Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 18 - Problems Bigger Than Both Of You

CHAP 18 – Problems Bigger Than Both Of You – Những Chuyện Còn Lớn Hơn Cả Hai Người Các Bạn (tiêu đề quá dài *buồn 69s* :<) =))

VÀI TUẦN SAU

“Còn nhớ Tae đã nói là mọi chuyện sẽ rất tệ nếu Yuri và Jessica thực sự chia tay không? Thật sự là thế đấy!” TaeYeon ca cẩm trong khi hôn phớt lên môi Tiffany, họ đang ngồi trên một chiếc ghế băng trong công viên, thưởng thức buổi hẹn hò ngọt ngào của mình. Hôm đó là ngày cuối cùng trước khi vào đại học. Thầy hiệu trưởng đã giữ lời hứa nên TaeYeon đã giành được học bổng mà cô cần và cô, Tiffany, Yuri và Jessica cùng vào một trường đại học. Chính xác Yuri được nhận vào như thế nào thì vẫn là một bí ẩn, nhưng cô ấy đã được nhận.

“Đây là lần thứ 5 hay thứ 6 gì đấy hai người đó chia tay rồi, chẳng chắc nữa, nhưng mọi chuyện sẽ ổn thôi, giống như mọi lần ấy .” Tiffany nói, nhún vai.

“Tae không biết, Tiffany. Lần này có vẻ thực sự nghiêm trọng đấy. Ý Tae là… không ai trong số hai người chịu nói lí do cả. Tae đoán là không phải vì Yuri dùng dưa leo trêu Jessica nữa đâu.” TaeYeon thở dài, lắc đầu.

“Ờm, có thể cậu ấy đã làm quá tay và Jessica lỡ ăn phải một ít. Thế thì chắc chắn sẽ khiến cậu ấy đủ giận để chia tay với Yuri mãi mãi sau khi cậu ấy nôn ọe khắp nơi xong. Em đã một lần chứng kiến Jessica lỡ ăn phải dưa leo rồi. Không phải là kí ức đẹp đẽ lắm đâu.” Tiffany nói.

“Tae tin em.” TaeYeon gật đầu. Cô và Jessica vẫn chưa thực sự là BFF, nhưng họ cũng hợp nhau và cô cũng đã có cơ hội biết thêm về cô gái kia. TaeYeon đủ thông minh để biết trêu trọc cô ấy không phải ý hay. Ờm, cô đã biết điều này từ trước, chỉ là cô biết đến bây giờ nó vẫn không phải là ý hay, kể cả khi họ đã thân nhau hơn. Quy tắc số một: Đừng khiến Jessica giận. Như thế mọi chuyện sẽ ổn thỏa. Hm, đây là việc mà Yuri có vẻ như không làm được. TaeYeon cũng sẽ chẳng quan tâm đâu vì đây cũng chẳng phải việc của cô, nhưng nó đang tách cô khỏi bạn gái của mình.

Cô vẫn không thể quen với hai chữ đó. Cô có một bạn gái thật sự, một cô bạn gái thật sự và vô cùng xinh đẹp. Hơn tất cả, mối quan hệ của họ rất đáng yêu. Một nụ hôn nhỏ đây đó, một chút âu yếm lúc này lúc khác, nhưng họ không thực sự đi đâu xa hơn mức đó. TaeYeon có thể cảm nhận thấy Tiffany vẫn đang làm quen với tất cả những chuyện này và đang điều chỉnh, nhưng cô đang từ từ dần trở nên thoải mái hơn với trạng thái mới của mình và ờm, cả việc hẹn hò với một cô gái. TaeYeon có thể cảm nhận được, TaeYeon có thể cảm thấy Tiffany tin tưởng cô và thực sự yêu cô. Điều đó ánh lên trong mắt cô ấy mỗi lần hai người nhìn nhau. Những tia sáng của tình yêu như đang nhảy múa trong đó vậy. Rất thật. Rất khác so với mối tình chớp nhoáng của cô với HyoYeon. Mối quan hệ này rất chân thật. Thứ chân thật nhất mà TaeYeon từng được cảm nhận.

Lại một lần nữa, cô đang nhìn vào mắt Tiffany, để bản thân mình chìm đắm trong đó. Tiffany đang nắm tay cô. TaeYeon chỉ thở dài.

“Gì thế?” Tiffany cười vui vẻ.

“Tae không thể tin nổi mình lại may mắn thế này.” TaeYeon chỉ thì thầm và rướn người để hôn Tiffany thật nhẹ nhàng.

Môi họ còn chưa kịp chạm thì điện thoại của Tiffany kêu lên.

“Kệ nó đi.” TaeYeon thì thầm trên môi Tiffany và hôn cô nhiều hơn nữa, nhưng vẫn rất chừng mực. Rồi chính điện thoại của cô cũng đổ chuông. “Ôi trời thật đấy à!” cô rên rỉ, khi điện thoại không ngừng kêu và đành phải lưỡng lự dứt ra.

Tiffany hơi đỏ mặt và hai người cùng lấy điện thoại ra.

“Là Yuri.” TaeYeon thông báo, nhìn vào màn hình điện thoại.

“Ờm, là Jessica.” Tiffany nói và cả hai người ngay lập tức cùng than thở đầy bất lực.

“Chúa ơi, lần này là chuyện gì chứ? Tae không muốn nghe đâu.” TaeYeon kêu ca và tắt nguồn điện thoại không khoan nhượng.

Tiffany đọc tin nhắn cô nhận được. “Như thường lệ, tin nhắn của Jessica chẳng nói gì cả, chỉ là, để em đoán nhé, ‘Tớ sẽ giết Kwon Yuri, cậu ta đúng là tên ngốc bệnh hoạn, tớ ghét cậu ta.’ Cùng với một tràng dấu chấm than và một rổ emo tức giận.”

TaeYeon nhìn Tiffany với một nụ cười buồn. “Bọn mình có nên đi nói chuyện với họ không?” cô hỏi.

“Bọn mình phải làm thế à?” Tiffany thắc mắc, không mấy hứng thú với việc ngồi nghe Jessica ca cẩm những thứ vô lí và vô nghĩa hàng tiếng đồng hồ. Cô thích một Jessica ham ngủ và im lặng hơn.

“Mhm, Tae đoán là không rồi.” TaeYeon quyết định, cô cười khúc khích và rướn người tới để hôn Tiffany lần nữa, nhưng đúng lúc đó-

“KIM TAEYEON!! CẬU DÁM CÚP MÁY VỚI TỚ SAO???!!”

Và chỉ vài giây sau từ phía bên kia-

“TIFFANY HWANG, ĐI VỚI TỚ! NOW! N.O.W. NOW!”

TaeYeon và Tiffany nhìn nhau, sốc và đầy khó chịu.

“Làm thế quái nào mà các cậu ấy tìm được bọn mình??”

“Được rồi, bọn tớ đã tìm hiểu hết tất cả.

“Bọn tớ? Ai là bọn tớ? Và tìm hiểu cái gì?” TaeYeon hỏi Yuri, hơi khó hiểu. Cô không hiểu Yuri đang nói gì. Họ đang đi bộ đến một nhà hàng ở gần đó để kiếm chút gì ăn.

“Đoạn băng ấy, đồ ngốc.” Yuri trả lời. “Tớ đã đến chỗ bảo vệ trường cấp ba, cậu biết ông ấy là bạn tớ mà, kiểu thế, để trả lại chùm chìa khóa thân thương mà tớ đã lấy trộm và tìm hiểu một chút, tức là dụ dỗ ấy, để hiểu xem tại sao Sunmi lại chưa nói với ai về việc cậu đã trộm đề thi.”

“Tiếp đi, tớ có hứng thú rồi đấy.” TaeYeon nói.

“Có vẻ như đoạn băng tự động xóa thước phim đó sau một tháng. Đoạn phim không còn tồn tại nữa. Có thể Sunmi thậm chí còn chẳng biết nó tự xóa, có thể cô ta đã nói với bố nhưng không có bằng chứng, có cũng có thể cô ta đã biết và chỉ cố dọa cậu. Tớ không biết nữa.” Yuri giải thích.

