Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 5

GIỜ ĐÃ RẤT MUỘN, và Anna đói bụng.
     Dừng lại để lấy một đĩa pho mát, bánh quy giòn và lát táo từ nhà bếp, cô trò chuyện với các đầu bếp của lâu đài, bắt gặp những câu chuyện phiếm của người dân địa phương: ai là người có khả năng trồng được quả bí ngô lớn nhất làng năm nay, bao nhiêu người sẽ tham dự bữa tiệc thu hoạch hàng năm và tin đồn rất thú vị rằng một chiếc nhẫn đính hôn đã được mua ở cửa hàng kim hoàn, nhưng bởi ai?
     Thông thường, Anna sẽ thích ở lại và ngân nga, nhưng cô biết càng dành nhiều thời gian ở đó, cô càng ít thời gian để nghiên cứu. Và thế là, lấy đĩa phô mai ra, Anna lao vào căn phòng ngủ ấm áp của mình, mặc bộ đồ ngủ thoải mái nhất và bắt đầu đọc.
     'Bí mật của Những người có phép thuật' không chỉ là một bộ sưu tập những câu chuyện. Nó gần giống như một hướng dẫn thực địa, như thể ai đó đã đi qua vùng hoang dã để thu thập thông tin về các sinh vật thần thoại khác nhau đồng thời thu thập các nguyên liệu để biến hoa thành ếch. Có lịch sử về những khu rừng bị mê hoặc và những thứ trông giống như công thức nấu ăn. Trong khi đó vẫn còn một số đoạn văn không được mẹ cô dịch như nhiều đoạn khác.
     Anna nhìn theo nét chữ của mẹ như một con chim đói đang rình theo những mảnh vụn. Nhai những chiếc bánh quy giòn của mình, cô đọc về những người thay đổi hình dạng sống với đàn tuần lộc; cây biết nói; người kéo; và những cậu bé không lớn hơn ngón tay cái. Có những trang được viết bằng ngôn ngữ không xác định, và mọi thứ thường có hình minh họa kèm theo các ký hiệu. Anna tự hỏi liệu Kristoff có biết gì về những chữ rune hay không, hay liệu anh đã từng gặp bất cứ điều gì ở 'Thung lũng Đá Sống' có thể giúp ích. Cái này có phải là chữ rune của những con Thạch yêu không? Hay là ngôn ngữ gì khác?
     Mẹ cô dường như đã bỏ qua việc dịch các trang với những bản phác thảo trông rùng rợn hơn. Anna lướt qua bản phác thảo của một người đàn ông dường như đang hét lên trong đau đớn, sau đó một người đàn ông khác nằm trên bàn đá khi làn khói xanh cuộn tròn từ đầu anh ta và một con Thạch yêu giơ cao cánh tay ôm lấy anh ta. Cuối cùng, cô ấy đã đến được một trang mà dựa trên các hình minh họa của nó, dường như mô tả chi tiết về Saga of Aren. Các đặc điểm ngoại hình của người anh hùng huyền thoại dễ thấy trong cuốn sách này hơn nhiều so với trong bức chân dung mà Elsa đã khám phá. Aren có một mái đầu xù xì màu vàng và một bộ râu màu vàng sáng với một vài bím tóc mỏng được thắt vào đó. Khuôn mặt của ông vuông hơn là tròn, và chiếc mũi móc của ông ấy khiến Anna liên tưởng đến một con đại bàng. Mặc dù chỉ có chữ rune trên trang — không có bản dịch — Anna đã nhận ra một số chiến tích nổi tiếng hơn của ông. Trong góc là bức vẽ phác thảo thác nước, bí quyết giúp Aren thở dưới nước. Và ngay bên phải của nó, một bản phác thảo của mặt trời, mỗi tia là một thanh kiếm tinh xảo với một viên kim cương màu vàng trên vỏ, giống như Lưỡi kiếm nổi tiếng của Aren. Và ở góc cuối cùng, từ xa bên phải trở xuống, có một con rồng nguệch ngoạc. Anna lật trang kế tiếp và rùng mình.
     Một bức phác thảo về một con sói, chân thực đến mức Anna nửa nghĩ rằng mình có thể cảm thấy hơi thở nóng hổi của nó phả ra từ các trang sách, gầm gừ với cô. Mẹ cô dường như chỉ mới đọc đến đầu trang và chỉ dịch một từ duy nhất: Nattmara. Anna cau mày. Lại một trong những từ từng được cô biết đến nhưng bây-giờ-đã-quên từ thời thơ ấu của cô. Trong cơn thất vọng, cô lật trang. Cô đã đủ để không nhớ — và đủ, khi còn là một đứa trẻ năm tuổi, về cơn ác mộng tái diễn đáng sợ đó.
     Phần tiếp theo khiến cô tạm dừng lại, là một công thức. Đó là một trang giấy lỏng lẻo, chỉ đơn giản là được nhét vào trong gáy sách, nhưng nó đã được viết gọn gàng trong dòng chữ viết tay của mẹ cô ấy: BIẾN GIẤC MƠ THÀNH HIỆN THỰC. Có một từ khác được viết nguệch ngoạc ở bên lề với cùng một nét chữ: THẦN CHÚ? Những ngón tay của Anna lần theo từng dấu vết của câu thần chú. Không phải là một công thức - là phép thuật.
     Cô chưa từng biết ai khác ngoài Elsa có thể sử dụng phép thuật trước đây, và Elsa chắc chắn không dùng lời nói hay những câu thần chú khi cô tạo ra và điều khiển băng tuyết. Phép thuật là một phần của Elsa. Nó chạy trong cô ấy. Không lâu sau cuộc hội ngộ của họ, Anna đã hỏi Elsa cảm giác như thế nào khi cô xoay hai tay. Elsa đã mô tả nó như một cảm xúc dâng trào, một cảm giác cuối cùng sẽ lớn đến mức nó phải được giải thoát theo một cách nào đó.
     “Giống như khi chị muốn khóc nhưng chị lại cố nén vì không muốn người khác nhìn thấy?” Anna đã hỏi.
     “Đúng,” Elsa đã nói, “nhưng không chỉ khóc. Đôi khi, đó là cảm giác bị mắc kẹt trong một tràng cười lớn trong khoảng không gian yên tĩnh, giống như trong nhà nguyện. Có vẻ như nếu chị lắng nghe cảm giác đến từ phép thuật và giải phóng nó, chị có thể kiểm soát nó.”
     Một bài thơ trong một cuốn sách dường như không phải là loại phép thuật mà Elsa sở hữu, nhưng điều đó không có nghĩa là những lời này sẽ không có bất kỳ sức mạnh nào. Những từ này. Câu thần chú này. Sự phấn khích trong Anna.
     Càng nhìn vào những dòng chữ, cô càng cảm thấy chắc chắn rằng mọi thứ họ cần đều ở ngay đây, trong nghiên cứu của cha mẹ họ. Cô chỉ ước mình biết những kiến thức nằm sau những phần chưa được dịch. Anna liếc mắt vào các biểu tượng, như thể chỉ cần nhìn chằm chằm vào chúng, cô sẽ hiểu. Nhưng không có kiến thức nào đến, chỉ có mi mắt nặng trĩu. Cô tự hỏi liệu Kristoff có phát hiện ra điều gì hữu ích trong chuyến đi tới
Thung lũng của anh ấy không. Cô tự hỏi liệu SoYun có còn ở ngoài đồng, cố gắng giữ cho đàn gia súc của cô thức suốt đêm. Nhưng hơn hết, cô tự hỏi bố mẹ mình sẽ làm gì trong tình huống này.
     Cha đã nói: “Anna và Elsa, hãy luôn dựa vào nhau để được giúp đỡ.”
     Ông muốn cô nói với Elsa về câu thần chú này, nhưng trước tiên, cô chỉ cần cho mắt nghỉ ngơi. Những suy nghĩ của Anna lướt qua nhau như cá lao khi mí mắt cô ấy rũ xuống, thấp hơn, và thấp hơn… Cô ấy cần phải chữa Bệnh bạc màu….
     Tòa án Royaume đẹp như Anna hằng
mơ ước, và cô biết mình đang mơ — không chỉ vì cô chưa bao giờ đến Royaume, mà còn vì mọi thứ cảm thấy quá hoàn hảo và mỏng manh không thể thành hiện thực. Bên cạnh đó, Elsa sẽ không bao giờ bị bắt gặp đang khiêu vũ trong đời thực, và chị cô ở đó, xoay người trên sàn nhảy, hai tay dang rộng như thể cô đang cố gắng ôm lấy trần nhà có đèn chùm phía trên họ.
     Anna bật cười. "Chị trông giống như một cái cây trong gió!" cô ấy hét lên trong bài hát cao của violon và sáo.
     “Và em trông như đang chóng mặt,” Elsa nói.
     Anna lắc đầu. "Chóng mặt? Tại sao — oh!”
     Trước khi cô có thể kết thúc câu hỏi của mình, Elsa đã nắm lấy tay cô và bắt đầu xoay người cô ấy, những chiếc váy trắng lộng lẫy của cô tung bay xung quanh như một dải tuyết lấp lánh.
     Anna ngửa đầu ra sau và cười, tưởng tượng cảnh tượng mà họ phải làm trên sàn nhảy. Elsa, mặc toàn bộ trang phục màu trắng có đính hạt ngọc trai, là hiện thân của mùa đông, trong khi mũ đội đầu và váy vàng của Anna giúp cô trông như mùa hè.
     Phòng khiêu vũ lớn mờ mịt xung quanh cô, dường như biến thành những vệt sơn. Đầu cô bắt đầu đập thình thịch, nhưng hiếm khi thấy Elsa ngờ nghệch và vô tư đến mức cô không muốn bảo chị dừng lại. Thay vào đó, Anna nhắm mắt lại, cố gắng níu kéo khoảnh khắc này, dù chỉ là giả vờ… nhưng có phải vậy không?
Bây giờ cô cảm thấy thực sự chóng mặt.
     Dù Elsa có vui vẻ đến đâu thì cũng đã đến lúc phải dừng lại.
     “Này, Elsa? Thế là đủ rồi!" Anna mở mắt và thở hổn hển.
     Chị gái cô không còn xoay cô nữa.
     Thay vào đó, một người lạ cao lớn trong bộ tóc đuôi sam và đeo mặt nạ sói bạc thay vào vị trí Elsa.
     Anna dừng lại. "Thứ lỗi cho tôi." Cô bỏ tay ra. "Tôi cần tìm chị gái của mình."
     Người vũ công cúi đầu, chiếc mặt nạ sói bạc gần như bịt kín mũi. "Như cô muốn, Công chúa Anna."
     Máu trong huyết quản cô chuyển thành băng. Anna biết giọng nói đó. Đó là giọng nói mà cô không muốn nghe lại. Cô nhìn chằm chằm không chắc chắn qua lỗ mắt tối của chiếc mặt nạ. "Hoàng tử - Hoàng tử Hans?"
     "Rất giống." Một chiếc nhẫn kim cương đột nhiên hiện thực trên tay anh.
    "Chị của em nói rằng anh nên đưa cái này cho em khi anh cầu hôn em."
   “Tôi — bàn tay của tôi?”
     Hans nắm lấy cổ tay cô và đeo chiếc nhẫn vào ngón tay cô. “Tất nhiên là tay của em trong đám cưới. Chị gái của em đã ban phước. Giờ cô ấy không có ích lợi gì cho em”.
     Anna giật tay mình ra. “Tôi không tin điều đó,” cô ấy nói, nghển cổ để xem liệu cô ấy có thể phát hiện ra chị mình trong đại sảnh lấp lánh hay không. Nhưng không có ai ở đó. Đồ trang trí, nhạc công, vũ công... tất cả đã biến mất, để lại cô hoàn toàn đơn độc với hoàng tử của Đảo Phương Nam - người chồng gần như phản diện của cô, người đã lừa cô và phần còn lại của vương quốc trước khi Anna phát hiện ra kế hoạch khủng khiếp của anh ta để giết Elsa và tiếp quản Arendelle.
