Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 2 - Chương 5


"Trước kia không biết em thực tập ở công ty nhà anh nha." Bên bàn cơm Vương Gia Nhĩ xúc động.

"Thật ra... thật ra chúng ta từng gặp nhau rồi."

"Lúc nào? Sao anh không có ấn tượng?"

Bam Bam lấy điện thoại ra, tìm hình của mình trong album ảnh, "Đây, em trước kia thế này."

Thấy hình Bam Bam trong điện thoại, ký ức của Vương Gia Nhĩ lập tức được gợi mở.

"Tên nhóc tưởng anh đến phỏng vấn! Trời ạ, em thay đổi quá nhiều đấy!" Vương Gia Nhĩ cầm điện thoại thở dài nói.

Bam Bam có chút xấu hổ, cười một tiếng, "Khi đó ăn mặc rất tầm thường, mặc dù bây giờ cũng không quá đẹp, nhưng tốt hơn khi đó nhiều."

"Cái gì mà không quá đẹp, đẹp quá ấy chứ!"

"Em cũng không nghĩ tới, còn có thể gặp lại anh. Em vốn muốn liên lạc với anh, nhưng điện thoại của em mất, số cũng không có, nên nghĩ cũng không tìm được anh, không ngờ anh là anh trai của Hữu Khiêm."

"Vậy mới nói, hai chúng ta rất có duyên."

Bam Bam nghe đến đây lại đỏ mặt.

"Ở công ty bất tiện, nhưng nếu em cần giúp gì có thể lén liên lạc với anh, chuyện không trái nguyên tắc anh sẽ giúp em."

"Không sao, bây giờ em đã quen với các đồng nghiệp, công việc cũng thành thạo rồi, rất tốt."

"Làm rất tốt, tốt nghiệp có thể ở lại rồi, anh coi trọng em."


Hai người nói chuyện với nhau rất vui, thời gian trôi qua rất nhanh, đến khi hai người ý thức được thời gian thì cũng đã hơn mười giờ.

"Không nghĩ tới nói chuyện trễ như vậy, để anh đưa em về đi."

"Không cần phiền vậy đâu, còn có xe buýt."

"Không phiền, đi thôi."

Lần thứ hai Vương Gia Nhĩ đưa Bam Bam về trường học, đến cổng trường, Bam Bam lại cảm thấy cảnh trước mắt dường như rất quen thuộc, mà Vương Gia Nhĩ cũng hơi sững sốt, luôn cảm thấy trong trí nhớ của mình có thứ gì đó bị chôn vùi giờ được lấy ra.




Thiên đình

Đoàn Nghi Ân bị cấm túc mấy ngày, đợi đến khi đi ra, Vương Gia Nhĩ đã hơn hai mươi tuổi.

Đoàn Nghi Ân ra ngoài chuyện đầu tiên làm chính là đến cung của Nguyệt lão xác nhận đường tình duyên kiếp này của Vương Gia Nhĩ, lại bị Nguyệt lão chặn ngoài cửa.

"Làm sao, còn muốn đổi ý trời một lần nữa?"

"Ngươi đã bị cấm vào cung Nguyệt lão rồi, cửa có kết giới, không muốn tổn thương nguyên khí thì đừng nên đến gần."

Đoàn Nghi Ân sao có thể ngoan ngoãn nghe lời, cứng đầu muốn xông vào, quả thật bị kết giới bắn ra xa một trượng.

"Người trẻ tuổi, cố chấp là thứ không thể thực hiện được nhất." Nói xong, Nguyệt lão rời đi.

Đoàn Nghi Ân uất ức trong lòng, cả ngày chán nản, bây giờ sư phụ anh cũng nhìn không nổi nữa, cho anh làm việc tuần du tứ hải(*), để anh đi tuần tra Đông Tây Nam Bắc giải sầu.

(*) tuần du tứ hải: đi tuần bốn biển.

Đoàn Nghi Ân thuận ý đi ngay, biển Đông hưng thịnh, Tam Thái tử mới trở thành Long Vương, không quen quan lại trên Thiên giới, chỉ biết là người được Thiên giới phái đến, bày tiệc rượu, tiếp đãi Đoàn Nghi Ân. Từ khi được thả Đoàn Nghi Ân luôn không thích nói chuyện, cho người ta một loại cảm giác lạnh lùng cao ngạo, Tam Thái tử luôn cảm thấy sự nhiệt tình của mình dán vào cái mông lạnh, nhưng lại không tiện trách tội thiên thần. Chỉ có thể nhịn, mau chóng tiễn anh đi.

Thật ra việc tuần tra của Đoàn Nghi Ân không liên quan đến lợi hại của Tứ Hải, yến tiệc này của Tam Thái Tử thật sự là do hoảng loạn.


Nam Hải Long Vương đứng tuổi chính trực, không lấy vợ, chuyên tâm xử lý chuyện mình hiểu biết, nhưng Nam Hải hỗn loạn, quả thật rất nhiều chuyện. Lúc Đoàn Nghi Ân đến, Nam Hải Long Vương thiếu chút nữa không thể phân thân ra để nghênh đón.

"Đã chậm trễ rồi." Nam Hải Long Vương lạnh mặt nói, hắn lạnh mặt đã thành thói quen, không thường cười.

"Không có gì, chỉ là tuần tra theo lệ, cũng không hy vọng làm phiền công việc thường ngày của Long Vương." Đoàn Nghi Ân làm giọng quan lại.

"Vậy mời thiên thần tuần tra đi, ta còn có chuyện phải xử lý, chỗ ở và ăn uống đều đã sắp xếp ổn thỏa, sẽ có người đưa ngươi qua." Nói xong phất tay áo đi.

Đoàn Nghi Ân đột nhiên cảm thấy buồn cười, Long Vương này, ngược lại không chút khách khí. Nhưng cũng đúng, chức vị của mình thấp như vậy, ngược lại không cần làm phiền hắn.

Kho báu của Nam Hải là nguyên nhân gây hỗn loạn ở Nam Hải, Tam Hải Đông Tây Bắc đều không bằng hắn. Nên Đông Hải Long Vương có lòng rảnh rỗi bày đại tiệc tiếp đãi mình. Đoàn Nghi Ân thầm nghĩ.

Đến chỗ ở đã sắp xếp, Đoàn Nghi Ân đang muốn nghỉ ngơi thì nghe có người nói chuyện, tuy nhỏ tiếng nhưng vẫn thì thầm không phiền ai, đang tính đi qua đuổi đi, nhưng khi đến gần lại nghe được nội dung có liên quan đến mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top