“Hay đấy. Không biết cô ta đã biến đi đâu nhỉ.” TaeYeon mỉm cười.

“Tớ nghe nói bố cô ta đã đưa cô ta sang Mỹ với mẹ một thời gian. Mẹ cô ta khá nghèo, theo những gì mà tớ nghe được, nên đây sẽ là một thay đổi khá lớn đối với cô ta đấy. Thấy cũng tội… mà thôi kệ mẹ.”

TaeYeon thở ra đầy mãn nguyện. “Tớ thì cũng không hẳn là độc ác lắm, nhưng nghe tin này thấy vui dễ sợ! Thế có nghĩa là cô ta không được học đại học à?”

“Bác bảo vệ nghĩ thế và nếu thi tuyển làm điệp viên chắc bác ấy thủ khoa quá, thật đấy, ông ấy có tai mắt khắp nơi!”

“Bác ấy tự nguyện nói với cậu tất cả những chuyện này à?” TaeYeon thắc mắc.

“Ờ thì… Đứa con của Sa Tăng có thể trở nên rất đáng sợ.”

“Con của Sa Tăng g- ồ… Jessica, đúng không?”

Yuri chỉ rên rỉ khiến cho TaeYeon chắc chắn và phải bật cười.

“Hai cậu làm nên một đội rất tuyệt mà, đừng có cãi nhau nữa đi.”

“Không. Lần này thì cô ấy mắc lỗi trầm trọng rồi.” Yuri cau có.

“Ôi thôi nào… Đừng có cãi nhau vì mấy chuyện vặt vãnh nữa.”

“Vặt vãnh?! Hoàn toàn không hề vặt vãnh với cả tớ đã cố nói chuyện với cô ấy, nhưng cô ấy cứ chối và chối mãi và bọn tớ chỉ cãi nhau thêm thôi. Như hôm nay ấy. Tớ biết bọn tớ làm nên một đội rất tuyệt, ý tớ là, cô ấy xinh đẹp còn tớ thì quá đỉnh và chuyện giường chiếu thì tuyệt vời, nhưng rõ ràng là bọn tớ không thể hẹn hò với nhau, bọn tớ cãi nhau quá nhiều.” Yuri bộc bạch hết sự khó chịu của mình.

“Được rồi, kêu ca thế đủ rồi. Thế có muốn kể tớ nghe chuyện gì đã xảy ra không?”

“Không.”

“Tớ không hiểu sao cậu ấy lại giận tớ, tớ là người phải giận mới đúng, và tớ giận thật đấy!” Jessica nói, lắc lắc đầu. Hai người đều đang đến nhà Tiffany. “Nhưng… ý tớ là tớ hoàn toàn ghét cậu ấy và cậu ấy ngu hết sức ngu, nhưng rõ ràng bọn tớ sinh ra là để dành cho nhau.”

Tiffany không thể không đồng ý với điều đó. “Hai cậu chưa gì đã như một cặp vợ chồng rồi ấy. Cảm phiền nói cho tớ vấn đề lần này là gì được không?”

“Có, thật ra tớ có phiền đấy. Là chuyện riêng tư.” Jessica lạnh lùng nói.

“Này, không có gì là riêng tư giữa bọn mình cả.” Tiffany phản kháng.

“Vậy tớ nói thế này nhé: có vài chuyện quá ngu xuẩn để có thể nói ra.”

Tiffany chỉ thở dài, lắc đầu trong bất lực. “Chỉ… Làm hòa luôn đi.”

“… Có thể. Nếu cậu ấy xin lỗi.”

“Vụ cãi nhau này sẽ chẳng bao giờ chấm dứt mất, Yuri sẽ không xin lỗi bất kể có chuyện gì xảy ra.” Muộn hơn cùng ngày hôm đó TaeYeon nói với Tiffany qua điện thoại.

“Thiệt tình, hai người đó đều đáng bị vả cho một hai cái. Bọn mình cần tìm hiểu xem chuyện quái gì đã xảy ra.”