     Hans cười, một âm thanh khủng khiếp, càng trở nên tồi tệ hơn khi nó trở thành một tiếng hú ở cuối. Khi Anna quan sát, mái tóc bạch kim trên chiếc mặt nạ sói của anh ta gợn sóng trong làn gió như thể đó là lông thật, và chiếc mũi của anh ta dài ra, càng ngày càng giống mõm.
     Càng ngày càng giống chó sói.
     Cho đến khi Hans biến mất, thay vào đó là một con sói trắng lớn với đôi mắt màu hổ phách và hàm răng to bằng dao ăn tối. Đó cũng chính là con sói đã rình rập những giấc mơ thuở nhỏ của cô. Nhưng trong khi hầu hết mọi thứ từ thời thơ ấu dường như nhỏ hơn khi cô lớn lên, thực tế, chỉ có con sói lớn lên với Anna. Bây giờ nó quyết liệt hơn. Đói khát.
     Con sói liếm mép và tiến lên.
     Dậy đi Anna, cô nghĩ ngợi lung tung, vấp phải váy khi cố gắng lết về phía sau. Thức dậy! Thức dậy! Dậy đi —
     "Dậy đi!" Anna ngồi thẳng dậy.  m thanh của chính giọng nói của cô đã phá tan cơn ác mộng của cô. Nhẹ nhõm, ấm áp và ngọt ngào như mật ong tươi, len lỏi khắp người cô. Đã quá lâu rồi cô mới có giấc mơ đặc biệt này, cơn ác mộng đặc biệt này, và nỗi sợ hãi nó sinh ra thật không may cũng quen thuộc như nỗi đau nhớ bố mẹ cô vậy. Và lần này, không có Mẹ để kể cho cô nghe một câu chuyện để cô bình tĩnh hay Cha mang sô-cô-la nóng cho cô.
     Luôn dựa vào nhau để được giúp đỡ.
     Cúi người về phía trước, Anna nắm lấy 'Bí mật của Những người có phép thuật', thứ đã rơi xuống chân giường của cô. Cô ôm lấy nó chạy vào phòng ngủ cũ của bố mẹ cô. Không phải vì cô nghĩ rằng họ sẽ ở đó, mà bởi vì Elsa đã chuyển đến đó sau khi đăng quang, từ bỏ căn phòng ngủ thời thơ ấu của cô. Nhưng nhìn xung quanh căn phòng và ngọn lửa đang tàn, Anna tự hỏi tại sao Elsa vẫn chưa trở lại. Cô tự trấn an mình rằng đôi khi nhiệm vụ của nữ hoàng có thể kéo dài cả đêm.
      Cô trở về phòng. Trước khi leo lên giường, cô ghé vào bàn trang điểm và cầm cuốn sổ phác thảo của cha cô. Vua Agnarr là một hoạ sĩ tài năng, sử dụng cả bút chì và thanh kiếm của mình một cách dễ dàng. Vào những ngày tồi tệ, khi Anna cảm thấy cô đơn nhất, cô thích mở cuốn sổ phác thảo của ông ra và nhìn thế giới như ông đã từng có. Có những hình ảnh về Lâu đài Arendelle, cũng như những vùng đất xa xôi mà ông đã thấy trong chuyến du lịch lớn của mình.
     Elsa sẽ rời đi trong chuyến du lịch lớn của riêng mình chỉ sau bốn ngày — không, bây giờ là ba ngày—và nếu Anna có thể chữa lành các con vật trước đó, thì vẫn có khả năng cô ấy có thể đi cùng Elsa.
     Quay trở lại giường của mình, Anna quyết định rằng cô ấy sẽ thức dậy sớm hơn để chỉ cho Elsa câu thần chú đầu tiên. Và vì vậy, với cuốn sổ phác thảo của cha cô ở một bên gối và cuốn sách của mẹ cô ở bên kia, cuối cùng cô đã dám nhắm mắt.
     Con sói đã không trở lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top