Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: ¡Ya casate Bruno!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bruno đi thẳng về nhà. Bản năng đầu tiên của anh ấy là bước đến phòng khách rộng mở và nhìn xung quanh xem anh ấy có thể nói chuyện với ai trước. Khi anh bước vào, casita chào anh, vẫy cửa sổ về phía anh. Bruno vẫy tay lại và casita mở lối vào chính cho anh ấy.
Ngay khi cánh cửa mở ra, anh nhìn thấy Pepa với một đám mây bão trên đầu. Cô ấy đang mắng Dolores bé bỏng, và đứa trẻ mới biết đi đã khóc rất to, gần như la hét. Ngay sau đó Julieta bước vào phòng khách và đưa cho Dolores một miếng bánh quy. Cô ấy ăn nó, và sau đó đã ngừng khóc.

-" Ay Dolores, ta đã bảo con đừng chạy lung tung như vậy, rất nguy hiểm. Thấy chưa, con lại vấp phải một viên gạch." Pepa thở dài.

-"Ồ không, nhóc cũng bị thương bởi một viên gạch? Một lúc trước, áo sơ mi của ta đã bị rách bởi một viên gạch." Bruno cười khúc khích, quỳ xuống nói chuyện với Dolores.

-" Ta đã phải chiến đấu cho cuộc sống của mình!" Bruno phóng đại, giả vờ ngất xỉu một cách kịch tính.

Dolores bật cười trước cách giải thích có chút kịch tính của anh ấy về thời điểm này và mỉm cười.

-"Cảm ơn anh, Bruno." Pepa mỉm cười với anh khi cô cúi xuống bế một Dolores đang hạnh phúc.

-" Nó không đáng để cảm ơn, Pepa." Bruno mỉm cười.

-"Còn em, sao em về sớm thế, em tưởng Y/N may áo mới cho anh?" Julieta hỏi khi làm một mẻ bánh quy mới.

Ngay khi cô ấy nói, Felix bước vào phòng:

-"Làm thế nào mà anh mong đợi cô bạn gái nhỏ của mình ở lại với anh nếu anh luôn bỏ rơi cô ấy, Bruno. ~" Felix trêu chọc.

-"Cô ấy ... cô ấy chưa phải là bạn gái của anh, Felix ..." Bruno cười khúc khích.

-"Chà, anh cần phải nhanh chóng tiến tới đi vì cô ấy là chủ đề của thị trấn gần đây. Quần áo của cô ấy đã bán rất nhiều." Felix vừa nói vừa hôn lên má Dolores.

-"Chiếc váy của em là một trong những tác phẩm của cô ấy, thấy sao!?" Pepa mỉm cười, khoe chiếc váy của mình.

-"Chà, cô ấy may quần áo rất đẹp, anh cũng rất thích cô ấy... nhưng, anh không nghĩ cô ấy cũng thích anh như vậy. Nếu có gì không may mắn xảy ra, anh sẽ tự làm mình xấu hổ trước mặt cô ấy." Bruno thở dài.

-" Em đã làm cái gì? Có phải em làm hỏng chuyện gì đó không, Bruno?" Julieta hỏi.

-"Không không, em chỉ ... cô ấy lấy một số số đo cho chiếc áo ... và...cô ấy yêu cầu em cởi áo ra và em đã rất lo lắng." anh ấy bắt đầu.

Felix quay về phía vợ mình, nhìn cô ấy đầy kinh ngạc. Pepa cũng làm như vậy với Felix. Sau đó, cả hai nhìn Bruno với đôi mắt trợn tròn.

-"Cô ấy đã có số đo của anh rồi, Bruno. Cô ấy chỉ đang cố nhìn anh thêm một chút thôi-" Pepa luống cuống.

-"Không, cô ấy nói cô ấy chỉ đang kiểm tra xem chúng có thay đổi hay không." Bruno bẽn lẽn đáp lại.

Ý nghĩ rằng người phụ nữ anh yêu dùng công việc của mình như một cái cớ để làm việc đã khiến trái tim anh đập mạnh hơn bao giờ hết. Sự táo bạo và xinh đẹp của cô chính là điểm thu hút ánh nhìn của anh, và nếu những gì họ nói là đúng, anh sẽ thấy mình yêu cô nhiều hơn.

-"Và chúng thậm chí đã thay đổi?" Felix hỏi.

-"Chà, Y/N nói rằng chúng không có thay đổi, vì vậy ..."

-"Cô ấy thích em Bruno." Julieta cười khúc khích.

-"Thấy chưa! Ngay cả Juli cũng thấy nó rõ ràng như thế nào." Pepa thốt lên.

-"Chà, cô ấy đã mất một khoảng thời gian nhưng quá lâu để đo vòng ngực của anh. Có cảm giác gì đó ... giống như cô ấy đang nhìn vào ngực anh và chiêm ngưỡng nó, nhưng anh- Y/N, cô ấy có lẽ chỉ đang xem xét mà thôi ..." Bruno thở dài. Agustín đi ngang qua và thở dài khi đứng cạnh Julieta.

-"Bruno, anh quá lãng xẹt, em không biết nên buồn hay nên thất vọng." Felix lắc đầu.

-" BRUNO KHI CÓ NGƯỜI PHỤ NỮ MẤT TẬP TRUNG KHI ĐANG ĐO CƠ THỂ CỦA ANH TỨC LÀ CÔ ẤY THÍCH ANH!" Pepa hét lên gần như muốn xé bỏ tấm vải bịt mắt tinh thần trên mắt cô ấy.

