Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11: Tiểu hủ nam

Sinh nhật Đơn Bào YuJiang là 24/10 không phải 19/9 (không cần quan tâm dòng này đâu) :]]]]

========

Khi Sơn Tùng trở về nhà thì Alata đã ngoan ngoãn ngồi trên thảm lông màu đỏ chơi xếp hình Leggo. Hoàn toàn không có dấu hiệu gì là biến mất khỏi nhà vào mấy tiếng trước.

Alata hôm nay được Daddy dẫn đi uống trà sữa nè, còn được ghé mấy shop mẹ và bé mua về quá trời đồ luôn. Chỉ khổ thân trẻ đầu ba Karik cùng trẻ mẫu giáo S.T phải cos culi giàn giáo, tay xách nách mang toàn túi mua sắm. Quả thật là culi không hơn không kém.

Alata đi trước biểu thị mình thật oai phong vì có người hầu đẹp hơn hoa.

Isaac đi bên cạnh biểu thị 'Hai người ăn của tôi mà không làm việc thì chỉ có nước bán thân trả nợ'. Cực kì có khí chất doanh nhân thành đạt.

Và 'nợ' ở đây tất nhiên là được cấp theo số nhân n lần, mỗi giây tăng thêm vài trăm. Có mà làm việc tám đời cũng không trả hết...

Đột nhiên Karik cảm thấy gà lúc nãy nuốt hết trôi rồi.

Alata mặc một cái áo thun Doraemon, quần lửng màu chàm, chân đi vớ thỏ Tsuki. Bao moe, bao ngu đần luôn.

Sơn Tùng đứng trước cửa mà bị cái sự manh của Alata chọt một phát muốn gục ngã.

Con mình sinh ra còn manh hơn mình. Chân lí cấp số nhân này tổ tiên nói không hề sai mà.

"Papi về ~~~~" Alata bỏ đống Leggo màu mè trên tay xuống để chạy lại nhảy phóc đu lên người Sơn Tùng.

"Ôi bảo bối ~ Đáng yêu quá ~ có nhớ Papi không nè ?" Sơn Tùng vỗ vỗ mông bé rồi thả bé xuống sô pha. Đùa, cái máy trộn xi măng nhỏ gần ba tuổi này mà đè lên người cũng rất dễ còng lưng đó chời.

"Nhớ ơi là nhớ luôn ~" Alata bé nhỏ phồng má chu môi. Đáng yêu như thỏ nhỏ ấy.

"Vậy ó hỏ ? Nói Papi nghe cưng nhớ Papi như thế nào nà ~". Bạn trẻ đã có con nào đó lại bắt chước giọng Nam.
"Nhớ kinh khủng luôn ~ nhớ mà không làm gì được luôn ~". Bạn nhỏ Alata cũng ngọng ngọng nghịu nghịu giọng Nam trả lời.

Sơn Tùng nghe con trai yêu quý nói vậy thì vui vẻ không thôi. Quả nhiên có con rồi thì vui như thế đó. Được con nói yêu thương cảm giác như được tình nhân nói lời đường mật vào tai vậy.

Tối, Sơn Tùng cùng Alata mặc pyjama anh em ấu trùng tinh nghịch một vàng một đỏ chui trong cùng một cái chăn. Alata tắt hết đèn, chỉ còn mấy miếng sticker trên tường dạ quang chiếu sáng. Sơn Tùng để bé tựa lên cánh tay mình rồi kể chuyện cho bé ngủ.

"Ngày xửa ngày xưa có một nàng công chúa rất xinh đẹp... Chàng hoàng tử nước láng giềng rất thích nàng ấy... Một lần trong buổi tiệc của hoàng gia, nàng công chúa bị một con Rồng lửa bắt mất đi... Chàng hoàng tử đến để cứu nàng trở về... Chàng chiến đấu với con Rồng lửa để cứu nàng..."
Giọng Sơn Tùng đều đều vang lên. Alata mặc dù rất buồn ngủ nhưng đôi đồng tử màu đỏ vẫn sáng tròn trong đêm.

"Kết cục như thế nào hả Papi ?"

Alata quay đầu nhìn Sơn Tùng. Sơn Tùng cúi xuống đặt cằm lên đỉnh đầu bé, mỉm cười :

"Cưng nghĩ xem ?"