“Và bọn mình sẽ làm thế. Sẵn sàng làm nhiệm vụ chưa, họ Hwang?”

“Em á? Luôn luôn, cưng à, luôn luôn sẵn sàng.”

“Tuyệt. Vậy hẹn gặp em ngày mai nhé. Ngày đầu học đại học, yay!”

“Phải rồi, không thể đợi nổi.” Tiffany bật cười. “Làm ơn nghĩ kế hoạch gì đó nhé, TaeYeon, được không?”

“Được, Tae sẽ nghĩ. Vậyyy… Ngủ ngon nhé?” TaeYeon nói có chút hơi ngượng ngùng.

“Ừ, hehe. Ngủ ngon!”

Ngày hôm sau TaeYeon và Tiffany bắt đầu nhiệm vụ bất khả thi. Họ muốn khiến cho Yuri và Jessica nói chuyện. Phải, là siêu kế hoạch của TaeYeon đấy – chỉ có khiến cho họ nói chuyện. Như thể họ chưa thử làm thế rồi ấy.

“Chỉ nói cho tớ thôi, ôi giời ạ.” TaeYeon rên rỉ, chọc chọc vào vai Yuri.

“Argh, dừng ngay lại đi!” Yuri phàn nàn.

“Tớ sẽ dừng, một khi cậu nói tớ nghe.” TaeYeon nhún vai và tiếp tục.

Nhưng Yuri vẫn giữ im lặng. Hai người chỉ cùng vào khuôn viên trường đại học cùng nhau. Đây là ngày đầu tiên và hầu như họ chỉ phải làm mấy thủ tục nhập học.

Điện thoại của TaeYeon rung lên.

From: Fany~<3

Đã có chút may mắn nào chưa?

TaeYeon chỉ nhắn lại một câu đơn giản “không hề”  và nhận được một tin trả lời.

From: Fany~<3

Thua keo này ta bày keo khác. Hy vọng Tae sẽ vẫn thích em dù mặt mũi nhem nhuốc hết cả.

TaeYeon hơi bật cười, thắc mắc không biết “keo khác” của Tiffany là gì. Cô cũng nhận ra cả hai người đều đang tránh dùng từ “yêu” như tránh dịch bệnh. Cô quyết định sẽ sửa sang vấn đề đó sau khi sửa sang xong chuyện tình cảm của YulSic.

“Làm ơn đừng có chat sex nhé.” Yuri trợn mắt. <vẫn là đang nhắn tin thôi :v>

“Cái gìi?!! Tớ không có!” TaeYeon cãi.

“Ờ, thế thì đừng có giở cái nụ cười kì cục biến thái của cậu ra nữa.”

“Này! Đấy đâu có phải là nụ cười kì cục biến thái, là nụ cười khi đang yêu của tớ đấy!!”

“Ôi lạy Chúa, khổ thân Tiffany. Mong là nụ cười khi đang yêu của tớ trông sẽ khác và đẹp hơn. Nó không thể nào tệ hơn thế được đâu.” Yuri nhấn mạnh.

“Ê, trước hết, đừng có trêu tớ nữa. Thứ hai, ý cậu là cậu đang yêu? Phải chăng là yêu Jessica?”

“Cái gì? Cậu nghe ở đâu thế? Không đời nào tớ nói thế hoặc bất cứ điều gì tương tự thế bởi vì nó không hề đúng!”

“Được rồi, giời ạ, không cần phải nóng. Chỉ là một câu hỏi thôi mà. Cái đứa trẻ đáng yêu cuồng dại này.”

“Không hề bị xúc phạm nhé. Mà cậu cũng quá trẻ con đấy.”

TaeYeon chỉ lắc đầu. Hy vọng Tiffany có tiến triển hơn…

“Jessie~~~ Jessie~~~ Jeeeesssiieeeee~~~  cục cưng đáng yêu của tớ à~~”

“LẠY CHÚA IM ĐI IM ĐI! Buồn nôn thấy ớn! Tớ sẽ nói cho cậu nếu như cậu dừng lại! Bọn tớ đã làm một danh sách! Danh sách người yêu cũ!”

