Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ cần quá đến ngày mai, là Cổ Nguyệt Na đã có thể hoạt động bình thường.

Dù sao trên người mang theo 2 buff đại địa cùng Ngân Long Vương, một đêm còn không khoẻ thì nên đập đầu vào đậu phụ chết đi thì hơn.

Mới sáng sớm, vài tia sáng ban mai chiếu lên Phất Vân Quan, phủ lên một ít sức sống cho nơi đây.

Dưới núi, đàn tinh về thi nhau gáy.

Giữa sân, Lâm Triều Vũ đã sớm dậy, hiện tại đang tập võ trên sân.

Chắc hẳn trận chiến hôm qua đã để lại trong lòng cô bé 6 tuổi này một ấn tượng sâu sắc.

Nhìn cảnh đẹp nơi đây, Cổ Nguyệt Na không khỏi cảm thán:

-Thật là đẹp, nhưng lại có chút lạnh lẽo.

...

Đã qua 12 năm.

Lâm Triều Vũ từ một cô bé 6 tuổi, trở thành mĩ thiếu nữ phóng hoa tuyết đại, chỗ cần lồi nên lồi, chỗ cần lõm nên lõm.

Không bù cho ai kia đã 5 vạn năm rồi vẫn còn là bức tường.

Lâm Triều Vũ cùng Cổ Nguyệt Na và Phù Hoa thường xuyên xuống núi tiêu diệt thú Honkai ở khắp nơi.

Lần này, là Phù Hoa cùng Lâm Triều Vũ xuống núi, Cổ Nguyệt Na ở lại trông chừng Phất Vân Quan.

Nói đến Cổ Nguyệt Na, không thể không nhắc đến sức mạnh của cô.

Trong suốt 12 năm, độ mở khoá đạt 30%, còn độ thuần thục nguyên tố nham đạt 95%.

Độ thuần thục nguyên tố lên càng cao càng khó, đến lúc được 95% thì đã rất khó tăng lên nên, Cổ Nguyệt Na chuyển sang tu luyện nguyên tố không gian, hiện tại đã đạt 40%.

Về Thái Hư Kiếm Khí, Cổ Nguyệt Na đã học được tất cả những gì có thể học, nhưng để đạt được đến độ cao của Phù Hoa, thì cần thêm sự tích lũy thời gian.

...

Sáng sớm, tại Thái Hư Sơn.

Những tia nắng ban mai giao hòa với bầu trời đếm hôm trước tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp.

Cổ Nguyệt Na đã dậy từ sớm, để chờ đợi Phù Hoa và Lâm Triều Vũ trở lại.

Một lúc sau, 2 người họ trở về.

-Sư phụ, sư muội, hoan nghênh trở về! Chuyến này có việc gì đặc biệt không?

-Không có gì đặc biệt, chỉ là ta đã mang một đứa bé nữa về, lần này lại vất vả ngươi rồi, Nguyệt Na. Phù Hoa đáp lại.

Đến lúc này thì Cổ Nguyệt Na mới để ý đến một bóng hình bé nhỏ núp sau lưng của Lâm Triều Vũ.

Đó là một cô bé khoảng 5 đến 6 tuổi, có mái tóc màu đỏ, đôi mắt màu vàng linh động liếc nhìn xung quanh, cho người ta một ấn tượng rằng đây là một cô bé rất hoạt bát.

Đây là Tô Mị sao? Cổ Nguyệt Na nghĩ thầm trong lòng.

Trong đầu cô xuất hiện một ít thông tin về người này.

Tô Mị

Có bố mẹ là người nhập ma.

Bố mẹ cô bị Phù Hoa giết chết, sau đó cô được mang về Thái Hư Sơn.

Vốn là Nhị sư tỷ của Thái Hư Kiếm Phái.

Trong miêu tả của Mihoyo ám chỉ rằng Tô Mị là chủ mưu trong sự việc Thất Kiếm Thí Sư.

Là một người thông minh, lanh lợi, xảo quyệt, đã ngăn cản Thất sư muội Tần Tố Y làm hỏng việc thí sư.

Từ một ít thông tin như vậy, xem ra đối phương cần được chú ý trọng điểm.

-Đây là đại sư tỷ của ngươi, Cổ Nguyệt Na. Phù Hoa giới thiệu.

-Chào đại sư tỷ!

-Chào ngươi, mà ngươi tên là gì?

-Mọi việc đã qua, tên cũ của ta liền bỏ đi thôi, ngược lại thì mọi người có thể giúp ta lấy một cái tên mới được không?

Cổ Nguyệt Na cũng nhớ ra trong cốt truyện còn có một chuyện như vậy.

-Còn có ta muốn dùng họ Tô, họ của mẹ ta.

-Vậy gọi ngươi là Tô Mị được không? Cổ Nguyệt Na lên tiếng.

-Tô Mị, Tô Mị! Nghe rất hay! Cảm ơn đại sư tỷ ban tên! Tô Mị cười tươi, thỉnh thoảng lại cứ nhắc đến tên của bản thân.

-Không có gì.

Cổ Nguyệt Na trong lòng vẫn đang thầm nghĩ về nội tâm của Tô Mị.

Dù sao thì việc Thất Kiếm thí sư vẫn còn rất nhiều điểm kì quặc, cần được xem xét lại.

Mà Tô Mị chính là trung tâm của những điểm đó.

Rốt cuộc là tại sao?

Thôi, nghĩ nhiều liền đau đầu, không nghĩ ra liền không cần nghĩ.

Dù sao đệ tử do Cổ Nguyệt Na ta dạy ra cũng không thể so với đệ tử Phù Hoa dạy ra kém a!

Ta chính là có nhân tình!

...

Phù Hoa lại lần nữa nói về "Nhập ma tất tru".

So với Lâm Triều Vũ lúc đó, thì Tô Mị bình tĩnh hơn quá nhiều.

-Ta đã hiểu, thưa sư phụ!

Phù Hoa đã đi xa, Cổ Nguyệt Na mới quay lại nhìn Tô Mị, hỏi:

-Ngươi thật sự hiểu sao?

-Vâng ạ! Tô Mị đáp.

-Kì quái, ta rõ ràng đã mất rất lâu mới hiểu được điều mà Sư Phụ nói. Có thể nói cho ta biết, ngươi hiểu nó như thế nào không? Cổ Nguyệt Na làm ra vẻ tò mò hỏi.

-Hiểu như thế nào? Không phải là nhập ma tất tru sao? Tô Mị có chút ngơ nhác đáp.

-Không phải là nghĩa của nó, mà là tại sao lại phải làm vậy?

-Cái này thì ta cũng không biết là tại sao... Không biết từ khi nào, trên mặt của Tô Mị đã chảy ra 2 dòng nước mắt.

-Tại sao chứ, tại sao lại giết cha mẹ của ta!

Ps: sorry vì sủi hơi lâu, tác tiêm vắc xin xong hơi mệt rồi lại còn điểm thi giữa kì nữa, thu xếp xong mất kha khá thời gian nên ae thông cảm với

Ps2: một thời gian chưa viết truyện nên chất lượng có thể sẽ giảm xuống cũng mong ae thông cảm với

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top