệ nhỉ?"

"Em cũng thấy nó khá vui đúng không?"

Cô Midnight hỏi Inari.

"Vâng. Lúc đầu em nghĩ nó sẽ không vui đâu nhưng giờ thì em thay đổi suy nghĩ rồi."

"Cô biết mà. Vì lúc đầu cô cũng nghĩ vậy đấy. Càng tiếp xúc nhiều với bọn trẻ thì cô càng cảm thấy chúng rất đơn thuần. Tụi nó bây giờ chỉ là học sinh thôi, nhưng tương lai sẽ là những anh hùng mạnh mẽ. Chúng ta là những người đi trước, là những người có trách nhiệm dẫn dắt những học sinh đó đi đến con đường đúng đắn, công việc giáo viên này cũng quan trọng không kém gì công việc anh hùng cả. Em có thấy vậy không?"

"Vâng, đúng là như vậy. Em nghĩ bản thân mình sẽ phải quản lũ trẻ ồn ào này khá lâu đây."

"Haha, chắc cô cũng vậy đó." (Tự nhiên viết đến câu thoại này buồn quá trời.)

.

.

.

Vậy là đã kết thúc học kì 1, kì nghỉ hè cũng đã bắt đầu. Do ảnh hưởng của đợt tấn công của tội phạm ở USJ, U.A đã đề cao cảnh giác hơn bao giờ hết. Nhằm nâng cao khả năng chiến đấu của các học sinh, vậy nên, thầy hiệu trường đã cho các học sinh tham gia trại hè huấn luyện tại khu rừng thuộc tư nhân của nhóm Pussycats. Inari là giáo viên dạy môn Chiến lược đối kháng, là môn học có liên quan đến sự phát triển năng lực của học sinh nên cô được thầy hiệu trưởng điều đi cùng.

Inari đã đến chỗ trại hè huấn luyện trước tất cả mọi người.

"Woa. Đất tư nhân mà cũng rộng thật đấy."

Nhìn ngắm khu rừng rộng lớn, Inari không khỏi cảm thán về độ giàu có của nhóm Pussycats.

"Không biết bao giờ mình mới có thể mua được mảnh đất to như thế này nhỉ?"

Khoảng vài phút sau thì xe buýt của lớp 1-A đã đến. Các học sinh lần lượt xuống xe, ai cũng ngáp dài ngáp ngắn.

"Chào cả lớp!"

"Ô! Cô Goriya cũng ở đây sao?" – Denki.

"Ừm. Cô cũng được điều đi giám sát mấy đứa ở trại hè đó."

"Yay! Có cô Goriya ở đây thì vui quá rồi!" – Mina.

Cả lớp ai cũng vui vì có cả sự góp mặt của Inari trong đợt huấn luyện này.

"Chào thầy."

Inari cúi đầu chào thầy Aizawa.

"Ừm. Mà em đến đây bằng gì vậy?"

"Em biết đường rồi nên em tự bay đến đây luôn chứ không có đi xe."

"Yo Eraser!"

Cả lớp 1-A và Inari đều đổ dồn sự chú ý về phía tiếng của người vừa gọi thầy Aizawa.

"Đắm chìm trong ánh mắt lấp lánh!"

"Hỡi những chú mèo đáng yêu và tinh anh!"

"Wild, Wild...Pussycats!"

Màn giới thiệu vô cùng độc đáo khiến Inari lẫn lớp 1-A đều đang đơ-ing.

"Hai người họ là những anh hùng chuyên nghiệp sẽ hợp tác với chúng ta lần này, Pussycats." – Aizawa.

Bầu không khí im lặng một hồi, Midoriya đột nhiên hào hứng lên tiếng.

"Họ là đội anh hùng 4 người đứng ra mở công ty riêng! Biệt đội kì cựu chuyên tham gia những nhiệm vụ giải cứu người mắc kẹt trên núi! Tính cả năm nay là họ sẽ có 12 năm sự nghiệp-."

Thằng bé chưa nói hết thì đã bị bịt miệng lại bởi móng vuốt của Pixie-Bob.

"Tâm hồn bọn mị vẫn là thiếu nữ 18 nhé!"

