Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

67. Đổ oan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau việc Reiko phu nhân ám sát bất thành, Manjirou ra lệnh đóng cửa Tử Đằng Viên, không giao du với người ngoài, lại càng không có hứng di chuyển trước mặt người ngoài. Thế nên sự chú ý của mọi người liền đẩy hết lên người của Ito Hanako cùng với cái bụng đang càng lúc càng to của nàng ta.

"Phu nhân, hôm nay phu nhân của nhà Naomi có gửi thư đến để mời người đến dùng trà đấy ạ."

Ito Hanako liếc mắt nhìn người vừa mới báo thông tin cho mình, môi mỏng cũng khẽ cong lên.

"Naomi kia không phải là luôn muốn lấy lòng của Thục phu nhân cao cao tại thượng sao, sao bây giờ lại chuyển sang lấy lòng ta rồi?"

Người hầu đó cười hề hề, giọng điệu cũng tràn ngập sự mỉa mai cùng xem thường.

"Thục phu nhân đó kể từ ngày được thăng vị thì không chịu giao du với ai, mấy vị phu nhân cùng trưởng lão khác đều đã sớm chướng mắt cậu ta lắm rồi, sau chuyện của Reiko phu nhân thì mấy người bọn họ lại càng thêm bất mãn, cho rằng Thục phu nhân coi trời bằng vung, xem thường người khác. Không chừng, qua thêm một năm nữa sẽ bị giáng vị cho xem."

Ito Hanako chống cằm, một tay cũng tùy tiện lấy một viên ô mai, vân vê một hồi rồi ngậm lấy. Sano Manjirou chính là đối thủ lớn nhất mà nàng ta luôn luôn kiêng kỵ, nếu như có thể khiến cho cậu bị rớt vị thấp hơn cả mình thì nàng ta sẽ làm. Mà theo lời người hầu này, mấy vị phu nhân muốn theo phe của Sano Manjirou chắc là cũng đã mất hết kiên nhẫn rồi, hừm, tốt lắm, đúng lúc nàng cũng đang cần người để nâng đỡ đây.

Nghĩ thế, Ito Hanako đứng lên, cái bụng đã được tám tháng trông thật nặng nề và khó chịu, nhưng nàng ta nào có để tâm, điều mà nàng ta muốn bây giờ chỉ có quyền lực cùng với vị trí của bản thân mình mà thôi.

Dù sao vào đầu năm, những bữa tiệc trà để xã giao như vầy thường rất quan trọng và dày đặc mà.

Ito Hanako mang thai đã tám tháng thì Manjirou đương nhiên cũng đã gần sắp lâm bồn, Ume nhìn Manjirou từ sáng đến giờ luôn thấy đau ở bụng thì đã biết rằng cậu sắp sửa chuyển dạ. Mau sắp xếp, bố trí những mama đỡ đẻ cùng các bác sĩ có tay nghề, Ume liền đi vào phòng ngủ của Manjirou, ở đó đã có Ema đang túc trực rồi và bọn họ đều đã sẵn sàng để chào đón đứa trẻ của Manjirou cùng Gia chủ.

"Phu nhân, phu nhân, Thục phu nhân đã có dấu hiệu chuyển dạ rồi ạ."

Minh phu nhân vốn dĩ đang ôm nhị thiếu gia Raion, nghe vậy liền đưa con cho Vú nuôi ôm, sau đó nàng liền thay đồ mới rồi ra lệnh.

"Mang đồ ta đã chuẩn bị đến đây. Ngoài ra, cho gọi mấy người hầu lanh lợi, có kinh nghiệm theo ta."

Người hầu của nàng vội đuổi theo nàng, dù vội nhưng vẫn không quên hỏi.

"Thục phu nhân là nam nhân, có thể sinh con sao ạ?"

"Có thể, Tử Lộ biến đổi thân thể của em ấy rồi cho nên địa phương kia, theo lý cũng sẽ xuất hiện biến đổi để hỗ trợ cho việc sinh con. Nếu như không thể sinh, vậy thì liền để các bác sĩ quyết định."

"Nhưng Gia chủ hiện tại đang ở tiệc trà mà ạ, nếu như có chuyện gì bất trắc thì chúng ta có nên báo cho Gia chủ không ạ?"

Minh phu nhân chớp mắt rồi mím môi, Gia chủ đã nói với nàng rằng, tiệc trà lần này vô cùng quan trọng với sự phát triển của gia tộc, nếu như bỏ lỡ thì sợ là sẽ mất đi cơ hội đó. Đành vậy, nàng chỉ có thể đánh liều đi báo cho Lão phu nhân biết thôi. Nghĩ thế, Minh phu nhân liền nhanh chân đi đến Vạn Thọ Viên để báo cáo cho Lão phu nhân biết về cái thai nọ.

"Ngươi nói gì, Sano Manjirou đã chuyển dạ rồi sao?"

Lão phu nhân nghi hoặc hỏi Maya, Maya cũng bối rối gật gật đầu rồi lo lắng hỏi.

"Nếu như tính toán theo thời gian thì thai nhi hẳn đã có trước lễ thăng vị. Lão phu nhân, người sẽ định làm gì tiếp theo."

Lão phu nhân gấp sách lại rồi đặt sách xuống bàn, trên khuôn mặt cũng xuất hiện lên tia lạnh lẽo.

"Thục phu nhân này đúng là rất có bản lĩnh, dám dưới mắt ta có con cơ đấy."

Maya nghĩ đến Manjirou hiện giờ đang ở Tử Đằng Viên chịu khổ, lại nhớ đến mấy lần cậu bị ám sát dù không làm gì sai thì lại cảm thấy chạnh lòng lẫn không nỡ, thế nên nàng cũng nhẹ nhàng khuyên giải.

"Hạ nhân nghĩ là Gia chủ đã ra lệnh đấy ạ. Phu nhân cũng biết là trong Hậu viện này, có thể sinh con ra là một điều vô cùng nguy hiểm mà ạ."

Nàng là người hầu còn biết thì sao người thông minh như Lão phu nhân có thể không biết? Thế nhưng Lão phu nhân căm hận Sakurako đâu phải ngày một ngày hai, nỗi căm hận nọ quá lớn và quá khốc liệt, cho nên dù đó là ai, là vật gì thì chỉ cần nó có liên quan đến Sakurako thì Lão phu nhân sẽ căm hận, sẽ muốn giết chết. Nghĩ đến đó, khuôn mặt của Lão phu nhân càng thêm lạnh lùng và tàn nhẫn.

"Ai mà biết được, nhỡ đâu là do cái thứ tiện nhân đó vụng trộm nên mới có con được thì sao? Ta nhớ là Tử Đằng Viên có rất nhiều nam hầu, trong đó còn có một tên câm là do nó liều mạng đem về."

"Nhưng thưa người, Thục phu nhân từ trước đến nay, ngoại trừ Gia chủ ra thì...."

Maya cứng người trước đôi mắt sắc bén như dao của Lão phu nhân, nàng cúi đầu, môi cũng mím lại. Lão phu nhân từ từ thu lại cái nhìn của mình rồi lạnh lùng nói.

"Cái thứ không biết xấu hổ đó thì có cái gì đáng để tin chứ? Đi, ta cũng muốn xem thử, rốt cục tạp chủng do tiện nhân sinh ra sẽ là có cái dạng gì."

Manjirou cong người la lên, mồ hôi túa ra khắp mặt khiến mái tóc màu ngọc trai bết lại, dính chặt vào hai bên má của cậu. Bà đỡ lần đầu đỡ đẻ cho nam nhân dù rằng bối rối nhưng sau khi thấy tình trạng dưới chăn che thì liền nhanh nhẹn đưa ra quyết định.

"Phu nhân, chậm thôi, đừng dùng sức quá mạnh."

Minh phu nhân ngồi bên cạnh, nàng vội nắm chặt lấy tay của Manjirou, khuôn mặt xinh đẹp cũng cau chặt lại.

"Manjirou, cố lên, em nhất định sẽ bình sinh ra đứa nhỏ này mà."

Manjirou cắn chặt lấy cái khăn do Ema nhét vào, nhắm mắt gật đầu rồi thở ra một hơi. Cậu đau quá, suốt từ nãy đến giờ đều đã dùng sức rất nhiều rồi mà đứa trẻ trong bụng vẫn chưa đi ra ngoài. Ema nhìn thấy anh trai mình đau đớn thì trong lòng liền vừa đau vừa bức bối đến mức không thể chịu nổi. Nàng thật sự rất muốn cho người đi báo cho Gia chủ biết về việc anh trai mình đang sinh con, nhưng Minh phu nhân lại nói rằng Gia chủ hiện giờ đang có việc rất quan trọng, không thể nào phá bĩnh được.

"Nên chị đã mời Lão phu nhân đến, người chắc chắn sẽ giúp em sinh con."

Manjirou vừa nghe đến Lão phu nhân thì suýt nữa đã cắn dính lưỡi, sức cũng dùng mạnh hơn làm cho bà đỡ hoảng hốt.

"Thục phu nhân, đừng dùng sức quá mạnh!"

Minh phu nhân nhíu mày nắm lấy tay cậu, cậu lại lắp bắp nói.

"Không.... Không...."

"Không cái gì chứ, bây giờ em phải tập trung sinh con!"

Nhưng Lão phu nhân tuyệt đối sẽ không cho cậu sinh con ra dễ dàng, Manjirou run rẩy nghĩ rồi hét lớn lên một tiếng vì đau đớn.

Lão phu nhân bước vào Tử Đằng Viên, những người hầu thấy nàng thì liền cung kính hành lễ rồi lại vội vàng chạy đi chuẩn bị đồ để đỡ đẻ cho Manjirou. Maya nhìn thấy sắc mặt của Lão phu nhân âm trầm thì liền cắn răng, quát lên.

"Thục phu nhân to gan! Vậy mà lại dám trộm long tráo phụng, làm lũng đoạn huyết mạch của nhà Kisaki!"

Draken nghe được câu nói nọ, sắc mặt liền trở nên tái nhợt, mà Ume nghe được thì liền quay phắt lại, quỳ xuống mà nói lớn.

"Lão phu nhân, hạ nhân e là người đã hiểu lầm chuyện gì rồi. Thục phu nhân không phải là người như vậy."

Maya liếc mắt nhìn một người hầu khác rồi gật đầu, người kia hiểu ý nên liền rời khỏi hàng, đi đến rồi đạp mạnh vào người của Ume khiến nàng ấy không kịp trở tay mà ngã nhào ra phía sau. Mà Lão phu nhân thấy được, chỉ hừ lạnh rồi nhắm mắt lại, không nói gì nữa, mà Maya bên cạnh, thấy vậy lại đanh thép nói.

"Nếu như đã là huyết mạch của dòng chính thì việc gì lại phải giấu diếm? Mà cho dù không có ý định giấu diếm thì vì sao thai được bốn tháng lại không đến Vạn Thọ Viên báo lại?"

Ume cắn môi, nếu được thì nàng thật sự rất muốn nói rõ ra lý do bên trong, nhưng nếu như nàng nói ra thì Chủ nhân của nàng sẽ bị xem là người đa nghi, hẹp hòi mất. Nghĩ vậy, Ume liền quỳ thẳng người rồi dập đầu, kính cẩn nói.

"Phu nhân thật sự đang sinh cho Gia chủ một đứa trẻ ạ, nếu như thật sự có trá thì Phu nhân của hạ nhân đã sớm bị xử trí rồi ạ."

"Ngươi dựa vào cái gì mà chắc chắn như vậy?"

"Dạ thưa, tất cả đều là theo mệnh lệnh mà Gia chủ đưa ra ạ."

Lão phu nhân lúc này liền cười lạnh rồi thanh lãnh nói.

"Còn dám mang cả Gia chủ ra để hăm dọa ta. Ha, để ta xem thử, rốt cục Thục phu nhân là người trung thành ra sao!"

Minh phu nhân bị những lời không lý lẽ của Lão phu nhân dọa cho tái mặt, mà Manjirou bên cạnh thì lại vừa đau đớn lại vừa lạnh tâm đến mức muốn bóp nát cổ của nữ nhân đang vu oan mình kia.

Nữ nhân kia vì cái gì lại ba lần bảy lượt làm khó cậu vậy chứ, cậu đã làm gì bà ta, làm gì Gia chủ mà bà ta lại muốn đụng đến con của cậu vậy chứ? Manjirou nghiến răng nhìn lên trần nhà rồi thở gấp, bảo.

"Ema, em... Mau lại đây."

Nếu như bà ta đã muốn xé rách cậu ra đến như vậy thì cậu sẽ khiến bà ta phải đau đớn hơn cậu gấp trăm vạn lần! Càng nghĩ, Manjirou lại càng thêm căm hận và tức tối. Ema cũng đi lại rồi nghe cậu nghiến răng, nhịn đau mà nói một mạch.

"Em đi lấy đồ dưới hộp trang điểm của anh ra đây. Đọc thật kỹ rồi sau đó hẳn đi ra ngoài, giải quyết mọi chuyện cho anh."

Ema gật đầu rồi nhanh chóng đi đến chỗ hộp trang sức của Manjirou. Dù rằng Manjirou chưa bao giờ nói cho nàng biết rõ về mọi chuyện nhưng nàng cũng đã sớm lờ mờ đoán ra được thứ được giấu là cái gì rồi.

Một tờ giấy xét nghiệm, kèm theo đó chính là một lá thư được viết bởi Sakurako.

Ema điềm tĩnh mở ra tờ giấy xét nghiệm đó rồi hít khí lạnh. Quả nhiên là như vậy, quả nhiên nàng đúng là con của Lão phu nhân cùng với cha mình mà, nàng đã sớm có suy đoán, cả Manjirou cũng đã mấy lần gợi ý và nửa đùa nửa thật mà nói cho nàng biết, nhưng nàng vẫn luôn không muốn tin.

Bởi lẽ, nàng sợ bẩn, sợ bản thân nếu có dính dáng đến nữ nhân đó thì sẽ vô cùng bẩn thỉu. Nhưng giờ, nếu có thể khiến nữ nhân đó ngậm mồm và cút khỏi đây thì nàng sẽ làm điều đó, nghĩ vậy, Ema nhìn sang Manjirou đang gắng sức sinh con rồi đứng dậy, nhẹ nhàng nói.

"Manjirou, anh hãy yên tâm sinh con đi, em tuyệt đối sẽ không để Lão phu nhân động vào anh cùng với cháu của mình đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top