Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Mưa rơi.

Chị Mây giúp cậu hoàn thành công việc sớm, tẩy trang xong rồi cậu đội nón lưỡi trai đen lên đầu để che đi mái tóc màu trắng nổi bật.

Trời mưa, Sơn Tùng bước đi lặng lẽ dưới mưa. Trên tay cậu là một cây dù màu trắng có điểm trong suốt. Sơn Tùng không về nhà vội, trời đã khuya dĩ nhiên sẽ không có ai thấy cậu.

Mưa rơi lặng lẽ rất ồn ào, đôi giày màu trắng của Sơn Tùng trở nên bẩn vì nước mưa. Mưa nặng hạt như ba năm về trước...

Ba năm trước Sơn Tùng chỉ là một ca sĩ trẻ nhỏ bé thôi, hoàn toàn là một nhân vật trong suốt, một vì sao nhỏ bé dưới cái ngân hà showbiz kì vĩ này.

Fandom rất ít người, lại không có fanpage. Thứ duy nhất Sơn Tùng có thể giao lưu và cập nhật thông tin của bản thân cho người hâm mộ của mình là facebook. Khác với các vị ca sĩ khác mà Sơn Tùng hay follow, lượt follow của họ tỷ lệ nghịch với Sơn Tùng. Người follow Sơn Tùng trên facebook chưa đến một ngàn. Nhưng điều đó đã khiến Sơn Tùng của chúng ta rất vui vẻ.

Mỗi ngày việc đầu tiên Sơn Tùng lên facebook đó là xem thông báo cá nhân, nhất là tin nhắn. Thường thì tin nhắn của fan gửi đến chỉ là chào hỏi, hỏi thăm tiến độ bài hát, bày tỏ tình cảm. Những cái đó Sơn Tùng đều đọc kĩ từng tin một rồi trả lời thật chân thành, sau đó lại gửi thêm icon. Các fan rất thích Sơn Tùng vì thái độ chân thành gần gũi của cậu. Vì vậy mà việc trêu đùa mỗi buổi sáng hay xin tiếng chuông báo thức cũng trở nên thường xuyên.

Sơn Tùng biết hắn vào một buổi sáng đẹp trời, thật ra cũng không phải là gặp gỡ ngoài đời hay nói chuyện chạm mặt, mà là do fan giới thiệu. Fan gửi cho Sơn Tùng một tấm fanart rất có tâm. Là một tấm quotes của cậu và hắn do fan làm. Nhìn tấm ảnh photoshop nhưng vừa đẹp vừa thật kia, Sơn Tùng bất ngờ đến độ cằm chảy dài đến ngực, tay run đến độ điện thoại sắp rớt ra luôn.
Hắn rất đẹp trai, đẹp hơn Sơn Tùng nhiều. Cằm tiêm nhọn, mắt rất có thần thái, sống mũi cao, lại còn cười nhếch mép nữa, người này lớn lên rất nghịch thiên. Sơn Tùng nhìn hắn, rồi lại nhìn bản thân qua cái gương trước mặt. Môi bỗng chốc bĩu ra bất mãn. Vì cái gì mà người ta lớn lên lại đẹp trai như thế, gương mặt tràn đầy khí chất, lại nam tính, lại cằm V line. Còn mình, ú nu ú nần, mặt tròn vo xấu đến không dám nhìn thẳng...

Sau đó bạn nhỏ Sơn Tùng bẹp bẹp môi nghĩ rằng người ta đẹp trai là cái mệnh, mình không đẹp trai, mình chỉ đáng yêu moe dễ thương thôi. Một chàng trai 19 tuổi hồn nhiên tự an ủi bản thân.

Khoan, mà vì cái gì mà lại làm quotes của mình cùng người ta, lại còn là con trai ! Fan ngày nay thật là kì quái... Trình độ photoshop đẹp như thế chắc chắn là thiên tài ! Thế mà không lo học hành xây dựng non sông, hay tìm một công việc phù hợp cống hiến đất nước, thật là đáng trách.
Sơn Tùng biết lo cho đất nước như thế. Thật là cảm động cả non sông Việt Nam.

