Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 8 - Dummy & Sunny

CHAP 8 - Dummy & Sunny - Kẻ Ngốc & Sunny

Đến rồi. Giáng Sinh trôi qua có vẻ hơi nhanh. Năm ngày đầu tiên của kì nghỉ đông đã qua, TaeYeon đã giải xong tất cả các câu hỏi Vật lí, cô đã đón một Giáng Sinh tẻ nhạt nhất từ trước đến giờ còn lúc này, cô đang đứng ở ga tàu hỏa, đợi Sunny.

Cô chưa bao giờ quá hồi hộp khi gặp gỡ ai lần đầu, nhưng vẫn thấy hơi run. Cô bắt đầu đi tới đi lui để bình tĩnh hơn một chút, cứ một giây lại xem đồng hồ một lần.

Mọi người xung quanh chắc đang nghĩ là mình bị điên. Nhưng tại sao tất cả họ lại đứng ở bên kia thế? M-mình có đứng đúng sân ga không?

TaeYeon nhìn vào bảng tin, nhưng chắc nó bị hỏng hoặc đơn giản là bị tắt đi. Cô hít một hơi thật sâu rồi thở ra. Rồi tiếng loa ở ga tàu phát lên.

“Chuyến tàu số 458 từ Daegu đang đến sân ga số 3.”

“Ôi khỉ gió!” TaeYeon phát hoảng. Chắc chắn là cô đã nhầm sân ga. Cô nhanh chóng chạy đến đường hầm. Cô đã nghĩ đến chuyện chạy qua đường ray, nhưng vì đã từng suýt bị tông bởi một chiếc xe hơi, cô quyết định không liều mạng để mà bị cán bởi tàu hỏa.

Cô chạy nhanh tới đúng sân ga. Cô thậm chí không cần vội vã đến mức đó. Nhưng cô đã có thể trông thấy đoàn tàu. Nó đang tới gần hơn và gần hơn nữa. Nó đã đến.

Đoàn tàu dừng lại. TaeYeon biết Sunny ngồi ở tận phía cuối, nên cô hồi hộp đi đến cuối đoàn tàu. Cô nhìn cánh cửa mở. Đầu tiên là một bà cụ bước xuống. Rồi đến một cặp đôi trẻ. Và sau đó… một người tí hon. Sunny.

TaeYeon xoa xoa gáy trước khi nhìn và đi tới chỗ cô ấy. Sunny đang cười. TaeYeon cũng vậy. Cả hai đều bước nhanh hơn. Chỉ vài bước nữa. 3, 2, 1…

“Trời ơi!” TaeYeon nói, đầy khó tin khi họ ôm nhau.

Hai người rời nhau ra và chào hỏi. TaeYeon biết ngoại hình của Sunny như thế nào vì họ đã từng gọi cho nhau qua Skype, nhưng có một điểm khiến cho cô rất bất ngờ. Cô để ý thấy Sunny đang đi giày cao gót, nhưng…

“Cậu lùn thật đấy.” cô vừa nói vừa cười khúc khích.

Sunny ngừng không bước nữa, nhìn TaeYeon, rõ ràng là cô không hài lòng lắm với nhận xét vừa rồi.

“Nghiêm túc đấy à? Cậu đã biết là tớ lùn rồi mà!”

“Ờ, phải, tớ biết, nhưng… đến mức này ư? A-ah, thôi được rồi, được rồi.” TaeYeon mau chóng nói. Rồi cô khúc khích. Họ sẽ thành bạn tốt. Đúng vậy.

TaeYeon và Sunny đã chơi rất vui với nhau ngay từ lúc bắt đầu. Họ rất tương đồng, nên hai người rất hòa hợp. Chuyện này cũng không có gì bất ngờ, họ đã biết họ có rất nhiều điểm chung từ trước.

Họ kết thúc buổi tối đầu tiên trên giường ngủ của TaeYeon. Họ đang xem một bộ phim của Thái nói về lesbian. Và họ ngồi trên giường để xem phim, bởi đó là chỗ duy nhất trong phòng TaeYeon để họ có thể ngồi thoải mái.

