Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 73+74+75+76

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 73: Lăng Lan nguy cơ

Thời gian lướt qua như bay, mới đó mà 5 tháng đã trôi qua. Lúc này không khí của học viện đồng quân trung tâm học bắt đầu khẩn trương lên, cuộc thi quyết định số phận của học sinh trong 6 tháng tiếp theo chuẩn bị bắt đầu.

Trong khoảng thời gian này, cuộc sống của Lăng Lan cũng không gặp trở ngại gì, bình thường không quá nổi bật cũng không quá im hơi, lặng tiếng. Chẳng qua, sau trận đấu khiêu chiến của Lâm Trung Khanh, cô liền không bao giờ cùng người khác công khai giao thủ nữa, cho dù là trong lớp luyện tập thể thuật, cô cũng không tham gia.

Đương nhiên, trong vòng 1 tháng kể từ ngày khai giảng, Lăng Lan vẫn cùng Tề Long, Lạc Lãng, Hàn Kế Quân tiến hành luyện tập đối kháng, nhưng loại luyện tập này cũng không duy trì lâu, trong một lần luyện tập, Lăng Lan đã mất khống chế đánh cho Tề Long bị trọng thương. Từ sau chuyện đó, Lăng Lan liền không chịu ra ray nữa, kiên quyết để ba người bọn họ tự luận bàn với nhau.

Kỳ thực, Lăng Lan cũng không phải không muốn cùng mọi người trao đổi về thể thuật, nhưng từ sau khi chịu sự tra tấn đặc biệt của Ngũ hào, tinh thần lực của cô bắt đầu xuất hiện những dao động dị thường, thời gian dần dần trôi, những dao động này càng ngày càng mãnh liệt, cô luôn lo lắng phần dao động dị thường này sẽ làm cho cô thay đổi, ảnh hưởng đến bản thân nhưng rất may dị trạng đó cũng không ảnh hưởng gì, cô cũng từ từ an tâm hơn.

Nhưng dần dần cô phát hiện, mỗi khi cô tiến vào trạng thái chiến đấu, nhất là lúc công kích thì cô rất dễ sa vào một cảm giác phấn khích, điên cuồng, muốn hủy diệt tất cả mọi thứ.

Ngay từ đầu cô còn có thể đem loại dục vọng này ép xuống, cô cho rằng bản thân có thể chiến thắng loại cảm xúc tiêu cực biến thái do huấn luyện mang lại này. Nhưng theo thời gian trôi qua, cô càng ngày càng khó khống chế loại cảm xúc tiêu cực này, thậm chí cô còn bắt đầu hoài nghi trên mặt tinh thần của bản thân có phải xuất hiện vấn đề hay không.

Mà sau khi đánh cho Tề Long bị thương, Lăng Lan liền xác định mình đã không thể khống chế tinh thần lực. Xem ra những bài huấn luyện biến thái, tra tấn đã hủy hoại vô số thiên tài của Ngũ hạo đã khiến tinh thần của Lăng Lan xuất hiện vấn đề.

Cho nên, Lăng Lan không dám ra tay nữa, cô sợ nếu như mình thật sự lỡ tay giết chết Tề Long thì chắc chắn đó sẽ là nỗi ám ảnh theo cô cả đời.

Mấy người Tề Long, Lạc Lãng cũng biết nguyên nhân Lăng Lan không ra tay, cho mỗi khi có bạn học nào muốn khiêu chiến với Lăng Lan, hai người Tề Long Lạc Lãng đều thay phiên nhau đứng trước nói, nếu muốn khiêu chiến với lão đại của bọn họ thì nhất định phải thử sức với 2 đàn em là họ trước.

Thật ra cũng có người không phục, ví dụ như người học sinh đứng thứ 3 trong cuộc thi đầu vào, khi cậu ta hò hét lớn tiếng chỉ đích danh Tề Long ra khiêu chiến, thì Tề Long không nói hai lời liền đáp ứng.

Hình thức của lần khiêu chiến này vẫn lựa chọn như cũ, quyết đấu công khai. Điều này khiến cho toàn bộ học sinh trong học viện đều chú ý. Khai giảng chỉ mới diễn ra không lâu mà học sinh năm 1 đã 2 lần quyết đấu công khai, điều này khiến cho những học sinh cấp lớn đều cho rằng, những học sinh năm nhất năm nay đều là những phần tử bạo lực. Đương nhiên cũng có người rất mong chờ cuộc chiến này. Bọn họ muốn biết danh sách top đầu của đặc cấp ban 1 khối 1 năm nay có bị thay đổi lệch trời biến đất hay không? Nếu như chuyện ấy xảy ra thật thì đây chính là sự kiện đầu tiên được ghi lại trong lịch sử của học viện đồng quân trung tâm. Dù sao trước đây danh sách của đặc cấp giáp ban gần như luôn ổn định không thay đổi .

Tề Long và người bạn học kia khổ chiến một thời gian, rồi thành công dành chiến thắng ở những giây phút cuối cùng. Điều này chứng minh, ý chí càng mạnh thì sức chịu đựng càng tốt.

Kết quả này khiến cho những học sinh có khác có ý định rục rịch liền im hơi lặng tiếng. Dùng đầu gối để nghĩ, đến người đứng thứ 3 trong học viện cũng đánh không lại, còn muốn khiêu chiến gì... vẫn là luyện tập nâng cao năng lực của mình trước rồi lại nói.

Tề Long biểu hiện xuất sắc cũng giúp Lăng Lan có được mấy tháng yên tĩnh, cũng để cô có thời gian giải quyết vấn đề về tinh thần. Nhưng cuộc thi đấu giữa học kỳ đã tới gần mà Lăng Lan vẫn chưa nghĩ ra biện pháp gì để giải quyết vấn đề của mình, điều này khiến một người lạnh nhạt như cô cũng bắt đầu nôn nóng lên.

Dù sao trong cuộc thi xếp lớp giữa năm này cô không thể không ra tay, trừ phi lựa chọn bỏ đi thành tích của mình, trở thành một học sinh phổ thông.

Kết quả này là điều Lăng Lan không thể chấp nhận. Có thể nói, sau khi hưởng qua tất cả lợi ích, ưu việt mà đặc cấp mang lại, Lăng Lan không ngốc mà buông bỏ những thứ đó. Đúng vậy, Lăng Lan quả thực không muốn làm chim đầu đàn, nhưng cũng không muốn là một kẻ yếu ớt, cô vẫn khống chế cuộc đời của chính mình, trở thành một người tự do.

"Nhất định phải giải quyết vấn đề này." Lăng Lan mạnh nắm chặt tay lại.

Lăng Lan biết nếu không giải quyết vấn đề này, cô căn bản không thể ra tay đấu thể thuật, học viện đồng quân trung tâm tuyệt đối không cần một kẻ cuồng giết người tồn tại.

Vấn đề không khống chế được mình của cô đang trở nên rất nghiêm trọng, thậm chí bây giờ nếu cô ra tay thì chắc chắn khắp xung quanh máu sẽ chảy thành sông, xác chết sẽ nằm la liệt. Lăng Lan còn nhớ rất rõ nguyên nhân mà mình thất bại trong lần tiếp nhận nhiệm vụ gần đây nhất của không gian học tập là như thế nào.

Lần đó, nhiệm vụ mà cô được giao là giải cứu con tin, nhưng cuối cùng, cô lại đem tất cả mọi người ở nơi đó đều giết hết, kể cả con tin mà cô cần cứu. Vì thế đó là lần đầu tiên mà Lăng Lan bị không gian học tập trừng phạt.

Lăng Lan rùng mình, cái cảm giác đó thật sự đáng sợ, dòng điện lưu chuyển chạy khắp nơi trên cơ thể không biến mất khiến cho cô biết cái gì gọi là muốn chết mà chết không được, muốn sống lại sống không xong, thống khổ vô tận. Nó thật sự cũng không khác mấy với những đòn tra tấn biến thái của Ngũ hào, khiến cô tuyệt đối không muốn nếm thử lần nữa.

Bây giờ Lăng Lan đã hiểu rõ, cái gọi là không gian học tập kia căn bản không phải là bàn tay vàng của cô ( trừ tiểu Tứ ), nó tuyệt đối là độc thủ của cô, là vì tra tấn cô mà tồn tại.

Lăng Lan bên ngoài đang sốt ruột, rối rắm thì bên trong không gian học tập, vị đạo sư mà Lăng Lan tôn kính nhất, Nhất hào đang nổi giận đem không gian huấn luyện của Ngũ hào đạo sư xé mở.

Đang ngồi thiết kế chương trình mới cho Lăng Lan, Ngũ hào ngay lập tức nhìn thấy đất rung núi chuyển, thế giới sắp vỡ tan, biết tình huống không ổn, anh ta lập tức nhổm dậy định chạy trốn, nhưng đúng lúc này một bàn tay to trực tiếp túm cổ anh ta nắm lại.

"Ngũ hào, tôi chi ho phép cậu huấn luyện cho Lăng Lan nâng cao khả năng thừa nhận mà không phải hủy cô bé, cậu dám không nghe lệnh của tôi." Nhất hào mắt lạnh nhìn chằm chằm Ngũ hào, trong mắt có tia phẫn nộ không thể che dấu.

Nhất hào là một người tin tưởng vào thủ hạ, anh em của mình mười phần, đã quyết định để Ngũ hào huấn luyện Lăng Lan thì anh cũng hoàn toàn buông, không nhúng tay vào, cho nên khi tinh thần Lăng Lan xuất hiện dị thường anh cũng hoàn toàn không biết gì.

Nếu không phải Cửu hào luôn luôn chú ý Lăng Lan, phát hiện Lăng Lan bất thường mà trình báo thì có lẽ lúc Lăng Lan hoàn toàn nhập ma anh mới biết cái chân tướng này.

Đối mặt với Nhất hào đang phẫn nộ, Ngũ hào vẫn lạnh nhạt như cũ, Ngũ hào bất đắc dĩ nói: "Nhất hào, tôi cũng không hủy Lăng Lan, chỉ là lúc này con bé đang gặp "đạo thôi."

Nhất hào biến sắc: "Làm sao có thể nhanh như vậy? Theo tính toán của tôi thì phải tới 4 năm nữa mới đạt được trình độ này mà. "

Nhất hào tựa hồ nghĩ tới cái gì. Vẻ mặt càng lãnh liệt, anh phẫn nộ nói: "Ngũ hào, có phải cậu làm trái ước định với tôi dùng ,bài huấn luyện cực hạn địa ngục hay không ?"

Ngũ hào nở nụ cười, trong mắt có đắc ý. Lúc này Nhất hào cũng đã rõ ràng, anh phẩn nộ không lưu thủ nữa, trực tiếp đem Ngũ hào đánh xuống mặt đất.

Chỉ nghe một tiếng nổ "Oành", không gian huấn luyện của Ngũ hào lại lần nữa đất rung núi chuyển. Cả người của Ngũ hào đã bị lún xuống mặt đất, chỉ còn lại cái đầu ở trên.

Toàn bộ lực này giáng xuống cũng không dễ chịu chút nào, khuôn mặt Ngũ hào vặn vẹo, dữ tợn, đau đớn kịch liệt khiến anh ta không thể tiếp tục duy trì tươi cười nữa, nhưng Ngũ hào cũng không muốn nhận thua, khóe miệng anh ta co rúm lại có nén đua nặn ra một nụ cười nói: "Nhất hào, đừng trách tôi, ai bảo con bé đó lại là một tài liệu sống tốt đến như vậy, tôi cũng không muốn dùng ngục luyện đâu nhưng mỗi lần tôi thiết kế ra biến thái nhiệm vụ mới nào thì con bé đều nhịn xuống, hoàn thành thực tốt. Anh không biết mỗi khi thấy nó hoàn thành một nhiệm vụ mới thì tôi lại hưng phấn lên một chút, tôi cũng không tưởng tượng được trong vòng nữa tháng trừ ngục luyện, nó đã hoàn thành toàn bộ những kế hoạch, bài huấn luyện biến thái của tôi. Con bé đều sống mà qua.”

Ngũ hào vẻ mặt có chút điên cuồng : "Cái loại nhẫn nại này thật sự yêu nghiệt, tôi chưa từng gặp quá. Cho nên trong lúc kích động và phấn khởi ..."

"Cho nên, cậu liền trái với quy định, cho con bé đi vào cực hạn địa ngục, cậu không biết nếu làm vậy sẽ hủy con bé sao? " Nhất hào đau lòng nói.

Lăng Lan là người đầu tiên mà anh ta muốn bồi dưỡng thành người thừa kế, không nghĩ tới những sắp xếp của mình lại bị Ngũ hào phá hủy hết. Một người không bao giờ biết hối hận là gì như anh ta, lần đầu tiên nếm trải cảm giác này.

"Không có, tôi không có hủy con bé, Nhất hào, anh có biết hay không con bé thật sự thông qua huấn luyện cực hạn địa ngục, người duy nhất còn tỉnh táo qua cửa. Chỉ là con bé đang lâm vào mê đạo thôi." Ngũ hào càng nói càng hưng phấn, trên mặt càng hiện lên c xúc tên thành công điên cuồng.

"Thông qua? Cậu nói Lăng Lan thông qua ?" Nhất hào không dám tin.

"Đúng vậy, thông qua, điều tiếc nuối duy nhất là con bé vẫn chưa tìm thấy đạo của mình." Ngũ hào lộ vẻ tiếc nuối, theo ý kiến của anh ta thì những người có thể thông qua huấn luyện cực hạn địa ngục chỉ cần tỉnh táo đi ra liền có thể trở thành một người đi trên con đường cường giả, cường giả đạo. Nhưng Lăng Lan lại là một người kỳ ba, cô tỉnh táo thông qua nhưng lại không tìm được đạo thích hợp cho chính mình, cuối cùng lâm vào mê mang.

"Vì sao lại như vậy?" Nhất hào cũng không hiểu.

"Tôi đoán có thể là vì cô bé không có ý tưởng biến cường." Ngũ hào thần sắc có chút quái dị, mấy tháng ở chung khiến anh ta ẩn ẩn cảm giác được ý tưởng của Lăng Lan, rất mâu thuẫn, muốn biến thành cường giả, nhưng lại không muốn trở thành chim đầu đàn, gánh nặng nhiều trách nhiệm nhiều. Nhưng cô cũng không muốn trở thành kẻ yếu, không thể kiểm soát vận mệnh của chính mình.

Loại mâu thuẫn và do dự này khiến tinh thần lực của cô dù đã chạm vào cánh cửa lớn của đạo nhưng vẫn không thể mở ra nó.

Phải biết rằng một người có thể có năng lực nắm giữ đạo thì năng lực của tất cả các phương diện đều tăng lên, cho dù sau này muốn làm cái gì, học cái gì thì tốc độ tiến triển cũng rất nhanh chóng, thậm chí một môn học có khi phải mất tới 10 năm mới có thể hoàn thành thì sau khi có đạo, chi cần 2 đến 3 năm là có thể hoàn thành xong.

"Cậu nói Lăng Lan có khả năng tiến vào đạo gì nhất?" Nhất hào thần sắc ngưng trọng hỏi, tình huống của Lăng Lan, Ngũ hào là người rõ ràng nhất, anh (Nhất hào) cần phải biết chuyện này để còn có thể trợ giúp cho Lăng Lan lựa chọn chính xác đạo của mình.

"Sát đạo! Khoảng thời gian trước, trong 1 lần giải cứu con tin, con bé đã thất bại trong nhiệm vụ giải cứu con tin, nguyên nhân chính là con bé đã đem tất cả mọi người ở đó giết sạch, kể cả người con tin cần giải cứu.” Ngũ hào cười nói, cho dù bọn họ mặc kệ không quản thì chuyện Lăng Lan đi vào sát đạo chắc chắn là kết cục đã định trước.

"Không được, sát đạo quá máu tanh, tính cách Lăng Lan không thích hợp." Nhất hào trực tiếp phản đối đạo này, sát đạo kỳ thực cũng là một cái đạo vô cùng tốt, nhưng những người đi trên con đường đó đều là những kẻ máu lạnh, không có nhân tâm, Lăng Lan không thích hợp.

Ngoài mặt Lăng Lan có chút lạnh lùng với người khác, nhưng trong lòng cô lại rất nặng tình. Cho nên cô mới có thể vì Lam Lạc Phượng nguyện ý ủy khuất mình giả trai, vượt qua các loại phiền toái, hay cũng sẽ cam chịu khi đám người Tề Long tự bò lên nhận cô làm lão đại, thậm chí khi biết rõ Lâm Trung Khanh là có mục đích mới tiếp cận nhưng Lăng Lan vẫn như cũ lựa chọn ra tay giúp cậu ta một phen.

"Ma đạo cũng có khả năng." Ngũ hào sặc cười, anh ta kỳ thực rất rõ ràng Lăng Lan cự tuyệt đi vào sát đạo, như vậy cô rất dễ sinh ra tâm ma, chỉ cần tâm ma thuận lợi trưởng thành, thì sau này cho dù không muốn thì Lăng Lan vẫn phải đi trên con đường ma đạo này.

Nhất hào lạnh lùng liếc mắt nhìn khiến Ngũ hào đổ mồ hôi lạnh, Ngũ hào biết ý tứ của Nhất hào, rõ ràng là căm giận anh làm bậy, khiến Lăng Lan sinh ra tâm ma, có khả năng sẽ đi lên con đường mà Nhất hào ghét nhất.

Kỳ thực dựa theo an bày của Nhất hào, bốn năm sau Lăng Lan sẽ tự nhiên đi vào cánh cửa lớn của đạo, sau đó thuận lý thành chương đi lên con đường vương đạo hoặc là thánh đạo không có trở ngại gì. Đây là con đường bằng phẳng nhất, rộng mở nhất mà Nhất hào lựa chọn cho Lăng Lan.

Đáng tiếc Ngũ hào lại nhúng tay vào, tuy có thể giúp Lăng Lan chạm tới cánh cửa lớn với tốc độ khủng bố, nhưng cũng bởi vậy mà tâm lý của Lăng Lan xuất hiện lỗ hổng, gây ra hậu hoạn vô cùng.

"Xem ra, cần phải nhanh chóng báo với Lăng Lan để con bé mau chóng tìm ra mục tiêu để mình trở nên cường đại, nhưng mà ai sẽ đi đây? " Nhất hào thở dài, anh thật sự không am hiểu việc giải quyết về vấn đề tâm lý này.

"Tôi đi." Một giọng nói thanh lãnh từ sau lưng Nhất hào vang lên.

Chỉ thấy Cửu hào vẻ mặt sát khí nhìn về phía Ngũ hào, nếu ánh mắt có thể giết người thì Ngũ hào chắc chắn sẽ bị ngũ mã phanh thây. Ngũ hào ngẩng đầu nhìn trời, làm bộ cái gì cũng không thấy . Giờ phút này, anh ta căn bản không dám chọc giận con cọp mẹ chuyên bao che người khác như Cửu hào.

Nhất hào vẻ mặt buông lỏng nói: "Được, Cửu hào, chuyện của Lăng Lan lần này giao cho cô."

Cửu hào gật gật đầu, sau đó liền biến mất.

Ngũ hào lúc này mới cười khổ nói: "Cuối cùng cũng đi rồi. Nhất hào, hiện tại có thể đem để tôi đi lên không. "

Nhất hào lạnh lùng nhìn Ngũ hào, sau đó quyết đoán giơ chân đánh mạnh xuống đỉnh đầu Ngũ hào, trực tiếp đem Ngũ hào lún xuống đất hoàn toàn, thật sự chân chính chôn sống Ngũ hào, sau đó lạnh lùng biến mất trong không gia luyện tập của Ngũ hào.

Không bao lâu Ngũ hào kỳ dị từ dưới đất bò lên, vẻ mặt anh ta vẫn thoải mái tươi cười như cũ, cười cười nói: "Không chỉ có Cửu hào có cảm tình, ngay cả Nhất hào cũng bắt đầu có tình cảm của con người. Thí nghiệm lần này quả nhiên thành công, trên người Lăng Lan quả nhiên có thứ gì đó có thể ảnh hưởng đến những sinh mệnh trí tuệ, cũng không biết năng lực này đối với những sinh mệnh trí như mình là tốt hay là xấu? "

"Nhưng mà, lần này Lăng Lan thật sự rất nguy hiểm ... Có phải mình đã làm hơi quá đáng hay không? Nếu Lăng Lan thật sự xảy ra vấn đề, không phải mình sẽ đánh mất một niềm vui sao? Không được, mình còn 1 phần tài liệu cần số liệu nghiên cứu từ người sống, mình phải nghĩ biện pháp để con bé vượt qua nguy cơ này mới được....." Ngũ hào khổ tâm suy nghĩ, giờ phút này anh ta căn bản không phát hiện, một người không thèm để ý số phận của tư liệu sống sẽ sống hay chết như anh ta vậy mà cũng sẽ vì Lăng Lan mà phí thời gian

Chương 74: Tiểu Tứ đề nghị

Lăng Lan vừa mới bắt đầu ngủ thì liền cảm giác được ý thức của mình lại lần nữa bị kéo vào học tập không gian, dù sao bây giờ Lăng Lan cũng đã có thói quen với loại tình huống này, ai bảo mấy đạo sư trong không gian học tập lúc nào cũng thích dùng chiêu này tìm đến cô.

Lúc này đây, đập vào mắt cô không phải là vẻ lãnh liệt của Nhất hào, cũng không phải nụ cười biến thái của Ngũ hào mà là người có khí chất thanh cao Cữu hào.

"Cửu hào đạo sư." Lăng Lan kích động xông đến, thật sự rất lâu rồi cô không gặp Cửu hào đạo sư, cô thật sự rất nhớ rất muốn gặp Cửu hào, những chuyện gặp giáo viên nào không phải do cô quyết định, tất cả phụ thuộc vào sự định đoạt của học tập không gian.

Vừa ôm lấy Cửu hào một cái cô liền cảm giác được độ cong uốn lượn 3 vòng trên người của Cửu hào, trong lòng Lăng Lan vừa hâm mộ vừa ghen ghét, suy nghĩ đến tương lai không biết mình có thể giống như Cửu hào hay không?

Nhưng nghĩ tới việc bây giờ mình đang phải giả nam trước mặt mọi người cô liền thương tâm, cô từng nghe mẹ của mình nói, khi nào tới thời điểm cô phát dục thì phải sử dụng loại châm phong bế, để ngăn chặn lại sự phát triển của cơ thể. Hay nói cách khác, nếu cô không thể khôi phục lại thân phận con trai thì mãi mãi, ngực của cô chỉ có thể bằng phẳng như sân bay.

Cửu hào nhìn biểu cảm kích động của Lăng Lan trong lòng cũng mềm mại một mảnh, quả thật trong khoảng thời gian này cô cũng không gặp Lăng Lan, cũng có chút nhớ cô bé. Bất quá Cửu hào dù sao cũng là Cửu hào, cảm tình chỉ biểu lộ trong nháy mắt, sau đó lại khôi phục thành bộ dạng kiên cường, thanh cao.

Cô vỗ vỗ bả vai Lăng Lan rồi mới buông ra, sau đó cô nói: "Lăng Lan, có phải tinh thần của em gần đây xuất hiện vấn đề phải không?”

Lăng Lan nghe thấy câu hỏi này nhất thời ủ rũ: "Đúng vậy, hóa ra Cửu hào đạo sư cũng biết."

"Ừm, tinh thần của em xuất hiện giao động bất thường, làm một người được ghép vào, chúng ta đều nhận ra.” Cửu hào nói nguyên nhân bọn họ có thể phát hiện, đương nhiên Cửu hào cũng không nói vế sau cho Lăng Lan biết, đó là trừ khi người ghép vào phá hủy quy tắc của học tập không gian, dùng hết sức mạnh cảu mình mới có thể cảm thụ được tình huống của ký chủ. Có thể nói để phát hiện ra sự dao động dị thường này Cửu hào cũng phải trả giá không ít.

Đây là những hạn chế mà học tập không gian quy định đối với người ghép vào, cũng là sự bảo vệ đối với ký chủ, nếu không phải Cửu hào sợ Lăng Lan bị Ngũ hào dạy hư thì cô cũng không làm ra hành vi bất quy tắc như vậy.

Nhìn cảm xúc Lăng Lan sa sút, trong lòng Cửu hào cũng sốt ruột, cô trực tiếp hỏi: "Em có biết vì sao loại tình huống này xuất hiện sao?"

Lăng Lan nghĩ nghĩ, không xác định nói: "Có phải bởi vì khóa huấn luyện Ngũ hào đạo sư gây ra cảm giác tiêu cực? Ảnh hưởng đến cảm xúc của em?”

"Không là." Cửu hào quyết đoán trả lời.

Lăng Lan nhìn thấy nguyên nhân mà mình luôn tâm niệm là lỗi bị Cửu hào bác bỏ thì mê mang: "Không phải vì vậy thì là vì sao?"

"Là do tâm của em do dự và hoang mang." Cửu hào trực tiếp đem đáp án công bố.

"A?" Lăng Lan không thể tưởng được đáp án lại là do mình do dự và hoang mang khiến tâm lý của cô bị vặn vẹo, thậm chí không khống chế được, có thể sao? Cảm giác đầu tiên là Lăng Lan cảm nhận chính là Cửu hào đang đùa cô.

Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiên định của Cửu hào, Lăng Lan liền không xác định .

"Lăng Lan, tuy rằng tôi không biết vì sao khả năng nhẫn nại của em lại quá mức như vậy, thậm chí có thể nói có chút biến thái, cho nên khi em dựa vào bản năng của mình để sống qua những khảo hành và tra tấn trùng trùng của Ngũ hào tinh thần lực của em đã nhanh chóng phát triển mạnh lên, thậm chí đã va chạm vào cửa lớn của đạo."

"Đạo?" Lăng Lan càng hoang mang , cô nhớ mình đang ở thế giới khoa học kỹ thuật hiện đại chứ không phải thế giới tu tiên ở cổ đại mà.

"Ùm...cái này em không cần phải biết, chính là tôi muốn nói với em sở dĩ tinh thần em xuất hiện dị thường như vậy vì trong lòng em không có mục tiêu để trở nên mạnh hơn. " Cửu hào biết khả năng nói chuyện của mình cũng không tốt, cô nhanh chóng trả lời.

"Mục tiêu?" Lúc này hai mắt Lăng Lan đã tròn ra, bị lời nói của Cửu hào làm cho hôn mê.

"Đúng vậy, em nhận sự huấn luyện từ chúng tôi, đau khổ nhẫn nại cuối cùng là vì cái gì?”

Lăng Lan đỡ lấy đầu đang choáng váng đầu, liều mạng tìm kiếm đáp án để trả lời vấn đề này.

Cửu hào ngăn cô lại: "Đừng nhanh chóng trả lời câu hỏi này, em hãy trở về cẩn thận suy nghĩ, nghĩ xem tương lai em muốn là gì, như vậy em mới có thể biết mục tiêu của mình, chỉ cần như thế thì những dao động trong tâm trí em sẻ không xuất hiện nữa.”

Cửu hào nói xong liền đem Lăng Lan đuổi ra ngoài không gian huấn luyện của mình.

Lăng Lan cứ như vậy đi tới đại sảnh của không gian học tập, lúc này tiểu Tứ đang ở chính giữa đại sảnh nằm trên đất vẻ vả cái gì, căn bản không để ý Lăng Lan đã đến.

Lăng Lan ngồi lại bắt đầu nhớ những điều Cửu hào đạo sư vừa nói nói, Cửu hào đã mang đến cho cô một thông tin rất tốt đó là những dao động trong tinh thần của cô sẽ không xuất hiên nữa, nhưng mà với điều kiện tiên quyết là cô có thể trả lòi cho câu hỏi mục đích biến cường của mình.

Nhưng mà cô do dự và hoang mang cái gì? Lăng Lan lại lần nữa mê mang.

Tiểu Tứ rốt cục hoàn thành tác phẩm của bản thân khi chuẩn bị đứng thẳng dậy để thưởng thức nó thì vô tình nhìn thấy Lăng Lan đang đứng ở trước mặt mình.

Oành một tiếng, tiểu Tứ trực tiếp té ngã trên đất, phản ứng đầu tiên là đem những thứ trên tay dấu ra sau.

Tiếng động lớn này cũng làm Lăng Lan bừng tỉnh, cô ngẩng đầu nhìn tiểu Tứ đang ngồi dưới đất, vẻ mặt hoảng sợ, nhịn không được nhíu mày hỏi: "Tiểu Tứ, ngươi đang làm gì ?"

Tiểu Tứ ngay lập tức khôi phục khuôn mặt nịnh nọt nói: “Lão đại, sao cô lại tới đây." Nó vung tay lên không, một cái đệm liền xuất hiện trong tay nó, nó dè dặt cẩn trọng đem đệm đặt xuống bên người hướng về phía Lăng Lan lấy lòng "Lão đại, có mệt không, mau ngồi bên này."

Cùng lúc đó, ở nơi Lăng Lan nhìn không tới, tiểu Tứ đem cánh tay trái ở lưng vung lên, những thứ mà nó vừa vẽ lúc nãy nhanh chóng biến mất sạch sẽ không còn dấu vết.

Tâm tư Lăng Lan cũng không đặt trên người tiểu Tứ nên khi nghe tiểu Tứ trả lời qua loa, cô cũng không hỏi gì thêm, chỉ ngồi xuống bên cạnh tiểu Tứ thở dài một hơi.

Biết bí mật của bản thân không bại lộ, tiểu Tứ nhất thời an tâm, nhìn thấy Lăng Lan ưu sầu, lo lắng, nó - người lập chí muốn trở thành tiểu đệ số một của Lăng Lan đương nhiên vì lão đại nhà mình giải quyết sầu não , vì thế quyết đoán mở miệng dò hỏi: "Lão đại, vì sao cô lại thở dài? Nói thử xem, có lẽ tiểu Tứ có thể giúp đỡ cô đấy."

"Hây... Cửu hào đạo sư nói trong lòng ta có do dự và hoàng mang, cũng không có mục tiêu để mình biến cường." Lăng Lan đương nhiên không xem câu “có thể giúp” của tiểu Tứ thành sự thật, nhưng mà có thể nói ra phiền não trong lòng cũng tốt, cho nên cô buồn rầu chia sẽ suy nghĩ của mình với tiểu Tứ.

Tiểu Tứ thật kinh ngạc, nó cảm thấy đây hoàn toàn không phải là vấn đề gì: "Lão đại, cái này thì có gì mà phiền não, nếu không có, thì bây giờ cô lập một cái cũng được mà.”

"Như vậy cũng được sao?" Lăng Lan sửng sốt, chẳng lẽ là do cô nghĩ nhiều ?

Chương 75: Nguyện vọng sinh bánh bao!

"Vì sao không được, đã không có mục tiêu gì, chúng ta liền tạo ra một cái, một khi có mục tiêu, lão đại liền không do dự hoang mang." Tiểu Tứ càng nói càng đắc ý, đột nhiên phát hiện bản thân quả nhiên là sinh mệnh trí năng thể thông minh nhất tuyệt đỉnh nhất.

Hình như cũng có lý! Lăng Lan quyết định thử thí nghiệm thử phương pháp của tiểu Tứ, có lẽ giống như mèo mù đụng phải cá rán may mắn thành công vượt vượt qua khoảng thời gian khó khăn này, tuy rằng nhin tiểu Tứ này có chút không đáng tin...
00:00 / 00:00

Lăng Lan trầm tư nửa ngày, sau đó, vẻ mặt mê mang hỏi: "Tiểu Tứ, ta không nghĩ ra phải lập mục tiêu gì? "

Tiểu Tứ không nói gì, chuyện này không phải do lão đại tự nghĩ sao? Vì sao lại đi hỏi nó?

Nhưng mà tiểu Tứ tuyệt đối là người xứng với chức danh tiểu đệ số một, nó không nói hai lời, bắt đầu tra cứ trong cơ sở dữ liệu của bản thân, ngay lập tức, từng cái từng dòng chữ được sắp xếp ngăn nắp trong cơ sở dữ liệu bỗng bay ra, tiểu Tứ hưng phấn nói: "Lão đại, chúng ta đi xưng bá thế giới đi."

Lăng Lan nhìn về phía tiểu Tứ xem thường: "Ngươi cho ta là đồ ngốc sao?" Loại việc vừa tốn công vừa phí sức này ai mà làm chứ, ai làm ai chính là kẻ ngốc.

"Vậy lãnh chúa một phương thì sao?" Tiểu Tứ bắt đầu hạ thấp yêu cầu.

"Không có hứng thú." Lăng Lan tức giận trả lời, tiểu Tứ này không thể cung cấp những mục tiêu bình thường một chút sao? Cô tuyệt đối không muốn xưng vương xưng bá gì, Lăng Lan hiểu rất rõ ràng những gì mình không muốn làm.

"Vậy xây dựng một thế giớihài hòa hoàn mỹ thì sao?" "Trở thành một đại anh hùng?"

Lăng Lan buồn bực, đây rõ ràng là toàn những mục tiêu vĩ đại, mà cô không hề có ý định trở thành thánh mẫu.

Nhìn thấy bất mãn ở trong ánh mắt Lăng Lan càng ngày càng đậm, giọng nói của tiểu Tứ cũng càng ngày càng bé... Hu hu hu, lão đại, trong cơ sở dữ liệu của người ta đều là mấy thứ này, nếu không vừa lòng, nó cũng không có cách nào .

A? Còn có một cái, tiểu Tứ đột nhiên nhìn đến một dữ liệu chưa được đề cập: "Đúng rồi, chúng ta có thể mở hậu cung tuấn nam?" Tuy rằng nó cũng không biết cái gì gọi là hậu cung tuấn nam, bất quá cái từ này xem ra kém hơn mấy mục tiêu khác rất nhiều.

Lăng Lan nghe vậy nổi giận. Trực tiếp đánh đầu tiểu Tứ: "Ngu ngốc. Ta là nữ ." Hừ, cái gì mà hậu cung tuấn nam chứ, cô không hề có tư tưởng nữ tôn đâu, hơn nữa cô đã nhận sự giáo dục về chế độ một vợ một chồng ở kiếp trước, cho nên loại chuyện này cô tuyệt đối không làm.

"Con gái thì không thể có hậu cung tuấn nam sao?" Tiểu Tứ la hét, có chút không phục. Nó thật sự thật không hiểu, chuyện này thì có quan hệ gì tới giới tính chứ? Bất quá nếu lão đại đã ghét cái này, đương nhiên nó cũng trực tiếp fail.

Hai người tiếp tục trầm tư suy nghĩ, một lớn một nhỏ, à quên...cả hai cùng nhỏ ngồi chung với nhau, hai tay chống cằm vẻ mặt phát sầu.

Mười phút, nửa giờ trôi qua. Cuối cùng một giờ cũng trôi qua... Không thể nghĩ ra đề nghị gì hay, tiểu Tứ rốt cục phát điên, nó nắm tóc mình thét to: "A... Không nghĩ ra được, đến cùng là nên lập mục tiêu vĩ đại gì giờ? "

"Vĩ đại? Muốn vĩ đại để làm gì?" Lăng Lan bị tiểu Tứ nhắc nhở, giống như tìm được phương hướng, "Có lẽ chúng ta có thể bắt đầu từ những nguyện vọng nhỏ ..."

Tiểu Tứ không hiểu: "Nghĩa là sao?"

"Nói ví dụ như tiểu Tứ ngươi, hiện tại ngươi muốn hoàn thành mục tiêu gì nhất"

Tiểu Tứ nghe vậy, đứng bật dậy, lấy tay đánh lên vòm ngực nhỏ: "Đương nhiên là muốn tiểu đệ số 1 của lão đại rồi. "

Lăng Lan cái trán hắc tuyến. Chẳng lẽ không thể có ý tưởng gì chí khí hơn sao? Hơn nữa cô cũng đã sớm nói nó là tiểu đệ số một rồi, vì sao nó cứ rối rắm ở vấn đề này vậy?

Tiểu Tứ tựa hồ cũng nghĩ ra cái gì, ánh mắt nó lóe sáng nhìn Lăng Lan nói: "Lão đại, vậy bây giờ cô muốn hoàn thành chuyện gì nhất?"

"Tiếp tục ở lại trong lớp đặc cấp." Lăng Lan trả lời thật quyết đoán, hơn nữa đây cũng chính là việc khiến cô lo lắng lâu nay.

"Tiếp tục ở lại? Cô không làm đứng đầu bảng sao?" Tiểu Tứ hoang mang, dù sao với thực lực bây giờ của Lăng Lan, việc đoạt vị đầu bảng là một chuyện vô cùng dễ dàng.

"Không nghĩ tới chuyện đó, đương nhiên nếu không cẩn thận đoạt phải vị trí ấy thì thuận theo tự nhiên cũng tốt." Lăng Lan cũng không quá để ý vấn đề này.

Vừa dứt lời, cô đột nhiên kinh ngạc, lời của Cửu hào có phải ám chỉ cái này không? Không có mục tiêu, do dự và hoang mang? Bởi vì cô luôn luôn nước chảy bèo trôi, nhận mọi thứ trên đời, mọi thành tích, mọi huấn luyện, cả những nhiệm vụ trong không gian học tập này, t tưrên thực tế, cô chưa bao giờ chủ động muốn làm gì.

"Ta đã biết..." Lăng Lan bừng tỉnh đại ngộ.

"Chẳng lẽ thật sự phải tranh giành cái vị trí đứng đầu bảng kia? " Lăng Lan tuy cảm giác được mình đã tìm thấy phương hướng nhưng trong lòng vẫn hoang mang như cũ. Cô thật sự không muốn đứng ở vị trí nổi bật, đầu sóng ngọn gió, trở thành tiêu điểm mọi người chú ý. Buộc bản thân phải làm việc mình không muốn thật sự có thể giải quyết khốn cảnh trước mắt sao? Hay lại càng lạc lối.

"Không muốn thì không tranh, dù sao lấy vị trí đứng đầu bảng kia cũng không nhiều có nhiều ưu việt, trả giá và tiền lời chả xứng đôi chút nào." Tiểu Tứ cũng không suy nghĩ nhiều như Lăng Lan, nó chỉ nghĩ tới những lợi ích có thể đạt được. Tranh đoạt ngôi vị đầu bảng, trừ được danh tiếng ở ngoài, ưu việt gần như chả có gì, tiểu Tứ cũng không để ý lão đại nhà mình có thể đứng đầu bảng hay không.

"Lão đại, cô nghĩ xem có chuyện gì muốn làm hơn nữa không? Có nhiều lợi ích nữa á." Bởi vì nhàm chán, trong tay tiểu Tứ hóa ra một cây kẹo que, vừa liếm vừa nói. Theo nhận định của nó, chuyện gì mà không có lời thật dày thì nó không muốn làm.

"Nhiều lợi rất? Thật sự là không có." Lăng Lan nghĩ mãi cũng không ra chuyện gì có thể đáp ứng đủ điều kiện mà tiểu Tứ yêu cầu.

Tiểu Tứ buồn bực, nó lại hung hăng cắn cây kẹo một ngụm, sau đó nghiêm cẩn nói với Lăng Lan: "Vậy lão đại, tương lai cô muốn sống như thế nào? "

"Bình an, tự do, lúc nhàm chán thì sinh một đứa trẻ, sau đó nuôi lớn nó, chơi đùa với nó." Lăng Lan mỉm cười, cô thật sự rất muốn sinh một đứa trẻ, sống 2 đời cô cũng không còn nhỏ nữa.

Tiểu Tứ nghe Lăng Lan nói xong nhất thời xụ mặt xuống, vẻ mặt u sầu.

Nhìn biểu cảm tiểu Tứ thay đổi, trong lòng Lăng Lan bất mãn: "Thế nào? Ta không thể sinh bánh bao sao?"

"Đương nhiên là có thể rồi." Tiểu Tứ chạy nhanh nói, "Nhưng lão đạ, chẳng lẽ cô không nghĩ tới tình cảnh của mình bây giờ sao?"

"Tình cảnh? Là thân phận giả nam sao?" Lăng Lan phản ứng, với thân phận này, cô thật sự không thể quang minh chính đại lập gia đình, nếu muốn tìm một người đàn ông thì chỉ có thể lén lút...

"Ta tin tưởng Lăng gia sẽ an bài một tử sĩ kết hợp với ta." Lăng Lan không lo không có đàn ông, Lam Lạc Phượng và Lăng Tần chắc chắn sẽ không để Lăng gia tuyệt hậu.

"Không ổn." Tiểu Tứ kích động phản đối.

"Hả? Vì sao?" Lăng Lan không hiểu .

"Lão đại, cô cũng biết, đứa trẻ ưu tú hay không trên cơ bản đều dựa vào gen của người cha." Trong khoảng thời gian này Tiểu Tứ vừa mới vơ vét khá nhiều dữ liệu mới trên thế giới ảo, trong đó có không ít dữ liệu nghiên cứu về vấn đề này

"Hả... Ý là nói dù gen của ta có tốt đến thế nào cũng vô dụng sao?" Lăng Lan nổi giận. Bản thân muốn sinh con mà ưu tú hay không lại quan hệ đến người khác, thật không có thiên lý mà.

Tiểu Tứ tiếc nuối nói: "Đương nhiên gen của mẹ tốt thì đứa trẻ cũng ưu tú hơn một chút, nhưng chủ yếu vẫn là do gen của cha quyết định, nếu gen của người cha quá kém thì tố chất đứa trẻ sinh ra nhất định cũng kém theo"

"Nói cách khác nếu muốn sinh một đứa trẻ nổi tiếng thì ta không thể tùy tiện tìm một người đàn ông chứ gì." Lăng Lan nghiến răng nghiến lợi, đây chính là do di truyền đi, vì sao gen của người cha lại quan trọng hơn chứ?”

Tiểu Tứ lộ vẻ vui sướng khi người gặp họa nói: "Không sai Lão đại."

"Mà tình cảnh hiện tại của ta căn bản không có khả năng nói chuyện yêu đương, như vậy làm sao có thể cùng một người đàn ông tài giỏi tự do yêu thương, kết hôn sinh con chứ.”." Lăng Lan rốt cục hiểu vẻ mặt khoa trương vừa rồi của tiểu Tứ là có ý gì

Đương nhiên nếu Lăng Lan không quan tâm đến vấn đề tố chất của người con thì những vẫn đề của cô cũng chả là gì, nhưng Lăng Lan không như vậy, cô là một người mẹ rất có trách nhiệm, nếu như có thể sinh ra một đứa trẻ ưu tú thì cô tuyệt đối sẽ không để nó bị ủy khuất.

"Chẳng lẽ không có biện pháp giải quyết sao?" Lăng Lan cau mày hỏi. Cô cũng không tin , dù sao việc sinh cục cưng là chuyện cô đã định rồi, dù khó khăn cô cũng phải làm. Kiếp này cô muốn thực hiện điều này nhất.

"Có, có hai cái cách." Tiểu Tứ thật cố gắng, trực tiếp cho Lăng Lan 2 sự lựa chọn.

"Cách 1, tấn công vào ngân hàng chứa tinh trùng của Liên Bang, chắc chắn ở trong đó sẽ có giữ tinh trùng của những người đàn ông mạnh mẽ nhất, tốt nhất.” Biện pháp của Tiểu Tứ khiến hai mắt Lăng Lan sáng ngời, nhưng câu nói tiếp theo lại khiến Lăng Lan biến sắc.

"Nhưng mà, nếu như vậy thì cô cần phải đánh bại cơ giáp vương bài đóng quân ở đó, nghe nói người lãnh đạo chiến đội đó là một người vương cấp sư sĩ.(là người điều khiển cơ giáp vương cấp, rất mạnh). Nhưng mà tôi muốn nhắc nhỏ cô, vương cấp sư sĩ chính là nấc thang cuối cùng để trở thành thần cấp sư sĩ, nếu cô muốn thuận lợi cướp đồ ở đó thì ít nhất cô cũng phải tiếp cận vào thần cấp năng lực, nếu không đừng hòng còn sống đi ra.”

"Còn biện pháp thứ 2." Lăng Lan quyết đoán vứt bỏ con đường này, cô chỉ muốn sinh bánh bao thôi, không muốn đâm đầu vào chỗ chết đâu.

"Đó chính là đem người đàn ông mà cô nhìn trúng trực tiếp dùng vũ lực, “cường”.” Khuôn mặt tiểu Tứ thay đổi, trở nên gian tà.

Lăng Lan 囧 , hai biện pháp này đâu phải muốn làm là làm được.

"Đề nghị cô lựa chọn biện pháp thứ hai, đối phó với một người đàn ông tương đối dễ đối phó hơn so với một đội.” Tiểu Tứ rất tri kỷ đề nghị.

Lời này của tiểu Tứ cũng không khiến sắc mặt Lăng Lan tốt lên bao nhiên, bởi vì muốn đem một người đàn ông ra “cường” thật sự không phải là chuyện dễ dàng.

"Đương nhiên, cũng có thể lựa chọn dụ dỗ... Nếu như người đàn ông đó tự nguyện lên giường với cô, lão đại, cô cũng đừng lo quá.” Tiểu Tứ đắc ý cười, nó cảm thấy đề nghị này vẫn là tốt nhất.

"Ngu ngốc!" Lăng Lan tức giận gõ đầu tiểu Tứ một cái, làm gì có người đàn ông nào muốn cùng một người đàn ông khác cùng lăn lên giường chứ? Trừ phi là gay. Bất quá nếu thật sự là gay thì cô cũng không có biện pháp chấp nhận, cô là nữ mà

"Không được sao? Như vậy chỉ có thể dựa vào lão đại tự mình “cường” thôi." Tiểu Tứ tiếc nuối.

"Cường? Nếu như vậy xem ra ta phải càng mạnh mẽ hơn nữa, nếu không sẽ không cường được đối phương." Lăng Lan trái lo phải nghĩ, phát hiện tiểu Tứ nói cũng có lý, vì có thể sinh ra một đứa trẻ ưu tú, cô có thể trả bất cứ giá nào .

"Đúng vậy, lão đại cố lên, cô phải càng nỗ lực bằng không sẽ không thể sinh ra đứa nhỏ nổi tiếng đâu." Tiểu Tứ vì Lăng Lan cổ vũ bơm hơi.

Lăng Lan đột nhiên phát hiện mình nhận sự tàn phá của học tập không gian cũng không phải không có ý nghĩa, nó có thể khiến cô trở nên càng mạnh, càng thêm dễ dàng đạt được mục đích của mình.

"Con của Lăng Lan ta nhất định phải là người ưu tú nhất ..." Lúc này trong mắt Lăng Lan đã không còn một chút do dự nào, ai cũng không hết ngăn cản quyết định sinh ra một đứa trẻ ưu tú của cô."Một khi đã như vậy, ta muốn đứng ở nơi cao nhất, vị trí tối cao nhất, để có thể lựa chọn những thứ tốt nhất.... "

Chỉ vì một tâm nguyện đơn giản như vậy mà Lăng Lan bắt đầu bước trên con đường trở thành cường giả, không còn do dự nữa !

Chương 75: Nguyện vọng sinh bánh bao!

"Vì sao không được, đã không có mục tiêu gì, chúng ta liền tạo ra một cái, một khi có mục tiêu, lão đại liền không do dự hoang mang." Tiểu Tứ càng nói càng đắc ý, đột nhiên phát hiện bản thân quả nhiên là sinh mệnh trí năng thể thông minh nhất

Hình như cũng có lý! Lăng Lan quyết định thử thí nghiệm thử phương pháp của tiểu Tứ, có lẽ giống như mèo mù đụng phải cá rán may mắn thành công vượt vượt qua khoảng thời gian khó khăn này, tuy rằng nhin tiểu Tứ này có chút không đáng tin...

Lăng Lan trầm tư nửa ngày, sau đó, vẻ mặt mê mang hỏi: "Tiểu Tứ, ta không nghĩ ra phải lập mục tiêu gì? "

Tiểu Tứ không nói gì, chuyện này không phải do lão đại tự nghĩ sao? Vì sao lại đi hỏi nó?

Nhưng mà tiểu Tứ tuyệt đối là người xứng với chức danh tiểu đệ số một, nó không nói hai lời, bắt đầu tra cứ trong cơ sở dữ liệu của bản thân, ngay lập tức, từng cái từng dòng chữ được sắp xếp ngăn nắp trong cơ sở dữ liệu bỗng bay ra, tiểu Tứ hưng phấn nói: "Lão đại, chúng ta đi xưng bá thế giới đi."

Lăng Lan nhìn về phía tiểu Tứ xem thường: "Ngươi cho ta là đồ ngốc sao?" Loại việc vừa tốn công vừa phí sức này ai mà làm chứ, ai làm ai chính là kẻ ngốc.

"Vậy lãnh chúa một phương thì sao?" Tiểu Tứ bắt đầu hạ thấp yêu cầu.

"Không có hứng thú." Lăng Lan tức giận trả lời, tiểu Tứ này không thể cung cấp những mục tiêu bình thường một chút sao? Cô tuyệt đối không muốn xưng vương xưng bá gì, Lăng Lan hiểu rất rõ ràng những gì mình không muốn làm.

"Vậy xây dựng một thế giớihài hòa hoàn mỹ thì sao?" "Trở thành một đại anh hùng?"

Lăng Lan buồn bực, đây rõ ràng là toàn những mục tiêu vĩ đại, mà cô không hề có ý định trở thành thánh mẫu.

Nhìn thấy bất mãn ở trong ánh mắt Lăng Lan càng ngày càng đậm, giọng nói của tiểu Tứ cũng càng ngày càng bé... Hu hu hu, lão đại, trong cơ sở dữ liệu của người ta đều là mấy thứ này, nếu không vừa lòng, nó cũng không có cách nào .

A? Còn có một cái, tiểu Tứ đột nhiên nhìn đến một dữ liệu chưa được đề cập: "Đúng rồi, chúng ta có thể mở hậu cung tuấn nam?" Tuy rằng nó cũng không biết cái gì gọi là hậu cung tuấn nam, bất quá cái từ này xem ra kém hơn mấy mục tiêu khác rất nhiều.

Lăng Lan nghe vậy nổi giận. Trực tiếp đánh đầu tiểu Tứ: "Ngu ngốc. Ta là nữ ." Hừ, cái gì mà hậu cung tuấn nam chứ, cô không hề có tư tưởng nữ tôn đâu, hơn nữa cô đã nhận sự giáo dục về chế độ một vợ một chồng ở kiếp trước, cho nên loại chuyện này cô tuyệt đối không làm.

"Con gái thì không thể có hậu cung tuấn
Chương 76: Cuộc chiến mở ra.

Rất nhanh, cuộc thi giữa năm rốt cục cũng đến, phần thi đầu tiên là kiểm tra những môn học lý thuyết. Đối với phần thi này Lăng Lan tự tin mười phần, vốn trí nhớ của cô đã rất tốt rồi, mà cô còn có một kho dữ liệu khổng lồ tiểu Tứ, nếu cô không đạt điểm tối đa thì nhất định có vấn đề.

Nhưng mà Lăng Lan vui vẻ vẫn còn quá sớm, những đứa trẻ có thể học tại lớp đặc cấp ban 1 có ai là đơn giản, chỉ số thông minh của chúng đều cực kỳ khủng bố, khi bảng điện tử công bố điểm thì cô mới nhận ra điểm này. Gần như tất cả học sinh của lớp cô đều đạt điểm tối đa, chỉ có 2 người xui xẻo, sơ ý mà bị trừ đi 1,2 điểm.

Và một trong hai người không được tối đa điểm chính là Tề Long, cậu bị trừ điểm ở nhiều môn nhất, 2 môn và bi ai nhận vị trí đầu tiên từ dưới đếm lên trong lớp, điều này khiến cậu cảm thấy cực kỳ mất mặt.

Không có biện pháp, ai bảo tính cách cậu quá tùy tiện, không thể cẩn thận như Hàn Kế Quân, Lạc Lãng, bị trừ điểm cũng là chuyện hiển nhiên, vả lại may mắn là cậu chỉ bị trừ điểm ở 2 môn, chứ theo tính toán ban đầu của Hàn Kế Quân thì Tề Long ít nhất cũng phải bị trừ điểm ở 3 hoặc 4 môn.

Một học sinh chỉ bị trừ 1,2 điểm thì cũng chỉ là chuyện nhỏ, những nếu bị trừ 1,2 điểm giữa một đám được điểm tối đa thì lại khác nhau hoàn toàn, chắc chắn sẽ không có thứ hạng cao.

Vì vậy tuy chỉ bị trừ vài điểm nhưng tên của Tề Long cũng hoàn toàn mất hút trong top 200, có thể thấy sự canh tranh ở học viện đồng quân là khắc nghiệt đến mức nào.

Đương nhiên danh sách này chỉ mới là tạm thời, kết quả cuối cùng quyết định số phận của học sinh phụ thuộc vào thành tích của cuộc thi thể thuật, thể thuật mới là cuộc khảo hạch thật sự. Ở học viện đồng quân trung tâm, cách đấu thể thuật là thứ được xem trọng nhất, chỉ cần chiến thắng mọi người trong cuộc thi thể thuật thì dù cuộc thi lý thuyết có đứng cuối thì bạn vẫn có thể trở thành người đứng đầu của học viện.

Đương nhiên cuộc thi lý thuyết cũng không phải không quan trọng, nếu trong cuộc thi thể thuật mà bị rớt sớm thì sẽ dựa vào cuộc thi lý thuyết để xếp thứ hạng. Nếu như có trường hợp học sinh bị điểm thấp ở lý thuyết và rớt sớm ở thể thuật thì những đứa trẻ đó sẽ được tổ chức thi lại để xếp lớp, xác định vị trí của mình.

Giống như khi top 8, tiến 4 thì 4 người bị loại sẽ được xếp thứ hạng theo thành tích lý thuyết, thành tích cao nhất sẽ được đứng ở vị trí thứ 5, cứ như vậy xếp xuống. Nếu cả 4 người này đều có điểm lý thuyết như nhau thì bọn họ sẽ được thi đấu với nhau để chọn người thứ 5,6, sau đó lại tiếp tục đấu tiếp để xếp hạng 7,8, cứ như vậy.

Cho nên, điểm lý thuyết đối với cường giả không quan trọng, nhưng đối với những người không quá mạnh thì cực kỳ trọng yếu, thậm chí chỉ cách biệt nhau 1 điểm, thì những ưu đãi đươc hưởng trong nhà trường cũng là khác nhau.

Cứ như vậy cuộc thi được mọi người mong chờ cuối cùng cũng chính thức mở màn.

Bởi vì là cuộc chiến nữa năm mở một lần nên phòng cách đấu đem lôi đài mở ở chế độ công khai, loại trừ hình thức đấu kín, công khai toàn bộ cho mọi người cùng xem, học hỏi và tham khảo. Các học sinh có thể lựa chọn xem trực tiếp hoặc ở ký túc xá mở xem, tất cả các cuộc chiến đều được chiếu trực tiếp trên thế giới ảo.

Cuộc chiến tranh thứ hạng được diễn ra trên 3000 lôi đài, được chia ra cho 10 cấp (có 10 năm học). Những học sinh tham dự cách đấu trong ngày đầu tiên đều là học sinh cấp phổ thông, người thắng sẽ được đấu với học sinh ban ưu tú của ngày thứ 2, người thắng ngày thứ 2 sẽ được đấu với học sinh lớp đặc cấp ban 2, còn đặc cấp ban 1 phải tới ngày thứ 4 mới xuất chiến.

Lăng Lan mấy ngày nay vẫn luôn ở trong biệt thự, vẻ ngoài thì như đang tu tâm, tĩnh tọa cho cuộc thi nhưng thực chất là cô tiến vào không gian học tâp, nắm chắc thời gian còn lại để giải quyết vấn đề tâm tính của mình.

Từ khi xác định mục tiêu cho mình, Lăng Lan phát hiện tinh thần lực của mình không còn bị dao động như trước nữa, khi tiến vào trạng thái chiến đấu, cô đã có thể giữ vững tĩnh táo, không ra tay giết hết nữa. Tuy thời gian vẫn có chút ngắn nhưng chắc chắn đây vẫn là một tín hiện tốt, điều này khiến Lăng Lan càng thêm hi vọng.

Lăng Lan rất may mắn khi có được không gian học tập, tuy rằng cuộc chiến tranh tài sắp xảy ra, thời gian đã rất gần kề nhưng trong không gian học tập, thời gian của cô đã được kéo dài ra rất nhiều lần. Vì vậy Lăng Lan cũng không chần chờ, chủ động yêu cầu Ngũ hào đạo sư đem thời gian của không gian học tập kéo đến mức lớn nhất để bản thân có thời gian giải quyết vấn đề của mình.

Tuy rằng cô biết quyết định này sẽ khiến cô bị Ngũ hào tra tấn trong thời gian rất rất dài, nhưng vì mục tiêu của mình Lăng Lan bất chấp tất cả, không còn chỗ nào cho sự sợ hãi.

Ngũ hào đối với thỉnh cậu tự ngược của Lăng Lan cũng rất hoan nghênh, không nói hai lời liền đồng ý. Trải qua thời gian ba năm ( trong không gian học tập) thống khổ dày vò, Lăng Lan cuối cùng cũng thành công tìm về bình tĩnh của bản thân, thành công trước kỳ hạn khống chế chính mình, cũng nhờ khoảng thời gian này, nội tâm cô cũng trở nên kiên định hơn, tinh thần lực cũng trở nên chắc chắn hơn.

Lăng Lan tin tưởng, cho dù thế giới này bị hủy diệt ở trước mắt cô, thì cô cũng có thể mặt không đổi sắc, tâm không hoảng hốt, lạnh nhạt như thường.

Sau khi thành công khống chế lý trí của chính mình, Lăng Lan phát hiện mình lại có một nhận thức mới về thể thuật trong không gian học tập.

Giải quyết vấn đề khống chế tinh thần một cách hoàn hảo, Lăng Lan rốt cuộc rời khỏi không gian học tập vào sáng thứ 4.

Khi vừa mới đến điểm đón H-Bahn, cô liền nhìn thấy 3 người Tề Long đang đứng chờ cách đó không xa.

Vừa nhìn thấy cô đến, Hàn Kế Quân ngay lập tức gọi một chiếc H-Bahn để đưa 4 người bọn họ tới phòng cách đấu khổng lồ.

Giờ phút này phòng cách đấu cũng không còn nhiều người nữa, dù sao những người có thể bước tới ngày thứ 4 chỉ có không đến 200 người, tổng 10 cấp cộng lại cũng chỉ có 2000 người, cộng thêm số người tới cổ vũ cũng chỉ có năm, sáu ngàn người, nếu so với ngày đầu tiên 70, 80 ngàn người thì lúc này quả thật không thể so sánh.

“Tề Long, này chỗ này!” Một giọng nói ta rõ từ một góc của phòng cách đấu vang lên, Lăng Lan ngẩng đầu nhìn, chình là Hàn Tục Nhã và Lạc Triều, ở bên cạnh 2 cô bé còn có những thành viên khác của tổ đội 072.

Lạc Lãng cực kỳ hưng phấn, là người đầu tiên chạy qua, mà Tề Long đương nhiên cũng theo Lạc Lãng chạy sang. Lăng Lan và Hàn Kế Quân nhìn nhau cười, cũng chậm rãi đi qua đó.

Bởi vì ký túc xá nữ và ký túc xá nam nằm ở 2 phía của học viện nên cả bọn rất khó thường xuyên gặp nhau, cả bọn chỉ có thể hội họp khi gặp nhau ở phòng cách đấu.

“Các cậu cũng tới rồi.” Lăng Lan đối với những người khác hỏi.

“Ừ, chúng tớ đều may mắn chen vào top 200 .” Lý Tinh Hoằng trả lời, là thanh viên của ban ưu tú, có thể tiếp vào top 200 khiến cậu cảm thấy rất hưng phấn, dù sao toàn bộ học sinh một khối (ý là 1 năm á) cũng có tới hơn 2000 người, có thể tiếp vào top 200 đều là những những nhân vật nỗi tiếng, trong đó có tính cả 50 người của lớp đặc cấp ban 1.

“Cố lên, chỉ cần thắng thêm một trận, cậu sẽ có cơ hội tiến vào lớp đặc cấp.” Chỉ cần tiến vào top 100 thì đã có thể là học sinh của lớp đặc cấp rồi, khác biệt duy nhất chỉ là ban 1 và ban 2 nữa thôi, Tề Long cười hề hề vỗ bả vai Lý Tinh Hoằng cổ vũ.

Lý Tinh Hoằng nếu thật có thể thắng lợi ở lần tiếp theo thì đây tuyệt đối chính là một người có thể nghịch tập thành công, thậm chí có thể trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người trong một thời gian dài.

Lý Tinh Hoằng ngượng ngùng: “Tớ không dám nghĩ xa như vậy, có thể lọt vào top 200 ai không phải là cao thủ chứ, mấy trận đấu trước chỉ là do tớ may mắn, toàn gặp những đối thủ không quá mạnh.”

Cùng là người của ban ưu tú giống Lý Tinh Hoằng, Hà Triêu Dương nghe nói như thế có chút bất mãn : “Tinh Hoằng, không cần biết chúng ta có nghịch tập thành công hay không, nhưng trước hết chúng ta không thể nhụt chí, đã đi tới vị trí này, chúng ta phải cố gắng hết sức.”

Lý Tinh Hoằng như tỉnh ngộ lại mạnh gật đầu: “Triêu Dương, cậu nói không sai, đã lọt vào top 200, nếu không nổ lực nữa thì chúng ta rất có lỗi với những nỗ lực lúc trước.”

“Vậy mới đúng.” Hà Triêu Dương nở nụ cười. Hai người bọn họ là hai người duy nhất lọt vào lớp ưu tú của tổ 072, tình cảnh này khiến cho tình cảm của 2 người cũng tốt hơn, cùng nhau giúp đỡ, cùng nhau tiến bước.

La Thiếu Vân thấy thế vẻ mặt lo lắng nói: “A.....Lý Tinh Hoằng và Hà Triêu Dương nỗ lực như vậy, vị trí chúng ta có vẻ rất không an toàn nha.”

Lời oán của La Thiếu Vân khiến Hàn Tục Nhã và Lạc Triều cũng lo lắng.

“Cậu coi như tốt, tớ với Lạc triều mới khó nói.” Hàn Tục Nhã thở dài một hơi, cô phát hiện áp lực ở lớp đặc cấp còn nặng hơn lớp ưu tú rất nhiều, lần này cô có thể tiến vào top 200 cũng nhờ may mắn, nếu không phải đối phương so ngã trước thì có lẽ cô cũng không thể đứng ở đây. Không biết lát nữa cô có còn may mắn như vậy nữa hay không, nếu không thể lọt vào top 100 thì cô buộc phải rớt xuống học ở lớp ưu tú.

Lạc Triều sợ hãi: “Tớ... Tớ cũng rất lo lắng.”

Nhìn em gái lo lăng khiến Lạc Lãng không biết nới gì, nếu có thể thay em gái mình ra đánh, cậu nhất định sẽ lao ra đầu tiên, không để em gái mình phải ưu sầu như vậy.

“Đã đến vị trí này thì thực lực không còn là vấn đề nữa, mọi thứ đều dựa vào tinh thần.” Nhìn 2 cô bé trong nhóm lo lắng, cùng là con gái, Lăng Lan cũng mềm lòng, cô mở lời nhắc nhở.

“Là sao?” Trừ Tề Long ,Lạc Lãng, Hàn Kế Quân, những đứa trẻ khác vẻ mặt đều chờ đợi lời giải thích của Lăng Lan, hi vọng cô có thể giải thích rõ ràng cho bọn họ.

“Có thể đi vào top 200 thực lực kỳ thực cũng không kém nhau quá nhiều, ai cũng đều có khả năng thắng lợi, nhưng người có thể mỉm cười cuối cùng thì phải xem ai làm người tin tưởng vào bản thân nhất, tin rằng mình là người mạnh, tin rằng mình có thể là người đứng cuối cùng.” Lăng Lan khoanh tay ra sau thắt lưng, lén lút làm một cái thủ thế. Cô chủ yếu chỉ để bơm tinh thần thôi, những cái khác cô không chịu trách nhiệm đâu...

Ánh mắt Hàn Tục Nhã sáng ngời: “Lão đại, ý của cậu có phải giống như trận đấu lần trước của tớ, chỉ cần tớ kiên trì hơn đối phương 1 giây thì người dành chiến thắng chính là tớ phải không.”

Lăng Lan gật đầu, tỏ vẻ Hàn Tục Nhã nói không sai.

Lạc Triều vẻ mặt đỏ bừng nhìn Lăng Lan, trong lòng lặng yên thầm nghĩ: “Lăng Lan nhất định không thích những cô bé thua cuộc, mình nhất định phải nổ lực, kiên trì đến cuối cùng mới được...”

Lăng Lan chỉ mới nói mấy câu nhưng lại khiến cho tất cả mọi người an ổn lại, không còn lo lắng nữa, sự tự tin sáng lên trong mắt.

Hàn Kế Quân liếc mắt nhìn Lăng Lan một cái thật sâu, không nghĩ tới khả năng khích lệ tinh thần của Lăng Lan cũng yêu nghiệt như thế, cậu ta rốt cuộc đến từ đâu? Từ thế gia? Hay từ một thế lực đáng sợ nào? Hoặc là...

Hàn Kế Quân không dám nghĩ thêm, cậu hít sâu một hơi, đem tạp niệm trong lòng đè xuống, tự nhắc nhở mình, Lăng Lan chính là Lăng Lan, là Lan lão đại của bọn hắn, bản thân chỉ cần nhớ kỹ điều này là được rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top