Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3. Kinh đô nhộn nhịp (2).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự xuất hiện của đôi kim bài Phong Trần làm đảo loạn trật tự ban đầu của tửu lâu. Người người tung hô, bên ngoài tửu lâu không biết từ khi nào đã chật kín người vây xem.

Đôi kim bài của Phong Trần vẫn còn trong trắng, các vị khách bình thường không bao giờ có thể thấy hai người này. Ngay hoàng tử, quan, công tử,.... Chỉ có thể 'vinh hạnh' gặp gỡ đôi mỹ nhân này một lần duy nhất.

Đôi kim bài một người trầm tính một người nóng nảy nhưng suy nghĩ thì hệt nhau. Hai người họ chưa từng đặt chân khỏi phòng, nếu có người muốn gặp thì phải vào tận phòng họ mà nói chuyện, ấy vậy mà hôm nay bọn họ phá lệ. Nghe cái tên Giang Mộ Tư họ nhanh chóng sửa soạn để ra gặp người trong lòng với sắc đẹp trừ Hoàng thượng và Giang Mộ Tư (thật ra còn nhiều :v) ra thì không ai trong Băng quốc bì nổi nên họ rất tự tin kiêu ngạo rằng Giang Mộ Tư sẽ chọn mình.

Kim Hoa trời sinh nóng nảy, Kim An trời sinh lạnh nhạt. Người mặt trời, người mặt trăng. Người xinh đẹp một cách nóng bỏng, người xinh đẹp một cách dịu dàng yên ả. Hai người luôn tranh giành ảnh hưởng lẫn nhau và cùng có một ái nhân trong lòng là hắn, Giang Mộ Tư.

Không kìm nổi xúc động muốn ôm Giang Mộ Tư, Kim Hoa là người hành động trước. Y uyển chuyển bước từng bậc thang đi đến cạnh Giang Mộ Tư, người từ lúc bắt đầu đã chưa từng dành cho y một cái nhìn. Cho dù là xa lạ, cho dù là quen thuộc...

Kim Hoa mở to đôi mắt tròn ngập nước, hàng lông mi vì kinh hỷ mà có chút rung lên, đôi môi nhỏ ra sức mấp máy gọi: Giang Mộ Tư, Giang Mộ Tư, Giang Mộ Tư,...

Biểu hiện của y lúc này khiến người xem không khỏi đau lòng, tựa như y và Giang Mộ Tư đã từng yêu nhau rất sâu đậm nhưng Giang Mộ Tư đã quên mối tình này.

Ai mà biết trong lòng y suy nghĩ cái gì.

Kim Hoa bước đến bậc thang cuối cùng, vị trí y đứng cách Giang Mộ Tư không xa lắm. Từ đây y đã có thể ngắm nhìn Giang Mộ Tư một cách gần gũi nhất. Kim Hoa vẫn đứng đó, mở mắt to hơn nữa, nhẹ nhàng đến gần người đang 'ngủ say' kia. Bàn tay nhỏ xinh chưa kịp chạm đến mặt Giang Mộ Tư thì đã bị hắt thô bạo đẩy ra, vô cảm nhìn Kim Hoa như là Kim Hoa là thứ thấp hèn dơ bẩn nhất. Bị Giang Mộ Tư dùng lực rất mạnh đẩy ra Kim Hoa ngã nằm dài trên sàn, không tin ngước đôi mắt xinh đẹp nhìn hắn. Còn Giang Mộ Tư đã đứng lên, thân hình cao ngất. Hắn ghét bỏ nhìn Kim Hoa bằng một con mắt. Hai người hiện tại cứ như đôi phu thê đang cãi nhau. (:v)

Kim Hoa bắt đầu rơi nước mắt, y thực sự không tin có người có thể từ chối y.

"Giang đại ca... Ngươi chán ghét ta sao?''

Giang Mộ Tư lạnh lẽo bước qua khỏi người Kim Hoa, một chữ cũng không trả lời nhưng biểu tình đủ để mọi người và Kim Hoa biết hắn chán ghét Kim Hoa thế nào.

Quan khách bắt đầu nóng giận trách móc Giang Mộ Tư nhưng không dám thể hiện ra mặt, chỉ nói nhỏ với nhau.

"Tên lãnh huyết tàn bạo!"

"Phải! Kim An nể mặt hắn mới ra tiếp đón, vậy mà... Chậc chậc"

"Ôi tiểu mỹ nhân của chúng ta."

"Ta rất muốn tiến lên ôm Kim Hoa a!"

Lời bàn tán bắt đầu nhiều hơn. Đa phần là trách Giang Mộ Tư vô tình.

Đã ồn lại càng ồn hơn.

Ở cửa ra vào Phong Trần, tú bà đang la lớn mắng mỏ hai kẻ được Giang Mộ Tư mua. Tú bà tức giận: Nếu Giang công tử mà mua Kim An và Kim Hoa thì nàng chắc chắn sẽ giàu to. Còn hai tên này thì chẳng đáng đồng nào!

"Ngươi câm điếc sao?!!! Hả?"-Tú bà la lớn.

"..."

"Hừ! Được Giang công tử thu mua nên kiêu ngạo?! Ta nói cho các ngươi biết, chẳng qua là các ngươi may mắn. Kim An và Kim Hoa bảo
bối của ta đáng giá hơn các ngươi rất nhiều!"

"... Mụ im đi."- Một trong hai người bị bán lên tiếng, giọng nói âm trầm như đến từ địa phủ.

Tú bà hoảng sợ, gương mặt béo xanh mét, môi đỏ đậm làm nàng ta thật đáng sợ. Nàng mở lớn mắt nhìn.

Hai người họ người dính bùn đất không nhìn rõ dung mạo, tuy nhiên bùn đất khó che lấp sự tinh khiết của họ. Hai người này thật sự có gì đó khác thường.

Tú bà nghĩ rằng mình bị choáng liền lấy lại sự điềm tĩnh. Mặt béo nhắn nhó khó coi, nàng quát:

"Hỗn đản! Tiện nhân! Bị bán đến đây làm tiểu quan còn hùng hồn la lớn? A? Được mua các ngươi nên mừng a! Nhan sắc dở tệ!!!"-Lời nói của nàng chanh chua.

Lực chú ý của mọi người lại dồn đến nơi náo nhiệt này.

"Ồ thật bẩn. Ta không dám nhìn lần nữa chứ đừng nói là ôm ấp lăng giường!"

"Đúng đúng."

"Ta thấy đâu tệ."

"Đúng đúng."

Ôi....

Miệng lưỡi thiên hạ......

Chẳng biết nghịch lý, chẳng biết điều gì là đúng.....

Tú bà khinh thường liếc nhìn hai người, không kiêng kị liền đưa tay muốn đánh. Ngay khi bàn tay nàng gần chạm đến mặt kẻ vừa rồi dám bảo nàng im thì một lực thật mạnh nắm tay nàng lại. Tú bà đau đớn kêu:

"Ngươi người điên! Sao ngươi....."-Nàng nói chưa hết câu liền câm nín.

Dân chúng cùng quan khách đang ồn ào bàn tán cũng im lặng. Khung cảnh rất kỳ dị. Vì mọi sự chú ý của họ đều tập trung tại 'vị khách' mới đến.

Kẻ đang uống rượu đều ngừng động tác uống, miệng há lớn một ngụm rượu chảy ra.

Tiểu nhị đang rót rượu cũng ngừng động tác rót, rượu trong bình không có nơi đựng phải chảy xuống đất.

Kẻ đang gắp món ăn đều dừng động tác gắp, thức ăn trên đũa liền rớt lại vào đĩa.

....

....

"Mong vị phu nhân này biết giữ phép tắc."

Giang Mộ Tư chưa thấy người, cũng không có hứng thú nên có ý định đi ra thì nghe được âm thanh khiến hắn dừng bước, ngây ngốc tại chỗ.

Phải. Là nó, thanh âm này...

Thanh âm trong mộng của hắn, thanh âm cả đời hắn không bao giờ muốn quên....

__________🌝______ÉC_________

🌚GÓC NHIỀU CHUYỆN CỦA TỚ VÀ MỌI NGƯỜI🌝

•Là mình đây!!!

•Mình mong mọi người giúp mình chỉnh sửa các lỗi sai trong cách xưng hô, dùng câu từ, nên thêm gì bớt gì,....

•Mình viết cũng gà mờ lắm, nhất là cổ trang; cái biết cái không nên viết hơi giống văn hiện đại. (T ^ T)

•Nhưng mình thích cổ trang và mình vẫn muốn viết, mong mọi người đừng trách mình trong việc dùng từ nha. o(^▽^)o

•Và...

• CẢM ƠN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC TRUYỆN, BÌNH CHỌN VÀ FOLLOW MÌNH.

•Bộ "EM LÀ AI?" Mình sẽ cố gắng ra chương mới. CẢM ƠN RẤT RẤT NHIỀU.

#Cần_đóng_góp_ý_kiến

•Bộ BLKTH này có nên NGƯỢC không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top