Anh cáu kỉnh và ngay lập tức casita mang cho anh ấy món đồ nội thất bằng gỗ gần nhất.
Bruno nhanh chóng gõ vào nó, sau đó niệm, "Knock knock, gõ vào gỗ!" Gõ đầu vào cuối.
Anh thở dài nhìn cô và nhìn Pepa với khuôn mặt hiện rõ một cảm xúc, hy vọng.

-" Anh không biết, Peppy ..." anh đỏ mặt, lo lắng đưa tay vuốt tóc.

-"Bruno, anh chắc là cô ấy thích em. Tại sao cô ấy lại đề nghị may cho em một chiếc áo sơ mi mà không yêu cầu tiền trước?" Agustín nói từ trong bếp. Bruno đã không nhận ra khi họ bước vào đó.

-"Anh ấy nói đúng, cô ấy luôn cần tiền. Cô ấy sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội kiếm tiền của mình." Julieta nói thêm khi cô ấy đặt một chiếc áo choàng lên chiếc comal .

-"Ồ, nói về tiền, em sẽ mang cho cô ấy một ít Ajiaco ." Bruno đáp lại, cố gắng chuyển chủ đề.

-"À vâng, cách tốt nhất để đến trái tim ai đó là đồ ăn ~" Agustín mỉm cười, hôn lên má Julieta.

-" Chị có một vài phần ở đây. Lấy hai phần nhé!?" Julieta mỉm cười.

-" Cảm ơn Juli" Bruno mỉm cười.

-"Cô Y/N và bác Bruno sắp kết hôn? "Dolores hỏi đột ngột. Pepa và Felix cười khúc khích trước lời nhận xét của cô ấy

-" Ờm... chúng ta vẫn chưa ở bên nhau. "Bruno giải thích.

-" Cháu đã nghe cô ấy nói rất tốt về bác. Khi Abuela thông báo buổi lễ tặng quà của Isabela cho thị trấn, cháu và bác Julieta đã yêu cầu cô ấy may cho bác một bộ đồ cho buổi lễ và cô Y/N nói rằng bác Bruno thực sự tốt với cô ấy và cô ấy sẽ làm điều đó miễn phí." Dolores nói. Cả Pepa và Felix ngạc nhiên nhìn nhau.

-"H- Bác- à... nhưng.. thấy ..." Bruno ngại ngùng nói. "

-"Dolores, con yêu, con không nên nói với bác Bruno về bộ đồ ..." Pepa thở dài:
-"Ồ, nhưng em vừa nhắc đến nó, trời ạ!"

-" Chúng ta phải nói với anh ấy về những gì Y/N đã nói đúng không? "Cô ấy hỏi.

-" Chị cho là vậy. "Julieta cười khúc khích.

-" Nghe này, nghe này , tại sao anh không nhìn vào tương lai và xem liệu Y/N, em ấy có thích anh không? Ai biết được có lẽ cô ấy sẽ hôn anh tối nay. "Felix gợi ý.

-"Anh không biết, nếu anh gặp điều gì đó tồi tệ thì sao ...? Điều gì sẽ xảy ra nếu em ấy hóa ra không thích anh như vậy chút nào, và anh đi ra ngoài khi mọi người nghĩ tôi đã làm một việc gì đó tồi tệ và ngu ngốc-"

Pepa đập đầu anh ấy vào đầu mình: " TỈNH TÁO LÊN BRUNO! "Một đám mây sấm sét nhỏ trên đầu cô ấy.
Anh trai của cô ấy đứng đó với một chút bàng hoàng.

-"Đừng nghĩ rằng điều gì đó tồi tệ sẽ xảy ra. Càng làm vậy, mọi chuyện sẽ càng tồi tệ hơn! "Pepa thở dài, mắng anh như thể anh là con trai cô vậy.

Đột nhiên, cánh cửa quan trọng nhất của ngôi nhà mở ra: cửa của Alma. Bà bước xuống cầu thang khi nhìn các con của mình:

-"Tại sao mấy đứa lại la hét?"Bà truy vấn.

-"Xin lỗi mẹ. Chúng con chỉ đang thảo luận về tình trạng mối quan hệ hiện tại của Bruno." Julieta nói.

-"Chà, ta cần biết lí do tại sao cuộc trò chuyện này lại xảy ra tranh cãi.." Alma nói.

-"Y/N , cô thợ may, rõ ràng là thích anh ấy và nếu không thì tại sao cô ấy đổ mồ hôi và đỏ mặt như thế nào khi ở cạnh Bruno, em ấy cũng thích Bruno. Và tụi con chỉ đang bảo Bruno nên nói với Y/N về việc anh ấy thích con bé ra sao" Pepa luống cuống nói.

-" Ay Brunito ..." Alma thở dài. Bà bước lại gần anh và ôm mặt anh.

-" Con bé thật là một cô gái tốt. Và ta đã nghe con bé bảo vệ danh dự của con trước người dân thị trấn. Y/N chắc chắn thích con, mijo. "Alma nói.

Bruno gật đầu với bà ấy và hít một hơi thật sâu, sau đó bắt chéo ngón tay

-"Anh hy vọng sẽ không sao." Anh ấy thở dài khi cầm hai đĩa Ajiaco trên tay.

-" Anh sẽ làm Quay lại sau. "Bruno thông báo với một nụ cười yếu ớt. Sau đó anh ta đi về phía cửa, Casita mở cửa chính cho anh ta và anh ta đi ra ngoài thị trấn.

——————————
Chưa gì là tui đã thấy cuộc tình này nó ngọt xớt luôn rồi =))) moe quá!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top