Tiffany ngay lập tức dừng trò aegyo nhõng nhẽo lại. “Rồi, đấy, khó khăn gì đâu chứ? Làm thế tớ cũng còn thấy buồn nôn nữa là, tin tớ đi, có khi còn hơn cả cậu đấy.”

“Tớ vô cùng nghi ngờ điều đó.” Jessica nói bằng tông giọng gần như thể hiện rằng cô sẵn sàng gây án mạng nếu Tiffany chọc giận cô thêm chút nào nữa.

“Được rồi, giờ thì làm ơn nói thêm đi. Chuyện đó đi sai hướng chỗ nào?”

“Ờm, danh sách của tớ chỉ có mỗi TaecYeon và ChanSung. Của cậu ấy… gần như là toàn bộ đội bóng mềm nữ, đội bóng rổ nữ và cậu lạc bộ cờ vua quái quỷ… mẹ ơi còn cả một cô gái trong câu lạc bộ độc thân và cái người kì cục nào đó làm ở thư viện nữa chứ.” Jessica nói, tức giận sôi sục.

“Ờ… ờm… thế thì bực thật nhỉ, khi mà cậu ấy mới 19 tuổi.” Tiffany công nhận.

“Cậu nghĩ thế cơ?”

“Ừ, nhưng mà, bọn mình cũng biết cậu ấy là, hoặc đúng hơn là mong cậu ấy từng là một tay chơi.”

“Mỗi danh sách không thôi thì chưa phải là vấn đề.”

“Vậy?”

Jessica thở dài trước khi tiếp tục. “Cậu ấy thực sự đã cảm thấy đáng tiếc cho hai anh chàng của tớ và bảo tớ nên… ôi Chúa ơi, tớ không tin nổi tớ đang nói to những điều này, thật ngu ngốc… cậu ấy nói sẽ vẫn ổn nếu như tớ muốn bắt kịp.”

Tiffany đơ ra một lúc. Ý nghĩa rõ ràng của câu nói đó có vẻ như quá lố bịch. “Như kiểu…?” cô bắt đầu nói.

“Đúng đấy.” Jessica than thở, vùi mặt vào hai lòng bàn tay.

“Trời ạ! Cái này đúng là quá ngu xuẩn để có thể nói ra thật!” Tiffany ca thán. “Ân bờ lí vờ bồ!”

“Thật đấy… Cậu ấy ngu thấy ớn luôn.”

“Được rồi… Tớ đã hiểu tại sao cậu lại giận. Nhưng còn cậu ấy thì sao?” Tiffany hỏi.

“Ờ, thì chuyện này dẫn đến chuyện khác, tớ bảo với cậu ấy tớ không phải con điếm, cậu ấy đã hiểu thành tớ nói cậu ấy là một con điếm, và rốt cuộc thì bọn tớ cãi nhau to.”

Tiffany sững sờ lắc đầu. “Giời ạ, cậu đùa tớ chắc… tớ sẽ giúp cậu giải quyết chuyện này. Ý tớ là… hai cậu muốn quay lại, đúng không? Đúng chứ?! Vì chuyện cãi cọ này của các cậu cũng chẳng hay ho gì cho tớ với TaeYeon cả, bọn tớ là bạn thân của các cậu mà.”

“Phải, tất nhiên là tớ muốn giải quyết chuyện này… Nhưng cậu ấy cần phải cho tớ thấy nỗ lực của mình, việc mà cậu ấy không giỏi làm lắm… hay thậm chí là còn thất bại hoàn toàn ấy.” Jessica nói thành thực.

Tiffany gật đầu, cô đảm bảo chắc chắn Jessica đang bị phân tâm với việc ngắm nghía xung quanh trường đại học rồi mới lén rút điện thoại ra để nhắn tin cho TaeYeon.

To: TaeTae

From: bByxinnOceNz (mình cũng không hiểu cái tên này lắm =)))))

Xong việc rồi. Sẽ sớm gặp lại Tae.

