Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 1 - Chương 1: Bảo vệ em không u sầu

Người đàn ông đưa mắt nhìn một cái, hóa ra đã tới nơi.

Nơi này vốn là thánh địa cầu phúc lớn nhất, nhìn đám người rộn ràng, người đàn ông cũng theo dòng người đi vào.

"Con nguyện dùng ba kiếp luân hồi, đổi năm tháng an ổn cho em ấy." Người đàn ông chắp hai tay trước ngực, mặt đầy lo lắng.

Người yêu của người đàn ông này tên là Vương Gia Nhĩ, là một nhà văn viết tiểu thuyết và kịch bản. Nhưng chỉ xuất bản một bộ tiểu thuyết, còn hàng ế. Còn kịch bản cũng không được dùng đến.

"Haiz, thật sự làm không nổi nữa mà!" Vương Gia Nhĩ vứt bản thảo trên tay, đây là bản thứ bảy rồi, không được thông qua nữa thì thật sự không viết thêm được.

"Thật sự không được, thì đổi công việc đi." Người đàn ông nhẹ nhàng nhấn huyệt Thái Dương của Vương Gia Nhĩ giúp anh thả lỏng.

"Nhưng, đây là ước mơ của em mà."

Người đàn ông đứng trước hồ cầu nguyện nhớ lại những chuyện này.

"Bệnh này của anh, dùng thuốc có thể kéo dài thời gian, nhưng không thể sinh hoạt như người bình thường được."

Người đàn ông lấy sổ khám bệnh ra, siết chặt trong tay, ngồi xổm dưới đất, nhắm mắt, ngăn nước mắt chảy ra.

Đến khi mở mắt ra, người đàn ông phát hiện xung quanh có gì đó không đúng, vừa rồi còn có người đến người đi, bây giờ chỉ còn lại một mình.

"Con không thấy được bọn họ, bọn họ cũng không thấy được con." Người đàn ông hiểu rõ đứng lên, xoay người thấy một gương mặt trẻ tuổi.

"Ta là thượng thần ở đây." Vị thần tiên đưa tay biến ra một tấm bảng, giống như chứng minh thân phận, "Số mệnh của con đã hết, lại ước nguyện lớn như vậy, cho nên người trên phái ta tới xem."

"Con có biết, ba kiếp không luân hồi, khổ như thế nào không?"

"Bản thân chưa từng trải qua con không thể nói mình biết, nhưng, vì em ấy con có thể chịu đựng."

"Ba kiếp nhìn người đó yêu kẻ khác?"

"Chỉ cần em ấy hạnh phúc."

"Con chắc sẽ không vì yêu sinh hận? Đến lúc đó phải tan thành mây khói biến mất khỏi thế gian."

"Con chắc chắn, con dùng hết ba kiếp này của con để chu toàn ba kiếp cho em ấy."

"Sau khi chuyển kiếp sẽ mất trí nhớ, các con tìm lại nhau thế nào?"

"Duyên phận tự nhiên sẽ kéo chúng con tới một chỗ."

Thượng thần nhìn người đàn ông trước mặt một hồi lâu, mỉm cười lắc đầu, "Trăm năm sao vẫn gặp một người si tình như vậy."

"Sao ạ?"

"Không có gì, nguyện vọng của con ta sẽ giúp con thực hiện, đi cáo biệt thật tốt đi, cho con thời gian một tuần."





Vương Gia Nhĩ nộp bản thảo, ở nhà khổ sở chờ kết quả, vốn tưởng rằng sẽ một mình ở nhà nhàm chán, không ngờ anh cũng không đi làm.

"Cũng lâu rồi không nghỉ phép, nhân cơ hội này nghỉ ngơi một chút."

"Ừ, vậy chúng ta có thể cùng ra ngoài chơi rồi." Vương Gia Nhĩ đập thình thịch không yên.

Dường như có sự trợ giúp của thượng thần, bệnh của người đàn ông gần như tốt hẳn, không ảnh hưởng đến cuộc sống của anh. Người đàn ông tự trở lại hồ cầu nguyện, tại đó lên kế hoạch những việc phải làm trong một tuần.

"Sao anh dán nhiều giấy trong nhà vậy? Vương Gia Nhĩ xăm soi mấy tờ giấy dán, trên đó viết tác dụng của mấy món đồ.

"Tiện cho em dùng đấy, anh không thể ở nhà suốt, lỡ em muốn dùng gì thì phải làm sao."

"Ở cùng nhau lâu như vậy, cũng không thấy anh làm mấy thứ này mà."

"Cái này chợt nhớ ra thôi." Cũng không thể nói, thật ra là vì anh không có nhiều thời gian nữa rồi.

"Vậy chúng ta đi chơi ở đâu đây? Không biết lúc nào biên tập liên lạc với em nên không thể đi nước ngoài chơi được."

"Xung quanh cũng có rất nhiều nơi không tệ đâu."

Công viên cũng được, bờ biển cũng được, hai người lái xe lòng vòng ba ngày, cái gì Vương Gia Nhĩ cũng không biết, không biết anh sắp mất đi người trước mắt.

"Em phải đến nhà xuất bản một chuyến, biên tập tìm em." Cuối cùng ngày thứ bảy cũng tới, người đàn ông cũng mừng vì không càn nói lời chào tạm biệt Vương Gia Nhĩ.

Thu dọn tất cả những thứ liên quan đến mình vứt đi, lấp đầy tủ lạnh, lấp đầy tủ đồ ăn vặt, dọn dẹp sạch sẽ nhà cửa, đặt lá thư đã viết xong trước đó ở cửa, cuối cùng người đàn ông nhìn căn nhà một lượt, trong đầu đều là kỷ niệm hạnh phúc của bọn họ.





"Con tới rồi." Người đàn ông chắp hai tay trước ngực, nhắm mắt đứng trước hồ cầu nguyện. Quả nhiên vừa mở mắt ra, thượng thần đã đứng trước mặt anh.

"Con rất đúng giờ."

"Nên làm cũng đã làm xong."

"Vậy đi theo ta." Thượng thần cùng người đàn ông hóa thành hai làn khói xanh, bay thẳng lên cao.





Vương Gia Nhĩ và biên tập họp rất âu, xác định tiểu thuyết lần này có thể thuận lơi xuất bản, hơn nữa biên tập còn tỏ ý sách này có khả năng cháy hàng, Vương Gia Nhĩ vô cùng vui vẻ, cuộc họp vừa kết thúc liền chạy ngay về nhà, muốn mau chóng về báo tin cho người đàn ông kia.

Về đến nhà trời cũng đã tối, Vương Gia Nhĩ vào nhà phát hiện đèn vẫn chưa mở, đi vào trong gọi tên người đàn ông kia, tìm một vòng cũng không thấy.

"Kỳ lạ, giờ này có thể đi đâu chứ?" Vương Gia Nhĩ lẩm bẩm bấm số của người đàn ông, "Số máy quý khách vừa gọi không đúng, xin kiểm tra lại sau tiếng bíp."

"Gì vậy?! Chẳng lẽ gọi nhầm, không đúng nha, trước kia cũng số này mà." Vương Gia Nhĩ bắt đầu hoảng hốt, đứng ở cửa nhà, ngẩng đầu thấy được lá thư trên cửa.

Hai tay run rẩy cầm lấy lá thư, Vương Gia Nhĩ cảm giác như không khí bị rút sạch.




"Gaga:

Khi em thy lá thư này, chc anh đã không còn thế gian na ri.

Không nói cho em biết anh phi đi, anh xin li, nhưng bnh này không th cha khi, ch làm tăng thêm gánh nng, nên anh không mun đu tranh. Có l em cm thy anh ích k, ch làm theo ý mình mà không hi em, nhưng, hãy tha th cho s ích k này ca anh ch mt ln thôi, đ anh không con b cơn đâu hành h đến mt mũi nhăn nhó, đ mt đp trai li cho em.

Anh mang đi tt c mi th, không mun em thy đưc s đau lòng, s đin thoi anh cũng hy ri, tt c đu biến mt.

Anh trên tri s bo v cho em, nhìn em bán tht nhiu sách. Em cũng phi sng tht tt, hnh phúc c phn ca anh na, luôn sng tt.

Lá thư này em đc xong ri thì xin hãy đt đi, đng đ nó li, đây là thnh cu cui cùng ca anh.

Yêu em

Trn đi."




Vương Gia Nhĩ ném lá thư đi, quả nhiên, những thứ liên quan đến người đàn ông đó đều biến mất, quà tặng, áo đôi, hình ảnh, đồ trang sức, tất cả đều không thấy.

Vương Gia Nhĩ ngồi sụp xuống đất nhìn căn nhà bị mình lật tung, ôm đầu khóc.

"Cậu ấy sẽ đau lòng rất lâu." Thượng thần đứng bên cạnh Vương Gia Nhĩ, thở dài.

"Con tin em ấy sẽ nghe lời con." Người đàn ông không dám tới quá gần Vương Gia Nhĩ, đứng cách xa một khoảng sau lưng thượng thần.

"Ta cũng sẽ không đưa con đến đây mỗi ngày được, có lẽ, phải giúp ta làm việc." Thượng thần mỉm cười, đưa người đàn ông đi.

Quả nhiên Vương Gia Nhĩ nghe theo lời của người đàn ông, sau ba ngày ngây dại, anh lại bừng sống trở lại.

Biên tập không nổi trận lôi đình với Vương Gia Nhĩ vì ba ngày mất liên lạc cũng là công của thượng thần.

Thật ra Vương Gia Nhĩ viết tiểu thuyết rất tốt, cách hành văn lưu loát, văn phong đặc biệt, chỉ là lần trước biên tập không coi trọng mà thôi, lần này có thượng thần làm phép, biên tập nghiêm túc đọc bản thảo của Vương Gia Nhĩ, phát hiện tiềm lực của anh, giúp anh tuyên truyền, quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người, Vương Gia Nhĩ thành danh sau một đêm.

Tiểu thuyết của Vương Gia Nhĩ nổi tiếng, lời mời kéo đến dồn dập, ước mơ biên kịch của Vương Gia Nhĩ cũng theo đó thành sự thật.

Ngoài viết tiếp tiểu thuyết trước đó, Vương Gia Nhĩ còn từ từ viết ra cuộc sống trước kia của bọn họ, viết thành một bộ truyện ký, nhưng đến cuối đời, Vương Gia Nhĩ cũng không nỡ công bố cuốn truyện ký này, chỉ in thành một bản, chôn xuống đất theo mình.

Vương Gia Nhĩ không tìm lại được bạn đời, nhưng anh cố gắng sống một mình, học cách tự mình làm cơm, còn chụp mấy món ăn đã làm xong lên mạng, thu được một lượng fan lớn. Nhưng thật ra Vương Gia Nhĩ chỉ muốn lưu lại cuộc sống của mình, tuân theo lời tăn trối của người đàn ông kia, hạnh phúc cả phần của anh, cố gắng sống tốt.

Đời người không dài, Vương Gia Nhĩ cũng đi tới cuối đời mình, lúc lâm chung, Vương Gia Nhĩ thấy bóng dáng của người đàn ông kia, "Cuối cùng em cũng có thể tìm thấy anh."

"Không, em phải luân hồi chuyển kiếp, trải qua cuộc sống đời mình, anh sẽ luôn trên trời dõi theo em, bảo vệ em."

"Tại sao không cùng em chuyển kiếp?"

Người đàn ông không trả lời, biến mất trước mắt Vương Gia Nhĩ, còn Vương Gia Nhĩ cũng nhắm hai mắt lại, kết thúc một đời người.

-----

Quyển thứ nhất là người đàn ông cầu nguyện cùng Vương Gia Nhĩ tự mình trải qua kiếp thứ nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top