Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 33: Tết nguyên đán

Ngọt ngọt bùi bùi cho ngày thêm zui

╮(╯▽╰)╭

============

Sau sự thành công của Lạc Trôi, danh tiếng của Sơn Tùng ngày càng tăng theo chiều hướng tích cực. Không biết bao nhiêu là anti quay đầu trở thành supporter. Showbiz vô cùng bận rộn đón chào năm mới.

Năm mới, biết bao nhiêu là thứ cần chuẩn bị.

Nhà cửa thì dọn dẹp trang hoàng lại. Bao nhiêu là mai đào đều được trưng trong nhà, buộc thêm bao lì xì và dây nhợ lằng nhằng. Alata ngồi chăm chỉ giúp Papi và Daddy buộc dây mà thấy thương ghê. Đồ ăn chất đầy trong tủ lạnh và tủ bếp. Quần áo cũng sắm sửa rất nhiều.

Ngày 23 tháng Chạp bắt đầu đưa ông Táo về trời. Alata nhìn mấy con cá chép giấy mà Sơn Tùng và chị Mây chuẩn bị thì ngây ngô hỏi :

"Sao mình không mua vé máy bay cho ông Táo mà mua cá chép giấy ạ ?".

Câu hỏi ngây ngô và đáng yêu của Alata làm Sơn Tùng câm nín không biết nên trả lời như thế nào. Bên cạnh chị Mây nằm úp trên sàn nhà, vỗ xuống sàn bôm bốp mà cười =]]]]

Theo quan điểm của người Việt thì ông Táo vừa là thần bếp trong nhà vừa là người ghi chép tất cả những việc làm tốt xấu mà con người đã làm trong năm cũ và báo cáo với Ngọc Hoàng những vấn đề tốt xấu của gia chủ. Sơn Tùng theo những gì còn ở Thái Bình được dạy thì nghiêm túc chuẩn bị nào là nhang, nến, hoa quả, vàng mã và hai mũ đàn ông, một mũ đàn bà kèm theo ba con cá chép giấy.

Alata thì vẫn kiên quyết định book vé khứ hồi cho ông Táo. Mặc cho chị Mây bên cạnh vẫn còn cười như được mùa.

Buổi trưa hôm ấy, họ đưa ông Táo về trời. Isaac vừa về đến nhà nghe mùi nhang thì biết đang đưa ông Táo về trời. Isaac ôm Alata mặt đầy nghi vấn, sau đó kể cho bé nghe hành trình ông Táo về trời : cá chép sẽ đưa ông Táo vượt qua Vũ Môn để lên thiên đình gặp Ngọc Hoàng. Đồng thời mở cho bé xem mấy bộ hài kịch của các nghệ sĩ nói về ông Táo ngày Tết cho bé hiểu.
Nhưng chấp niệm muốn book vé máy bay cho ông Táo đi nhanh của Alata vẫn chưa hết.

Chị Mây dắt Alata ra kênh Nhiêu Lộc phóng sinh cá chép. Alata đối với hoạt động này thì vô cùng thích thú. Nhưng nghe đến chị Mây nói đến đêm sẽ có người đến bắt cá hoặc câu cá thì mặt buồn rười rượi. Chị Mây hôn lên má bé một cái, người gì mà dễ thương để đâu cho hết. Chị Mây còn dắt bé đến Tu Viện Quan Âm thắp hương và nghe các thầy đọc giảng.

Công việc gần Tết vô cùng bận rộn. Cho nên Isaac và Sơn Tùng lo chạy show hết chỗ này chỗ kia không ngưng nghỉ. Đến lúc chấm dứt lịch trình thì đã là buổi trưa chiều 29 Tết. Cả nhà một lần nữa đi mua sắm Tết.

Vì chuẩn bị qua Tết comeback một lần nữa cho nên Sơn Tùng nhuộm lại tóc mới, nghiêng về màu khói trầm. Vô cùng đẹp trai. Alata cũng muốn nhuộm nhưng bị Sơn Tùng ngăn cản cho nên buồn bực cả ngày. Isaac thấy Alata buồn thì dỗ dành, hứa rằng Alata đủ 16 tuổi sẽ cho nhuộm tóc.
Sơn Tùng đặt mâm ngũ quả lên bàn. Còn dạy Alata đây là mãng cầu, dừa, đu đủ, xoài, sung. Nhưng bản tính màu mè cho nên Sơn Tùng còn để thêm bắp, và trái dư. Trên bàn một bên để mâm ngũ quả, một bên để một mấy tầng nước ngọt, còn có bình hoa đầy màu sắc và mâm trái cây.

Trước khi Isaac hoàn thành công việc trở về nhà thì đã có nhờ ông đồ viết cho mấy cặp câu đối đỏ.

Môn đa khách đáo thiên tài đáo

Gia hữu nhân lai vạn vật lai

(dịch :

Cửa nhiều khách đến nhiều tiền đến.

Nhà có người vào lắm vật vào.)

Phúc sinh lễ nghĩa gia đường thịnh

Lộc tiến vinh hoa phú qúy xuân

(dịch :

Phúc đem lễ nghĩa trong nhà thịnh

Lộc nảy vinh hoa phú qúy xuân)

Thảo ốc an cư, tích kim quang đắc đức

Bố y tùy phận, cầu phúc đức lai tài
(dịch :

Nhà cỏ ở yên, tích kim quang được đức

Áo vải an thân, cầu phúc đức đến tài)

Còn chu đáo đem vài câu đối đỏ đến cho Công và An, Mây và Phong, đem đến có Karik và các thành viên trong nhóm.

Alata nhìn mấy chữ viết rồng bay phượng múa trên giấy đỏ mà mắt sáng lên. Vào trong phòng lấy ra giấy trắng rồi cũng vẽ y hệt như vậy. Mặc dù không biết chữ đó là gì, đọc làm sao, ý nghĩa như thế nào. Nhưng vẽ theo thì cực kỳ đẹp.

Trong nhà toàn một màu đỏ. Cặp dưa hấu đỏ. Quần áo, giày dép, vải vóc đều màu đỏ. Bao lì xì đỏ treo trong nhà.

Buổi tối giao thừa, một nhà ba người xem Táo Quân. Sơn Tùng lắc đầu mỉm cười khi nghe đến bản thân được nhắc đến trong chương trình. Isaac thấy cậu mỉm cười thì cười theo. Alata chú ý trên cái logo VTV có hình hoa đào. Giống như phát hiện ra một châu lục mới. Alata giãy nãy lên chỉ chỉ. Isaac hùa theo khen giỏi trong khi Sơn Tùng gật gật đầu.
Quả nhiên cũng chỉ là một đứa bé ba bốn tuổi.

Cả nhà quây quần bên bàn ăn.

Cỗ mặn bao gồm canh móng giò hầm măng, miến lòng gà, xôi, bánh chưng, nem, giò lụa, giò xào, thịt kho tàu, gỏi tôm thịt... Bởi vì Sơn Tùng là người miền Bắc còn Isaac là người miền Nam cho nên trên bàn cũng có bánh chưng và bánh tét. Còn có một chậu hoa đào Nhật Tân và một chậu hoa mai. Hai cây đứng cạnh nhau được gắn đèn nhỏ nhỏ xinh xinh.

Bàn ăn toàn những món mà Alata chưa bao giờ được ăn. Mỗi món Sơn Tùng đều mua bên ngoài. Có gỏi và thịt kho tàu, cùng thịt gà thì tự làm. Xôi thì nhờ người ta đỗ, bánh tét bánh chưng thì mua ngoài chợ.

Bây giờ thiếu cái gì thì đi ra ngoài chợ mua cho nên không cần quá lo lắng.

Alata ăn cực kỳ ngon. Cắn một miếng củ kiệu mà lòng phơi phới xuân xanh. Thấy vị chưa đủ, Alata vươn tay qua bên cạnh lén hái một trái quất trong chậu kiểng, sau đó nặn lấy nước.
Điều đó làm sao mà qua được mắt của Sơn Tùng và Isaac ?

Nhưng vì điệu bộ đáng yêu cho nên được tha thứ hết.

Tiếp đến là cỗ ngọt bao gồm bánh mứt hoa quả. Đây đều là bánh kẹo mà Alata chọn lựa, cho nên khẩu vị của bé vô cùng tốt. Vừa ăn vừa uống trà cùng Daddy.

Cả nhà thay quần áo cùng nhau đón giao thừa. Ba bộ áo dài cách tân nam thêu hoa và hạt do chính Isaac lựa.

Để chọn ba bộ này thì Isaac đã thuyết phục Sơn Tùng hết nước hết cái. Mặc cho Alata ở một bên nhìn nhìn không hiểu nổi. Còn chị Mây giúp họ lựa giày mà cứ hùa : 'Chia tay đi ~ Đánh lộn đi'.

Thế là tiền thưởng cuối năm của Mây mất tiêu năm trăm ngàn.

Bởi vì họ ở đây không có thờ cúng cho nên bớt được rất nhiều việc. Đến khoảng 11 giờ. Sơn Tùng và Isaac ngồi trên sofa, còn thỏ nhỏ Alata thì khoanh tay chúc Tết :
"Chúc Papi và Daddy năm mới khỏe mạnh, bình an, hạnh phúc, càng ngày kiếm được nhiều tiền, nhận được nhiều show. An khang thịnh vượng. Vạn sự như ý. Ngày càng trẻ đẹp ra. Yêu nhau nhiều hơn".

Chúc xong còn không quên nhướn người hôn mỗi người một cái. Isaac và Sơn Tùng đưa cho Alata mỗi người một cái bao lì xì thật là lớn. Alata cười tít cả mắt. Đây là thành quả mà Alata học từ chị Mây mấy hôm trước đó.

Rất đáng khen.

Cứ tưởng là sẽ đi ngủ. Nhưng không. Sơn Tùng nổi hứng muốn đi xem pháo hoa. Với bản tính chiều chuộng người yêu của Isaac, một nhà ba người đi ra đường hầm vượt sông Sài Gòn, phường Thủ Thiêm, quận 2.

Đứng gần đó, nhìn thấy cả một bầu trời đầy pháo hoa thu vào tấm mắt. Xinh đẹp đến bất ngờ. Âm thanh cứ vang mãi trên bầu trời, từng chùm pháo hoa như cánh hoa nở rộ. Xinh đẹp đến động lòng người. Alata lần đầu trong đời nhìn thấy pháo hoa nên vô cùng háo hức cứ chăm chăm nhìn.
Isaac nắm lấy bàn tay Sơn Tùng, khẽ hôn lên đôi môi căng mọng kia :

"Cảm ơn em. Vì một năm nữa đã xuất hiện trên cuộc đời anh. Cảm ơn em đã đem đến cho anh niềm vui, đem đến cho anh một gia đình hoàn chỉnh. Anh cảm ơn em. Còn có, anh rất yêu em. Bảo bối".

Ngay khi hai đôi môi được cho là đẹp và quyến rũ nhất Vpop tách nhau ra thì tiếng khịt mũi của đứa trẻ nào đó lại vang lên :

"Aiyo... Hết pháo hoa rồi. Chúng ta về chưa ạ ?".

Sơn Tùng ẵm bé lên xe, bé quay lại lè lưỡi với Isaac đi phía sau. Sau đó thì liền bị Isaac nhéo nhéo cái mũi.

Hiện tại là hơn 1 giờ đêm. Từ quận 2 trở về quận 1. Sơn Tùng ở bên cạnh được Isaac đắp chăn cho ngủ trước. Còn Alata thì được Isaac lén mua cho một hộp bò nướng lá lốt thơm mơn mởn. Bé cười tít cả mắt. Sơn Tùng đối với mấy thứ thức ăn này chưa bao giờ muốn cho Alata ăn. Nhưng mà bé lại rất muốn ăn đó. Thế là canh Sơn Tùng ngủ, Daddy hư hỏng của Alata đã mua cho bé hai hộp bò nướng lá lốt. Một hộp để trên xe ăn, một hộp để về nhà ăn.
Nhưng rồi khi đèn đỏ. Alata nhìn qua ngoài cửa xe thấy một ông lão ăn xin đang nằm trên mấy thùng cát tông, cùng một cái chăn mỏng. Ông ấy ôm cơ thể co quắp trên hè phố lạnh giá. Bên cạnh ông ấy còn có mấy cái bọc nilon đựng nồi niêu xoong chảo và dăm ba bộ quần áo. Chắc chắn là người vô gia cư.

Alata nhìn ông lão run cầm cập trong chiếc chăn mỏng kia thì đột nhiên thấy ngưa ngứa trong lòng.

Hôm nay là giao thừa. Trong khi mọi người quây quần bên nhau ăn cơm tất niên, đón chào năm mới, xem pháo hoa thì ở một góc đường có một ông lão nằm chơi vơi giữa trời mùa đông giá lạnh.

Alata khẽ nói với Isaac :

"Daddy ơi. Đằng kia cho người ăn xin tội nghiệp quá. Daddy dừng lại một chút được không ạ ?"

"Đâu ? Chỗ nào bảo bối nhỏ ?". Đèn đã chuyển sang xanh. Nhưng nghe đến Alata nói vậy thì Isaac lùi lại và cặp vào lề. Isaac nhìn ra ngoài cửa xe thì cũng thấy được một người đàn ông lớn tuổi đàn nằm co ro.
"Ông ấy tội nghiệp quá. Chắc ông ấy đói lắm. Con không ăn bò nướng lá lốt nữa đâu. Con cho ông ấy một hộp này được không ạ ?". Alata giơ lên cái bọc đựng hộp xốp trắng. Isaac mỉm cười gật đầu, quay sang thấy Sơn Tùng vẫn còn yên bình ngủ thì an tâm nói nhỏ với Alata :

"Im lặng một chút để Papi ngủ. Daddy đi cùng với con".

Tối đó có hai cha con mặc áo dài cách tân rất mới rất đẹp, bước xuống từ chiếc siêu xe mà cả đời của rất nhiều người cũng không mua nổi.

Alata khẽ gọi :

"Ông ơi. Ông ơi".

Ông lão với gương mặt lem luốc và quần áo rách rưới dơ bẩn, hoàn toàn trái ngược với hai cha con kia. Ông lão dường như cẩn trọng với người lạ, đôi mắt già nua lăm lăm nhìn họ. Alata tưởng ông sợ thì nói :

"Ông ơi ông đừng lo. Con đến cho ông đồ ăn. Bò nướng lá lốt ngon lắm luôn ớ. Lúc nãy Daddy con mua hai hộp còn dư một hộp. Con biếu ông ạ".
Alata còn biết đưa hộp thức ăn cho ông lão bằng hai tay. Ông lão không nói gì, đột nhiên ngồi bật dậy. Hai tay run rẩy nhận lấy hộp xốp. Đôi mắt già nua nhăn nheo ướt nước. Không nghe thấy ông ấy nói gì, chỉ nghe thấy cổ họng ông ấy phát ra những âm thanh vô nghĩa. Chắc là ông ấy không nói chuyện được.

"Ông không có nhà sao ? Quần áo ông mặc rách hết rồi... Hôm nay là giao thừa mà..." Alata ngây ngô nghĩ nghĩ gì đó, rồi đột nhiên rút trong túi ra một cái phong bì lì xì màu đỏ. Đích thị là lì xì mà Sơn Tùng và Isaac vừa mới cho bé.

Bé rút ra một tờ 500 ngàn, đưa hai tay cho ông :

"Ông ơi con biếu ông này. Ông lấy tiền mua quần áo mới mặc Tết nhé".

Isaac nãy giờ chứng kiến toàn bộ hành động và lời nói của Alata. Gương mặt anh tuấn tràn ngập ý cười và tự hào. Nhìn đến bé dùng tiền lì xì của mình muốn cho ông lão thì Isaac ngăn lại. Sau đó lấy ví tiền ra, rút ra vài tờ giấy xanh nhét vào bàn tay nhem nhuốc của ông lão :
"Ông ơi, bọn cháu biếu ông. Ông có thể dùng nó để bắt xe về quê hoặc là mua mền và quần áo để đắp cũng được".

Người đàn ông già nua bẩn thỉu nước mắt ướt nhem gật đầu, chấp tay cảm ơn hai người bọn họ. Còn định dập đầu cảm ơn. Thế nhưng Isaac đã kịp ngăn lại.

Isaac trên đường quay trở ra xe thì giải thích cho Alata hiểu tầm quan trọng của tiền lì xì : tiền lì xì có ý nghĩa mang lại điều may mắn, tốt lành, xua đuổi ma quỷ, trẻ em thì hay ăn chóng lớn, học giỏi.

Isaac dặn Alata hãy giữ tiền đó và mua những thứ quà vặt mình thích.

Alata gật gật đầu quay ra xe. Vừa vào xe đã thấy ánh mắt dịu dàng của Sơn Tùng.

Bé còn nhỏ, nhưng mà lại hiểu được nhiều chuyện và có lòng tốt như vậy. Phận làm cha mẹ như Isaac và Sơn Tùng vô cùng hạnh phúc và tự hào.

"Xin lỗi Papi... Sau này con không ăn thức ăn lề đường nữa đâu". Alata bĩu môi, đem mấy xiên bò nướng lá lốt còn lại cất cẩn thận, bỏ vào túi nilon.
"Cái đó là anh mua cho con. Không phải con đòi mua đâu". Isaac cũng nói một câu, chịu hoàn toàn lỗi lầm về phần mình.

Isaac không chỉ chiều vợ, mà còn chiều con vô cùng.

Sao đột nhiên Sơn Tùng cảm thấy bản thân như người xấu ý nhờ. Mấy lần luôn chứ không phải là một lần.

"Không sao đâu. Alata thích thì cứ ăn. Không cần lo lắng đâu". Sơn Tùng mỉm cười với bé. Bé nghe thấy mình được phép ăn thức ăn lề đường thì vô cùng vui vẻ. Đem mấy xiên bò còn lại ăn. Còn hiếu thảo đưa cho Sơn Tùng. Nhưng bị Isaac ngăn lại vì lí do Sơn Tùng đang có em bé không thể ăn những thứ này được.

Cả Isaac và Alata đều không nhận ra. Khi cả hai quay đi thì ông lão già nua tội nghiệp kia đột nhiên cong mắt cười. Đợi đến lúc chiếc xe của họ đi thì đột nhiên ông lão ấy khẽ cười, nhìn những tờ tiền mệnh giá cao nhất trong hệ thống tiền tệ Việt Nam, lặng lẽ nói :
"Ngươi đang sống hạnh phúc phải không ? Lạc Tiên... Ta hy vọng mấy năm nữa ngươi vẫn sẽ hạnh phúc như thế này..."

Sáng sớm hôm ấy cả nhà đều thức dậy lúc 8h sáng. Cùng nhau ăn sáng xong thì cả nhà đều ăn mặc theo lố, chải chuốt gọn gàng đến nhà bạn bè chúc Tết. Lại là áo dài cách tân nhưng kiểu dáng thì khác hẳn hôm qua.

Sơn Tùng mặc áo dài đỏ thêu hoa sen bằng chỉ vàng, chân đi Sneakers Gucci Ace Leather Low Top. Isaac mặc áo dài đỏ thêu hình rồng cùng bạch vân bằng chỉ vàng, chân đi giày da màu đen Single Monkstrap. Còn Alata thì mặc áo dài đỏ thêu hình cá chép, chân mang một đôi boot cổ cao màu đen. Một nhà ba nam cực kì phong cách chuẩn bị xông đất nhà người khác.

Đối tượng đầu tiên : Phạm Hoàng Khoa Karik.

Nhà đàn ông độc thân quả nhiên là không chuẩn bị gì nhiều. Nếu không muốn gọi là sơ sài. Nhưng ít ra còn có được bánh kẹo, mâm ngũ quả và bình hoa. Nói chuyện khoảng nửa tiếng đồng hồ. Hết chúc qua chúc lại rồi thì nghe một màn chúc Tết của Alata. Karik vui vẻ nhét vào tay bé một bao lì xì đỏ tươi.
Kế đến là nhà của Mây và Phong, hai vị quản lí và người đại diện của Isaac và Sơn Tùng. Nhà của cặp tình nhân mặn nồng toàn hai màu vàng và đỏ. Nhìn qua không khí Tết tràn ngập trong không gian. Họ trò chuyện, chúc Tết nhau một lát, lại xem tiết mục chúc Tết của Alata rồi nhét vào tay bé hai bao lì xì đỏ tươi.

Chuyện, bảo bối nhỏ của biết bao nhiêu là người.

Kế đến là đài truyền hình. Hầu hết các ca sĩ, diễn viên, người mẫu đều tập trung ở đài truyền hình. Mọi người thấy Isaac và Sơn Tùng đến thì cũng không hỏi nhiều vì sao mà họ đi chung với nhau. Mọi người cũng chú ý đến nhóc con đi bên cạnh của họ. Có người tinh mắt nhận ra bé là người mẫu nhí.

Mấy vị đạo diễn và nhà thiết kế gặp thiên thần nhỏ Alata thì vô cùng vừa lòng hả dạ. Bé không chỉ lớn lên đẹp trai nghịch thiên, còn rất mặn mà, nói chuyện có duyên, lễ phép.
Đột nhiên nhạc nổi lên. Mấy nhóm vũ công bắt đầu nhảy múa. Mặc cho quần áo xúng xính thì mọi người vẫn nhảy theo. Alata nghe tiếng nhạc EDM quen thuộc thì liền đi đến vị trí trung tâm như một thói quen. Show ra toàn bộ skill của bản thân. Từ dance sport, hip hop, popping, wacking, bearkdance đến nhảy hiện đại. Vô cùng chuyên nghiệp.

Màn nhảy của Alata làm cho mấy vị vũ công gần đó che miệng ngăn sự ngạc nhiên ngưỡng mộ của bản thân. Đến khi nhạc tắt thì trán bé đã đẫm mồ hôi. Bé chạy lại đu chân Sơn Tùng cười hì hì. Isaac thì giúp bé lau mặt. Lần đầu tiên tự thân trình diễn giữa nhiều người như thế. Còn là những nghệ sĩ trong showbiz nữa.

Mấy đạo diễn đi đến hỏi thăm danh tính của cậu nhóc tài năng vừa nãy. Gặp Isaac và Sơn Tùng thì hiểu phần nào...

À... Ra là nhóc con nhà Isaac và Sơn Tùng.
Quả nhiên scandal giữa họ là thật...

Bé đi long nhong trong đài truyền hình. Dựa vào gương mặt đáng yêu, tài năng nói khéo léo và màn nhảy đỉnh cao lúc nãy. Cho nên bé đi long nhong một vòng, trở về thì trên tay đầy ắp bao lì xì.

Sơn Tùng không biết nên dùng gương mặt gì để nhìn bé nữa. Im lặng đỡ trán nhìn bé đem tiền lì xì bỏ vào túi bán vé số.

Trưa hôm đó cả nhà cùng với mấy thành viên của 365 đi ăn nhà hàng. Đặt một phòng vip sau đó kêu thật nhiều đồ ngon mà ăn.

S.T nhìn đống tiền lì xì của Alata mà há hốc mồm.

Chòi má... Đó giờ cậu chưa bao giờ thấy ai được lì xì nhiều như vậy luôn á. Tiền lì xì của S.T chắc cũng chưa bằng phân nửa cái này nữa quá.

Dù có ngưỡng mộ thì S.T, Will và Jun vẫn phải lì xì cho Alata. Kèm theo mấy câu chúc như mau ăn chóng lớn, thông minh khỏe mạnh. Sau đó cả ba không hẹn mà gặp, cùng nhau nhìn đến Isaac.
Dường như là thói quen. Isaac nhếch miệng cười sau đó đem cho họ mỗi người một cái thẻ ngân hàng cùng một số tiền cố định trong đó. Xem như là tiền lì xì.

"Chòi ơi yêu anh cả nhứt ~~~". S.T hôn hôn thẻ ATM mà nói. Hôm qua Karik cũng chuyển thêm tiền vào tài khoản của S.T xem như lì xì. Tết này S.T no đậm rồi.

"Chời ơi... Thiệt tình làm ngại muốn chết luôn vậy á. Mà tại anh đưa em mới nhận á nha. Chứ thiệt ra..... Á ". Will mắt đảo đảo tỏ vẻ ngại ngùng nói. Nhưng đến lúc bị Isaac rút lại thẻ ngân hàng thì lại ôm chặt vào lòng giữ của.

"Sơn Tùng... Em có thai mấy tháng rồi". Jun ngồi bên cạnh Sơn Tùng ngại ngùng hỏi. Sơn Tùng từ lâu cũng nhận ra Jun có tình cảm với Isaac. Nhưng trong thâm tâm thì thực sự rất muốn làm bạn với cậu ấy.

"Ba tháng, sắp qua tháng thứ tư".

Bụng của Sơn Tùng có một chút biến đổi. Nhưng do suốt ngày được Isaac bọc trong quần áo ấm dày cộm cho nên nhìn vào thì không có thấy gì lạ cả.
Jun thật sự là rất ngưỡng mộ Sơn Tùng. Không chỉ sinh được cho Isaac một đứa bé đáng yêu thông minh như Alata mà còn đang mang thai thêm cốt nhục của anh ấy. Thật sự là rất ngưỡng mộ. Còn có chút ganh tỵ.

Sơn Tùng gọi điện về Thái Bình chúc Tết ba mẹ và em trai. Họ không vui khi Sơn Tùng Tết này không về. Sơn Tùng lấy cớ là vừa comeback cho nên lịch trình nhiều không thể thu xếp. Ba mẹ cũng hiểu cho cậu điều đó. Mẹ cậu còn gửi lên một vài món mặn và đồ khô cho cậu ăn. Sơn Tùng nhìn xuống cái bụng được che kín sau lớp áo choàng của Isaac. Lại nhìn đến thiên thần nhỏ Alata đang giành ăn cùng S.T, Sơn Tùng trong lòng thở dài một hơi.

Có lẽ sau khi sinh con, Sơn Tùng sẽ về nhà nhận tội với ba mẹ. Mong ba mẹ chấp nhận bản thân và mấy đứa con này.

Điện thoại của Isaac bị bạn bè bỏ bom. Cứ một lát là lại vang lên. Hầu hết đều là người quen, ca sĩ, diễn viên, người mẫu, producer, staff... Náo nhiệt vô cùng.
Trong khi điện thoại của Sơn Tùng thì cực kỳ yên ắng.

Đột nhiên Sơn Tùng cảm thấy tủi thân. Ở trong showbiz không có bạn cùng chơi. Lúc nào sau lưng cũng toàn bị chê trách đâm chọt. Cứ tưởng bản thân trong nghề mấy năm rồi quen. Nhưng mà mấy năm lăn lộn, từ một người trong suốt trở thành ca sĩ hàng đầu giới giải trí. Vẫn không sao thích nghi được với những lời bàn tán xôn xao cùng đâm chọt chỉ trích của người khác.

Chiều mồng một Tết, Sơn Tùng và Isaac đều đi dự tiệc. Alata ở nhà không có gì chơi. Tết đến lại sợ làm phiền Papa Karik cho nên liền bắt taxi đến nhà Hàn Dương.

Bé đến nhà Hàn Dương rất nhiều lần, vô cùng quen thuộc đường đi. Nhà Hàn Dương cũng khá lớn. Có vườn cây kiểng, hồ bơi nhỏ và bãi cỏ. Sân nhà được đầu tư vô cùng đẹp. Hòn non bộ và hồ cá đặt giữa trung tâm. Alata nghe Hàn Dương nói cái gì mà hợp phong thủy đó.
Người làm nhà Hàn Dương cũng quen thuộc với bé. Ai ai cũng cực kì thích cậu người mẫu nhí này. Đều có điểm chung là rất muốn sờ đến cái má anh đào nộm thịt hồng hào kia. Nhưng mà nhìn đến tiểu thiếu gia không vui cho nên là... Bỏ đi.

"Tết mà anh còn làm bài tập nữa á ?". Alata đu cổ Hàn Dương. Hàn Dương thấy Alata đến thì vui vẻ hơn nhiều. Đem rất nhiều bánh kẹo cho bé ăn.

Hàn Nhi nhỏ hơn Alata một tuổi, ngây ngốc ngồi nhìn hai anh lớn. Gương mặt xinh xắn đáng yêu ngơ ra nhìn đồ ăn anh lớn chuẩn bị bị anh nhỏ thồn vào miệng như máy trộn xi măng công suất lớn.

"Em ăn không ? Ngon lắm luôn á ~" Alata thấy Hàn Nhi nhìn mình thì bản thân cũng mất tự nhiên. Định đút cho Hàn Nhi bị Hàn Dương ngăn lại. Em bé nhỏ không nên ăn mấy thứ bánh kẹo này.

Alata cứng đờ người, hỏi :
"Vậy chứ em là em bé lớn ạ ?"

"Không, em là tiểu yêu tinh. Ăn cái gì mà không được". Hàn Dương liếc liếc bé. Alata lại làm mặt xấu chọc Hàn Dương.

Anh mới là tiểu yêu tinh, cả nhà anh đều là tiểu yêu tinh...

Nhưng đột nhiên thấy bản thân hỗn với anh cho nên đu cổ anh, đút anh ăn bánh.

Alata sau này, rất nhiều năm về sau, tấm bằng tốt nghiệp cấp ba vừa đem về thì bị Hàn Dương quẳng trên bàn. Hàn Dương năm 24 tuổi có hai bằng Đại học hạng ưu cùng bằng Thạc sĩ của Học viện âm nhạc quốc gia. Trên vai và dọc xuống cánh tay, từng ngón tay xăm hình vô cùng điêu luyện, mái tóc bạch kim kiểu Quiff, mang khuyên tai bạc. Ca sĩ nổi tiếng 24 tuổi áp đứa nhóc 18 tuổi cùng nhóm nhạc với mình xuống giường. Đôi mắt xanh thẫm bao la như biển trời mênh mông nhìn đứa nhỏ dưới thân. Cũng gọi nó ba chữ 'Tiểu yêu tinh'.
Phận làm ca sĩ nổi tiếng, mua vui cho thiên hạ. Nghỉ được hai ngày Tết thì lại phải miệt mài chạy show. Công ty của Isaac chỉ cho Isaac nghỉ ngày mùng một Tết, còn sáu ngày Tết còn lại lại gọi hắn trở về chạy show liên tỉnh. Mất dạng một tuần liền.

Cứ tưởng mấy hôm Tết này cả nhà có thể ở bên nhau lâu hơn một chút. Nhưng Alata đã nhầm. Họ đều phải chạy show ở rất nhiều nơi. Lần cuối Alata gặp Papi và Daddy là mùng hai Tết buổi cơm tối. Vậy mà rạng sáng thì hai người họ đều phải ra sân bay. Một người ra Hà Nội, một người đến Đà Nẵng.

Còn bé thì được Karik đem đến công ty trông chừng.

Đã quen với công việc mang tính bận rộn của hai người cha. Alata ngoài miệng vui vẻ nói không sao nhưng trong lòng lại vô cùng buồn bã. Cứ tưởng sẽ có thể đón một cái Tết hoàn hảo cùng nhau. Nhưng không. Bé lại phải qua nhà Karik ở.
Sơn Tùng đã hết nôn ọe, khẩu vị vẫn tốt như thường. Nhưng lại thích ăn dâu tây. Isaac biết điều đó cho nên nhờ trợ lý mua cho Sơn Tùng một ít dâu tây để cậu trên đường di chuyển có thể ăn.

Isaac đến chùa Linh Ứng ở bán đảo Sơn Trà, Đà Nẵng sau khi hoàn thành xong buổi diễn ở đây. Hắn đến xin cho các đứa con của hắn mấy vòng tay bình an. Xin hai chuỗi mã não và một chuỗi thạch anh. Bởi vì không biết đứa bé hiện tại trong bụng Sơn Tùng là nam hay nữ nên hắn xin cả hai dây cho em bé.

Phạm Nghĩa Kiện hay Phạm Diệp Tuệ Lâm. Hắn không biết. Nhưng hắn chắc chắn sẽ mua nhiều thức ăn cùng đồ chơi và quần áo đẹp cho các con. Chăm lo cho các con những gì tốt nhất có thể.

Tối hôm đó hắn gọi video call cho Sơn Tùng. Sơn Tùng đã gỡ gần hết khuyên tai, cho nên chỉ còn thấy cái lỗ xỏ nhỏ bé. Sơn Tùng vẫn ăn uống bình thường. Thế nhưng lượng công việc khá nhiều, mỗi ngày đều có rất nhiều buổi fansign và trình diễn tại các sự kiện. Cho nên Isaac rất xót cho Sơn Tùng.
Đều là người trong nghề. Hắn biết áp lực mà Sơn Tùng ngày ngày phải gánh chịu. Cả cây thánh giá trên tấm lưng cậu. Hắn đều cảm nhận được.

Hắn của trước kia, đã từng nhiệt huyết, cũng từng bất an. Hắn đứng trên đỉnh cao của sống, từng bước từng bước đạp lên bậc thang vinh quang, lại va chạm với không biết bao nhiêu người. Nắm trong tay tất cả mọi thứ mà người khác mong ước.

Thế nhưng đến cuối cùng nhìn lại hắn cũng chỉ có cậu, có gia đình nhỏ này.

Cả đời hắn làm qua biết bao nhiêu việc. Chuyện tốt chuyện xấu gì cũng từng làm qua. Đến giây phút hiện tại lại chợt nhận ra, chỉ có chuyện là làm cho hạnh phúc là hắn hoàn thành tốt nhất.

Câu chuyện cuộc đời của hắn viết ra giấy không biết viết bao lâu mới xong. Cả đời này. Hắn tự hào nhất không phải là bản thân thành công, nổi tiếng. Tự hào nhất là được sống hạnh phúc bên cạnh các bảo bối của hắn.
Cuộc đời con người vốn dĩ chỉ có mấy mươi năm. Nhìn qua quẩn lại thì hắn cũng đã ba mươi, sống gần nửa đời người. Giống như bông hoa dại ở bên đường. Không biết nó mọc lên bằng cách nào, không biết quá trình trưởng thành của nó như thế nào. Nhưng nhìn đến thì nhận ra, nó ở đó lâu rồi, cánh hoa cũng nở đến là xinh đẹp.

Sắp đến cậu và hắn sẽ đi qua Hàn Quốc để giúp cậu quay MV. MV cuối cùng trước khi cậu an tâm sinh con. Cho nên cả hai đang chuẩn bị rất nhiều thứ.

Việc ra nước ngoài quay MV, cậu đã mong muốn từ lâu nhưng chưa thực hiện được. Bây giờ thì cậu đã có cơ hội để thực hiện nó rồi.

Đến tận mùng tám Tết thì cả hai mới trở về thành phố Hồ Chí Minh. Alata ăn Tết xong thì đột nhiên tăng cân....

Chuyện này quả nhiên là không khoa học.

Mỗi ngày điên cuồng nhảy nhót và lên highnote trong phòng tập. Vậy mà còn tăng cân.
Alata run rẩy leo lên cân, thấy cây kim nhích thêm mấy đơn vị thì không tin vào mắt mình. Cởi bỏ muốn hết quần áo thì cây kim vẫn đứng nguyên. Còn cầm sẵn cả cây dao trên tay thế nhưng cây kim vẫn chình ình một chỗ.

Hàn Dương bảo rằng Alata đang tuổi ăn tuổi lớn. Tăng cân như thế này là vô cùng tốt. An ủi là thật. Nhóc con này tăng thêm chút thịt chút mỡ, càng sờ càng thích.

"Anh nói như kiểu hay lắm ấy. Tăng cân... Hai chữ này nghe qua vô cùng thảm thương đó biết không hả ?"

Thảm thương hơn cả việc trân châu làm bằng lốt xe tải, bột trà sữa không rõ nguồn gốc đó biết không ?

Hàn Dương không thèm trả lời. Không biết nói thế nào cho cục thịt thỏ trước mặt hiểu. Em bé mà tăng cân mới đáng yêu biết không.

Hàn Dương không trả lời làm cho Alata xụ môi quay đi chỗ khác lầm bầm :
"Tại vì em tăng cân hay xuống kí thì cũng không liên quan đến anh chữ gì".

Hàn Dương thấy bộ dạng mè nheo nũng nịu của Alata thì trên gương mặt đẹp trai tươi sáng lặng lẽ nở một nụ cười. Cười nhẹ nhàng và nhanh đến độ giống như cánh hoa mai bay trong gió...

==========

Dạo này Đơn Bào bị cái sự chăm chỉ của bản thân làm cho tự hào =]]]]

YuJiang Đơn Bào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: