Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#3 Bất ngờ (phần 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần trước

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo

Lala: Alo, ai vậy???

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~I<>I~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

???: Không nhận ra chị sao~pri!!!

Lala: Là Mirei!!!

Mirei: Ping pong!!! Chính xác ~pri!!!

???: Không biết em có quên chị không~psu ???

Lala: Sophie!!!

Sophie: Thật mừng vì em nhớ chị~psu!!!

Lala: Em rất nhớ hai người, có chuyện gì mà hai người gọi cho em vậy???

Mirei: Bọn chị có bất ngờ cho em~pri

Lala: Bất ngờ á, là gì vậy???

Sophie: Em vào bên trong Pripara đi~psu!

Lala: Kashikoma

Yui: Có chuyện gì vậy Lala?

Lala: Mirei và Sophie bảo tớ vào bên trong Pripara.

Yui: YUME!!! Mirei và Sophie là Mirei và Sophie của Solami Smile.

Lala: Đúng vậy. Cậu muốn đi chung không?? Tớ sẽ giới thiệu cậu với họ.

Yui: YUME!!! Thật không?? Tất nhiên là muốn chứ!!! Đi thôi.

Vào Pripara

Lala: Mirei!! Sophie!!*vui vẻ chạy đến và ôm hai người*

Mirei: Lala~pri!!! Bọn chị nhớ em lắm~pri

Sophie: Ùm ưm

 Lala: Vậy hai người làm gì ở đây?

Mirei: Bọn chị chuyển đến đây giống như em vậy đó!~pri

Sophie: Bọn chị phải xin cô để chuyển đến đây với em vì nhớ em lắm.

Lala: Mirei, Sophie cảm ơn hai người*cười*

Mirei: Vậy đây là ai??~pri*chỉ vào Yui*

Lala: À, đây là Yumekawa Yui, là bạn của em

Yui: YUME!!! Toàn bộ thành viên của Solami Smile đang ở đây, mình có mơ không???

Lala: *nhéo má Yui* Không phải mơ đâu!!!

Yui: Ui đau*xoa xoa má*, thật không thể tin được.

Mirei & Sophie: Rất vui được gặp em!!!

Lala: Vậy chúng ta vừa đi vừa nói chuyện đi!!!

Mirei & Sophie & Yui: OK

Rời khỏi Pripara

Yui: Yume. Không ngờ ở ngoài Pripara chị Mirei như thế này!!! Vẫn rất dễ thương. Yumekawa

Mirei: Cảm ơn em. Vậy có chuyện gì thú vị ở đây không?

Lala: À, chuyện là có Pripara dành cho con trai đó, tên là Danpri, con trai cũng là thần tượng ở đây.

Mirei & Sophie: Có Pripara dành cho con trai sao???*ngạc nhiên*

Lala: Lúc em mới biết em cũng ngạc nhiên như các chị vậy đó*cười*

Mirei: Thật sự có Pripara dành cho con trai thật sao???

Yui: Đúng vậy!!!

Sophie: Không biết trong như thế nào nhỉ~psu???

Lala: Chúng ta về trường đi.

Những người còn lại: OK

Về trường

Mirei: Chị và Sophie sẽ lên phòng hiệu trưởng để nhận lớp và phòng, em có muốn đi chung không???

Lala: Tất nhiên rồi!!! Kashikoma

Yui: Nếu Lala đi thì em cũng đi!! Yumekawa

Phòng Hiệu Trưởng

Mirei: Em có thể vào không?

Hiệu Trưởng: Mời vào!!

Cả 4 người: *đi vào phòng hiệu trưởng*

Hiệu Trưởng: Chắc 2 em là Minami-san và Hojo-san!!!

Mirei & Sophie: Vâng*cười*

Hiệu Trưởng: Đây là phòng học và phòng kí túc túc xá cùng với tên bạn cùng phòng ở đây*đưa tờ giấy cho Mirei và Sophie*

Hiệu Trưởng: Bắt đầu từ ngày mai 2 em sẽ chính thức được vào học!!!

Mirei & Sophie: Cảm ơn cô rất nhiều.

Hiệu Trưởng: Các em có thể về!!

Cả 4 người: Chúng em chào cô*đi ra khỏi phòng*

Bên ngoài phòng Hiệu Trưởng

Lala: Vậy hẹn ngày mai gặp lại nhé, hôm nay chúng em còn có bài tập nữa.

Mirei: Vậy hẹn mai gặp lại bọn em.

Sophie: Bọn chị sẽ đi tìm lớp để ngày mai đi học. Bye bye

Lala và Yui: Bye bye

Chế độ của Mirei

Sau khi Lala và Yui đi, tôi và Sophie đi tìm lớp của mình

Tôi: Hình như em ở khu này

Sophie: Chị ở khu bên kia

Tôi: Vậy mai gặp lại nhé

Sophie: Tạm biệt em~psu

Tôi tiếp tục cuộc hành trình tìm lớp của tôi, tôi vừa đi vừa cầm tờ giấy vừa đọc nên không chú ý và va vào ai đó.

Tôi và ???: ITAI!!!

???: Xin lỗi tôi không thấy bạn, bạn không sao chứ ?

Tôi nhìn lên và thấy một cậu bé. Cậu bé có mái tóc màu đỏ, đôi mắt màu xanh lá cây, nhìn rất dễ thương. Tôi cảm thấy mặt tôi nóng lên và tim tôi đập rất nhanh, tôi tự hỏi đây là cảm giác gì?

Tôi: Người xin lỗi phải là tôi mới đúng, tôi không nhìn đường mà.

Tôi: À, tôi đang tìm lớp học của tôi, bạn có thể chỉ giúp tôi không ? *đưa tờ giấy cho anh ta coi*

???: *nhìn tờ giấy* À, đây là lớp của tôi, tôi sẽ chỉ cho bạn*đi và chỉ đường*. Mà bạn là học sinh mới hả ?

Tôi: *đi theo*Đúng vậy. À, tôi quên tự giới thiệu về mình, tôi là Minami Mirei, rất vui được gặp bạn

???: Tôi là Mikata Asahi, mình cũng rất hân hạnh được gặp bạn*cười*

Tôi cảm thấy tim tôi đập rất nhanh, mặt tôi nóng lên và đỏ bừng, tôi bị sao thế này???

Asahi: Mặt bạn đỏ hết rồi kìa, bạn có bị bệnh không?*đưa trán anh ta chạm trán tôi*

Gần quá, quá gần, tôi lại đỏ hơn nữa, tôi không biết anh ta đang làm gì và tôi cũng không biết tôi đang làm gì nữa! Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy như thế này: tim đập nhanh, đỏ mặt, lúng túng, quá gần,...

Tôi: *vẫn đỏ mặt*Bạn...Bạn đang làm gì vậy??

Asahi: A, xin lỗi bạn, mình không cố ý!*trên má có một chút bụi hồng* Nhưng mình vẫn muốn biết chắc là bạn có ổn không?*lo lắng*

 Tôi: À, tôi không sao, cảm ơn bạn đã quan tâm

Asahi: A, tới nơi rồi*dừng lại*

Tôi: Cảm ơn bạn rất nhiều!! Vậy ngày mai gặp lại bạn

Asahi: Tạm biệt*cười*

Tôi không biết vì sao nhưng tôi lại cảm thấy ấm áp và an toàn khi ở bên cậu ấy...Khoan đã, tại sao tôi lại có ý nghĩ như vậy, không được, không được.

Chế độ của Sophie

Tôi bắt đầu tìm lớp của tôi, tôi đi qua chỗ này, tôi đi xuống chỗ kia, tôi đi nhiều đến mức tôi không nhận ra là tôi đang ở đâu nữa. Trông khi tôi đang thẫn thờ vì lạc thì tôi va vào ai đó.

Tôi & ???: ITAI!!!

Tôi nhìn lên và thấy một cậu bé, cậu bé có mái tóc màu xanh dương đậm, đôi mắt màu xám, nhìn rất quyến rũ. Tôi có thể nghe thấy tim tôi đập loan nhịp, tôi cũng không biết vì sao lại như thế??

???: Tôi xin lỗi, bạn có sao không ?*chìa tay ra*

Tôi: À, tôi không sao, cảm ơn bạn!!!*nắm lấy tay **hơi đỏ mặt*

???: Bạn có sao không? Mặt bạn đỏ quá!!

Tôi: Tôi ổn, cảm ơn bạn đã quan tâm*cười*

Tôi: À, bạn có thể chỉ giúp tôi đường đến lớp này được không?*đưa tờ giấy cho ??? xem*

???: *nhìn vào tờ giấy*Đây là lớp của tôi, chúng ta học chung với nhau, đi theo tôi*dẩn đường*

???: Mà bạn là học sinh mới chuyển trường à?

Tôi: Đúng vậy!!!

???: Tôi quên tự giới thiệu, tôi là Takase Koyoi, rất hân hạnh được gặp bạn*cười*

Tôi: Hojo Sophie, hân hạnh*mặt hơi đỏ*

Koyoi: Bạn ổn chứ?

Tôi: Tôi không sao!

Koyoi: Là chỗ này*dừng lại*

Tôi: Cảm ơn bạn. Vậy ngày mai chúng ta gặp lại nhé?

Koyoi: Vậy hẹn mai gặp lại!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~I<>I~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chap này mình phải suy nghĩ cực lắm mới ra đó. Các bạn nhớ ủng hộ mình nha












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top