“Tớ hoàn toàn có thể thấy cậu vừa mới nhắn tin đấy, gái à.” Jessica nói.

“Oh wow, cậu dạo này có vẻ… tinh mắt nhỉ.” Tiffany cười ngây thơ vô số tội.

“Không chắc đấy có phải khen thật hay không, nhưng làm ơn đừng làm mọi chuyện rối thêm lên nữa nhé. Và cậu thực sự cần phải đổi tên trong điện thoại đi, hoặc tốt hơn, xóa hẳn nó đi.”

“Nó không ổn chỗ nào chứ?!” Tiffany thắc mắc.

“Mọi chỗ, cưng ạ, mọi chỗ ấy…”

Trái với Yuri, TaeYeon còn trên cả vui mừng khi cô và Yuri phải đi đường khác nhau vì cô thì học nhạc còn khoa của Yuri lại là xã hội học.

TaeYeon không thể không nở một nụ cười khi cô thấy khoa thanh nhạc rất gần với khoa kinh tế. Tài chính kinh tế và nghiên cứu thị trường lại là khoa của Tiffany theo học.

Cô nhanh chóng nhắn tin cho Tiffany hẹn gặp cô ấy ở ngoài sau khi học xong và cô hy vọng bằng cách nào đó cô ấy sẽ cắt đuôi được Jessica, vì hai người đó cùng chung một khoa.

Rồi cô bước vào tòa nhà, nó rất nhã nhặn, cổ kính, nhưng lại hiện đại và tất nhiên là rất đẹp. Cô mỉm cười và đến ngay văn phòng cần đến để kí một số văn bản và giải quyết vài thủ tục cần thiết. Không lâu sau cô đã xong xuôi và đi ra ngoài cho cuộc hẹn gặp với Tiffany.

“Chào em! Cuối cùng cũng được gặp!” TaeYeon nói ngay khi cô nhìn thấy cô gái kia đang đi đến chỗ mình. “Jessica đâu?”

“Ngủ. Cậu ấy vô cùng phi thường, thật đấy.” Tiffany mỉm cười khi TaeYeon hôn lên má để chào cô.

“Được rồi, vậy em nói đi, có chuyện gì thế?”

Họ ngồi trên một băng ghế trong khuôn viên trường, thời tiết đang rất đẹp, nên cả hai đều đang rất thích thú.

“Chuyện này thật sự rất ngu ngốc đấy.” Tiffany nói, lắc lắc đầu rồi cô giải thích cho TaeYeon đầu đuôi mọi chuyện.

TaeYeon lắng nghe, thi thoảng cô lại lấy tay che mặt hoặc lắc đầu.

“Công nhận là ngu ngốc.” cô nói.

“Bọn mình sẽ làm gì đây?”

“Ờm… Tae có một kế hoạch…”

“Sao lại là lỗi của tớ chứ??!! Tớ sẽ giết Jessica! Những gì cô ấy nói không hề đúng tí nào cả!” Yuri hét vào điện thoại khi TaeYeon đối chất với cô và nói rằng cô ấy biết mọi chuyện và quan trọng nhất là – bảo cô phải xin lỗi.

Muộn hơn vào tối hôm đó TaeYeon bắt đầu tiến hành kế hoạch được-gọi-là đại tài của mình. TaeYeon dự định sẽ khiến Yuri cảm thấy đủ tội lỗi để xin lỗi. Cô biết mình có thể làm được việc đó, Yuri không đủ thông minh đến mức có thể phản bác lại tất cả những thứ mà TaeYeon nói với mình với lí lẽ xác đáng được. Và với những lời lẽ hợp lí, những lời lẽ mà cô và Tiffany đã cùng nhau nghĩ ra trước đó, cô có thể đạt được mục đích khá dễ dàng. Hoặc ít nhất thì đó cũng là những gì mà cô hy vọng. Tới giờ, Yuri chỉ nổi giận, đó là điều mà cô đã dự kiến, nhưng cô cũng hy vọng nó sẽ sớm kết thúc.

“Thế thì kể cho tớ theo lời của cậu đi!” TaeYeon nói, cho Yuri một cơ hội bào chữa.

“Ờ… ờ… Tớ-tớ chỉ tỏ ra quan tâm thôi mà! Ý tớ là… thật tiếc khi cô ấy mới yêu có mỗi hai người!” Yuri tự bào chữa cho mình với lí lẽ ngớ ngẩn.

“Không, không phải thế và thậm chí nếu phải đi chăng nữa… một vợ thì một chồng hiểu không?”

“…”

“Ôi lạy Chúa, không hiểu gì, phải không?”

“Ờ… tớ có nghe đến rồi… chỉ là tớ đang quên ý nghĩa thực của nó?” Yuri lưỡng lự, khiến cho TaeYeon muốn đập đầu vào tường vài lần.

“Làm sao… làm sao… mà cậu có thể được nhận vào một trường đại học có thật mà không phải Hogwarts-online.com chứ? Chắc cậu là Harry Potter nhỉ.”

“D, B, C, A, B, A, C, D… Cứ lặp đi lặp lại liên tục thứ tự chữ cái này. Cậu không biết chiêu này sao? Nó đã được kiểm chứng là phiên bản khả thi nhất để khoanh đáp án đúng đấy. Làm sao mà cậu được nhận nếu như không biết cái này chứ?”

“Tớ đã ôn thi. Cậu đúng là chó ngáp phải ruồi.” TaeYeon nói, lắc lắc đầu. “Là chung thủy đấy ạ.”

“Thì sao cơ?”

“Thì là ý nghĩa đấy! Một vợ - một chồng! Đồ đần…”

Yuri phì cười. “Aaah, tớ hiểu rồi. Ờ, sẽ không gọi là ngoại tình nếu cô ấy được tớ cho phép.”

“Nhưng rõ ràng là cô ấy không thoải mái với việc ngủ với bất kì ai khác, nên dĩ nhiên cậu không nên bảo cô ấy làm vậy. Cậu nên xin lỗi. Cậu không muốn làm lành sao?” TaeYeon nói, cố gắng tỏ ra thật nhẹ nhàng.

“Tớ nhớ cô ấy, đúng. Nhưng tớ không cảm thấy muốn xin lỗi. Cô ấy đã gọi tớ là một con điếm.” Yuri ca cẩm.

“Cả hai cậu đều có lỗi. Nên hãy làm người rộng lượng hơn đi. Cho cô ấy biết rằng cậu rộng lượng hơn và rằng cậu là người có thể làm lành trước.” TaeYeon khuyến khích cô.

Yuri chỉ thở dài ở bên kia đầu dây. “Chắc là tớ sẽ suy nghĩ về chuyện đó.”

“Tuyệt. Cậu nên làm thế. Tớ phải đi, nên… chúc ngủ ngon nhé?”

“Ừ, tạm biệt Taeng.”

“La la la la la la la la la ~”

“La la la la la la la la la~”

“Chuẩn rồi! Chuẩn rồi! Thầy Oh ạ, tôi tin là chúng ta đang có một tài năng thực sự ở đây đấy! Thảo nào mà em ấy lại nhận được học bổng!” Cô Jane Choi, giáo viên thanh nhạc mới của TaeYeon, ca ngợi với chất giọng Mỹ đặc sệt của mình, vô cùng hào hứng.

TaeYeon chỉ khẽ mỉm cười ngại ngùng với cô và người đồng nghiệp hoặc trợ giảng hoặc bất kể chức vụ gì mà người đó làm. Cô Choi rất lịch sự với anh ta và họ đáng ra phải là những người bằng vai phải lứa, nhưng cô ấy hay kiểu sai bảo anh ta, nên điều đó hơi khó hiểu đối với TaeYeon. Nhưng cả hai người đó đều đối xử với cô một cách rất trìu mến, cô Choi là một phụ nữ ngoài 30 rất xinh đẹp và đầy nhiệt huyết. Và như TaeYeon để ý thì cô ấy cũng rất tài năng nữa.

“Nói cô biết, trò Kim, em có thể chơi bất kì loại nhạc cụ nào không?” cô hỏi.

“Ờm, em có thể chơi một chút guitar và piano, nhưng còn lâu thì em mới chơi đỉnh được ạ.” TaeYeon trả lời thành thực.

Cô Choi chậm rãi gật đầu. “Và nhảy nữa? Em có thể nhảy được không?”

TaeYeon nhún vai. “Em cũng không biết, có thể ạ. Tại sao cô lại hỏi em những câu này?”

“Ồ không có gì đâu em, không có gì đâu.” Cô Choi nói, xua xua hai tay kịch liệt loạn xạ khắp nơi trước khi nhìn thầy Oh. “Viết hết lại đi.” Cô ra lệnh và thầy giáo ngay lập tức làm theo.

TaeYeon chỉ nhăn mặt.

“Học tiếp nhé. Nói cô biết, trò Kim, em thực sự có thể hát cao đến đâu?”

Tiffany đang chăm chú nghe từng lời mà giáo viên của cô nói trong tiết học đầu tiên, và ghi chép. Cô bận làm con ngoan trò giỏi đến mức cô hoàn toàn quên mất mọi thứ xung quanh. Phải mất gần 20 phút cô mới nhận ra việc mà cô gái bên cạnh mình đang làm. Nó khiến Tiffany rất bất ngờ.

“Jessie?” cô thì thầm.

“Mhm?” Jessica lầm bầm, hai mắt cô dán chặt vào quyển sách đặt trên bàn.

“Cậu đang đọc sách đấy sao?” Tiffany thắc mắc, cô hoàn toàn ngạc nhiên.

“Phải. Cấm làm phiền.” Jessica trả lời và trông cô có vẻ rất nghiêm túc, khiến cho Tiffany thấy hơi lo lắng.

“Từ bao giờ mà cậu lại đọc sách vậy? Và không ngủ gục giữa chừng? Và sao cậu lại nghiêm túc như thế?” Tiffany liên tục hỏi khẽ.

“Quá nhiều câu hỏi. Tớ thực sự đang rất chăm chú đọc sách. Quay lại mà nghe giảng đi.” Jessica đáp lại.

Tiffany lắc đầu trong sững sờ và cố nhìn bìa quyển sách để xem Jessica thực ra đang đọc cái gì.

“Này!” Jessica nhăn nhó. “Sách của tớ mà!” cô giữ chặt quyển sách, khiến Tiffany không thể nhìn ra nổi.

Tiffany chỉ thở dài và đầu hàng, bởi cô không muốn mọi người để ý cuộc nói chuyện giữa cô và Jessica. Cô thực sự muốn làm một học trò ngoan, ít nhất là trong tiết học đầu tiên. Nên ít nhất thì cô cũng cố liếc nhìn trang sách mà Jessica đang đọc. Cô không thể đọc được những chữ nhỏ, nhưng ít ra cô cũng nhìn được tiêu đề của chương sách.

“Những Chuyện Còn Lớn Hơn Cả Hai Người Các Bạn”

…. Cái quái gì???

--------------------------- End Chap 18 ---------------------------

Cái tên chương sách của Jessie dịch nghe có vẻ hơi ngu =))) “Problems Bigger Than Both Of You” Chừng nào có các chap sau hé lộ về quyển sách thì biết sau nhé =))

Đổi cách xưng hô =))

Teaser chap 19:

“ Chị có thể trở thành Gisele Bündchen tiếp theo đấy!”

“Cara Delevingne thì đúng hơn.”

“Chị xinh hơn cô ấy nhiều, unnie.”

“Nhưng cũng cong như cô ấy cả thôi.”

Đoán là ai đi =)))))))))))))))))))

Mai 2/9 8 đứa về rồi TT.TT Tui mà ở HN là tui đi ngắm gái đẹp liền đó :(( nhưng tui ở HP (^^^) Chúc các Són thành công rực rỡ :”> không biết có project gì không =)) Nhưng cứ ở nhà hóng fanacc hóng ảnh ọt T.T Hãy nói với Tiffany là tôi yêu cô ấy :((((((((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top