Có lẽ do Pixie-Bob chưa chấp nhận được bản thân đã bước qua tuổi 30 nên vẫn cố chấp níu kéo hình tượng xuống 18 tuổi.

"Tâm hồn bọn tôi thế nào...?"

"V-Vẫn 18 ạ..."

"Thằng bé cũng chỉ phổ cập thông tin thôi mà."

Nhóm Pussycats kết thúc màn giới thiệu của mình. Lớp 1-A đều đồng thanh chào hai người họ.

"Rất hân hạnh được gặp các cô."

Inari nhận ra bản thân mình cũng chưa chào hỏi hai người họ nên cũng cúi đầu chào.

"Chào hai chị, em là Goriya Inari, tên anh hùng là Evelyn, đồng thời cũng là giáo viên tại U.A. Rất hân hạnh được gặp hai người."

"Ừm, tụi chị cũng rất hân hạnh được gặp em."

Pixie-Bob và Mandalay cũng đáp lại lời chào của Inari.

Kết thúc màn chào hỏi, nhóm Pussycats chỉ dẫn cho mọi người chỗ nghỉ sắp tới.

"Chỗ nghỉ của mọi người ở dưới chân núi đằng kia."

Nhìn theo hướng chỉ tay của Mandalay.

Lớp 1-A: "Xa thế!"

"Hả? Nhưng sao chúng ta lại dừng ở đây?" – Ochako.

Nghe đến đây Inari cũng đoán được tiếp theo lũ nhóc sẽ phải làm gì rồi.

"Lẽ nào..." – Asui.

"Không phải chứ..." – Sato.

"Hay quay lại xe buýt thôi." – Sero.

Tụi nhóc hoang mang như vậy, Inari chỉ biết thở dài một hơi.

"Quá muộn rồi mấy đứa."

"Giờ là 9h30, nhanh nhất...chắc trưa là tới chăng?"

Ai cũng hoảng loạn mau chóng quay lại xe buýt. Dù cố gắng chạy nhanh nhất có thể rồi nhưng cuối cùng vẫn là bị đẩy xuống khu rừng và bắt buộc phải vượt qua khu rừng đó mới đến được chỗ nghỉ.
Pixie-Bob đứng trước xe buýt, rồi cô dùng năng lực biến đổi địa hình, khiến cho mặt đất trồi lên và đẩy toàn bộ lớp 1-A xuống dưới. Trong lúc Pixie-Bob sử dụng năng lực thì cũng đã vô tình đẩy luôn Inari xuống dưới.

"Aaaa! Bẩn hết quần áo rồi!"

Mandalay từ trên cao nói vọng xuống với lớp 1-A.

"Vì đây là đất tư nên mấy nhóc cứ thoải mái sử dụng năng lực nhé! Mấy nhóc có 3 tiếng thôi đó! Nhớ phải tới đích bằng chính sức mình nhé! Sau khi băng qua khu rừng quái vật này!"

"Khu rừng quái vật?"

"Có lẽ sẽ có thứ thú vị để xem rồi đây!"

"Ể? Cô Goriya, sao cô lại ở đây?" – Yaoyorozu.

"Haha. Cô vô tình bị đẩy xuống dưới đây đó mà."

Đột nhiên có một con quái vật xuất hiện giữa khu rừng.

"Quái vật!?"

Mọi người ai cũng hoảng loạn.

"Cô Goriya à-."

Bọn nhóc khi gặp quái vật cũng hơi hoang mang nên tính nhờ Inari đang cùng mắc kẹt cùng họ, đánh bại con quái vật kia nhưng quay sang lại không thấy đâu.

"Cô Goriya đâu rồi!?"

"Này mấy đứa! Cô ở trên này!"

Cả lớp ngước mắt lên trời nhìn cô.

"Tớ quên mất là cô ấy có thể bay đấy." – Hagakure.

"Tớ cũng vậy." – Jiro.

Bản thân Inari cũng nhận thức được khu rừng quái vật này được sử dụng vào mục đích gì nên Inari thân là người làm giáo viên, cô chỉ nói vài câu động viên.

"Cố lên nha! Nhớ lời cô Mandalay nói đấy! Không xong không được ăn đâu đó! Cô đi trước đây nha! Bái bai!"