“Mình thật ra không phải tomboy, mình là con gái.” “Uhm, con gái? Một người con gái như thế này ư? Oh, thật nữ tính… Nhìn này, gương mặt cậu, mái tóc, phong thái, tính cách, thân hình cậu…”

“Mình thật ra không phải tomboy, mình là con gái.” “Uhm, con gái? Một người con gái như thế này ư? Oh, thật nữ tính… Nhìn này, gương mặt cậu, mái tóc, phong thái, tính cách, thân hình cậu…”

TaeYeon nhìn Sunny, vừa khó chịu vừa thấy buồn cười. “Tớ biết cậu rất thích bộ phim, nhưng cậu có thể làm ơn đừng nhại lại từng lời thoại một nữa được không?”

“Tớ xin lỗi, tớ xin lỗi.” Sunny vừa nói vừa cười, mắt cô vẫn dán chặt vào màn hình. Nhưng cô vẫn tiếp tục lẩm bẩm theo nhân vật trong phim.

“Không đùa đâu, cái cậu này!” TaeYeon bật cười. Việc này cũng phiền phức, nhưng đồng thời cũng đáng yêu. Mặt khác, Sunny thật sự đáng yêu.

“Rồi, rồi.”

TaeYeon nhận ra, rất khó để Sunny không lặp lại lời thoại trong phim, nhưng cô đã có thể giữ yên lặng trong khoảng thời gian khá lâu. Rồi đột nhiên cô ấy bắt đầu cười khúc khích.

“Oh, và cậu làm ơn ngừng cười trước khi chuyện hay thực sự xảy ra được không?” TaeYeon hỏi.

“Tớ xin lỗi, được chưa?” Chỉ là khó mà nhịn được khi tớ biết tiếp theo sẽ có chuyện hài hước.”

TaeYeon thở dài. Cô đầu hàng cuộc tranh cãi này. Cô đã nhận ra mình không có cơ hội thắng cuộc. Cô quyết định cố lờ đi những pha spoil của Sunny hay mấy thứ tương tự và chỉ tập trung theo dõi phim. Cô đang thưởng thức nó. Thật ra cô đã rất vui vì toàn bộ ngày hôm nay. Cô khá lạc quan rằng… có lẽ khoảng năm hay bao nhiêu ngày sắp tới đó, sẽ tuyệt y như vậy.

Họ xem xong bộ phim và chỉ ở trên giường. Cuối cùng thì họ chẳng làm gì nhiều, chỉ nằm, nói chuyện về những thứ ngẫu nhiên. Trước khi họ kịp nhận ra, đã gần 4 giờ sáng.

“Chúng ta nên đi ngủ chứ nhỉ, phải không?” TaeYeon nói.

Sunny chỉ gật đầu.

“Cả hai chúng ta đều có thể ở đây.” TaeYeon nói, ý nhắc đến chiếc giường của cô. Nó không lớn, có khi còn hơi nhỏ, nhưng hai người thì có thể ngủ được.

“Được.” Sunny đồng ý.

“Được rồi.” TaeYeon mỉm cười. “Vậy cậu ngủ ngon nhé.”

“Chúc ngủ ngon.”

Thời gian trôi qua rất nhanh với TaeYeon khi ở cùng với Sunny. Hầu hết thời gian họ chỉ làm biếng, xem phim, chơi game, chat với người khác, thi thoảng thì lại ra ngoài để mua đồ ăn hay gì đó. Trước khi TaeYeon kịp nhận ra, năm mới đã đến.

Cô và Sunny, họ xem phim. Giống như mọi ngày. Việc này như đã trở thành một thói quen. Nó khá hay. TaeYeon thật sự rất vui vì đã tìm được một người bạn tốt như vậy. Họ có một tình bạn rất dễ thương. Và điều tuyệt nhất là nó chỉ đơn thuần là tình bạn. Một tình bạn đẹp. Cũng khá lạ, khi về căn bản thì họ mới chỉ biết nhau được vài ngày, nhưng họ lại rất thoải mái với nhau. Ôm ấp hay đụng chạm không hề đem lại cảm giác ngượng ngùng gì cả, đó là một trải nghiệm khá thú vị đối với TaeYeon. Nó đã hoàn toàn khiến cô quên đi Tiffany, Sunmi và tất cả những rắc rối quái quỷ mà cô gặp phải.

Đã sắp đến nửa đêm, năm cũ sắp kết thúc. Thật ra chỉ còn có vài phút nữa. Sunny thực sự không thích pháo hoa và mấy thứ tương tự vì một lí do nào đó, TaeYeon không biết chính xác tại sao, cô chỉ biết rằng chuyện này liên quan đến tuổi thơ của bạn mình. Nhưng TaeYeon không hỏi chi tiết, cô chưa bao giờ làm vậy. Nhưng dù sao TaeYeon cũng đã thuyết phục được cô ấy xem pháo hoa, ít nhất là ở khoảng cách xa. Bản thân cô thực sự không thể tưởng tượng ra việc đón năm mới mà không có pháo hoa.

