Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi nghe thông báo Đấng cứu thế vĩ đại - Harry Potter sẽ vào học tại Hogwarts, não của Severus chỉ muốn nổ tung như chiếc vạc xấu số rơi vào tay một đứa học sinh đần độn nhà Hufflepuff.

Mười ba năm trước, y đã thoát khỏi sự bắt nạt ấu trĩ của James Potter và mười ba năm sau, y lại phải mặt đối mặt với một tên Potter khác sao??? Có Merlin biết y đã tức giận đến mức nào. Thế nhưng Lời thề Bất khả bội với Lily Evans không cho phép y cho thằng nhóc Potter đó một cái Crucio ngay khi nó bước vào cổng trường. Nên y chọn cách dày vò nó trong tiết Độc dược, đúng thế, là làm nó bẽ mặt.

Nhưng thật bất ngờ, thay vì là một Potter không thèm đoái hoài đến Độc dược hay kiến thức trong sách vở như James, Harry lại có thể trả lời rành rọt những câu hỏi mà Severus đưa ra ngay trong buổi học đầu tiên.
Vào những buổi học sau, cả thái độ lẫn tác phong làm việc của cậu đều đạt được đến ngưỡng chấp nhận được (và nên biết với thanh điểm Snape thì thế đã như với tay lên trời rồi!). Y cảm thấy vô cùng ngạc nhiên xen lẫn chút vui mừng, mừng vì tính cách thằng bé có phần giống người con gái Sev thương hơn là tên kẻ thù bồng bột y căm ghét. Điều này khiến y ít nhăn nhó hơn hẳn vì y biết mình sẽ không phải chịu đựng những trò nghịch ngợm vô bổ của 'tiểu James'.

Harry dù là một Gryffindor nhưng lại trầm tính đến lạ kì. Cậu không tham gia vào những trò đùa dai, không nóng nảy cọc tính, không cố tỏ ra mình dũng cảm và phản ứng thái quá với mọi thứ. Suốt cả một ngày, ngoài giờ lên lớp và giờ ăn, thời gian còn lại của cậu trước giờ giới nghiêm đều là ở thư viện.
Chớ hiểu lầm, Harry không hề cách biệt hoàn toàn với bạn bè, nhưng lại rất biết tiết chế các mối quan hệ, còn có thể kết bạn với tiểu công tử nhà Malfoy. Hành vi xử sự cũng rất chuyên nghiệp. Ít có tình huống nào khiến cặp mắt xanh lá kia dao động quá nhiều. Miêu tả chuẩn xác hơn thì Harry giống mô hình thu nhỏ của một quý ông lịch thiệp và bình tĩnh. Đó là điểm mà bọn tiểu xà Slytherin nên có, nhưng ở một Gryffindor thì ....hơi ngược đời.

Tới cuối năm nhất, khi nhận được tin triệu tập đến phòng cấm, Severus còn không tin nổi thằng nhóc Harry đã đánh bại được tên bốc mùi tỏi kia mà chỉ bị trầy xước. Những lời giải thích của cậu trong bệnh xá như gió thoảng ngoài tai y. Làm gì có ai tin được một đứa nhóc năm nhất đánh bại được giáo sư của nó, đồng thời là một Tử thần thực tử, chỉ bằng 'sức mạnh của tình yêu thương mà người mẹ để lại' chứ, thậm chí còn không dính phải một bùa chú nào??

Thắc mắc này đã bám víu lấy tâm trí Severus cả một mùa hè. Bất thường, quả thật rất bất thường! Nhưng hàng vạn câu hỏi chưa được giải đáp còn đang vo ve trong đầu y thì một năm học mới lại bắt đầu. Severus vẫn không khỏi ghê tởm tên tác giả màu mè ở trước tiệm sách Thêm và Bớt lại là giáo sư DADA đương nhiệm vào năm nay. Lockhart khoe mẽ còn hơn những gì tên Lucius đã bày ra trước mặt Sev.

"Uầy giáo sư Snape đáng kính!" Giáo sư DADA 'đẹp mã' đang dùng khuỷu tay thụi Severus ngay trong tiệc khai giảng, việc mà có cho vàng bọn học sinh cũng không dám làm "Nghe nói Harry Potter đang theo học ở đây đúng không? Có thể chỉ cho tôi thấy cậu ta được chứ?"

Severus dù tâm tình có chút bực bội nhưng không thể không cười mỉa lý do mà tên Lockhart nhận đi dạy, hướng mắt xuống dãy bàn nhà Gryffindor:

"Kiếm thằng nhóc nào có mái tóc ổ quạ và cặp kính chấp vá ở dãy bàn Gryffindor. Ngoài ra, nó còn là ...tâm điểm của cả dãy đó."

Sev định thốt ra cụm từ 'đứa ngu ngốc nhất ở dãy đó' nhưng chợt nhận ra là Harry không hề ngu ngốc tí nào, ít nhiều còn ưu tú hơn phần lớn học sinh năm hai hiện tại.

Lockhart nhìn theo hướng mắt của Severus. Rồi hắn ngẩn ra một lúc mới thốt lên lời tiếp theo:

"Ôi Snape! Tôi nghĩ...tôi yêu rồi!"

Phụt!

Severus luôn - cẩn - thận Snape vừa mới phun ra món súp bí đỏ trước sự ngỡ ngàng của toàn thể giáo sư.

