Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 57: (1) Ánh trăng sáng của lão đại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Nhan

Hãy ủng hộ mình tại wattpad tiemcachua nhé.

Chúc mọi người một ngày tốt lành!!!

Nhan đang beta lại và sửa cả cách xưng hô nên có thể mọi người thấy sẽ hơi lủng củng giữa trước và sau, Nhan rất xin lỗi vì sự bất tiện này ạ, mong mọi người sẽ thông cảm. Nhan sẽ xong nhanh thôi, nếu không phiền thì mọi người có thể đọc TG3 trước cũng được nè, iu iuuu

------------------------------

Lạch cạch --

 Một chậu nước lạnh như băng dội xuống đầu.

 Khúc Yên lạnh đến run rẩy.

"Chặn cửa nhà vệ sinh, không cho cô ta ra ngoài!"

 "Chỉ bằng loại hèn hạ như cô ta mà cũng dám câu dẫn Lục giáo thảo*, sao không tự tiểu ra một bãi rồi soi lại chính mình?"

*Giáo thảo : nam sinh vừa đẹp trai vừa học giỏi

 "Đúng a, biết rõ người Lục giáo thảo yêu thích là nữ thần Sương Sương mà còn dám đào góc tường, không biết xấu hổ!"

 Người bên ngoài không chút kiêng kỵ mắng, dùng gậy gỗ chặn ngang tay nắm cửa phòng vệ sinh, hi hi ha ha rời đi.

 Khúc Yên rũ rũ nước, đồng phục còn ẩm ướt, dinh dính nhớp nháp thật khó chịu.

 Cô nhíu nhíu mày, mở hệ thống: "Tiểu Thất, đem tư liệu cơ bản thế giới này bày ra cho tôi."

 Trong đầu cô nhanh chóng hiện ra một màn hình, phía trên có chữ có hình, giới thiệu rất kỹ càng.

 Khúc Yên xem xong, không khỏi nhếch nhếch môi...

 Thế giới này, có chút ý tứ.

 Lại có một người trùng sinh.

 "Bên ngoài có ai không? Có người không?" Khúc Yên một bên gõ cửa kêu cứu, một bên nghiên cứu tình huống.

Nguyên chủ cũng gọi là Khúc Yên, học sinh lớp 12.

 Nguyên chủ có một chị gái ruột tên là Khúc Sương Sương, là một người trùng sinh.

 Kiếp trước Khúc Sương Sương sống rất thê thảm, bài tốt trong tay đánh nát nhừ, cuối cùng gả cho một con ma bài bạc có khuynh hướng bạo lực, bị chồng đánh chết.

 Sau khi sống lại, Khúc Sương Sương vui sướng vạn phần, cô ta muốn bắt đầu ngược gió trở về lật ngược tình thế!

 Cô ta biết trong trường học có hai thiếu niên cùng một người đàn ông khác tương lai sẽ trở thành nhân vật đứng đầu xã hội.

 Trùng hợp chính là ba người đàn ông này cũng từng được em gái cô ta - Khúc Yên trợ giúp.

 Khúc Sương Sương không chút nào áy náy nhận hết công lao thuộc về nguyên chủ.

 "Chậc chậc." Khúc Yên nhịn không được giễu cợt một tiếng, "Rốt cuộc là ai không cần thể diện? Một đóa Bạch Liên Hoa tuyệt thế a."

 "Ai ở trong nhà vệ sinh nữ gõ cửa vậy?"

 Bên ngoài, một âm thanh nhẹ nhàng của con trai vang lên.

 "Tớ bị nhốt rồi! Cậu có thể đi vào giúp tớ mở cửa không?" Khúc Yên cất giọng đáp lại.

 Thiếu niên rất nhanh liền đi vào, đem gậy gỗ chặn ngang trên tay cầm lấy ra rồi mở cửa phòng vệ sinh.

 "Cảm ơn cậu." Khúc Yên lễ phép nói.

 Đôi mắt thiếu niên xinh đẹp bỗng nhiên nheo lại, gương mặt anh tuấn trở nên rất lạnh lùng: "Là cậu."

 Khúc Yên ngước mắt nhìn hắn, không quá xác định nói: "Lục Cảnh Diệu?"

 Lục Cảnh Diệu hừ một tiếng: "Sớm biết là cậu, tôi sẽ không xen vào việc của người khác."

 "Ồ? Vậy cậu lại nhốt tôi vào đi. Dù sao thì người bắt nạt tôi cũng không chỉ có cậu." Khúc Yên miễn cưỡng liếc hắn một cái, cởi dây buộc tóc ra, tóc dài ướt nhẹp xõa xuống.

 Quần áo cô ướt đẫm, đồng phục là áo sơ mi trắng ướt hết, nội y màu hồng bên trong đều có thể nhìn rõ ràng.

 Một đầu tóc dài xoã tung nửa che khuôn mặt, một đôi mắt hạnh sáng rực rỡ, vừa xinh đẹp lại lười biếng.

 Ánh mắt Lục Cảnh Diệu lơ đãng lướt qua trước ngực cô, gương mặt thiếu niên tuấn tú trong nháy mắt đỏ lên.

 Hắn vội vã quay mặt sang chỗ khác, trong lòng có cảm giác kỳ quái.

 Khúc Yên này cả ngày rụt rụt rè rè đi theo phía sau hắn, nói năng thì lắp ba lắp bắp.

 Hôm nay có vẻ như có chút không giống?

 "Cậu không đi sao?" Khúc Yên tự mình đi ra ngoài, thuận miệng nhắc nhở một câu, "Đây là nhà vệ sinh nữ. Nhưng nếu cậu thích thì cứ tiếp tục đợi."

 Mặt Lục Cảnh Diệu tối sầm lại, nhanh chân đi ra.

 Khúc Yên ở bên ngoài phía dưới góc tường nhà vệ sinh tìm được cặp sách của nguyên chủ, bên trong sớm đã bị lục tung, sách giáo khoa sách bài tập tất cả đều bị xé nát.

 "Bạo lực học đường a." Cô lẩm bẩm, "Nguyên chủ thật thảm."

 Lục Cảnh Diệu ra khỏi nhà vệ sinh liền không để ý đến cô ta, đi về phía trường học.

Bóng lưng thiếu niên thanh lãnh cao lớn, lộ ra khí tức người lạ chớ gần.

 Khúc Yên hết lần này tới lần khác mang theo cặp sách đi theo phía sau hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top