Đêm đang đến gần hơn và hai cô gái đã chuẩn bị sâm panh không có cồn của mình, vì không ai trong số họ là fan cuồng của việc uống đồ có cồn.

“Sắp đến giờ rồi.” TaeYeon nói, nhìn đồng hồ.

Sunny chỉ gật đầu, hào hứng.

10… 9… 8… 7… 6… 5… 4… 3… 2… 1.

“Waaah! Chúc mừng năm mới!” TaeYeon nói, cô cố gắng hết sức mở chai rượu nhưng lại hết sức thất bại. “Ôi trời ạ, cái thứ này sẽ chẳng chịu mở ra đâu!”

“Tớ-Tớ thử nhé?” Sunny đề nghị.

“Được, làm ơn.” TaeYeon nói, cô đầu hàng.

Sunny bật cười và đã mở được chai rượu gần như ngay lập tức.

“Woo, chúc mừng năm mới!” cả hai lại cùng chúc mừng và rót rượu vào ly trước khi uống.

TaeYeon ho sặc sụa. “Ugh, cái này thật là… ew.” cô nói. Rượu sâm panh này chứa toàn chất hóa học và có thể dễ dàng nếm thấy vị của chúng.

“Phải đấy.” Sunny tán thành, nhưng dù vậy cô vẫn uống.

“Giờ thì đi thay quần áo nào! Cùng đi xem pháo hoa thôi!” TaeYeon nhiệt tình nói.

Sunny thở dài, rõ ràng cô không hào hứng được như thế. “Được rồi… Đi thôi.” cô nói. TaeYeon mỉm cười. Cô rất vui và hài lòng khi Sunny đồng ý đi cùng mình, cho dù cô ấy không thích pháo hoa.

“Yay!” cô reo lên, cô đã nhanh chóng xỏ xong giày.

Sunny cũng làm tương tự và chỉ một vài giây sau họ đã chạy đến trung tâm thành phố, tay trong tay, để đến đúng giờ. Và họ đã đến kịp.

Họ đến nơi ngay khi màn pháo hoa chính chuẩn bị bắt đầu.

“Đây rồi!” TaeYeon vui vẻ nói. Cô cảm nhận Sunny đã buông tay cô ra và ôm cô từ phía sau. Đợi đã, như thế này không được, cậu ấy sẽ chẳng trông thấy cái gì mất.

“Này, đừng, cậu đang cố làm cái gì thế? Cậu quá lùn để làm thế, đổi chỗ đi.” cô vừa giễu cợt vừa gợi ý. Sunny cũng không phản kháng, có lẽ cô đang hơi sợ vì tiếng ồn, và họ làm theo những gì TaeYeon nói.

Hai người cùng xem pháo hoa trong yên lặng, chỉ tận hưởng nó, giống như mọi người xung quanh. Có rất nhiều người ở đó. Quá nhiều, TaeYeon không hề nhận ra có một người đang theo dõi họ. Một người với dung nhan xinh đẹp, nhưng đôi mắt lại hiện lên một nỗi buồn. Một người lẽ ra sẽ đón năm mới với bạn thân của mình, nhưng cô bạn thân lúc nào cũng ngái ngủ, ngủ ngay trước lúc nửa đêm và không thể nào có thể bị đánh thức. Nên cô gái kia chỉ biết quyết định tự đi xem pháo hoa một mình, vì chị gái của cô cũng đang bận và bố cô thì nói rằng ông quá mệt để đi ra ngoài. Nhưng thay vì xem pháo hoa thì cô lại đang quan sát hai cô gái, rõ ràng đang rất vui vẻ. Hai cô gái, và cô biết một người trong số họ. Và vì lí do nào đó cô thấy buồn khi phải chứng kiến cảnh này. Cô tiếp tục quan sát họ, cô cắn môi mình. Hàng giây trôi qua, hàng phút trôi qua.

“Chết tiệt…” cô gái lẩm bẩm trước khi bỏ đi.