"Cuối cùng chàng hoàng tử và con Rồng lửa sống hạnh phúc bên nhau ?"

Sơn Tùng giần giật khoé miệng. Con mình quả nhiên có tương lai làm hủ nam sáng giá.

"Sao cưng nghĩ vậy ? Đáng lẽ ra phải là hoàng tử cùng công chúa sống bên nhau hạnh phúc chứ ?" Sơn Tùng hôn hôn tóc bé, mặc dù đã hai tuổi mấy gần ba tuổi mà vẫn thơm mùi sữa là thế nào ?

"Mẹ nội công chúa ngoài đẹp ra thì chẳng còn biết làm gì cả. So với hoàng tử phong lưu anh tuấn tà mị cùng Rồng lửa bá đạo khốc suất thì chả là cái vẹo gì cả. Con ship hoàng tử cùng Rồng lửa. Nhân thú, oan gia, Rồng lửa bá đạo công x anh tuấn hoàng tử thụ. Người, yêu cách biệt nên không thể đến được với nhau..." Alata kích động hít một hơi "Ngược luyến tàn tâm".
Sơn Tùng : Σ(・□・;)

Con mình sinh ra mất cái tế bào nào rồi hả ta ? Hay là hủ nam nào trọng sinh vào người bé ? Vừa nghĩ đến tương lai Alata tay vừa cầm khăn giấy vừa xem doujinshi thì...

Sau một hồi giằng co giữa couple Rồng lửa x Hoàng tử thì Alata bé bỏng đã chịu nhắm mắt ngủ. Sơn Tùng xoa xoa mi tâm rồi ngắm bé một chút.

Cảm giác này thật là tuyệt. Có bảo bối nhỏ mềm mềm vừa đáng yêu vừa thông minh trong lòng. Ngủ cũng ngon hơn.

Alata nằm nghẻo đầu qua một bên, sườn mặt tinh tế y như Isaac, đôi môi trái tim căng mọng khẽ hé mở, thở phì phì ngủ. Tay chân Alata không ngoan ngoãn để trong chăn mà túm lấy góc chăn kẹp lại. Nhìn mới ngu si gì đâu.

Nhưng đột nhiên Sơn Tùng trầm ngâm một chút. Gương mặt này, cái tướng ngủ xấu đến ma chê quỷ hờn này lại y hệt Isaac, không xê một miếng.
Được rồi, thật ra Alata rất giống Isaac, giống đến từng chi tiết nhỏ. Ví dụ như thấy mấy thứ nặng mùi như tỏi thì liền nhăn mặt nhíu mày, tướng ngồi tướng ngủ, cách cầm muỗng, cách cười rộ lên nhìn bao ngu... Tất cả đều y như Isaac.

Sơn Tùng âm trầm nghĩ, bé đáng yêu như vậy, thông minh như vậy, nếu Daddy bé không biết đến sự tồn tại của bé thì chẳng phải là rất thiệt thòi cho Isaac hay sao ?

Nếu như cậu nói cho Isaac nghe về sự tồn tại của Alata, liệu thì Isaac sẽ làm thế nào ?

Vui mừng trở về bên cậu và Alata, cùng nhau sống những tháng ngày hạnh phúc tự do tự tại ? Cùng nhau nuôi Alata lớn lên ? Hay là sẽ ghê tởm khinh bỉ cậu ? Hay là giành Alata từ cậu ? Bất cứ là cái gì thì cậu đều không thể chịu nổi.

Có người nói rằng, yêu chính là tự ti, lúc nào cũng cho rằng bản thân luôn luôn thua kém người mình yêu, luôn luôn muốn ở một góc khuất nào đó để có thể nhìn người ấy. Tất cả cũng chỉ vì hai chữ tự ti mà thôi.
Tối hôm đó Sơn Tùng mơ một giấc mơ rất kì lạ. Cậu, Alata còn có cả Isaac một nhà ba người cùng nhau vui vẻ sống bên nhau. Cậu thấy mình cùng Isaac cải trang nắm tay nhau đi khu vui chơi, sau đó bị fan dí chạy như giật hụi, cùng nhau đi nước ngoài quay MV, nắm tay nhau vào lễ đường cầu nguyện,...