Sau khi "nhắc nhở" nàng fan kì quái kia, Sơn Tùng liền tranh thủ gạ gẫm con người ta cho mình biết anh đẹp trai kia là ai. Đẹp trai như thế phải làm ca sĩ ! Đẹp trai như thế không làm ca sĩ thật là uổng !

Nàng fan cho biết hắn gọi là Isaac, là thành viên của 365. Nàng fan tri kỉ đến không thể tri kỉ hơn gửi cho Sơn Tùng một cái link hình ảnh của Isaac. Sơn Tùng nhẹ dạ cả tin nhấp vào và sau đó, chính là bị nét đẹp không góc cạnh của Isaac làm cho choáng ngợp.

Người ta nói từ người dưng thành fan cuồng chỉ mất một giây gì đó quả thực không sai !

Sơn Tùng MTP : Đẹp trai thật...

Fan MTP : Có phải bé Tùng nhà chúng ta bị Isaac làm cho truỵ tim rồi phải không ? :))))

Sơn Tùng MTP : Không có à nha ...

Fan MTP : Nói dối thì ăn mì gói không có gói gia vị nha Tùng ( ̄▽ ̄)
Sơn Tùng MTP : Isaac quả thực rất đẹp trai ... Nhưng Tùng thích con gái mà o(^_^)o

Thế là Sơn Tùng bé bỏng năm 19 tuổi đã nói dối người khác như thế đấy.

Thế là từ đó trên lịch sử tìm kiếm của Sơn Tùng luôn là 'Isaac', 'Isaac 365', 'Phạm Lưu Tuấn Tài',... So với fan cuồng còn cuồng hơn. Sơn Tùng tạo một cái acc clone tên là 'Hậu cung của Isaac', cái tên thường lẫn khuất đâu đó trong đống tên fan của Isaac. Dùng acc clone cmt bày tỏ, đăng kí kênh youtube, like fanpage, lâu lâu 'Hậu cung của Isaac' còn comment vào các bài post rằng "Isaac là tình yêu đầu của tui, Pi sà ! Hậu cung chờ ngài !", nam tính đến không thể nam tính hơn.

Trên đầu giường xuất hiện ảnh của một người xa lạ mà vô cùng quen thuộc, nhạc trong Zingmp3 cũng là nhạc của Isaac và 365, khi nghe ai đó nhắc đến Isaac sẽ chăm chú đọc bài, bài khen thì like, bài ném đá thì war, dùng mấy chục nick clone report cho chủ thớt ra đảo luôn, cực kì bảo vệ thần tượng !
Xin lỗi, đó là Sơn Tùng chỉ mới 19 tuổi thôi, còn ngây ngô lắm.

Sản phẩm âm nhạc mới của Sơn Tùng bị chê bai rất nhiều, hầu như mười comment thì đã chín comment ném đá, chửi bới, một comment còn lại chính là 'Ai thấy dở điểm danh'.

Điều này làm cho một người hay xem bình luận và để tâm những nhận xét của người khác như Sơn Tùng cảm thấy rất buồn. Cậu buồn vì không phải bản thân bị ném đá, ừ thì có buồn đó, nhưng buồn vì cả ekip và mấy người cùng hợp tác với mình cũng bị vạ lây.

Thật là khó chịu.

Đóng face một thời gian, không nghĩ đến những chuyện kia nữa thật là khó khăn. Sơn Tùng rất để tâm đến suy nghĩ của người khác. Hầu như phải làm vừa lòng người ta trước rồi mới làm vừa lòng bản thân. Sơn Tùng không muốn người khác cảm thấy không vui tí nào hết.

Một fan bảo cậu rằng đây cũng là một cách để nổi tiếng, nhưng Sơn Tùng không thích cách này tí nào, giống như là hạ nhục bản thân vậy. Khi thấy câu trả lời đầy tính triết lí của Tùng, cô nàng fan phía sau màn hình chỉ biết thở dài. Một con mèo nhà ngoan ngoãn giữa khu rừng toàn miệng lưỡi dã thú, làm sao mà con mèo đó tồn tại chứ ?