Ngày hôm sau TaeYeon dậy khá muộn, lúc này đã gần trưa. Sunny vẫn đang ở cạnh cô, ngủ ngon lành. Hôm nay là ngày cuối cùng của cô ấy ở Seoul vì cô sẽ về vào ngày mai. Một mặt, chuyện này khiến cho TaeYeon hơi buồn, nhưng mặt khác thì ít nhất cô cũng có thể dễ dàng tham dự bữa tiệc ở trường mà không phải hối hận điều gì. Nhưng dù sao thì cô cũng không chắc mình có vui vì chuyện này hay không. Cô không chắc chắn chính xác liệu mình có muốn đến đó hay không. Cô lắc đầu để xua đi những suy nghĩ nặng nề đó. Cô sẽ đến đó và sẽ làm bất cứ chuyện gì mà cô phải làm. Cô ghét điều đó. Nhưng cô ích kỷ như vậy đấy. Cô sẵn sàng làm nhục Tiffany vì lợi ích của riêng mình. Phải vậy không? Cô cũng không chắc chắn. Cô biết mình sẽ ghét bản thân vì điều đó. Nhưng cô quá lo lắng cho bản thân mình để quan tâm đến một cô gái cô không thực sự biết rõ. Phải vậy không? Cô từng không quan tâm một chút nào đến Tiffany, nhưng cô không chắc bây giờ có còn đúng như vậy không. Toàn bộ chuyện này như làm phiền cô kể từ khi cô phát hiện ra cô gái ngủ với Donghae thực ra là Yura. Nhưng cô đã hỏi Tiffany về chuyện này và cô ấy thừa nhận. TaeYeon cảm thấy vô cùng khó hiểu, tại sao Tiffany lại nói dối về chuyện đó? Tại sao? Như thế quả là kì lạ.

TaeYeon đang đấu tranh với bản thân về việc chấm dứt toàn bộ chuyện này. Nhưng… cô cũng đâu muốn bị ức hiếp từ giờ cho đến hết cấp ba… mặt khác, chỉ còn khoảng 4 tháng là đến thời điểm đó.

Cô thở dài và nhìn Sunny, người lúc này vẫn đang ngủ. Rồi cô đứng dậy, ngồi lên ghế, lấy laptop và mở lên để xem tin tức, Facebook hay mấy thứ tương tự.

Cô không thực sự bất ngờ khi thấy một tin nhắn trên Facebook, cô ngay lập tức cho rằng đó là anh trai cô, chúc cô một năm mới vui vẻ hoặc có thể là YoonA hay Yuri.

Cô click vào tin nhắn và đã rất ngạc nhiên khi thấy tên người gửi.

Tiffany Hwang

Chắc cô ấy chúc mừng mình năm mới, TaeYeon nghĩ, đó là điều duy nhất trong tâm trí cô.

Tiffany Hwang 7:52 AM

“Cậu làm xong bài tập Vật lí chưa?”

TaeYeon cười cay đắng. Cô đã nghĩ gì vậy chứ… Nghiêm túc đấy, cậu là cái loại đểu cáng gì vậy, Tiffany? cô nghĩ, nửa nghiêm túc. Ai lại đi hỏi về dự án ở trường ngay vào ngày đầu năm chứ? Mà lại còn vào 8 giờ sáng nữa?

TaeYeon nhận thấy Tiffany vẫn đang online, nên cô quyết định trả lời. Và cô cũng quyết định bỏ qua chuyện này và giữ bình tĩnh.

 

Kim TaeYeon 11:57 AM

“Ừ, tớ xong rồi :) Chúc mừng năm mới.”

Rồi cô gõ đầu ngón tay xuống laptop, chờ đợi. Tiffany mất khá lâu để nhắn lại, nhưng cuối cùng cô cũng đã trả lời.

Tiffany Hwang 12:05 PM

“Tốt rồi. Cậu cũng vậy.”

 

 

TaeYeon rên lên một tiếng đầy tuyệt vọng. “Cô bị làm sao thế hả, cô gái?!” cô than vãn thành lời, rồi nhanh chóng im lặng khi nhận ra việc này có thể đánh thức Sunny dậy. Nhưng Sunny không hề có phản ứng gì cả.

TaeYeon đang suy nghĩ liệu cô có nên gửi Tiffany một tin nhắn nữa hay không, nhưng rồi cô quyết định không làm liều. Rõ ràng là tâm trạng của Tiffany đang không được tốt cho lắm và TaeYeon chắc chắn vô cùng tò mò lí do tại sao. Cô cứ lưỡng lự thêm một lúc, rồi Sunny thức dậy.

