Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Tưởng Chiết không thể

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4: Tưởng Chiết không thể

CAL

Tưởng Chiết đã cứng.

Cho nên anh quyết định chơi lớn.

Một video nhảy ra.

Đây là thời điểm vài đứa bạn chơi thân với bọn họ rủ đi karaoke, vận may của Lâm Hòa ngày hôm đó thật sự quá kém.

Tưởng Chiết đã chắn rượu thay cậu vài lần, mấy đứa đó bắt đầu chế nhạo anh và Lâm Hòa. Lâm Hòa hình như hơi không vui nên không cho anh uống thay cậu nữa.

Kết quả là bọn họ thua hết ván này đến ván khác.

Không còn cách khác, Tưởng Chiết chỉ có thể đưa người đã uống say chẳng biết trời trăng gì về ký túc xá. Anh dùng khăn lông lau nửa người trên rồi đánh răng rửa mặt cho cậu, sau đó còn đặt cậu lên giường, đắp chăn đàng hoàng nữa.

Đắp chăn xong, nghe thấy Lâm Hòa hình như đang lẩm bẩm cái gì đó.

Phát âm hơi giống tên của mình, thế là anh cúi người thấp xuống để dỏng tai nghe, nhưng chỉ nghe thấy một câu mơ hồ như là “trả lại cho cậu”.

Anh còn chưa kịp suy nghĩ là Lâm Hòa đang muốn nói cái gì, kẻ đang nằm trên giường đột nhiên dừng lại.

Chuyện làm anh bất ngờ không kịp đề phòng chính là, dường như cảm nhận được anh tới gần, Lâm Hòa đột ngột ngẩng đầu lên hôn lên mặt anh một cái.

"Bùm" một tiếng nổ vang lên giống như toàn bộ pháo hoa trên thế giới này đang nổ tung ở kế bên màng nhĩ của anh vậy. Anh thậm chí còn thấy trái tim mình ngừng đập trong khoảnh khắc tuyệt vời đó nữa.

Nhưng đến khi tâm trạng bình tĩnh lại một chút, anh nhìn thấy đứa nhỏ xấu xa Lâm Hòa kia đã nghiêng người ôm cái gối xấu hoắc hình con thỏ ngủ mất tiêu.

Đối với anh, anh luôn luôn không thích bất cứ đồ vật được Lâm Hòa ôm ngoại trừ mình ra.

Anh hơi thất vọng, nhưng không khỏi hưng phấn tiến vào phòng tắm.

Sau khi tắm nước lạnh, anh nằm ở trên giường, nhìn lên trần nhà.

Trằn trọc, lăn qua lộn lại một hồi  nhưng chả thể ngủ được. Anh cầm di động lên, vốn định xem đồng hồ.

Nhìn thấy màn hình khóa, anh lại nhịn không được suy nghĩ bậy bạ.

Trong lúc suy nghĩ linh tinh, trong lòng anh nảy sinh một ý tưởng hơi tà ác.

Hơn nữa, ý tưởng này càng lúc càng trở nên mãnh liệt hơn như thể nghe thấy tiếng ác ma đang thì thầm ở bên tai: “Dù sao bây giờ cậu ấy cũng đang bất tỉnh nhân sự, mày có làm cái gì cũng sẽ không bị phát hiện đâu.”

Dưới tác dụng của cồn, anh bị ma quỷ mê hoặc, đứng lên, tiến về phía Lâm Hòa.

Thật ra, tư thế lúc ngủ của Lâm Hòa cũng không tệ cho lắm, nhưng có đôi khi cậu sẽ đá chăn. Vì thế, lần nào Tưởng Chiết cũng nhét chăn thật chặt cho cậu cả.

Đêm say rượu hôm đó, toàn bộ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên. Một đứa trẻ rất ngoan ngoãn rúc ở trong chăn lại không biết rằng chính vẻ ngoan ngoãn của mình khiến kẻ xấu càng kích động hơn.

Anh mang bịt mắt cho Lâm Hòa, gắn chiếc đèn bàn dự phòng của mình lên trên giường Lâm Hòa rồi bật đèn.

Dưới ánh đèn vàng bảo vệ mắt, anh đẩy nhẹ tấm chăn trên người Lâm Hòa xuống giữa đùi, chỉ để lại nửa người trên lõa lồ dưới ánh sáng.

Bàn tay to đặt ở trên bụng Lâm Hòa, đẩy áo ngủ Lâm Hòa của lên như lúc đẩy chăn. Vốn dĩ tơ lụa chính là một chất liệu vải rất trơn bóng mềm mại, chỉ đẩy nhẹ một cái là cái gì cũng sẽ lộ ra ngay.

Lúc này, tay trái Tưởng Chiết đã bật chế độ ghi hình trên di động.

Thật ra, anh vẫn luôn cảm thấy ngực của Lâm Hòa hơi phồng lên một cách bất thường.

Cũng không có ý gì khác, bởi vì Lâm Hòa thật sự quá gầy, khắp cả người chẳng có chút thịt mỡ nào cả.

Có bao nhiêu thịt trên người đều dồn vào ngực và mông, nếu kể thêm thì một phần thịt được dồn trên gương mặt bầu bĩnh trẻ con kia. Làm Tưởng Chiết thường xuyên cảm thấy cậu suy dinh dưỡng và cần tẩm bổ thêm.

Ngực thật sự hơi phồng lên giống hình dạng một ngọn núi nhỏ, nhưng thật ra nó chỉ lớn hơn của những nam sinh khác một chút mà thôi.

Sau khi mặc quần áo vào, chỉ có một đường hơi cong lộ ra, nhưng ở trong mắt Tưởng Chiết thì đó lại chính là một cái kíp nổ nối liền quả bom tình dục có thể phát nổ bất cứ lúc nào.

Anh dùng tay phải bao lấy toàn bộ ngực rồi nắn bóp hai cái. Sau đó, anh bắt đầu đùa giỡn núm vú.

Tay của Tưởng Chiết không thô ráp, nhưng là một học sinh năm nào cũng tham gia các cuộc thi lớn nhỏ thì vị trí ngón giữa luôn có vết chai.

Biết vậy, Tưởng Chiết dùng ngón trỏ và ngón giữa tay phải kẹp lấy núm vú đỏ hồng của Lâm Hòa.

Vết chai hơi nhám vuốt ve chỗ non mềm này. Không bao lâu, Lâm Hòa vô thức rên rỉ thành tiếng.

Tưởng Chiết càng hưng phấn hơn, anh bắt đầu khảy núm vú bằng phần móng tay hơi dài lộ ra khỏi ngón trỏ.

Bầu không khí trở nên mập mờ nồng nặc, tuy rằng chỉ có một người còn thức.

Anh chỉ đùa giỡn một bên, chơi núm vú đến nỗi run rẩy đứng thẳng. Cảm giác giống như ngồi trên đống lửa.

Núm vú bên trái lại bị ghẻ lạnh, nó run rẩy trong gió lạnh như thể đang gào thét van xin được "yêu". Thậm chí eo của Lâm Hòa cũng hơi cong lên như thể hiện dục cầu bất mãn.

Tưởng Chiết mỉm cười hài lòng.

Nhìn thấy động tác cong lưng của cậu, anh tắt quay phim rồi cất di động.

Đôi môi được cả trai lẫn gái trong trường luôn đồn là gợi cảm nhất khoa đang từ từ áp sát bầu vú bên trái của Lâm Hòa.

Sân khấu nhỏ:

Sáng hôm sau, Lâm Hòa thức dậy phát hiện quần lót của mình ướt đẫm, cậu cảm thấy mình đặc biệt dục cầu bất mãn.

Bất ngờ nhìn thoáng qua Tưởng Chiết, cậu tủi thân đi giặt quần lót.

## Tưởng Chiết không được ##

×.×

"Trước giờ, tớ chỉ nhìn thấy hai màu đen trắng. Không biết từ lúc nào, sự xuất hiện của cậu đã trở thành màu sắc duy nhất trong thế giới của tớ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top