Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: chap 3

Lưu ý:

-Trong bài viết có thể bị sai chính tả, thiếu từ hoặc từ sẽ bị lập lại.
-Sẽ có nhưng đoạn đọc sẽ khó hỉu.
-Tui viết văn khá dở mong mấy bồ thông cảm cho.

*Chúc mấy bồ đọc vui vẻ
-----------------------------------------------------------

"Tôi hiểu rồi! Đúng như mong đợi từ một người kí chủ tuyệt vời! Vậy thì kí chủ dự định làm gì? "

Hệ thống tiếp nhận Thanh Minh nghĩ nghĩ, dùng mật mã biến mắt nó thành ngôi sao biểu tượng cảm xúc, kí chủ thật lợi hại!

"Đương nhiên..."

Thanh Minh nheo mắt, nhìn về phía linh tuyền cách đó không xa.

"Chúng ta trước tiên phải lấp đầy bụng cái đã!"

Nói xong, hắn xắn quần lên, vận nội công lao vào, hành động có vẻ giống như một loại động vật săn mồi xinh đẹp nào đó nhìn thấy một con cá.

"?...? ?...! Wow, kí chủ, bạn thực sự đói rồi!"

Hệ thống đã nhìn thấu được bản tính thích ăn uống của Thanh Minh.

Thanh Minh lúc này không quan tâm đến điều này, đôi mắt anh mở to khi nhìn thấy con cá tâm linh to lớn và thoải mái bơi lội tự do trong dòng suối tâm linh.

Có lẽ bọn họ không ngờ có người lại lãng phí như vậy, muốn bắt ăn thịt, thậm chí còn tò mò bơi vào giữa hai chân Thanh Minh để kiểm tra, không chút đề phòng.

Trong đại sảnh lông mày của Tiên nhân cử động, trong đôi mắt vàng nhạt hiện lên một tia nghi ngờ.

Đây có phải là... câu cá?

Thanh Minh không ngờ rằng cá ở Lăng Tuyền lại xảo quyệt và linh hoạt như vậy, mỗi lần hắn vồ tới gần trong tầm tay, cá sẽ di chuyển nhanh hơn thỏ.

Lần này tôi đã thất bại vài lần và tôi đã kiệt sức.

'Cái thân thể yếu đuối này.'

"Ký chủ, thao tác của bạn thực sự rất hay!"

Hệ thống chân thành thở dài.

Thanh Minh kiêu ngạo tự biện hộ: "Con cá này nhất định đã hấp thu linh khí của dòng suối linh hồn này! Nó khó bắt hơn nhiều so với cá bình thường!"

'Hừ!'

Như thể xấu hổ, làn da trắng như ngọc của hắn lúc này thực sự nổi lên. Với một vệt đỏ mỏng, ngay cả đôi mắt hồng nậm vốn hiếm khi biểu hiện tâm trạng thất thường cũng trở nên dao động, rất cảm động.

Hệ thống kinh ngạc, đây là lần đầu tiên nhìn thấy toàn năng kí chủ trong tình trạng đau khổ như vậy, hắn lại lần nữa cảm thán kí chủ xinh đẹp như vậy, tự nhiên cảnh tượng này bị con chim trắng trên ngọn cây cách đó không xa bắt được.

Tôi nhìn thấy một nụ cười lấp lánh trong đôi mắt vàng của nó.

Tiên nhân gõ nhẹ đầu ngón tay lên bàn.

Thanh Minh đang ngồi ủ rũ, có chút khó chịu trong lòng bên dòng suối ngâm mình thì nhìn thấy một con cá thần linh mập mạp đột nhiên nhảy lên khỏi mặt nước, đáp xuống đất bên cạnh Thanh Minh.

Cá:(・∀・)?

hệ thống: ???

Thanh Minh: (・o・)! ! !

Nó khá đột ngột.

Làn sóng này...chờ đã!... cá! Hừ, con cá này cũng không thông minh đến thế đâu!

Thanh Minh trên mặt lập tức hiện lên vẻ vui mừng, hắn trợn mắt, nhặt cá dùng nội công chạy về phía nhà mình.

Có thịt để ăn rồi!!! Mặc dù nó chỉ là cá.

Nhưng đây là cá tâm linh!

Tiên Quân có chút bối rối khi nhìn thấy người học trò của mình của mình như vậy.

"Sư huynh, đồ ăn cho đệ tử Hàn Thanh Phong không ngon sao?"

Thủ lĩnh cũng có chút bối rối, không phải chúng ta vừa nói về việc tuyển cử của môn phái sao? Tại sao lại liên quan đến đồ ăn của đệ tử Hàn Thanh Phong?

Chẳng lẽ sư đệ muốn thu hút càng nhiều người có trình độ tham gia tích cực vào việc tuyển dụng của giáo phái bằng cách cải thiện thức ăn cung cấp cho đệ tử của giáo phái?

Nhưng điều mà Thanh Vân Tông chúng ta không thể thiếu nhất chính là những người tu luyện muốn gia nhập giáo phái...

"Khá ngon... phải không?"

"Nếu đồ ăn ở Hàn Thanh Phong có thể coi là dở, thì đồ ăn ở thời kỳ đỉnh cao của chúng ta cũng có thể coi là dở, được chứ?"

"Sư đệ, ai đã cho cậu ảo tưởng này? Tôi nghĩ là đồ ăn tại Hán Thanh Phong không tốt!"

"Đúng vậy! Tại sao ngươi lại ngu xuẩn như vậy..."

Thủ lĩnh còn chưa kịp mở miệng, mấy cao thủ đỉnh không nhịn được bắt đầu nói chuyện phiếm.

Quá dễ dàng, bầu không khí hoàn toàn khác với lúc trước sự im lặng chết người khi vấn đề vừa được thảo luận.

Lãnh đạo:? ? ?

Khi nói về các mối quan hệ, chúng ta rất vui khi thảo luận về những thứ khác, phải không?

Thanh Minh không biết mỗi một động tác của hắn đều khiến cho Phu Sĩ Bất Tử thâm trầm suy nghĩ, lúc này hắn đang bận đốt lửa.

Hắn không biết nấu ăn nên đã hỏi hệ thống cách nấu món gì liên quan đến cá.

"Này! Hệ thống!"

"Kí chủ cứ gọi tôi là 16 cũng được."

"Được rồi 16, ngươi có biết nấu ăn không hoặc công thức nấu ăn cũng được."

"A! Cái này thì kí chủ có thể mua sách hướng dẫn nấu ăn ở trong cửa hàng hệ thống đi."

"Cửa hàng hệ thống?"

"Vâng! cửa hàng hệ thống là một chuỗi mặt hàng đa năng trên khắp thế giới khác nhau."

Một tấm bảng xanh xuất hiện trước mặt Thanh Minh, vô số sản phẩm từ cấp thấp đến cao cấp xuất hiện hàng loạt, còn có những sản phẩm kì lạ mà hắn chưa từng thấy.

"Như tôi đã nói với bạn trước khi vào thế giới này, cửa hàng này sẽ giúp bạn mua những vật dụng cần thiết để hỗ trợ cho bạn làm nhiệm vụ."

Hắn nhìn vào bảng một hồi lâu rồi nói.

"Vậy làm sao để mua vật dụng trong này"

"Cái đó thì rất dễ dàng thưa kí chủ, bạn chỉ cần bấm vào mặt hàng bạn cần và mua bằng điểm hoặc là bạn đọc tên mặt hàng bạn cần cho hệ thống thì hệ thống sẽ mua hộ bạn."

"Vậy 16, mua sách hướng dẫn nấu ăn."

"Vâng!"

[Thống báo:
-Đã mua sách hướng dẫn nấu ăn.

Trừ 40 điểm. ]

Chỉ trong thời gian ngắn, canh cá đã được đun sôi thành màu trắng sữa, tỏa ra mùi thơm nồng nặc, khiến Thanh Minh háu ăn mà chảy nước miếng.

Thanh Minh cũng chọn ra một số món ăn kèm từ giỏ rau rách rưới bỏ vào, khiến món canh cá càng thêm đẹp mắt.

Chỉ là con cá này lớn gấp hai ba lần cá diếc bình thường, một mình hắn có thể ăn nhiều như vậy, không phải đã lắm sao!

Huống chi người trồng trọt thực ra không coi trọng việc hấp thụ những thực phẩm này.

Trình độ tu luyện càng cao thì lương thực càng ít quan trọng đối với họ.

Thanh Minh suy nghĩ một chút, quyết định chịu đau, chia cho chủ nhân rẻ tiền của mình một phần.

Dù sao nếu bắt được cá của người khác thì vẫn phải tặng cho người đó một thứ gì đó coi như biểu hiện cảm kích, nhân tiện, hắn có thể tăng thêm sự sủng ái trước mặt hắn (chứ còn lâu hắn mới chia sẻ cho người khác!), nhất định phải tăng thêm sự sủng ái của Phu Sĩ Bất Tử Quân trước mặt môn phái.

Như người ta vẫn nói, muốn chiếm được trái tim của một người đàn ông, trước tiên bạn phải chiếm được cái dạ dày của anh ta!

Cho dù đối phương đã là người tu luyện Đại thừa, hắn cũng có thể sống sót mà không cần ăn...

Cộng thêm viêc đói bụng, hắn nhanh chóng ăn hết nồi canh cá.

Có lẽ do được bổ sung linh lực nên loài cá linh này không có mùi tanh như cá thông thường, thay vào đó thịt mềm ngọt, ngay cả những chiếc gai khó chịu cũng ít đi rất nhiều, ăn xong tôi cảm thấy dễ chịu và cơ bắp cũng thoải mái hơn rất nhiều và xương cảm thấy thư giãn, đó là điều đáng nhớ vô tận.

Chỉ cần nhìn thấy đồ ăn của chàng trai trẻ ngon đến mức nào, Phu sĩ Bất Tử, người không tham ăn cũng muốn nếm thử món canh cá hiếm có.

Thanh Minh lúc này hài lòng nheo mắt lại, nghĩ khó trách Mạnh Thiến Niên luôn muốn ăn những con cá linh này, nguyên lai mùi vị rất ngon, thậm chí tu vi của hắn còn tăng lên...

Thiếu niên nhìn rất là thích thú, quyết định đến thăm Đỉnh Ngự* của Phu Bất Tử, nâng mi đang lười biếng của mình lên sau khi ăn uống.

Thật đáng yêu và dễ thương, trái tim của Tiên Nhân rung động khi nhìn thấy hắn như vậy.

Vì sao trước đây ngươi không nhận ra đồ đệ của hắn có chút thú vị?

Tiên Nhân thu hồi ý thức, hồi tưởng lại trong trí nhớ của mình một ít ấn tượng về Sở Minh Thanh.

U ám và thu mình, anh ấy thường muốn gần gũi với chính mình nhưng lại nhút nhát và phục tùng trong mọi việc, điều này thực sự khó chịu.

Anh ấy hơi khác so với chàng trai trẻ năng động ngày nay.

Tiên Nhân nhẹ nhàng rũ mắt xuống, một tia ớn lạnh lướt qua, có lẽ hắn muốn nhìn kỹ đồ đệ này...

-Kết Thúc-

-----------------------------------------------------------

*Đỉnh Ngự = nơi ở
*Tiên nhân = người Tu Tiên
*Phu Sĩ Bất Tử = người bất tử

Không ai có thể thấy được hệ thống và cuộc nói chuyện của TM với nó

Tiên nhân cũng là cách gọi khác của Hàn Thanh Phong

Mấy bồ còn nhớ tui khem? Tui tính trốn rồi nhưng rút cuộc vẫn viết

Có 1724 từ
- 2/2/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top