“Chào buổi sáng.” cô chào khi vẫn còn ngái ngủ.

“Chào cậu.” TaeYeon đáp lại.

“Cậu đang làm gì thế?” Sunny hỏi.

“Mhm… không có gì.” TaeYeon nói rồi gập laptop lại. “Không có gì đâu. Có một bữa tiệc vào ngày mai, tớ không biết mình có nên đi không.” cô thừa nhận, ít nhất là một nửa sự thật.

“Chắc chắn là cậu nên đi! Ý tớ là… nếu cậu đang lưỡng lự thì đi đi.” Sunny nói. “Tại sao không?”

“Ahh, cậu biết đấy, vẫn là những lí do cũ, chỗ nào cũng có người say sỉn, nôn ọe vào nhau, hôn hít ở trong góc tối… thật sự rất phiền phức. Đấy không hẳn là kiểu giải trí mà tớ thích.” TaeYeon giải thích.

“Tớ hiểu điều đó.” Sunny gật đầu. “Nhưng ít nhất cậu cũng có thể ghé qua, cậu biết đấy, cậu không thực sự có gì để mất cả, có thể sẽ vui mà. Nếu không, cậu luôn có thể về nhà.”

“Tớ đoán là cậu... đúng. Nghe hợp lí đấy.” TaeYeon đồng ý sau vài giây suy nghĩ. “Tớ sẽ suy nghĩ thêm một chút.”

“Được, quyết định của cậu mà, nhưng tớ bảo cậu nên đi.” Sunny mỉm cười.

Cuối cùng họ ăn trưa muộn cùng với Yuri ngày hôm đó. Yuri chỉ ăn một bát súp, điều này khá bất thường. Cô nói đó là vì cô muốn giảm cân vì cô đã tăng cân trong dịp Giáng Sinh, nhưng TaeYeon có cảm giác Yuri đã uống say. Rõ ràng Yuri đã giành buổi tối quý giá của mình ở một câu lạc bộ của người đồng tính và đã uống quá chén.

TaeYeon thực sự khó chịu khi mọi người ở tuổi của cô đều hay say sỉn như thế này. Có phải toàn bộ thanh thiếu niên đều phải làm như thế không?

“Lẽ ra cậu không nên uống say ngày hôm qua.” TaeYeon nói trong khi từ từ ăn.

“Tớ đã nói rồi tớ chỉ muốn giảm cân thôi mà.” Yuri cau có.

“Được rồi, được rồi… nhưng trông cậu hơi xanh đấy…” TaeYeon tiếp tục.

“Thiếu ngủ.” Yuri trả lời nhanh gọn.

TaeYeon khúc khích cười và nhìn về phía Sunny, người đang nghĩ chính xác nhưng gì TaeYeon đang nghĩ.

“Chắcccc rồi.” cả hai người đồng thanh cùng một lúc và bật cười.

“Tớ nói nghiêm túc đấy.” Yuri nói. “Hôm qua tớ không uống say, tớ sẽ uống say vào ngày mai ở bữa tiệc cơ.”

“Đáng yêu thật đấy.” TaeYeon trả lời. “Làm ơn đừng có lại gần tớ một khi cậu ở đó. Có lẽ tớ sẽ chỉ đi cùng với SeoHyun hay… ai đó… tỉnh táo. Thật ra là bất kì ai không say.”

“Ồ, cậu cũng đi ư?” Yuri hỏi.

“Đúng, tớ cũng đi.” TaeYeon gật đầu và Sunny mỉm cười với cô, TaeYeon vui vẻ đã quyết định sống hòa đồng thử một lần.

“Nó được tổ chức trong câu lạc bộ bên kia đường kìa, mấy đứa nhà giàu trong lớp đã thuê trọn cả chỗ đấy… Có một cái khách sạn ngay cạnh… tớ không đợi nổi nữa.” Yuri cười nhếch miệng.

“Ugh, ew, nghiêm túc đấy, cậu…” TaeYeon lắc đầu. Mặc dù cô yêu quý Yuri rất nhiều, đây là việc mà cô không bao giờ tán thành. Lối sống đó thật kinh tởm đối với cô. Nhưng miễn là Yuri không lôi kéo cô theo… sao cũng được, đây không phải là việc của TaeYeon. “Làm ơn đừng có vỗ tay.”

“Ôi làm ơn đi.” Yuri xua đi. “Đâu phải là tớ sẽ làm tình với… tớ không biết… Jessica Jung hay ai đó như thế đâu.”

Câu nói đó khiến TaeYeon bật cười khúc khích. “Cậu nói cứ như cô ấy ngủ với tất cả mọi người ấy. Tớ không nghĩ Jessica Jung mắc bệnh lây qua đường tình dục đâu.”

“Ờ, có thể là không, nhưng cô ấy chắc chắn mắc bệnh ngủ gục và có thể đó cũng được coi là bệnh lây qua đường tình dục đấy. Tớ không biết, nhưng chắc chắn tớ không muốn bị lây.”

“Không, không phải thế.” Sunny nói.

“Cậu là cái gì? Bác sĩ à? Hay nhà sinh học?” Yuri hỏi cô.

“Ờm, thật ra thì cũng kiểu như vậy, tớ học về Sinh học và Hóa học.” Sunny cười và Yuri bĩu môi.

“Oh thật á?”

“Ừ, thật. Và kể cả nếu tớ không học, tớ tin là đứa trẻ tiểu học nào cũng biết bệnh ngủ gục không lây qua đường tình dục đâu.”

“Mhm, thú vị đấy… ờm, đừng tự ái nhé, nhưng tớ cũng sẽ không liều mà làm thế đâu.” Yuri kết luận.

“Ừ. Sao cũng được.”

Ngày hôm sau là ngày cuối cùng của Sunny ở Seoul. TaeYeon có vẻ buồn, bởi… toàn bộ mọi chuyện nói chung. Sunny sẽ đi trong hai tiếng nữa, bữa tiệc diễn ra vào tối hôm đó, TaeYeon đang khá căng thẳng vì nó. Hai cô gái đang nằm trên giường, nói chuyện, tận hưởng nốt khoảng thời gian cuối cùng ở cạnh nhau. Đã sắp 10 giờ tối, chuyến tàu đi Daegu sẽ chuyển bánh lúc 12 giờ đêm.

TaeYeon thở dài. “Tớ thật sự lo lắng về tối nay.” cô thừa nhận. Sunny vốn cũng đã nhận ra điều này. Cô có thể thấy rõ ràng TaeYeon đang thực sự hồi hộp về mọi chuyện kể từ ngày hôm trước.

“Sẽ ổn thôi. Cậu dự định sẽ làm gì về vụ cá cược à? Có phải đấy là lí do mà cậu hoảng loạn đến thế không?” Sunny ngay lập tức đoán ra được sự thật. TaeYeon cũng đã nói với cô về cái được gọi là vụ cá cược đó. Cô tin tưởng cô ấy, cô chẳng có lí do nào để không nói ra, nhưng sẽ rất xấu hổ nếu phải thừa nhận rằng đó chỉ là vì cô bị bắt nạt.

TaeYeon cũng hơi ghét bản thân mình khi không thể đối mặt với Sunmi và tự đứng lên bảo vệ mình. Cô ghét bản thân mình vì không thể nói với ai về tất cả những chuyện tào lao xảy ra với cô, nhưng đơn giản đó là con người cô. Giữ mọi chuyện cho riêng mình.

 “Có, thật ra thì có.” TaeYeon nói.

“Cậu định sẽ làm gì?” Sunny hỏi, rõ ràng cô vô cùng tò mò.

“Tớ cũng chưa biết, nhưng tớ đoán là một chuyện khá khủng, tớ sẽ quyết định một khi đến nơi. Nhưng chắc chắn tớ sẽ cố hết sức để làm gì đó… Ờm… nếu tớ đủ can đảm.” cô nói cùng với một nụ cười cay đắng.

“Ừm… chúc may mắn với mọi chuyện nhé.” Sunny nói khi cô đứng lên và bắt đầu thu dọn hành lí.

“Cảm ơn cậu, cảm ơn rất nhiều.” TaeYeon thở dài và cũng từ từ đứng dậy. “Đã đến giờ phải chuẩn bị rồi cơ à?”

Ừ, tớ nghĩ vậy.” Sunny nói và tiếp tục thu dọn.

“Được rồi… Ahhh, tớ không muốn cậu về đâu.” TaeYeon phàn nàn.

“Không đâu, chúng ta sẽ sớm gặp lại mà.” Sunny nói. “Cậu sẽ đến thăm tớ mà, đúng không?”

“Tất nhiên là tớ sẽ đến rồi!” TaeYeon ngay lập tức nói. “Chúng ta sẽ gặp lại sau vài tháng! Nhưng dù gì tớ cũng mong có thể sớm hơn.”

“Phải đấy, tớ cũng thế, nhưng thà muộn còn hơn không.”

“Đúng vậy.” TaeYeon mỉm cười. “Đúng vậy…”

===========================

 “Tớ sẽ không đi đến đấy một mình đâu, cậu phải đi với tớ, Jessi.” Tiffany năn nỉ cô bạn thân của mình, người có vẻ muốn ngủ nướng suốt cả ngày hơn là tham dự một bữa tiệc ngu ngốc nào đó. Chỉ có hai người họ trong căn hộ của Tiffany. Đã được một ngày kể từ khi bố Tiffany trở lại Hoa Kì sau dịp Giáng SInh và năm mới, chị gái cô vẫn ở đây, những đã ra ngoài để đi gặp vài người bạn cũ.

“Tớ thực sự không muốn.” Jessica lẩm bẩm, cô đang nằm trên giường của Tiffany, nửa tỉnh, nửa còn lại đã bay đến xứ sở của những giấc mơ.

Tiffany đang ngồi ở thành giường, cố gắng lay người bạn của mình.

“Làm ơn đóooooo, chị xinh đẹp à làm ơn?” Tiffany bĩu môi. Cô ghét phải dùng aegyo, nhưng cô khá chắc nó có thể giúp cô thuyết phục Jessica. Không phải vì Jessica sẽ thấy nó đáng yêu, mà vì cô ấy sẽ phát bực đến nỗi phải đồng ý để Tiffany dừng không làm nữa.

“Ugh, giời đất ạ, tại sao mà cậu lại muốn đi đến thế cơ chứ?” Jessica hỏi, cô mở mắt và nhìn Tiffany. Jessica trông có vẻ bực mình, nhưng lúc nào cô ấy chả vậy, nên Tiffany cũng chẳng bận tâm về điều đó lắm, cô đã quen với thái độ này.

“Tớ không biết.” Tiffany nhún vai.

“Có phải lại là cái trò chơi ngu ngốc của cậu không? Cậu phải đến đấy để giữ cái… gọi là… tình trạng… quan hệ của cậu à?”

Jessica hỏi, nhướn mày lên.

“Tớ biết cậu không tán thành với việc tớ đang làm, nhưng nó khá quan trọng với tớ, việc giữ được nó, cậu biết đấy… đầu tiên là tớ đã mất một khoảng thời gian dài để có vị trí hiện tại và thứ hai… tớ chỉ muốn sống sót qua cấp ba thôi.” Tiffany giải thích.

“Cậu đang tốn quá nhiều công sức cho cái thứ của nợ ấy đấy.” Jessica nói. “Cậu mất một khoảng thời gian dài để biến mình thành một… cậu biết đấy…”

“Ừ, tớ biết.” Tiffany nhăn nhó.

“Vậy thì…” Jessica ngồi dậy và nhìn thẳng vào mắt cô khiên Tiffany bất ngờ.

“Vậy thì?”

“Nói tớ nghe, thật lòng… Như thế này cậu có thấy vui không? Cậu biết đó…”

Tiffany rời khỏi ánh nhìn của Jessica. “Tớ… tớ… tớ không biết, tớ chỉ biết tớ sẽ vui hơn nếu mọi chuyện khác đi.” cô nhún vai.

Jessica có một ánh nhìn đầy nghi ngờ trong mắt mình. Rõ ràng cô không hề bị thuyết phục vì điều này như Tiffany. “Cậu chắc không?” cô hỏi.

Tiffany thở dài. “… Không.”

 ===========================

  “Khi nào về đến nhà thì báo cho tớ biết, được không?” TaeYeon dặn dò Sunny khi cô ôm cô ấy chào tạm biệt ở ga tàu hỏa. Có khá nhiều người xung quanh, một số người đang nhìn họ, rõ ràng đang rất vui.

“Mọi người ở đây nghĩ rằng chúng ta đáng yêu đấy.” Sunny khẽ thì thầm.

“Đúng, bởi vì chúng ta đúng là như vậy.” TaeYeon bật cười và Sunny cũng vậy.

“Phải đấy.”

“Nhưng nghiêm túc đấy, nhắn tin cho tớ hay làm gì đó, được không?”

“Chắc chắn rồi. Có thể tớ sẽ nhắn tin cho cậu sớm hơn một chút. Có thể thôi. Còn tùy xem tớ có thức không, có lẽ tớ sẽ ngủ một chút, trừ khi có một cô nàng nóng bỏng nào đó ngồi cạnh tớ.” Sunny nói đùa.

TaeYeon cười. “Cậu cứ mơ đấy.” cô nói.

“Tớ sẽ đi cất hành li lên tàu, tớ sẽ quay lại, đợi tớ một chút.” Sunny nói, cô lấy hành lí và bước lên tàu. TaeYeon thở dài và chỉ đứng đợi.

Sunny trở lại trong vòng vài giây.

“Sao rồi? Có cô nàng nóng bỏng nào ngồi cạnh cậu không?” TaeYeon ngay lập tức hỏi.

Sunny nhún vai. “Có một cô nàng nào đó ngồi cạnh tớ, tớ đoán vậy, dựa vào cái balô đầy nữ tính trên ghế ngồi cạnh chỗ tớ, nhưng tớ không biết liệu cô ấy có nóng bỏng không.” cô nói.

“Cậu phải nói cho tớ biết đấy.” TaeYeon ra lệnh.

“Tất nhiên tớ sẽ nói cho cậu.” Sunny cười. “Tôi còn bao nhiêu thời gian?” cô hỏi một nhân viên của đoàn tàu.

“Khoảng một phút nữa, tôi nghĩ cô nên lên tàu luôn đi ạ.” người đàn ông trẻ tuổi trả lời, anh ta cười lịch sự.

“Được rồi, vậy… đi vui vẻ nhé.” TaeYeon chúc với một nụ cười.

“Cảm ơn cậu, tớ sẽ nhắn tin cho cậu và hẹn sớm gặp lại nhé!” Sunny vẫy tay khi cô bước lên tàu.

“Hẹn gặp lại!” TaeYeon vẫy tay đáp lại và quan sát cánh cửa tàu hỏa đóng lại.

Sunny đi đến chỗ của mình và ngồi xuống. Cô đang nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy có một người đang đi về hướng mình. Cô nhìn người đó. Đó là một cô gái, rất cao ráo và rất xinh đẹp. Cô gái ngồi xuống ngay bên cạnh chỗ của Sunny. Mắt Sunny long lanh.

“Oh, chào cậu, cậu sẽ ngồi cạnh tớ trong chuyến đi này à?” cô hỏi, có vẻ khá hào hứng.

“Tớ đoán vậy, tớ sẽ đi một mạch đến Daegu.” cô gái cười rạng rỡ.

“Thật á? Tuyệt, tớ cũng vậy, tớ sống ở đó.” Sunny nói.

“Thật tuyệt. Tớ đến từ Seoul, nhưng tớ đến đó vào dịp cuối tuần, để thăm ông bà.” cô gái vẫn giữ nguyên nụ cười.

“Oh, họ sống ở đâu vậy? Mà tớ tên là Sunny.” Sunny đưa tay ra và cô gái kia bắt lấy.

“Tớ là SooYoung. Choi SooYoung.”

--------------------------- End Chap 8 ---------------------------

Đã lâu rồi mới ngồi trans và up chap mới :) thật ra chỉ mới có vài hôm thôi nhưng quá nhiều thứ đã xảy ra. Chap tiếp theo sẽ có TaeNy moment. Thật sự lúc này rất khó cho mình khi nhắc đến TaeNy. Nhưng mình nghĩ quan điểm của mình thoáng, mình không quá shock vì tin hẹn hò, vì mình chỉ mong TY có thể hạnh phúc, nó là đứa nội tâm nhất. Có rất nhiều điều khó nói, nhưng mình sẽ luôn ủng hộ 9 người, mong tất cả Sone, cũng như Locksmith, hãy cố gắng hiểu và ủng hộ họ, dù lúc này là rất khó khăn cho tất cả. #AlwaysHereKimTaeYeon Cô gắng lên mọi người :) Có lẽ cũng không nhiều người có tâm trạng để đọc, nhưng mình sẽ vẫn trans, nếu cảm thấy có hứng thì đọc nhé ;) Cảm ơn mọi người rất nhiều ;) nếu mn có Instagram hay Twitter thì hãy trend cái hashtag kia nhé =)

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top