Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

¹⁷đến sau (cái này là thật, không phải lừa)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

bữa trưa đến, beomgyu uể oải vác thân xuống phòng ăn.

chán, mệt, cạn sức sống.

mới thứ hai đầu tuần đã thấy thế này thì mấy ngày sau còn làm được trò trống gì nữa. nghĩ thôi mà đã thấy nản hết sức.

chọn cho mình một xuất cơm, beomgyu tìm một bàn gần đấy rồi ngồi xuống.

phải chăng hôm nay ai cũng lười như y nên canteen cũng vắng thế này nhỉ?

cơ mà kệ đi, điều beomgyu đang để tâm ở đây là sẽ chén sạch khay cơm rồi lấy lại năng lượng cho một chiều thứ hai năng động.

cơ mà cái lúc y đang chuẩn bị lấy cơm, thì đằng sau có người gọi lớn làm beomgyu hơi giật mình.

người ấy nói:

"ê beomgyu, đặt cơm làm chi mất công. có người mang cơm cho cậu đây."

là kang seungyun, cái tên quên đeo caravat ngay vào hôm đầu tiên kang taehyun trực cờ đỏ ấy. khổ thân cho phận nhân vật làm nền, có mấy ai nhớ tên đâu.

"khiếp, nay seungyun thiếu gia đây lại làm cơm đem cho tiểu nhân cơ à?"

beomgyu thấy seungyun đến cũng không lấy làm bực tức mà cợt nhả đáp. thì đùa tí biết đâu lại lấy được tinh thần?

"ai rảnh? có bị khùm không ba? nấu cho tôi ăn tôi còn chưa nấu được thì còn lâu mới đến lượt cậu."

"chứ này là của ai. chẳng lẽ cậu bị mua chuộc để đầu độc tôi à." - beomgyu nói, sau đấy giả vờ diễn mình đáng thương như thật.

"thôi bớt đi cậu, cơm này là cơm mà em gái kang taehyun nhờ tôi đưa. còn dặn tôi là phải bảo cậu ăn hết đấy."

nghe xong câu nói của seungyun, thái độ cợt nhả trên mặt beomgyu tắt ngúm. thay vào đó lại là vẻ mệt mỏi ban đầu.

"được mĩ nữ làm cơm cho ăn lại còn tỏ thái độ à? không ăn thì để tôi ăn cho nhá?" - seungyun thấy y mặt buồn buồn thì cũng muốn pha trò.

"đấy, muốn ăn thì ăn đi, tặng cậu." - thế mà beomgyu tưởng thật, liền dí hộp cơm còn âm ấm vào người seungyun, còn mình thì toan đi lấy xuất cơm từ chỗ cô đầu bếp.

"thôi thôi, em nó đã dặn tôi là đưa cho cậu rồi. tôi cũng không nỡ phụ em nó. cậu ăn đi, còn xuất cơm này tôi xử cho. cảm ơn!!"

seungyun nói, sau đấy liền bưng xuất cơm của beomgyu lên mà ù té luôn. này là ông muốn tốt cho cậu thôi, cho tôi nữa, seungyun nghĩ thầm.

nhìn theo bóng lưng cậu bạn cùng lớp khuất dần, beomgyu thở dài mệt mỏi rồi ngồi xuống bàn ăn. ngao ngán nhìn hộp cơm thịnh soạn, nào trứng cuộn, nào kimbap, nào rong biển, nào xúc xích mà beomgyu không khỏi mệt lòng.

y không ngu đến mức không biết nayun có ý với mình.

chỉ là, beomgyu không có tình cảm gì với cô bé hết. mà y cũng không muốn làm cô tổn thương.

hơn hết, beomgyu biết, mình lại có chút tình cảm với anh trai cô bé.

từng những cử chỉ quan tâm, từ hộp bánh nho, từ hộp sữa ấm. không đổ mới lạ.

nhưng vẫn chưa chắc chắn lắm, hoặc chỉ có thể là xúc cảm thoáng qua-

"sao không ăn cơm đi, ngồi đần ra đấy làm gì?"

một giọng nam vang lên bên tai beomgyu làm y giật mình. sau vài phút load, y cũng mệt mỏi rồi đáp lại.

"không ngờ cháu của hiệu trưởng cũng phải xuống đây ăn đấy. sao không ra ngoài mà ăn với chú cậu luôn đi, xuống chỗ cho học sinh bình thường này làm gì?"

"đừng có kiểu tính toán như thế, tôi không thích."

taehyun nhăn mày, rồi ngồi xuống ghế bên cạnh cùng beomgyu.

hôm nay lấy hết dũng khí để ngồi ăn cạnh gấu đần, mà lại bị móc mỉa kiểu vậy. tổn thương đấyyy.

"cơm hộp này là ai làm cho cậu?" - taehyun hỏi, mắt khẽ liếc qua chỗ hộp cơm màu hường phấn trên bàn của beomgyu, trong lòng không khỏi tính toán.

"em gái cậu làm cho tôi đấy. quý hóa quá." - y cũng không giấu gì mà nói ra hẳn luôn, tay phải chống lên bàn rồi đặt cằm lên, thở dài chán nản.

"khiếp, con bé chưa từng làm cơm cho tôi bao giờ. nay cậu lại là người đầu tiên thử nghiệm đồ nó nấu. vinh dự quá nhỉ?" - biết beomgyu đang thấy mệt, taehyun cũng thử pha trò một chút cho vui.

"ừ, vinh dự lắm. quý lắm, mà quý lắm mới không dám ăn đấy." - nhưng có vẻ tâm trạng của beomgyu sau câu joke thiếu mắm của cậu cũng không khá khẩm hơn.

"vậy thì đưa tôi ăn, cậu ăn của tôi này." - taehyun không nghĩ ngợi nhiều, dứt khoát giành lấy xuất cơm từ beomgyu.

dù biết thế này là cạnh tranh không công bằng, nhưng để rước được gấu đần về nhà thì kang taehyun chơi tất.

"thôi, em nó đã có lòng làm cho tôi thì tôi cũng nên ăn thử-"

chưa đợi choi beomgyu nói xong, taehyun đã gắp luôn một miếng kimbap lên ăn. nhai nhai vài cái, taehyun thầm cảm thán, may quá vẫn còn nuốt được.

sau đấy kệ cho người bên cạnh hết sức ngăn cản, cậu một phát chén sạch hộp cơm mà nayun làm cho beomgyu.

cơm nayun làm, chỗ mặn chỗ nhạt, chỗ cháy chỗ thường. chứng tỏ thật sự là cô bé đã làm cơm cho y.

cơ mà không biết khi cô bé nghe được tin người anh trai quý hóa của mình đã tranh giành xuất cơm mà cô đã mất gần 1 tiếng rưỡi để làm tặng crush thì có nổi xúc động đến nỗi muốn cào mặt anh trai mình ra không nhỉ?

còn beomgyu, nhìn taehyun chén hộp cơm mà nayun làm cho mình một cách ngon lành, còn xuất cơm kia đã bị tên seungyun kia cướp mất. y chần chừ nhìn hộp cơm của taehyun, sau đấy thì cũng không ngần ngại mà mở nắp hộp cơm.

cũng đầy đủ không kém hộp cơm của nayun, hộp cơm của taehyun có rau xào, một vài miếng thịt rang, một xíu canh miso và vài miếng cơm nắm.

hình như hộp cơm này cũng là nhà làm mang đi, vì nó không có dáng vẻ giống cơm ở canteen trường hết.

gắp một miếng cơm nắm đưa lên miệng, beomgyu không khỏi cảm thán.

ngon quá đi, không hề thua kém cơm mẹ choi làm ở nhà.

thế là y lại ăn thêm miếng nữa, rồi một miếng vào miệng, mấy chốc đã hết cả hộp cơm.

trong lúc ăn, beomgyu chỉ chăm chú vào hộp cơm mà không hay biết là có người vẫn đang nhìn mình chăm chú.

gấu nhà ăn giỏi quá, cái này nên lấy làm mừng. taehyun thầm nghĩ.

sau khi đã xử lí xong hộp cơm, thu dọn đồ đạc, cả hai liền sánh vai nhau về lớp học.

"cơm ngon không?" - taehyun lên tiếng hỏi.

"có chứ, cảm ơn cậu nhá!!" - beomgyu cũng không ngần ngại đáp, miệng cười roi rói.

"thế thì tốt." - cậu cười đáp.

taehyun bỗng cảm thấy hôm nay mọi vật xung quanh mình đẹp hẳn lên, trong lòng thầm mắng chửi kang taehyun quạu quọ, cho rằng cái câu 'con đường nhanh nhất để cua đổ một người là qua đường dạ dày' là nhảm nhí của 12 giờ đêm hôm qua lại thức đêm để tìm hiểu cách nấu ăn.

chỉ cần choi beomgyu thích thì có hái sao xuống tặng taehyun cũng làm được.

một lo chục nghìn won trăm cái đủ màu, mắc chi không mua được?

"thế nhá, sắp vào học rồi. cậu cũng về lớp đi." - về đến nơi, beomgyu tươi cười vẫy tay chào.

taehyun cũng gật đầu cái lấy lệ rồi đi về lớp. cậu không dám đáp, vì sợ mình sẽ không cản được mong muốn lao vào bọc con gấu kia về nhà mất.

bước vào trong lớp, beomgyu thấy mình phấn chấn hẳn ra. định móc điện thoại ra ngồi nghịch, thấy instagram nổi 9+ thông báo mà giật hết cả mình.

beomgyu vội vàng mở app, hóa ra là tin nhắn của nayun.

khiếp, con bé đã tìm được nick của y rồi đấy.

(cũng dễ thôi. nayun có follow acc của taehyun. mà taehyun lại thuộc hội 'chỉ follow mình em' nên việc mò acc của beomgyu cũng không hề khó khăn.)

những tin nhắn cô bé gửi tới đều hỏi về hộp cơm, rồi hỏi thăm beomgyu một vài câu. đến bây giờ nayun vẫn còn hoạt động, thấy beomgyu seen tin nhắn của mình rồi thì lại lao vào nhắn tiếp, đến nỗi máy của beomgyu sắp lag vì rung quá nhiều.

ngẫm nghĩ một lúc, y mới nhắn lại cho cô bé hai câu. câu đầu tiên là khen cơm ngon, câu thứ hai là cảm ơn cô bé rồi tắt máy luôn.

cả chiều hôm ấy, y không dám bật điện thoại lên lần nào.

_

☆ thấy có lỗi với mọi người quá nên lại ngoi lên viết vội này =)) khổ quá, đã hay rest, hay lười viết lại còn đùa kiểu vậy =))

tracy
20210402

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top