Lớp 1-A: (@_@)

Động viên xong thì Inari bay lên trên chỗ thầy Aizawa và nhóm Pussycats.

"Pixie-Bob, chị đẩy luôn cả em xuống rồi nè!"

"Hihi, xin lũi gái nhe!"

Inari đi đến chỗ thầy Aizawa và nói chuyện về đợt huấn luyện này.

"Công nhận năm nhất khóa này cũng vất vả nhỉ? Như khóa của em thì đến tận năm hai mới tiếp xúc với kiểu này."

Vừa phủi bụi trên quần áo, Inari vừa nói.

"Công nhận là vất vả thật đó." – Mandalay.

"Mục đích của trại hè lần này là đang muốn năng lực của chúng được tăng cường sớm, thường thì năm nhất sẽ nhẹ nhàng hơn, nên thế này với tụi nhỏ cũng hơi khó thật. Để chúng được phép sử dụng năng lực trong các trường hợp khẩn cấp, cung cấp cho chúng chứng chỉ để hành động như anh hùng. Với tình trạng lũ tội phạm đang manh động như hiện giờ, chúng cần phải học được cách tự bảo vệ bản thân mình." – Aizawa.

"Giờ thì đáng lo hơn trước rồi. Dù có hơi vất vả, nhưng em mong là tụi nhỏ sẽ vượt qua được giới hạn của chính mình. Chúng ta đương nhiên là anh hùng, nhưng không phải lúc nào cũng có thể đứng ra mà bảo vệ tụi nó. Tụi nó phải tập làm quen nguy hiểm rình mò khắp nơi thôi."

"Đúng vậy. Đó chính là mục đích đang được hướng tới."

Cũng phải thật nể phục cách mà U.A làm việc, cập nhật tình hình và nhanh chóng đưa ra giải pháp phù hợp. Inari thấy khá thích khóa năm nay nên cô hơi tò mò tụi nhỏ sẽ chiến đấu với đám quái vật kia ra sao.

"Goriya, em đi đâu vậy?" – Aizawa.

"Em muốn quan sát một chút."

Inari lập tức biến mất ngay trước mắt Mandalay và Aizawa. Hai người chỉ vừa mới nghe Inari nói xong thôi mà đã thấy Inari trên trời cao rồi.

"Công nhận, em ấy cũng nhanh thật nhỉ?"

"Vậy mà hồi trước nó không bao giờ chịu bộc lộ năng lực thực sự của mình đâu."

"Anh với Goriya quen nhau từ trước sao?"

"Ừm, nó từng là học sinh của tôi mà. Con bé này là một đứa "thích giấu nghề" chính hiệu."

"Năng lực của Goriya là gì vậy?"

"Điều khiển vạn vật bằng suy nghĩ và bay lượn. Năng lực cho phép Goriya có thể dùng suy nghĩ điều khiển mọi vật, còn bay lượn thì đơn giản chỉ là bay lượn thôi nhưng tốc độ cũng nhanh kinh hồn."

"Sở hữu hai năng lực sao?"

"Đúng vậy, em ấy sở hữu hai năng lực. Cách sử dụng năng lực vô cùng đơn giản và vô cùng tiện lợi. Đó là lí do vì sao nó gần như không có giới hạn. Giới hạn duy nhất chính là những vật thể trên 200 tấn là em ấy không thể điều khiển được."

Mandalay mở to mắt kinh ngạc nhìn về phía Inari.

"Học sinh của anh...toàn là những người ưu tú nhỉ?"

Thầy Aizawa nhếch mép cười.

"Đương nhiên, mọi học sinh đến từ U.A đều ưu tú cả mà."

Về phía Inari, cô đang ở trên cao quan sát tình hình ở dưới khu rừng quái vật. Con quái vật bị hạ bởi Midoriya, Iida, Todoroki và Bakugo.

"Bộ ba ở Hosu vẫn ấn tượng nhỉ? Còn có cả cậu bạn Bakugo nữa. Thứ sức mạnh đó, quá tuyệt!"

Con quái vật vừa bị hạ nhưng chưa kịp thở thì đã có thêm nhiều quái vật nữa xuất hiện.

"Chắc chắn đây chính là cơ hội để tất cả các em tỏa sáng đó lớp 1-A, cho cô thấy các em làm được những gì đi nào!"

Ba tiếng sau, lớp 1-A đã đến chỗ nghỉ đúng hẹn. Bước ra khỏi khu rừng, đứa nào đứa nấy cũng đều trông rất tơi tả. Còn Inari thì từ trên trời cao nhẹ nhàng hạ cánh xuống mặt đất. Sau 3 tiếng quan sát từ trên cao, Inari đánh giá cao thực lực của toàn bộ học sinh lớp 1-A. Dù phải đối mặt với thử thách khó khăn nhưng các học sinh vẫn không bỏ cuộc mà vẫn tiếp tục tiến lên. Nhiệm vụ chỉ là đánh bại quái vật và băng qua cánh rừng, nhưng thông qua nhiệm vụ này, Inari đã nhìn thấy được sự kiên trì, sức bền bỉ, tiềm năng của các học sinh. Đó là dấu hiệu tốt cho một tương lai tốt đẹp cho xã hội anh hùng này.

"Các cô đùa bọn em à? Ba giờ đồng hồ?" – Sato.

"Xin lỗi nha, với bọn cô chỉ cần thế thôi." – Mandalay.

"Ý là khoe các cô giỏi hơn bọn em à? Xấu tính..." – Sato.

"Làm tốt lắm các em! Cô thực sự rất hài lòng! Đối với năm nhất, cô nghĩ là các em sẽ tốn nhiều thời gian hơn cơ. Trong ba giờ các em đã giải quyết xong đám quái vật đó, thực sự...thực sự quá ấn tượng!"

Inari hào hứng nói ra nhận xét của bản thân.

"Đúng vậy. Mấy đứa giải quyết đám quái nhanh hơn bọn chị tưởng, vậy nên bọn chị sẽ thưởng cho mấy đứa một bữa ăn thịnh soạn nhoa!" – Pixie-Bob.

.

.

.

Sau khi được ăn no nê, lớp 1-A đều đã tắm rửa sạch sẽ và đi ngủ.

"Lại sắp trôi qua một ngày rồi nhỉ?"

Chuông điện thoại của Inari bỗng reo lên.

"Keigo? Sao đột nhiên lại gọi cho tôi vậy?"

"Thấy chán quá nên gọi."

"Giờ này cũng muộn rồi. Mà có phải cậu vẫn đang ở văn phòng làm việc đúng không?"

"Đâu có, tôi về nhà từ lâu rồi."

"Đâu cho xem nhà cậu coi. Nhỡ cậu nói dối tôi thì sao?"

"Vâng, để tôi mở camera cho cậu xem."

Hawks mở camera chứng minh cho Inari thấy mình đang ở nhà.

"Đó thấy chưa?"

"Thấy rồi. Vậy thì tốt. Cứ tưởng cậu nói dối tôi."

"Tôi có bao giờ dám nói dối Inari-chan đâu ~. Cậu đang ở đâu vậy? Nhìn cảnh xung quanh toàn rừng cây thế kia?"

"Tôi có việc nên phải đến đây."

Cả hai nói chuyện với nhau một lúc lâu, đến khi Hawks buồn ngủ mới chịu cúp máy.

"Ừm. Thôi tôi buồn ngủ quá rồi. Cậu nghỉ sớm đi."

"Vậy bai nha."

"Bai~"

Tạm biệt nhau xong thì Hawks cúp máy trước. Inari chuẩn bị đi về phòng ngủ. Bỗng nhiên có một tiếng động lạ, Inari quay lại quan sát. Quay lại không thấy ai, nhưng vì bệnh nghề nghiệp nên cô tiến lại gần chỗ phát ra tiếng động lạ. Inari đi chầm chậm về phía một cái cây, gần đến chỗ cái cây thì một con mèo lao ra.

"Phù. Làm hết hồn! Làm tao cứ tưởng có ai khả nghi ở đây!"

Thấy không còn gì khả nghi nữa nên Inari mới yên tâm đi về phòng ngủ.

Khi Inari đã đi xa khỏi khu rừng, có một người bước ra và nhìn về phía Inari.

"I-Inari?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top