"Cái gì cơ?" Sev hỏi lại Lockhart.
"Tâm hồn tôi lỡ sa vào ánh mắt xanh lục bảo long lanh kia rồi, Snape à! "

"St.Mungo dạo này làm ăn chán quá! Sao lại để một tên điên trốn trại ra làm giáo sư Hogwarts chứ?"
Severus thầm nghĩ và cúi gằm mặt xuống xử lí nốt bữa sáng đáng buồn nôn của mình.

Sau đó vài ngày, à không, phải vài tuần cơ, Lockhart bám theo Harry như một cái đuôi. Điều này toàn trường đều biết. Và hắn ta có thể phun ra lời nói ngọt ngào hơn đống kẹo trong văn phòng hiệu trưởng của Albus. Còn Harry thì trả lời 'cái đuôi bỗng xuất hiện' kia bằng một sự im lặng tuyệt đối, đôi khi thêm một nụ cười miễn cưỡng.
Severus phải nhìn cảnh tượng sến súa của hai người kia mỗi khi chạm mặt ở hành lang, không hiểu sao lại cảm thấy khó chịu. Y chắc mẩm bản thân chỉ là thấy ghê tởm thôi, chắc chắn!

Lockhart đã xin phép Albus cho mở một câu lạc bộ đấu tay đôi. Ngay buổi giới thiệu câu lạc bộ, Lockhart đã mời Severus để làm trợ tá hướng dẫn. Sev đồng ý nhưng vẫn khẽ hừ một tiếng. Nếu kẻ nào không nhìn ra tên màu mè kia chỉ đang lấy lòng Harry thì kẻ đó chắc hẳn phải là người mù!

"Các trò hãy để ý vào từng cử chỉ của tôi, và cả thầy Snape nữa." Lockhart xắn tay áo lên.

1...2...3

Lockhart chưa kịp trở tay đã đo sàn. Severus vốn còn cuộc hẹn với vạc ma dược đang dở nên không có nhiều thời gian rảnh rỗi, dùng ngay một bùa chú kết thúc luôn. Giáo sư DADA ngượng chín mặt nhưng vẫn làm vẻ bình tĩnh, bất giác gọi Harry lên đấu. Sev đang rời sàn đấu thì bỗng đứng lại. Đấu với Potter à?
Lần đầu tiên, y thấy mình đồng thuận với ý kiến của Lockhart, liền khiêu khích tên nhóc đang bối rối kia. Y không ngờ nó lại hiệu quả. Harry bước lên sàn đấu, vẻ mặt cương định và tay phải nắm chặt đũa phép. Chẳng hiểu có phải do lòng tự tôn cao ngất trời của Gryffindor bị chạm đến không mà cậu học sinh đứng đối diện y mang một biểu tình như tức giận. Kì thực rất khó thấy biểu tình này lúc bình thường trên khuôn mặt luôn điềm tĩnh kia. Severus lại thập phần hứng thú, tâm trí cũng bị lòng hiếu thắng vốn có của Slytherin chiếm lấy. May mắn là y còn đủ tỉnh táo để chỉ tung ra bùa chú lành tính, nếu không Lily từ trên cao sẽ hiện xuống bóp cổ y chết ngạt luôn mất!

Sau một lúc phản đòn, Harry cuối cùng cũng nhìn ra ý tứ của Severus, ngay lập tức không nghĩ ngợi mà phóng ra loạt bùa gây sát thương.
Sev nhất thời có chút bất ngờ khi tên nhóc kia biết sử dụng một số bùa không có trong sách Bùa chú năm hai nên phản ứng hơi chậm một khắc. Nhưng một khắc thôi cũng đủ để Harry lật ngược tình thế, vẫy đũa phép làm Sev bất động. Y đang định giải chú thì đũa phép của y bị đánh văng xa, còn đũa của cậu thì áp sát vào mặt y. Đôi mắt trong vắt thường ngày biến dạng thành một màu xanh thăm thẳm, tưởng chừng như có thể nuốt chửng người vào trong đó. Nụ cười đang hiện hữu trên khuôn mặt thiếu niên cũng nham hiểm cực kỳ. Mặt Harry hiện tại trông từ xa có thể coi là cười ôn nhu, nhưng lại gần thì thiếu điều bị sát khí tỏa ra dọa cho chết điếng người. Severus, một gián điệp hai mang từng tiếp xúc với nhiều loại kẻ thù, cũng không khỏi lạnh gáy trước vẻ mặt quỷ dị đối diện.
Trong lúc y đang rơi vào thế bí thì giáo sư DADA vội kéo Harry ra. Ngay lập tức, cậu ta bày ra một vẻ mặt hiền hòa hối hận, còn xin lỗi Sev rối rít.

Vài ngày sau, tin Đấng cứu thế Harry Potter đánh bại Xà vương Severus Snape lan truyền khắp cả trường. Tin này không khiến bọn học sinh khinh thường giáo sư Độc dược khắc khe của chúng, mà khiến thiếu niên kia bị toàn trường cô lập, duy chỉ còn hai tên nhóc Weasley và Granger vẫn bám dính lấy cậu mà an ủi, động viên. Severus sau dạo đấy vẫn ôm một dấu chấm hỏi to lớn trong lòng. Phong cách đối kháng như thế đâu thể có ở một phù thủy chưa từng chinh chiến, phải trải qua chiến tranh khốc liệt lắm mới nhanh nhẹn như vậy được. Cả ánh mắt lẫn sát khí tỏa ra cũng bi kịch đến lạ, có thể cảm nhận được sự căm hận và khát khao trả thù cao ngút trời. Bất quá, lại rất giống Severus vào những ngày thơ ấu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top