Mọi việc càng trở nên phức tạp hơn, đó là khi Sơn Tùng mở face sau ba ngày. Mọi người hầu như ai cũng bảo Sơn Tùng đạo nhạc, từng giây từng phút đều là đạo, họ nói như thế.

Tùng giận lắm, lại rất buồn, bởi vì bản thân và mọi người đã cố gắng như thế lại bị bảo là sao chép của người khác.

Sơn Tùng khó chịu đăng một cái tus trên facebook để bày tỏ quan điểm. Nội dung chỉ là Tùng không có đạo nhạc, bài hát A của ca sĩ B có phần beat cũng giống như phần beat của bài hát X của ca sĩ Y thôi. Chỉ đăng như thế nhưng sau đó bài viết lại lên top, lượt chia sẻ và comment nhiều vô số kể. Toàn là chửi bới Sơn Tùng, thậm chí dùng lời lẽ tục tĩu lăng mạ cậu.
Khi quản lí biết chuyện thì đã hai hôm sau. Lớn chuyện rồi.

Nhìn Sơn Tùng ngồi buồn xo ôm điện thoại trên sopha, chị quản lí cũng buồn thay cho cậu. Chị biết thằng bé này cũng chỉ là một thằng bé 19 tuổi, còn rất ngây ngô, nghĩ sao nói vậy, lại rất dễ bị tổn thương vì lời nói của người khác.

Đúng lúc đó chị chợt nhớ đến một người có thể giúp Sơn Tùng. Thật ra là dùng chút mánh khoé và địa vị của người đó để có thể giúp Sơn Tùng có chỗ dựa trong giới. Nghĩ thử xem một cậu nhóc 19 không đầu quân cho công ti quản lí nào như Sơn Tùng thì lấy đâu ra chỗ dựa ? Chỉ là người đó...

Thích dùng quy tắc ngầm...

Lúc Sơn Tùng còn chưa tiếp thu được những gì chị quản lí nói thì bản thân đã đứng trước cửa phòng khách sạn 'Hoàng Gia'. Chắc chỉ là dùng một bữa cơm rồi nói năng nhờ vả vài lời thì sẽ được giúp đỡ ? Sơn Tùng nghĩ thế.
Nhìn cánh cửa màu đen trước mặt, Sơn Tùng kéo thấp vành mũ lưỡi trai, tim đập như nhảy dance sport trong lòng ngực. Lỡ mình làm người ta không thích rồi sao ? Lỡ mình làm người ta giận rồi sao ?

Mang tâm tình rối như tơ vò vào phòng. Trước mặt Sơn Tùng là một người đàn ông cao lớn, cực kì đẹp trai trong bộ vest lịch lãm, mái đầu chải chuốt, tay trái cầm ly rượu Voldka thưởng thức người trước mặt.

Nhưng Sơn Tùng từ đầu đến cuối là cúi gầm mặt không dám nhìn. Lúc nãy Sơn Tùng nhìn thấy đôi giày da của người đó liền hoảng sợ. Dù gì cũng là ca sĩ, cho nên cũng sẽ rất để ý đến thời trang. Cho nên Sơn Tùng nhìn một phát là biết ngay đây là đôi giày mới nhất năm nay, giá cả cực kì đắt, có nằm mơ cậu cũng không dám mơ đến.

"Sơn Tùng MTP ?"

Giọng nói trầm ấm đầy khí khái đàn ông này vang lên đầy ý cười. Cho dù có cắt đi tai của Sơn Tùng, thay luôn cái màn nhĩ bé bỏng của cậu thì Sơn Tùng cũng không thể nào quên được giọng nói này.
Cái giọng nói ngày nào cũng la hét trong headphone cậu, là cái giọng từ tiếng chuông báo thức của cậu, là cái giọng trầm ấm mà cậu nghe mỗi ngày qua màn hình điện thoại.

Lúc này bạn trẻ Tùng thực sự là đứng hình hoá đá luôn rồi. Thật sự Sơn Tùng nghĩ nếu có một ngày được gặp hắn thì bối cảnh sẽ là sân khấu xa hoa, ánh đèn chớp nhoáng, lighstick fan lung linh, hắn sẽ đứng đó, cao ngạo tại thượng, cậu sẽ đứng phía dưới nhìn lên hắn như nhìn lên bầu trời, dõi theo một vị thần nào đó...

"Tôi gọi mà em không trả lời ?"

Giọng nói trầm ấm cất lên lần nữa cắt đứt dòng suy nghĩ viễn vông và giây phút tưởng niệm bối cảnh nên thơ của Sơn Tùng

"Dạ...dạ không ạ...em...em...em không cố ý..."

Cái giọng Bắc của Sơn Tùng cùng cái giọng Nam của người đó đầy trái ngược. Nghe thôi cũng thấy trái ngược. Một bên bình tĩnh tự tại, một bên bị doạ sợ đến sắp thăng thiên rồi.
"Sợ tôi ?"

"Dạ không...không...không...không ạ"

"Thế là không sợ tôi ? To gan nhỉ ?"

"Không...không...không phải như thế...không phải không sợ mà là không...".

Thế là bạn trẻ nào đó bị doạ đến loạn ngữ, xoắn xuýt hết cả lên, thực sự là ác bá mà.

Isaac nhìn thân ảnh nhỏ bé lùn hơn mình kia đang co rúm, tay bấu chặt vạt áo đến nhăn nhúm cả lên, khẽ cười. Trong lòng tự đánh giá người trước mắt. Quả thực với người nào đó hùng hồn đăng tus phản pháo đúng là trái ngược. Thật thú vị, có thể để dành chơi từ từ ( ̄ー ̄)

"Được rồi, em là do Mây đưa đến ?". Isaac đặt li rượu xuống cái bàn thuỷ tinh bên cạnh, cực kì cool ngầu nới lỏng cà vạt.

Bạn trẻ nào đó lén nhìn hành động cực soái của người đối diện liền không khí phách mà đỏ mặt (≧∇≦)

"Dạ..."

"Uhm... Vậy em biết đến đây để làm gì không ?". Gật đầu trước sự ngoan ngoãn của Sơn Tùng, tốt, một lúc nữa lên giường cũng ngoan ngoãn như thế là rất tốt, rất đáng biểu dương !
"Chị Mây bảo là đến tìm anh xin giúp đỡ..."

"Thế muốn tôi giúp đỡ thì em biết em nên làm gì không ?". Isaac đến gần Sơn Tùng. Có hơi ngạc nhiên một chút, bởi vì những người trước đến tìm hắn xin giúp đỡ đều vừa vào phòng liền trực tiếp cởi đồ câu dẫn hắn. Nhìn bộ dạng mèo nhỏ này thì chắc không biết đâu. Mây lần này làm rất tốt, sẽ được thưởng.

"Em... Em không biết...". Sơn Tùng thấy người kia đến gần, vô thức lùi lại phía sau, bị doạ đến giọng lạc đi luôn rồi.

"Không biết ? Gạt tôi sao ?". Isaac đối với việc trêu ghẹo này là rất hứng thú. Thật sự là con mèo ngoan ngoãn. Xem ra lần này vớ được một con mèo nhỏ rồi.

"Em...em....". Sơn Tùng hoảng sợ lùi lại phía sau, cho đến khi tấm lưng đơn bạc chạm đến cánh cửa đóng kín kia thì mới dừng lại. Thực sự là sợ muốn khóc luôn rồi.
'Bịch'. Isaac chống một tay lên tường, thích thú nhìn con mèo trong lòng mình. Isaac đưa tay cởi cái nón lưỡi trai màu đen kia quẳng xuống đất, lập tức một gương mặt thanh tú hiện ra.

Đôi má phúng phính ửng hồng, mũi xinh xắn, môi hồng mím lại bất an, đôi mắt đỏ hoe ân ẩn nước, cùng mái tóc đen dày trên đầu, Sơn Tùng thật sự rất đáng yêu. Ít nhất trong mắt Isaac là như thế.

Isaac nghiêng đầu cúi xuống thổi một luồn gió vào tai của Sơn Tùng, khiến tâm Sơn Tùng nhộn nhạo cả lên.

ε~( ~(卍 )( ̄▽ ̄ )

Được gần thần tượng như thế, mùi hương nam tính, hơi thở ấm nóng của thần tượng mình có thể cảm nhận được, Sơn Tùng thăng thiên rồi...

Phát hiện người trong lòng run rẩy một trận, Isaac khẽ mỉm cười, khoé môi cong lên một ý tứ không rõ ràng.

"Thích sao ?"

"Không....". Sơn Tùng bị trái tim đang nhảy hip hop trong ngực làm cho thống khổ. Tim đập đau lắm a !
"Không thích ?". Isaac khẽ cau mày, cái rãnh sâu trên trán xuất hiện. Thấy nam nhân mình thích không vui, Sơn Tùng càng e dè hơn.

Isaac cúi xuống chạm môi với người trong lòng, vì Isaac cao hơn Sơn Tùng cho nên Sơn Tùng đáng thương phải ngẩng đầu lên nương theo nụ hôn đó. Isaac khẽ mút đôi môi căng mọng mang theo chút vị ngọt, càng thích thú khi người đối diện chậm chạp vụng về đáp trả. Hắn luồn cái lưỡi ma mảnh của mình vào khoan miệng nhỏ nhắn của cậu, quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại, chạm đến nơi non mềm yếu ớt khiến Sơn Tùng khó chịu "Ưʍ..." lên một tiếng. Tiếng 'tách tách' phát ra mỗi khi Isaac đánh lên chiếc lưỡi kia, bầu không khí thật ngượng ngùng.

Kĩ thuật hôn của Sơn Tùng thật sự giống như IQ của cậu ta, đều là từ không đến âm vô cực. Nhưng điều đó càng làm cho Isaac trở nênthích thú, du͙ƈ vọиɠ dưới thân trở nên khó chịu cần được giải toả.
Thế nhưng không hiểu vì sao Isaac không muốn làm đau con mèo nhỏ này, càng không muốn vấy bẩn nó.

Hai phút, năm phút, rồi mười phút đồng hồ trôi qua. Họ vẫn cứ ở tư thế ám muội như thế mà hôn nhau, mà chìm đắm vào nhau. Isaac tấn công dồn vã, mãnh mẽ và táo bạo. Sơn Tùng kém cỏi chỉ có thể nho nhỏ phản kháng và vụng về đáp trả.

Đến khi dưỡng khí ở buồng phổi bị rút cạn, Sơn Tùng mặt đỏ như quả đào lắc đầu muốn tránh khỏi nụ hôn của Isaac, nhưng càng muốn tránh Isaac càng muốn xâm nhập sâu hơn nữa, muốn hưởng thụ lâu hơn nữa, Isaac nắm lấy cái cằm Sơn Tùng cố định lại gương mặt đáng yêu đang ửng hồng kia.

Sơn Tùng như tuyệt vọng, đôi mắt ngập nước nay chảy xuống một giọt lệ trong suốt, mặn chát. Cậu muốn dừng lại, muốn về nhà, cậu thực sự sợ rồi đấy. Sơn Tùng lớn mật cắn lên đôi môi khiến Isaac bật máu.
Hắn khẽ gầm một tiếng rồi buông cậu ta ra. Chết tiệt, Isaac thực sự điên rồi. Hắn nhìn con người nhỏ nhắn đang mở to đôi mắt ngập nước mà mím môi nhìn hắn. Hắn thấy trong đó tràn ngập sự sợ hãi, bàng hoàng và tuyệt vọng, bi thương và nhục nhã.

'Chát'. Isaac lao đến vươn tay tát Sơn Tùng một bạt tay. Thân người nhỏ bé đổ rạp trên thảm hoa sang trọng. Isaac điên rồi, hắn muốn cậu, ngay bây giờ, liền, ngay, và lập tức.

Sơn Tùng thấy má trái bỏng rát, đầu ong cả lên, sau đó nước mắt cứ trào ra. Thật sự rất đau, đau lắm. Từ bé đến lớn tuy gia đình có nghiêm khắc nhưng cũng chưa có ai đánh Tùng cả.

"Con mẹ nó đi lên giường ngay !". Isaac điên lên thật rồi, khi bàn tay thô ráp của hắn ma sát với gò má đáng thương kia, hắn thực sự điên rồi, đánh cậu xong lại thấy rất sảng khoái, hắn muốn làm cậu đau, làm cậu khóc, làm cậu phục tùng hắn.
"Không được... Isaac...không được ...". Cậu khóc, nước mắt rơi nhưng không nghe tiếng khóc, chỉ thấy giọng nói nghẹn ngào của cậu.

Isaac tức giận nắm lấy cánh tay cậu, kéo cậu lên chiếc giường King size màu xanh da trời, quẳng cậu lên đó rồi thô bạo đem quần áo cậu quăng xuống đất. Hắn không có kiên nhẫn đợi cậu tự đến hầu hạ hắn, vì hắn biết là không có khả năng. Nó giống như là ở sa mạc đợi mưa rơi vậy.

Cậu la hét, cầu xin, rơi nước mắt. Nhưng đều không có tác dụng trước hắn.

"Isaac... Xin anh dừng lại đi... Dừng lại đi... Isaac... Cầu xin anh...tha cho em đi Isaac..."

"Im miệng !". Hắn không có kiên nhẫn nhiều đâu, nhất là với con mồi hư đốn như thế.

'Chát ㅡㅡ chát ㅡㅡ chát"

Isaac cứ như thế, hành hạ cậu, đánh vào đôi má phúng phính khiến nó trở nên sưng đỏ. Hắn vươn tay đến tủ đầu giường lấy ra một cái còng tay màu bạc khoá tay cậu lại và bẻ ngoặc nó ra sau.
"Aaaaaaaa....". Cậu hét lên trong đau đớn, nước mắt cứ như thế mà chảy dài ra.

"Im miệng cho tôi !!!". Isaac phẫn nộ lấy một lọ thuốc màu đỏ đổ hết vào miệng Sơn Tùng. Nếu bạn hỏi là thuốc gì, thuốc kíƈɦ ɖụƈ à ? Thì bạn đoán đúng rồi, đoán chính xác luôn rồi, chuẩn 100% rồi, chính là thuốc kíƈɦ ɖụƈ mạnh nhất trên thị trường hiện nay.

~ooOoo~ cảnh báo ! Dưới đây chỉ là xôi, xôi, H, rape ~ooOoo~

Đợi Sơn Tùng ngấm thuốc, Isaac chậm rãi cởϊ qυầи áo của mình ra, bại lộ ra không khí thân hình cường tráng, cơ bụng rắn chắc, nước da không quá trắng mà cũng không quá ngăm, vai to eo nhỏ, nếu mặc quần áo vào thì có vẻ thư sinh nhưng phía sau lớp vải chính là một thân hình tráng kiện anh tuấn.

Sơn Tùng ngốc nghếch mơ màng nhìn Isaac, khoé mắt còn ươn ướt, bộ dạng yếu đuối nhu nhược làm người ta chỉ muốn yêu thương, càng làm tăng ngọn lửa du͙ƈ vọиɠ của Isaac hơn mà thôi.
"Ah... Sao lại ... khó chịu như vậy ? Uhm...khó chịu quá...urh..."

Thuốc ngấm rồi...

Cơ thể Sơn Tùng trở nên nóng hổi và ngứa ngáy, cứ như có hàng vạn con kiến đang chu du trên người. Ngứa, khao khát được lấp đầy khiến đầu óc Sơn Tùng trở nên mụ mị. Trong cái mụ mị đó còn vương theo chút tuyệt vọng. Isaac đối với cậu mà nói chỉ có thể là một đại thần, một thần tượng phía trên cao mà cậu không chạm đến được. Ngay cả trò chuyện cậu còn không dám chứ đừng nói đến cùng Isaac làm chuyện đó.

Isaac hôn lên má cậu, khẽ liếm những giọt nước mắt trên đôi má phúng phính kia. Hôn lên đôi mắt ướt đẫm, cái trán mềm mại, cái mũi xinh xắn. Hắn muốn Sơn Tùng tận hưởng mọi thứ hắn đang làm. Khẽ mút vành tai non mềm, liếm theo đường viền tai và chiếc bông tai nhỏ xíu, khi liếm vào tai, Sơn Tùng run lên và đôi môi yêu kiều khẽ ngân lên :
"Arhh..."

Ra là chỗ nhạy cảm của cậu. Hắn khẽ cười thầm trong lòng. Hôn xuống cái cổ tinh tế, Isaac lưu lại một chuỗi dài hồng ngân và những vết cắn rướm máu. Đau lắm, nhưng sau cái đau lại mang theo kɦoáı ƈảʍ kì lạ. Từng cái mơn trớn từ đôi bàn tay ấy khiến Sơn Tùng u mê trầm luân vào đó.

"Không... Arhhh..."

Sơn Tùng rên lên khi Isaac mút lên quả hồng anh nhỏ nhắn của cậu. Cái lưỡi hư hỏng của Isaac đảo quanh, liếʍ ʍúŧ, khẳng cắn, ... khiến quả hồng anh kia từ màu hồng nhạt trở nên huyết dụ gợϊ ȶìиɦ. Ngắm nhìn kiệt tác của chính mình, Isaac khẽ mỉm cười. Đây cũng không phải lần đầu tiên hắn làʍ ŧìиɦ ôn nhu như thế, thế nhưng không biết vì sao mà hắn lại muốn ôn nhu hơn nữa với người này, muốn yêu chiều cậu, lại muốn cậu bị đau. Thật là con mẹ nó ngược !
"Arhhh...". Sơn Tùng thét lên khi thân dưới của mình bị Isaac ngậm lấy, liếʍ ʍúŧ. Không phải đau đớn mà là một kɦoáı ƈảʍ kì lạ, chính là cái cảm giác mà Sơn Tùng chưa bao giờ được tận hưởng. Một trận run rẩy truyền đến, bụng dưới co thắt dữ dội và Sơn Tùng "Ahhhhh ───" một cái, tiết ra.

"Bẩn...a không...đừng nuốt...". Sơn Tùng nhìn chằm chặp Isaac.

"Ai bảo là tôi sẽ nuốt ?". Isaac nhếch mép.

Sơn Tùng : ...

Thế vừa rồi anh nuốt cái gì trước khi nói chuyện thế ?

Là nước ép dưa leo nguyên chất à ?

Giả dối đến không thể tha thứ !

Thế rồi đột nhiên một cơn đau nơi hậu đình truyền đến khiến Sơn Tùng xanh cả mặt. Được rồi, chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy rồi chứ ? Trong GV và đam mỹ chẳng phải đỉnh điểm là bạn công lấy [beep] chọt vào [beep] bạn thụ sau đó [beep] sao ? Nghĩ đến cái thứ thô to kia cắm vào người mình, sống lưng Sơn Tùng run lên mấy cái.
Isaac lấy gel bôi trơn nặn ra một nhúm rồi từ từ dùng ngón tay tiến xuất trong hậu huyệt nhỏ bé của con mèo phía dưới.

"Đau quá aaaa...." Hậu đình co rút một cách thống khổ, đây là lần đầu tiên của Sơn Tùng, đương nhiên là đau thật đau rồi. Đau xen lẫn nhục nhã và tuyệt vọng. Việc mình làm lúc này chả khác gì một thằng trai bao phô ra thân thể mặc người ta đùa giỡn.

Từng cái động của Isaac cậu đều có thể cảm nhận rõ nét được, mạnh mẽ và điên cuồng. Sơn Tùng chỉ có thể nương theo từng cú thúc đến vỡ vụn xương cốt của hắn. Bàn tay thô ráp thon dài của hắn mơn trớn cơ thể cậu, tiếng thở dốc gợϊ ȶìиɦ của hắn bên tai cậu, tất cả đều là sự thật.

Cậu không biết bản thân bị lật qua lật lại bao nhiêu lần, hắn ra trong cơ thể cậu bao nhiêu lần. Sơn Tùng trong cơn mơ màng nghe tiếng mưa rơi. Mưa rơi rất to, rất to. Lạnh. Cậu vô thức rúc sâu vào lòng ngực tráng kiện kia để tìm chút hơi ấm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: