Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kim Jennie."

Đang đắm chìm trong suy nghĩ mông lung thì bị người bên cạnh kéo về thực tại, Jennie có chút vụng về trả lời.

"Cô...biết tên tôi sao?"

"Trong hồ sơ của em, tên tuổi, nơi ở, mọi thông tin về em tôi vừa mới xem qua, tôi lớn tuổi hơn em đấy."

"Vậy...em có thể biết tên của chị không?"

"Kim Jisoo."

"..."

"Em không có gì muốn nói với tôi sao?"

Jennie hơi bất ngờ với câu hỏi của Jisoo, nàng suy nghĩ một chút rồi cũng chỉ nói được ba chữ.

"...em cảm ơn."

"Vì tôi đã mua em?"

"Đúng như vậy, em cứ tưởng tối nay sẽ bị một gã đàn ông nào đó đem về làm công cụ ấm giường rồi chứ, nhưng may là có chị...lúc ấy chị không biết em cảm thấy nhẹ nhõm đến mức nào đâu."

Jennie thật lòng nói, trước khi đến chỗ đó nàng đã chuẩn bị tâm lý nhưng khi bước ra khỏi bức màng vẫn là không bình tĩnh nổi.

"May? Em nghĩ tôi sẽ không làm gì em sao?"

"Ách..."

Jennie ngạc nhiên ngước lên nhìn người bên cạnh, lại là cái nhếch môi đó, nàng không biết phải trả lời thế nào. Đúng rồi, làm gì có ai bỏ tiền ra mua rồi lại không sử dụng chứ, đằng này còn là số tiền lớn như vậy.

"Nhưng mà...dù sao cũng tốt hơn là với những gã đàn ông háo sắc kia. Em...em không có kinh nghiệm trong chuyện này, còn là với con gái...nên là..."

"Haha, em yên tâm, tôi sẽ không chạm vào em, ít nhất là tối nay."

Ít nhất là tối nay, nhiêu đó là khoảng thời gian để nàng thích nghi dần, làm gì cũng được, miễn là trong khả năng chịu đựng của nàng, với lại nhìn chị ấy dịu dàng thuần thục như thế, không mang lại cảm giác lỗ mãng như những gã đàn ông kia, từ từ nàng sẽ quen thôi.

"Số tiền kia, tôi đã chuyển vào tài khoản của em, em có thể dùng nó trong một khoảng thời gian dài, mua sắm, làm đẹp chẳng hạn. Khi nào hết có thể nói với tôi."

"Không, em sẽ không dùng nó như thế."

"Tại sao?"

Jisoo hơi ngạc nhiên nhìn Jennie, chẳng phải mục đích của những cô gái vướng vào đường dây này đều là vì tiền à? Mà họ thì có thể dùng tiền vào những việc gì? Đương nhiên là tiêu xài phung phí rồi, nào là làm đẹp, đi spa, mua túi xách, trang sức, quần áo,...

"Số tiền đó em dùng để chữa bệnh cho mẹ, mẹ em bà ấy bị bệnh nặng đang cần một số tiền rất lớn để chữa trị. Ban đầu em cần 300 ngàn nhưng cơ hội kiếm được bấy nhiêu là rất thấp vì em chỉ được 30%, không ngờ chị lại chịu bỏ ra số tiền khổng lồ như vậy, em rất cảm kích chị. Nhưng tuyệt đối em sẽ không dùng vào những việc như chị nói. Chữa trị cho mẹ xong, khoản dư còn lại, em sẽ giúp mẹ có cuộc sống tốt hơn, dù sao lúc trước ngay cả nhà cũng phải bán..."

Jisoo cố tình lái xe chậm lại để nghe Jennie nói, không ngờ Jennie lại có cuộc sống khốn khổ như vậy, phải hy sinh thứ quý giá nhất của mình để lo cho gia đình, một cô gái trẻ như vậy đã phải chịu những áp lực rất lớn, lòng cô nảy sinh đồng cảm.

"Tôi xin lỗi."

"Tại sao lại xin lỗi chứ? Chị đâu có làm gì sai."

Jennie nở nụ cười xán lạn nhìn Jisoo, cô hơi khựng lại một chút, rõ ràng là đang cười, nhưng cô thấy nàng không hề vui vẻ như vậy, ngay cả nụ cười cũng phảng phất nỗi buồn, tâm trạng Jisoo không tệ, nhưng vì câu chuyện đó, nụ cười đó mà hạ xuống một bậc.

.

Cơn gió lạnh thổi đến làm Jennie có chút rùng mình, tay nắm chặt cổ áo sơ mi. What the...đây là nhà của chị ấy sao? Không phải, nó là một căn biệt thự rất lớn, xung quanh còn có hồ bơi và sân vườn, biệt thự lớn như vậy, chắc là trong đó hẳn cũng có nhiều người đi...

"Nó đẹp thật..."

"Vào đi."

"Nhưng..."

Jennie lúng túng, không tự nhiên đánh giá người mình, trên người chỉ có bộ đồ lót và một chiếc áo sơ mi mỏng tanh, nhìn kiểu nào cũng là không đàng hoàng, lỡ trong đó có người, nàng phải biết làm sao đây. Suy nghĩ của nàng đều hiện hết lên gương mặt ngượng ngùng đó không sót một chữ, Jisoo cong khóe môi, cảm thấy thật đáng yêu.

"Tôi sống một mình."

"A?"

"Vào thôi."

Jisoo đi vào trước, Jennie lẽo đẽo theo sau, nàng thấy Jisoo dùng ngón tay ấn vào khóa cửa, cạch một tiếng, cánh cửa liền mở ra. Jennie nuốt một tiếng ực quan sát toàn bộ ngôi nhà, đây là nơi nàng từng mơ đến, một ngôi nhà rộng lớn, sang trọng và thoải mái, bây giờ nàng được đứng ở đây, không che giấu được tâm trạng phấn khích, nhưng cũng có một chút hồi hộp.

"Em muốn uống gì?"

"Ừm...nước lọc là được."

"Em lại ngồi sofa đi."

Jennie dạ một tiếng rồi lại sofa ngồi xuống, vẫn tò mò nhìn ngó xung quanh, Jisoo cầm một ly nước lộc và một ly rượu ra, nhìn thấy bộ dáng của Jennie thì mỉm cười.

"Rất thích sao? Sau này em về đây sống, sẽ có nhiều cơ hội xem mọi ngóc ngách."

"Về-về đây sống?"

"Đúng vậy, tôi muốn em về đây sống, em cũng không cần làm gì cả, sẽ có người giúp việc đến."

"A?"

Jisoo từ khi nào đã ngồi xuống bên cạnh Jennie, cô lười biếng tựa đầu vào sofa, cầm ly rượu lên nhấp một ngụm, liếc mắt nhìn Jennie, bộ dáng đó làm nàng có chút lúng túng.

"Chị...có thường xuyên ở đây không?"

"Em biết đó, tôi phải điều hành một công ty lớn, nên rất bận, lúc trước cũng không thường xuyên về đây lắm, chỉ về ngủ với lấy tài liệu."

"Vậy à..."

Jennie nghe xong có chút thất vọng, cũng phải, chị ấy bận như vậy sẽ không có thời gian xuất hiện trước mặt nàng, phải một mình ở trong căn nhà rộng lớn này, Jennie cảm thấy không tình nguyện.

"Nếu em buồn chán, có thể ra ngoài chơi với bạn bè, tôi không cấm, em còn đang đi học đúng không? Tôi sẽ chi trả mọi chi phí cho em, cần gì thì đến nói với tôi."

"Không cần, em có thể tự lo cho cuộc sống của mình, cuối năm nay là tốt nghiệp rồi, không cần phiền đến chị."

"Phiền? Tôi có thể chăm lo chu toàn cho người của tôi, em không có quyền từ chối, còn bây giờ theo tôi lên phòng."

Người của tôi, lên phòng...Jennie lại căng thẳng nữa rồi, hai bàn tay vô thức siết chặt lại, có nên từ chối không? Chị ấy sẽ cho nàng từ chối chứ?

"Tôi chỉ nói một lần, em phải nghe lời."

"...." Thấy chưa.

Jennie đi theo sau Jisoo lên phòng, có chút khẩn trương nên bước đi hơi chậm, Jisoo mất kiên nhẫn quay lại nắm tay Jennie kéo đi. Nàng theo phản ứng muốn rụt tay lại nhưng tay chị ấy nắm chặt quá.

"Đây là phòng của tôi, từ nay em sẽ ngủ ở đây, với tôi."

"Ngủ-ngủ chung sao?"

"Có vấn đề gì sao? Em không thích ngủ chung với tôi?"

"...." Có cần hỏi khó thế không, trả lời thích không được mà không thích cũng không được.

"Cởi quần áo."

"!!!"

Jisoo nhàn nhã đi lại giường ngồi xuống, gác chân khoanh tay nhìn Jennie, đây rõ ràng là ra lệnh, giọng điệu của chị ấy thật lạnh nhạt, Jennie không dám phản đối, cũng không muốn phải cởi đồ ngay lúc này. 

"Nhanh lên, tôi sắp phải đi ngủ."

Tay Jennie run rẩy cởi chiếc áo sơ mi của Jisoo đang mặc trên người, không phải chị ấy nói tối nay sẽ không động vào nàng sao? Nói dối...

Đến khi cởi bỏ chiếc áo ngực xuống, Jennie không còn can đảm để cởi tiếp món đồ cuối cùng trên người nữa, hai tay cố gắng che lại bộ ngực no đủ trắng nõn tiếp xúc với không khí.

"Cả quần lót."

"Không..."

"Hay là tôi cởi?"

Đùa à? Tự mình cởi còn thấy muốn không chịu nổi đây này, phải làm sao đây, người này nói không giữ lời, nàng có thể trách cứ sao? Jennie cắn răn chịu đựng sự xấu hổ, cởi nốt món đồ cuối cùng trên người mình.

Một khoảng im lặng...không có gì xảy ra, chị ấy không làm gì hết, vẫn ngồi đó dùng ánh mắt chăm chú nhìn nàng, so với như vậy, trực tiếp động thủ càng dễ thở hơn.

Bỗng, một vật mềm mại rơi trên người nàng, theo bản năng bắt lấy, là một chiếc váy ngủ bằng tơ lụa, Jennie còn chưa hiểu chuyện gì thì người ngồi trên giường lười biếng nói.

"Không biết em thích kiểu đồ ngủ gì, trong nhà chỉ còn cái váy đó chưa bóc nhãn, em mau đi thay đi."

"A?"

Kêu nàng cởi đồ chỉ để như vậy? Chị à, chị có thấy mình xấu xa quá không? Làm người ta hồi hộp muốn chết, vậy mà vẫn có thể bình thản được.

"Sao còn chưa đi? Tâm sinh lý tôi rất bình thường."

Ý là có thể lập tức đè nàng xuống giường sao? Thân thể nhẹ run lên, Jennie nhanh chóng đi vào phòng tắm. Đóng cửa, Jennie dúi mặt vào váy ngủ Jisoo mới vừa đưa, thật là xấu hổ, thân thể của nàng, ngoại trừ mẹ ra, chị ta là người đầu tiên thấy hết nó. Một người xa lạ không quen biết, chỉ mới tiếp xúc vài tiếng đồng hồ...

__________________
tbc

ngày con fic này ra đời cũng là ngày yg tung teaser solo của lisa❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top