Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Nếu đã về rồi sao không ở lại thêm một lúc?

-Sư... Sư phụ!

Đằng sau cây xuất hiện một bóng người.

Tóc xám, mắt xanh, thân hình bất biến sau vạn năm, thể hiện sự trường tồn và thái "bình".

(Bình : bằng phẳng 🤣🤣🤣)

Còn ai vào đây ngoài Fuhua nữa!

-Sư phụ.

Đã 5 năm kể từ khi nàng rời đi Thái Hư Sơn.

Sư phụ, một chút cũng không thay đổi đâu.

-Ngươi ở ngoài, có tốt không?

Oa, sư phụ quan tâm ta! Cổ Nguyệt Na cảm động hết sức.

-Người thấy trên thế giới này còn ai có thể gây khó dễ cho ta sao!

Cổ Nguyệt Na kiêu ngạo nói.

-Ừm, cũng đúng.

-Vậy sư phụ người có khoẻ không?

-Vẫn như trước kia.

Không khí có điểm cứng đờ lên, dù sao cả hai người cũng không phải loại người giỏi giao tiếp.

-Ngươi là đại sư tỷ sao?

Đến cuối cùng vẫn là Trình Lăng Sương đứng ra giải vây.

Trình Lăng Sương sớm đã được Lâm sư tỷ kể về vị đại sư tỷ này.

Mạnh, có thể sánh được với sư phụ.

Trình Lăng Sương thật sự không thể tưởng tượng nổi có ai có thể sánh ngang với sư phụ.

Hơn nữa đối phương còn có thể hiểu rõ tâm lý của người khác.

(Are you sure about that?)

Ban đầu cả Lâm sư tỷ và Tô sư tỷ đều đối với sư phụ có chút khúc mắc, vậy mà Đại sư tỷ có thể dễ dàng mà chỉ ra, hơn nữa hướng dẫn đối phương đi theo con đường đúng đắn.

-Cảm ơn ngươi, đại sư tỷ. Nhờ ngươi mà ta đã đột phá được bình cảnh đã vướng mắc suốt 1 năm nay.

-Không có gì, chuyện nhỏ thôi mà.

-Không vào trong nói chuyện sao? Fuhua bỗng lên tiếng.

-Đúng rồi.

Trình Lăng Sương lại cúi đầu.

-Xin lỗi, là ta không đúng, để ngươi ở bên ngoài đứng lâu như vậy.

-Không có gì, chúng ta vẫn là nhanh lên vào thôi.

Ánh sáng mặt trời mới vừa ló dạng.

Lâm Triều Vũ như hằng ngày, phụ trách việc bếp núc của Thái Hư Sơn.

Bình thường đều là dưa muối cùng màn thầu, thỉnh thoảng sẽ có thêm một ít thịt.

Vậy mà sớm nay sư phụ lại nói để mình chuẩn bị thịnh soạn một chút.

Là có ai đến sao? Bằng hữu của sư phụ?

Lâm Triều Vũ vẫn đang chuẩn bị đồ ăn.

Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.

Là ai đâu? Bình thường vẫn là Trình Lăng Sương dậy sớm nhất luyện công, sau đó đến trợ giúp bản thân một chút.

Lâm Triều Vũ như thường lệ đi ra ngoài chào hỏi một chút.

-Lăng Sương, chào buổi sớm. Còn có,... sư phụ!?

-Lâm sư tỷ, ta mang tới một người cho ngươi!

Lâm Triều Vũ không kịp nghĩ gì, Trình Lăng Sương đã né ra, xuất hiện là bóng người quen thuộc.

-Ngươi là... Sư tỷ?!

Cổ Nguyệt Na cũng cười đáp:

-Đã lâu không gặp, Triều Vũ.

Lâm Triều Vũ không nói một lời liền lao đến ôm chầm lấy Cổ Nguyệt Na.

Fuhua cùng Trình Lăng Sương bên cạnh cũng là rất ngạc nhiên.

Lâm Triều Vũ trong lòng mọi người vẫn là một cái ôn nhu hiền lành đại tỷ tỷ, một vị đệ tử tốt, chưa khi nào có thể thấy được nàng vội vàng như vậy.

Cho dù là Cổ Nguyệt Na cũng khá bối rối.

-Triều Vũ...

-Sư tỷ, có thể cho ta... Lại ôm một chút sao?

Cảm thụ giọng nói có chút nức nở trong lồng ngực, Cổ Nguyệt Na bây giờ là thật sự luống cuống, có chút vô kế khả thi, chỉ đành giơ tay ôm lấy Lâm Triều Vũ.

Lâm Triều Vũ thấy vậy, thân thể run lên một cái, rồi lại bình thản trở lại.

-Nếu các ngươi có chuyện cần ôn, ta hẳn là tránh đi một lát. Fuhua nói xong liền đi mất.

-Hai vị sư tỷ, ta đi chuẩn bị cơm sáng đây! Tạm biệt! Trình Lăng Sương thì lao thẳng vào nhà bếp.

Lâm Triều Vũ vẫn giữ động tác như vậy, một lúc sau, trong lồng ngực Cổ Nguyệt Na mới truyền ra tiếng nói.

-Ta rất nhớ ngươi, Nguyệt Na sư tỷ.

-Ta cũng nhớ ngươi.

Lâm Triều Vũ nghe được liền giật mình, ý thức được những điều mình vừa làm, mặt trở nên đỏ lên, vội tránh thoát khỏi ngực của Cổ Nguyệt Na, nói:

-Sư tỷ đi lâu như vậy hẳn là có chút mệt đi, để ta dẫn ngươi đi phòng nghỉ ngơi.

-Vậy làm phiền ngươi rồi.

Suốt dọc đường hai người không nói gì.

Mặt của Lâm Triều Vũ cuối cùng vẫn có chút đỏ, mắt cứ liếc xung quanh.

Cổ Nguyệt Na tấm tắc bảo lạ, sư muội của ta là cảm thấy thẹn sao.

-Triều Vũ, ta đi mấy năm nay, Thái Hư Sơn có thay đổi gì sao?

Cổ Nguyệt Na vẫn là không chịu nổi loại không khí này, đưa ra câu hỏi.

-A. Lâm Triều Vũ mất một lúc mới phản ứng được sư tỷ đang hỏi bản thân.

-Thái Hư Sơn vẫn như ngày ngươi đi, không có gì thay đổi. Chính là về nhân khẩu, ngươi chính là có thêm 6 vị sư muội sư đệ nha.

-Ai? Cái gì?

Ps: hay là thôi sau này không viết ps nữa?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top