Lúc Sơn Tùng tỉnh lại thì hai má cậu đã ướt đẫm. Bởi vì những chuyện hoang đường đó mà cậu khóc. Là hạnh phúc đến khóc.

Nếu có một cơ hội nữa, cậu muốn có thể cùng Isaac sống những tháng ngày vui vẻ, cùng nhau lén lút yêu đương, rồi một ngày nào đó, khi cả hai cùng đứng trên đỉnh cao của sự nghiệp rồi come out. Khi đó lại có thể đường đường chính chính ở bên nhau, dựa vào nhau mà nuôi lớn Alata.

Hôm nay Sơn Tùng có show diễn, lật đật lật đật chạy đến chạy lui. Trước khi đi thì Sơn Tùng đã kịp diễn một màn máu chó đầm đìa với con trai yêu quý.
"Cục cưng ~ Papi đi ở nhà đừng nhớ Papi đến sinh bệnh nha ~" Sơn Tùng ôm túi chéo vai lách người qua cửa. An Moe Thụ khổ sở lôi Sếp mình xềnh xệch ra khỏi cửa.

"Papi à ~ đừng về trễ ~". Bạn nhỏ Alata với cái thây một mét bẻ đôi cũng bày đặt kéo tới kéo lui cánh cửa. Cánh cửa tiểu thụ bị khi dễ đến kêu cót két kháng nghị nhưng vẫn không thể lay chuyển được màn chia li của cha con nhà này.

"Cục cưng à ~ Papi sẽ về sớm thôi ~"

Đến cuối cùng khi bị Mây và Mặt than Công hai người kéo tay lôi đi thì mới chịu đi.

Sơn Tùng khóc không ra nước mắt. Người ta còn chưa đọc xong [Hai Chữ Nước Nhà] đâu !

Gì mà "Thảm vong quốc kể sao xiết kể. Trông cơ đồ nhường xé tâm can"

Gì mà "Con ơi ! Càng nói càng đau, Lấy ai tế độ đàn sau đó mà ?"

Gì mà "Cha xót phận tuổi già sức yếu. Lỡ sa cơ đành chịu bó tay"
Rồi cái gì mà "Thân lươn bao quản vũng lầy. Giang sơn gánh vác sau này cậy con"

Nghe mà đau đớn cả tâm can.

Sau khi Sơn Tùng rời khỏi cánh cửa kia thì Alata ngưng trệ gương mặt mếu máo như ai ăn hết của kia lại. Gương mặt đột nhiên nhếch lên nụ cười tà mị.

Alata nhảy vào phòng thay quần áo. Coi nào, là con của ca sĩ và là một siêu sao tương lai thì cũng phải ăn mặc thật truất chứ ? Áo thun này, quần jean xẻ gối này, giày Converse áo khoác da này. Lấy ba lô nhỏ bị vứt đâu đó ra, đem một ít tiền bỏ vào, khăn giấy, điện thoại, bim bim. Đầy đủ hơn cả đồng bào miền Trung đi tránh lũ.

Lẽ nào là bỏ nhà đi ?

Đang yên đang lành mà bỏ nhà đi, đừng làm rộn như thế chứ ?

Thật ra là bé theo thói ngựa quen đường cũ, gặp mặt Daddy được một lần rồi thì lại muốn gặp lần nữa. Đùa, Daddy dẫn đi ăn đồ ăn ngon, mua quần áo đẹp mà không chịu đi. Tui đẹp chứ tui đâu có ngu ?
Alata vui vẻ đeo nón lưỡi trai vào rồi xuống lầu bắt Taxi. Mặc dù bé có thông minh thật nhưng cũng chưa biến dị đến độ một mình đi mấy chục trạm xe bus để đến bên kia thành phố gặp Daddy. Đi lạng quạng là chúng nó tha qua Trung Quốc moi nội tạng làm nhân bánh bao thì khỏi về nhìn quê hương tươi đẹp luôn.

Anh urber đẹp trai lai láng với nụ cười toả nắng nhìn từ trên xuống dưới Alata rồi hỏi :

"Bạn nhỏ, em bị lạc hả ?"

"Del, del và del !" Trong thâm tâm Alata là như vậy nhưng bởi vì là con nhà gia giáo hào môn thế gia cho nên Alata chỉ dám nghĩ trong lòng thôi. Còn miệng nói ra thì như vầy :

"Không, anh chở em đến công ti VAA Agency đi ạ, ba của em là nhân viên hậu kì trong đó ạ".

"Nhưng..." Anh uber đẹp trai ngập ngừng.

"Em trả thêm tiền là được chứ gì ?" Alata tức giận nói. Bé mới gần ba tuổi, chỉ mới mọc mấy cây răng, nói chuyện gió lùa vào tê cả nứu.
"Không phải, chỉ là em đi một mình có an toàn không ?" Uber ca ca bất đắc dĩ.

"Anh nói như kiểu xe của anh không hề an toàn vậy" Alata chưa để cho uber ca ca phản kháng đã leo lên xe đóng cửa lại. Trời hôm nay đẹp thật.

Uber ca ca khổ sở xoắn não, con nhà ai mà mới sáng sớm thả ra vậy nè trời.

Thế là Alata đường đường chính chính đến công ti của Isaac một cách thuận lợi bình an. Và anh uber nào đó căn bản là bị lừa rồi, bởi vì không có tiền tip thêm !

Alata lấy điện thoại gọi cho Isaac nhưng đến ba lần đều nghe tiếng của cô Kim Tuyến trả lời. Bực bội dễ sợ. Nếu đây không phải điện thoại xịn thì bé đã bỏ vào miệng nhai rồi.

Sau đó bé quyết định gọi cho S.T. Gọi cho culi giàn giáo sẽ dễ bắt máy hơn so với thợ xây. Dân thợ hồ mà không trả lời điện thoại là chết rồi, công trình mà bị giành hết là về quê gắp ruồi nấu cháo ăn luôn.
Trẻ mẫu giáo S.T mặt mang khẩu trang, đeo kính râm, đội nón lưỡi trai bưng Alata vào trong công ti. Vào được phòng nghỉ của 365 rồi thì trẻ mẫu giáo S.T lại thông báo cho Alata biết rằng : Isaac đã đến trường quay rồi.

Nghe qua mà như có một đạo sấm sét giữa trời quang...

Biểu cảm của Alata lúc này chính là ngửa mặt lên 45 độ nhìn trời và cảm thán.

Ông trời ông đây chính là lãnh huyết vô tình, ông cố tình gei sự. Ông đây là đang cố tạo điểm nhấn có phải không ?

Ta hận, ta ghim, ta căm thù, ta phẫn nộ !

Thế là Alata vẫn mặt dày theo S.T đến trường quay. Tại sao hả ? Đã khổ cực đến đây giờ lại phải trở về sao ? Đây cũng không phải là 'Đi để trở về'...

"Daddy !!!" Bạn nhỏ Alata vốn định chạy lại đu lên người Daddy sau đó mách với Isaac uỷ khuất mình phải chịu sáng nay.
Nhưng khi vừa đến cửa phòng thì thấy Isaac đang cùng một người phụ nữ nói chuyện, người phụ nữ kia mặc quần áo, hay nói đúng hơn là quấn một cuộn vải lên người chứ không có che chắn gì cả, da thịt lộ liễu trong không khí, đôi gò bồng lộ nửa ra bên ngoài.

Nè, mặc làm chi mà cũng như không mặc vậy ? Alata khinh bỉ nghĩ.

Khoan, đây chẳng phải chính là nữ phụ đam mỹ, hồ li ngực bự muốn câu dẫn chủ dịch công hay sao ? Ăn mặc loè loẹt như vậy, thoa son màu tím mận như vậy, còn dựa sát vào người Daddy như vậy, đích thị là yêu nữ ngực bự rồi !

Alata bị suy nghĩ của chính mình doạ sợ. Nghĩ đến viễn cảnh hồ ly cosplay bạch liên hoa vu oan giá hoạ cho Papi hay tìm cách chia ương rẽ thuý Daddy và Papi, Alata đột nhiên lạnh cả sống lưng.

Với tư cách là con trai của Isaac và Sơn Tùng, đồng thời là hội trưởng FC IsaacMTP thì Alata không thể để yêu nữ ngực bự câu dẫn Daddy được !
"Daddy !!!!!" Tần số âm thanh của Alata nâng lên cao nhất có thể, và quả nhiên Isaac đã chú ý đến bé. Gương mặt anh tuấn của Isaac mỉm cười thật ôn hoà.

"Bảo bối, con đến thăm Daddy à ?" Isaac bỏ mặc người phụ nữ kia để chạy đến bế Alata lên.

"Dạ, nhớ Daddy lắm lắm". Alata chu môi, sau đó nhìn đến yêu nữ ngực bự thì mở to đôi mắt lên trừng.

Nhìn cái gì ? Chưa thấy cha con người ta ôm nhau à ?

"Isaac... Đây là ?" Yêu nữ ngực bự bị bỏ quên đến bây giờ mới lên tiếng.

Alata nghe xong bĩu môi, giọng cũng không đáng yêu mềm mại như Papi tui. Ngoài ngực bự ra thì chả có gì nổi trội cả.

Xin lỗi nha giờ mấy chục bạc Thái là chanh dây thành bóng rổ được luôn đó.

"Con tôi" Isaac lạnh nhạt đáp, khoé mắt căn bản là không hề bố thí cho cô ta, mà từ đầu đến cuối đều lo lắng lau mồ hôi cho Alata.
"Con.... ? Isaac anh có con ????" Gương mặt căng nhựa nhăn nheo lại phẫn khuất.

"Đúng vậy, con tôi" Isaac dường như rất chán ghét cô ta. Nói chuyện từ nãy đến giờ đều rất bất đắc dĩ.

"Với ai ? Anh có con với ai ???" Cô ta lớn giọng, may mắn đây là hành lang trống trải thuộc khu nghỉ ngơi của nghệ sĩ, nếu như là nơi bình thường thì chắc chắn đã gây sự chú ý của rất nhiều người.

"Sơn Tùng MTP". Alata nhanh nhảu phọt ra ngay tên Papi mình. Sau đó thích thú nhìn gương mặt cô ta chuyển màu từ đỏ đến xanh rồi đến trắng trông vô cùng sinh động.

"Thằng quỷ nhỏ ! Mày nói bậy gì hả ?" Cô ta lớn giọng quát. Alata theo phản xạ rụt vào cổ Isaac.

Hứ, Alata rủa thầm, hét lớn như vậy là để làm mèo gì ? Cho ba bà nghe à ?

"Sơn Trà, xin cô tự trọng một chút". Thấy Alata dường như bị làm cho hoảng sợ thì Isaac nhíu mày, gương mặt anh tuấn lạnh lẽo đi vài phần, khoé mắt sắt bén đến độ cắt đứt lớp niêm mạc của đối phương.
"Isaac, anh nói rõ cho em nghe, anh cùng cái thằng đạo nhạc kia có giống như thằng quỷ nhỏ này nói không ?" Sơn Trà tức giận to giọng, bàn tay ngọc ngà chỉ đến chỉ lui. Dường như là hoàn toàn không để ý đến ánh mắt chết chóc của Alata cùng gương mặt lãnh khốc của Isaac.

"Đạo nhạc cái củ cải, bà mới đạo nhạc, ba bà mới đạo nhạc, dòng họ bà mới đạo nhạc !!!" Alata khinh bỉ phản bác. Nói gì thì nói chứ đừng động đến ba cái vụ này, không có bằng chứng luận cứ thì đừng có sủa sớm như đúng rồi.

"Thằng quỷ nhỏ, mày tưởng mày là ai mà hỗn xược với tao ?" Sơn Trà phẫn nộ chỉ vào mặt Alata, móng tay dài màu đỏ đâm vào mũi bé. Alata vươn cái tay ngắn ngủn dùng sức đẩy ra. Mặc dù khí lực không có bao nhiêu nhưng đủ buff thêm phẫn nộ cho Sơn Trà.

"Bôi cái môi thâm đó đi rồi hả nói chuyện với tui". Alata trừng mắt với Sơn Trà, đôi mắt to tròn sắc thêm vài phần. "Thứ nhất, tui là con của Daddy cùng Papi. Thứ hai, bà chả là một cái vẹo gì trong cuộc đời tui cho nên tui cóc cần lễ phép với bà, huống chi ngay từ đầu bà ưa tui chắc ?"
Bà chả là một cái gì của vũ trụ này cả, không phải là một hạt cát của sa mạc mà cũng không phải là một giọt nước của biển khơi nữa.

"Mày..." Mắt Sơn Trà trắng dã cả ra. Cô ta toan giơ tay ra định dạy cho Alata một bài học thì đã bị ánh mắt muốn gϊếŧ người của Isaac làm đứng hình.

"Đừng để tôi lặp lại lần hai. Có tự trọng một chút đi". Thanh âm Isaac đều vô cùng đè nén, hiển nhiên là đã cố gắng bình tĩnh rất nhiều.

Nếu mà là ba năm trước kia, khẳng định hắn đã giơ tay đánh Sơn Trà. Nhưng không, trải qua nhiều chuyện như vậy hắn tự luyện cho bản thân một sự nhẫn nại, bình tĩnh hiếm có trong mọi tình huống. Kể cả bây giờ.

"Isaac... Em..." Sơn Trà bị thanh âm trầm trầm của Isaac làm cho sợ hãi. Có lẽ cô đã quên mất sự hiện diện của Isaac vào lúc nãy nên mới lỗ mãng như vậy.
Sơn Trà hít sâu một cái, ra sức chỉnh lại nụ cười méo mó trên mặt.

"Isaac, em xin lỗi, em hơi nóng tính. Được rồi. Chỉ cần thứ sáu anh nhớ tham dự buổi tiệc sinh nhật của chị em là được rồi". Đoạn cô ta tiến gần thêm, sờ bàn tay lên cánh tay chắc nịch của Isaac qua lớp áo sơ mi "Nếu anh không đến, Thanh Trà sẽ rất buồn đó".

Nói rồi cô ta quay lại đi mất dạng. Trước khi đi còn không quên lẳиɠ ɭơ cọ sát đôi gò bồng của mình vào cánh tay hắn.

Isaac nhíu mày thật sâu rồi quay xuống nhìn Alata, lúc này hắn mới thấy Alata biểu thị bản thân không được vui tí nào.

"Daddy, thích không ?" Alata nhướn mày cực kì đáng ăn đòn.

"Không, thích Papi con hơn" Isaac cười cười. Quả nhiên là hắn đã khi dễ đứa nhóc này. Đứa nhóc này không phải thông minh bình thường. Sau đó hắn cảm thấy bản thân thật may mắn vì Sơn Tùng đã sinh ra đứa con đáng yêu thế này cho hắn.
Bộ dạng khinh khỉnh coi trời bằng vung khi nãy của Alata mới soái gì đâu á.

"Con mụ đó là ai vậy Daddy ?". Alata hỏi. Vừa ăn mặc như gái gọi vừa thô lỗ, lại còn xịt nước hoa nồng nặc như trộn hai thùng nước hoa rồi pha nước tắm mới ra đường ấy.

"Con gái út của chủ tịch công ti Daddy. Cô ta còn một người chị nữa tên là Thanh Trà" Isaac ôn hoà nói.

"Và hai chị em cô ta đều sân si Daddy ?" Alata chọt chọt yết hầu của Isaac.

"Bảo bối nhỏ, con vẫn chưa nên hiểu những điều này". Isaac khẽ vuốt mũi Alata. Thông minh thì thông minh thật đấy nhưng như thế này thì lớn lên sớm quá rồi.

"Xí, không thèm hỏi nữa". Alata ngoảnh đầu đi chỗ khác. Isaac không cần nói thì bé cũng thừa biết nhá.

"Bảo bối giận à ?" Isaac đứng thẳng dậy xoa đầu Alata, lúc này thì Alata chỉ cao chưa đến đùi anh đâu.
"Không giận ạ. Biết Daddy cũng đâu có ham thú gì" Alata cụp mắt hạ đôi lông mi dày "Chỉ là nhiều người mơ tưởng Daddy như vậy, nước chảy đá mòn, con giun xéo lắm cũng quằn. Một ngày nào đó Daddy không cần con cùng Papi thì sao ?"

Đây cũng là một trong những điều mà bé lo lắng nhất. Daddy mình đẹp trai anh tuấn thế, giàu có nổi tiếng thế. Người mơ tưởng sinh tình với Daddy không thiếu gì. Mà quan trọng là Daddy cùng Papi chưa làm lành đâu !!

"Daddy chỉ yêu mình con cùng Papi thôi" Isaac xoa xoa đầu con nhỏ. Đứa bé này sao lại không tin tưởng hắn chứ ?

"Daddy cùng Papi còn chưa có làm lành đâu" Alata bĩu môi, sau đó đại não đột nhiên nổi lên một suy nghĩ. Isaac lẽ nào đã quên pa con mình mà chạy theo đám yêu tinh ngực bự ?Miệng nói cần mình cùng Papi nhưng tối tối lại cùng một đám yêu nữ ngực to mở party thoát y khiêu vũ ?
Alata bị chính suy nghĩ của mình doạ sợ. Sau đó 'vèo' một cái ngồi xổm xuống bấu chân Isaac như Koala bấu cây bạch đàn.

Isaac mở to đôi mắt không thể tin được. Con mình còn có cả kĩ năng ôm đùi ăn vạ hay sao ?

"Huhuhu Daddy yêu dấu ơi người nỡ bỏ rơi con cùng Papi sao ? Chẳng lẽ người không cần con cùng Papi nữa sao ? Có phải vì Alata không tinh thông y dược, văn võ song toàn, hay là tại vì Papi không chịu cho người thị tẩm nên người giận Papi con phải không ? Huhuhu chẳng lẽ người hết thương con và Papi rồi hay sao ? Con vì người mà cực khổ lớn lên, bán vé số kiếm tiền cho người mua sữa chua ăn chẳng lẽ người quên rồi sao ? Papi bỏ nhà bỏ cửa theo Daddy chịu cực chịu khổ, mang nặng đẻ đau mà chẳng lẽ người không cần sao ? Đây là người quá lãnh khốc vô tình, trái tim sắt đá mà. Chẳng lẽ người quên Papi đã phải làm việc cực khổ để mướn Becamex cho Daddy làm concert hay sao ?"
Trong khi Alata đang HIGH thì Isaac nãy giờ nửa vùng vẫy nửa không vì sợ bảo bối bị đau thì bây giờ đã im lặng.

Alata nhíu nhíu mày, theo kịch bản thì Daddy phải bị mình cảm động đến rơi lệ chứ, không thôi cũng phải nói ra vài câu tình cảm. Sao lại im lặng thế này ? Daddy muốn OOC hay sao ?

Alata ngước nhìn lên thì thấy Isaac đang lặng lẽ che mặt.

"Alata con đứng dậy đi". Isaac nắm tay bé kéo lên.

"Không, một khi A Mã còn bỏ Ngạch nương vào lãnh cung thì hoàng nhi vẫn không đứng lên".

Alata tự cos hoàng tử vì mẫu thân bị thất sủng mà ở nơi bốn phía lộ gió, tuyết rơi trắng xoá liền quỳ hai canh giờ.

So với Mã Nhĩ Thái Nhược Hi vì muốn hoàng thượng thu lệnh ban hôn cùng Thập Tứ A Ca mà quỳ mấy ngày mấy đêm quả là không khác xa bao nhiêu. Ít nhất Nhược Hi còn có Tứ gia cùng dầm mưa và còn có Thập Tứ gia đem bánh đến cho ăn. Còn Alata là "Một mình con sắm đến ba vai chèo".
"Alata, ở Scotland con có đi bán vé số sao ?"

Một thanh âm quen thuộc vang lên. Alata đứng hình quay đầu ra phía sau. Liền thấy Sơn Tùng cùng mấy cái dấu thăng trên đầu, bên cạnh là chị Mây đang vịn tường cuồng tiếu, cười đến độ ra nước mắt, mặt đỏ gay.

'Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi ~~~' Đột nhiên Alata cảm thấy bản thân đang quỳ giữa một sân khấu tối đen, trên đỉnh đầu có tia sáng từ thiên đường rọi xuống và hàng vạn bông tuyết bay bay lất phất...

==========

Nói là sẽ đăng khoảng 2k work mà bây giờ là 4,2k word.

Alata thật có tố chất hủ nam ~ "Bộ Bộ Kinh Tâm" là phim ngôn lù duy nhất tui coi đó.

Xì poi :]]]

Sắp đến mấy chap ngược nè, chuẩn bị tinh thần đi nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: