Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 10

Hôm nay trời mây, nắng đẹp, rất thích hợp cho 1 sự kiện sắp được tổ chức trong "Đại dương xanh".

Quy mô của sự kiện này rất lớn,thư mời được gửi trên khắp cả nước. Thành phố này cũng không ngoại lệ khi trước cửa nhà mỗi người đều là 1 tấm thư mời hết sức sang trọng.

Các cô gái thi nhau lũ lượt kéo về thành phố trung tâm để tìm cho mình những bộ váy đẹp nhất, lộng lẫy nhất.

Không riêng gì những cô gái, các chàng trai cũng tất bật chẳng kém.Người nào người nấy chăm chú từng chút một,..dù gì sắp tới họ cũng sẽ được diện kiến vị "vua" mà họ tôn sùng nhất nên việc mua những bộ vest thanh lịch, sang trọng đắt tiền cũng chả lạ lẫm gì với phái đàn ông.

Vì là sự kiện được tổ chức trên toàn quốc, những tên nô lệ, hầu cần cũng diện lên mình những bộ quần áo xinh xắn nhất, trên tay là bức thư mời được che đậy, bảo quản hết mức kĩ lưỡng.Ngộ nhỡ đâu sau khi đi sự kiện này về, họ bỗng đổi đời thì sao?

Nếu nói mấy ngày trước cả thành phố đều đắm chìm trong sự sợ hãi, thì hôm nay họ lại nổi bật với sự vui vẻ, hào hứng. Nụ cười trên môi ai cũng nở rộ , những em bé cười tít cả mắt, trên vành má là mấy cái núm đồng tiền trông vô cùng dễ thương.Có lẽ ai ai trên thành phố nói riêng và toàn quốc nói chung đều đang nô nức đếm từng giờ, từng phút, mong mỏi ngày diễn ra sự kiện mau đến nhanh hết mức.

—————————
[Thư mời "Đại dương xanh"
Xin chào! Chúng tôi gửi thư mời này để "bắt buộc" bạn tham gia vào buổi "tuyển chọn vợ" cho ngài Griffin.Nay ngài tuổi đã già, lưng đã yếu, ngài cần một tấm vợ chăm sóc ngài hết phần đời còn lại.Không quy định nam hay nữ, kể cả con đười ươi cũng có thể làm vợ? Ngại gì mà không tham gia.Hiện tại đang sale lớn, chinh phục được Griffin tặng ngay 4 ngôi biệt thự cho gia đình bạn! Còn chần chờ gì nữa? Địa điểm diễn ra sự kiện là ngày 10 tháng 10 năm 2020.Tôi không hề mong sự có mặt của bạn!Haha tại Mikey ta đây đã là vợ ổng sẵn rồi ]

Và không ngoài dự đoán, sau khi thư mời được đến tay Takemichi kiểm duyệt, anh đã không ngại ngùng gì mà "củng" cho Mikey 1 phát vào đầu.

  Cuối cùng vẫn là Takemichi tự túc hạnh phúc, anh đã dùng hết "tài nguyên" não bộ mà anh được học mấy năm trước để trình bày 1 thư mời hết sức lịch sự.

[Thư mời "Đại dương xanh"
  Đến sự kiện không bắn chết.Địa điểm tự mò, ai không đến thì đi ngủ cho đỡ mệt.                         ]

......Mitsuya bên cạnh chỉ biết thở dài bất lực, hôm nay cậu được mời làm stylish và thư kí riêng của Griffin, tưởng đâu gặp người trong mộng nhưng cậu đã vỡ lẽ, anh ta chính xác là 1 tên "vua" ngu đần mà tỏ vẻ thông minh.Ước gì Mitsuya không nhận công việc này, hãy trả cho cậu hình tượng đẹp trai, lạnh lùng đi a.

.

.

.

Mitsuya thở dài đầy thoả mãn, cuối cùng Griffin cũng chịu nhường lại lá thư cho cậu rồi.Hãy xem cậu ra tay đây!
[Thư mời "Đại dương xanh"
Xin chào anh/chị! Chúng tôi từ phía "Đại dương xanh" xin mạn phép mời anh/chị đến sự kiện sắp tới của chúng tôi.Cụ thể hơn là sự kiện "lập phu thê" cho ngài Griffin.Không phân biệt trai gái già trẻ!Bức thư này được gửi trên toàn quốc.Rất mong sự có mặt của các vị.Xin cảm ơn rất nhiều!

-Địa điểm: Đại dương xanh
-Ngày : 10/10/2020
-Giờ tổ chức-kết thúc :9h30 sáng ngày 10/10–12h tối ngày 13/10. ]

/Hahaha, hôm nay hoàn thành nhiệm vụ được giao rồi /

-"Ngăn chặn Griffin viết thư,hoàn thành tôi sẽ cọc cho anh nửa số tiền". Nội dung nhiệm vụ Mitsuya nhận được từ người bí ẩn.

____________________

Chớp nhoáng đã đến ngày 10/10, chỉ mới 6h30 thôi mà hàng loạt người dân chen chúc nhau đứng xếp hàng trước "Đại dương xanh".

Trên người ai cũng là những bộ đồ quý phái, đầy sang trọng.Mặc dù chi phí cho những bộ đồ này là rất đắt, nhưng họ nào quan tâm chứ! Tán gia bại sản cũng được, vì nó vốn dĩ là 1 điều hiển nhiên khi đi vào "Đại dương xanh".

—————————
-"Gì đây trời?? hẹn 9h30 sao 1 đống người đã đến đây từ 6h30 rồi" Takemichi hốt hoảng khi nhìn ra ngoài cửa sổ, trên miệng vẫn còn 1 đống bọt kem đánh răng.

Bỗng có tiếng gõ cửa ở bên ngoài,Takemichi quay phắt đầu ra cửa, chỉnh lại tông giọng nghiêm túc mà nói:
-"Có chuyện gì?"

-"Thưa ngài! Đã đến giờ thay quần áo..Ngoài ra còn 1 việc nữa,ngài Inui tôi gọi từ  6:00 vẫn chưa thấy động tĩnh gì  ạ" Quản gia.

-"Haizz, được rồi! Để tôi thay quần áo xong sẽ sang phòng thằng bé.Ông gọi Mitsuya đến chuẩn bị quần áo cho tôi đi."Takemichi.

-"Dạ vâng thưa ngài"Quản gia không chần chừ mà bước nhanh đến chỗ điện thoại bàn.

.

.

  Chỉ sau mấy phút,Mitsuya đã có mặt ở trước cửa phòng Takemichi.Tay gõ nhẹ cửa liền có giọng nói cất lên:
-"Vào đi"

   Mitsuya đẩy nhẹ cửa, cúi đầu chào rồi cho gọi người hầu mang 1 dãy quần áo vào.

-"Hôm nay là 1 sự kiện hệ trọng,vì theo quy tắc nghề nghiệp nên tôi xin mạn phép lấy số đo trên người của ngài ạ"Mitsuya.

-"Gì? Sự kiện sắp diễn ra rồi mà giờ cậu mới bắt đầu may đồ ư?"Takemichi.

-"Đó là quy tắc nghề nghiệp của tôi thưa ngài.Tôi đảm bảo với ngài đó sẽ là bộ đẹp nhất ngài từng mặc ạ"Mitsuya.

-"Thôi được rồi! Nào đến đây"Takemichi.

 

  Mitsuya bước 1 mạch đến chỗ Takemichi,tay cầm thước, đo từ trên xuống dưới.Đến đoạn trước ngực, không biết do cố ý hay vô tình mà Takemichi bất ngờ vấp chân ngã nhào về phía trước.Không may lại đè thẳng lên người Mitsuya.

-"N-Ngài.." Đứng rất bình thường cái tự nhiên té, là thằng đần cũng có thể thấy người đứng trước mặt cậu là đang cố tình ngã.

-"Âu,xin lỗi nhé! Ta "vô ý" ngã" Takemichi bày ra vẻ mặt cười cợt,1 tay đỡ đầu cậu tránh đập xuống đất,tay còn lại vòng ra sau lưng mà ôm chặt.Tư thế hai người bây giờ trông hết sức ám muội.

  Mặt Mitsuya đỏ bừng cả lên, hai bên mang tai đỏ chót như hai trái cà chua nhỏ.Trái với Mitsuya,Takemichi mặt vẫn trơ ra,cười nhẹ như đang biểu thị đã đạt được ý đồ xấu của mình.

-"Khụ..tôi đã đo xong!Mời ngài đứng dậy cho ạ"Mitsuya.

-"Ô..cậu không nói tôi cũng quên mất đấy" Takemichi nhân lúc đứng dậy,đôi môi anh khẽ lướt qua chiếc má trắng trẻo đang ửng hồng kia.

-"M-Mời ngài đợi ít phút"Mítuya.

-"Haha cứ từ từ,ta không vội" Takemichi.

      ________________

Sau 2h đồng hồ
-"Phù..cuối cùng cũng xong"Mitsuya khẽ thở phào, cậu đã cố gắng may đẹp nhất có thể.Nếu giờ Griffin mà chê thì chắc cậu có lấy hết tiền lương tháng này cũng không đền bù nổi mất.

-"Thời gian không còn nhiều..Để ta thay vào nào"Takemichi giật phăng cái áo trên tay Mitsuya.

-"Nhưng ngài chưa có nhận xé-"Mitsuya chưa kịp nói hết câu,Takemichi đã bồi thêm 1 câu khác:

-"Người của ta may gì chả đẹp.Mà nếu có xấu thì với sự đẹp trai của ta mặc giẻ rách cũng quá hoàn hảo rồi"

Takemichi bỗng cởi lớp áo ngoài ra,khựng lại một chút liền nói tiếp:
-"Cậu muốn xem ta thay đồ lắm à?"

-"Dạ không?"Mitsuya chưa load được tình hình hiện tại,vô thức đáp lại những gì Takemichi hỏi.

-"Vậy thì ra ngoài đi..À không, đổi ý rồi,qua đây giúp ta thay đồ đi"Takemichi.


Mitsuya nhanh chân bước ra chỗ Takemichi,không ngại ngùng mà lột sạch lớp áo trong.Dù gì cùng là con trai với nhau,ngại ngùng gì giờ này. 

-"Xì.."Có vẻ không nhận được vẻ mặt mong muốn,Takemichi khẽ bĩu môi mặc kệ cho Mitsuya thay quần áo.

Thay xong cũng chỉ còn 30ph, Takemichi mở cửa bước chân thoăn thoắt đến trước cửa phòng Inui,tay gõ nhẹ lên chiếc cửa..không một động tĩnh gì,gõ lần thứ hai..cũng không ai trả lời.

-"Seishu,em làm sao? Hôm nay là sự kiện quan trọng đối với anh mà em khômg tính ra khỏi phòng à?"Takemichi cất tiếng nói nhưng cũng không nhận được câu trả lời nào.

-"Sắp có chị dâu rồi thì phải phấn khởi lên chứ"Takemichi.

   Không gian im ắng như có 1 mình anh nói chuyện từ nãy.Không nói không rằng gì nữa, anh lấy khoá cửa dự phòng mở "rầm" cánh cửa ra.
    /Hôhô, nghĩ thoát được khỏi anh mày sao/

-"Ơ?"Anh sững người nhìn cảnh tượng trước mắt.

1 chàng trai tóc vàng đang nằm ủ rũ trên giường lớn,hai bên hốc mắt đã đỏ hoe như đã khóc suốt từ đêm qua.Bỗng chàng trai quay mặt về phía cửa lớn bị mở toang,dùng khuôn mặt ghét bỏ mà nhìn người trước cửa.

Takemichi đi đến bên cạnh giường, ngồi xổm đối diện thẳng mặt với Inui.Có vẻ Inui định quay mặt ra chỗ khác để tránh né liền bị Takemichi dùng tay nâng chặt cằm, hướng gương mặt Inui đối thẳng lại với gương mặt mình.

-"Sao lại khóc"Takemichi.

-"..Không có gì!Anh ra khỏi phòng tôi đi"Inui.

-"Em không nói ra lí do thì anh cứ ngồi đây đấy"Takemichi.

-"Đi ra"Inui.

-"Đã nói không rồi mà?"Takemichi.

-"..."Inui.

-"Em không đủ tiền mua cái gì à?Hay chân em lại đau rồi?"Takemichi.

-"Không,tôi chả thiếu thứ gì cũng chả đau chân gì cả"Inui lắc đầu.

-"Vậy sao em khó—Hay anh làm sai việc gì sao?"Takemichi.

-"..."Inui không nói nhưng nhìn qua vẻ mặt cậu, anh cũng có thể dễ dàng đoán ra cậu đang khẽ đồnh tình với câu nói trên.

-"Tha thứ cho anh nhé! Hôm trước lỡ ăn trộm bánh gấu em mua trong tủ lạnh mà không xin phép, giờ anh hối lỗi lắm"Takemichi.

-"Này anh kia! Biến ra khỏi phòng tôi ngay và luôn"Inui cạn lời,tưởng anh ta đã nhận ra tâm tình của cậu nhưng ngốc vẫn hoàn ngốc thôi.

-"Ể?Nhưng.."Takemichi.

-"Không nhưng nhị gì cả, ra cửa chờ cho tôi thay đồ"Inui.

-"Được!Vẫn còn 15ph nữa, em trai anh cứ từ từ nha"Takemichi đi ra cửa,trước đó không quên hôn nhẹ lên đỉnh đầu cậu.Đó như là 1 thói quen mà Takemichi không thể bỏ từ khi nhận nuôi Inui.

Đợi cánh cửa đã đóng sập,Inui mới bước xuống giường thay đồ,miệng cứ lẩm bẩm đi lẩm bẩm lại:
-"Đồ ngốc nghếch..đã thế hôm nay tôi phá đám không cho anh chọn được vợ luôn"

    /Khi cắt bỏ đôi chân tôi cũng chả đau như thế này../

  /Bị dồn nén bởi chữ "em trai" mà chắc mãi mãi tôi cũng không thể thổ lộ/

  /Đúng rồi! Chả đủ,tình yêu anh dành cho tôi chả đủ chút nào./

/Rút lại lời nói,tôi sẽ không đơn phương thích anh nữa./

/Tôi sẽ ám anh suốt cuộc đời,bắt ép anh phải ngoảnh mặt lại nhìn tôi/

         

Nếu cậu thấy khó hiểu ở chỗ "Rút lại lời nói.." thì hãy đọc lại phần cuối ở chương 4 nhé!

_____________________
Âu mai gót rất xin lỗi! Chap này tôi viết quá dài nên nếu có rối mắt hay sai chính tả cầu mong sự nhân từ của các bác mà tha lỗi cho tôi😵

Haha số tôi xui sao á? Vừa đi học cái lớp mấy đứa dính f0, cái giờ phải ngồi ở nhà học online tiếp nè=)))hehehe mà vậy chắc tôi ra chap mới được nhanh hơn dòi.

/Đăng giờ này cho sớm sủa nhê🤸🏻‍♂️/


XIN CẢM ƠN VÌ ĐÃ ĐỌC Ạ!☃️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top