Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Alpha buông Hạ Chi Quang ra, sau đó áp trán mình vào trán Omega, hô hấp dồn dập dựa vào người Hạ Chi Quang. Ít nhiều cũng nhờ có Hà Dữ ép cậu vào cửa nên Hạ Chi Quang mới không mất mặt đến nỗi chân mềm nhũn trực tiếp ngồi bệt xuống sàn.

“Em có cảm thấy chán ghét khi anh làm như vậy với em không?” Giọng nói khàn khàn nhưng vẫn từ tính của Hà Dữ vang lên, dò hỏi Hạ Chi Quang.

Omega vẫn còn chưa hoàn toàn khôi phục tinh thần, đôi mắt ướt át lấp lánh ánh nước mê man nhìn về phía Hà Dữ, phảng phất như nhìn vào sâu tận đáy tim của Alpha. Khóe mắt Hạ Chi Quang còn hơi ửng đỏ, thoạt nhìn thật là mê người.

Mặc dù Omega vẫn còn ngây người không nói nên lời, nhưng khi nghe được câu hỏi của Hà Dữ vẫn theo bản năng mà tự động lắc đầu. Sau khi nhận được câu trả lời thỏa đáng, môi Alpha bất giác gợi lên một vòng cung quyến rũ. Hà Dữ nhìn dáng vẻ mê người nhưng không hay biết gì của Omega liền dùng sức ôm chặt lấy tay Hạ Chi Quang mới khống chế được tâm tình xúc động muốn tiếp tục hôn cậu lần nữa của mình.

Độ tương xứng tín tức tố giữa anh và Hạ Chi Quang quá cao, nếu lại hôn lần nữa Hà Dữ sợ rằng dưới tác động của tín tức tố thì lát nữa chắc anh sẽ nhịn không được mà làm ra chuyện gì đó quá mức với Hạ Chi Quang. Nhưng bây giờ chưa phải là lúc thích hợp, phải từ từ tiến tới. Chỉ khi nào đủ kiên nhẫn với con mồi, đến khi thực sự ăn được vào miệng mới gọi là mỹ vị, làm người ta muốn ngừng mà không được.

Anh là thợ săn, mà Hạ Chi Quang lại là con mồi mà anh nhìn trúng.

Alpha cố gắng kìm nén những xung động của mình. Quá nhanh sẽ làm Omega sợ hãi, vất vả lắm anh mới đưa được Hạ Chi Quang ra khỏi lớp vỏ tự bảo vệ đó.

Không phải Hà Dữ chưa từng gặp người nào đẹp hơn Hạ Chi Quang mà có thể nói có rất nhiều Omega đẹp hơn Hạ Chi Quang, không chỉ Omega mà trong số mấy Beta muốn quyến rũ anh thì người đẹp hơn Hạ Chi Quang cũng không đếm hết nữa. Tuy nhiên, không một ai trong số đó thực sự hấp dẫn được anh như Hạ Chi Quang, ngay cả thời niên thiếu của Hà Dữ, lúc anh thích Bạch Chú cũng chưa bao giờ có loại xúc động như vậy.

Có lẽ ban đầu, Hà Dữ chỉ là vì Hạ Lạc mới lựa chọn tái hôn với Hạ Chi Quang. Nhưng hiện tại, Hàn Tử Việt lại phát hiện không chỉ Hạ Lạc mà cả Hạ Chi Quang anh cũng muốn.

Anh lựa chọn tái hôn với Hạ Chi Quang cũng không phải chỉ là đem cậu về để trưng ở nhà cho đẹp. Những chuyện gì giữa chồng chồng có thể làm, Hà Dữ sẽ không bỏ qua một chuyện nào, chỉ còn cần thời cơ tốt đến. 

Hà Dữ là một Alpha khỏe mạnh và bình thường. Cuộc sống khổ hạnh trước đây chỉ là vì tính cách của Hà Dữ không cho phép, không thích đi ra ngoài xằng bậy, cũng sợ để lại rắc rối nên anh luôn tự mình giải quyết.

Hạ Chi Quang mềm nhũn trong lòng ngực Hà Dữ cuối cùng cũng hồi thần, cậu không hiểu tại sao Hà Dữ lại đột nhiên hôn cậu, còn nóng như vậy, gần như muốn làm tan chảy cậu. Cuối cùng cậu cũng hiểu những lời Hà Dữ nói trước đó có ý gì. Hiện tại bọn họ đã là chồng chồng cho nên sau này bọn họ sẽ còn làm những chuyện thân mật hơn nữa.

Mà chuyện thân mật hơn chuyện ôm hôn là gì thì hiển nhiên không cần nói cũng biết. Cậu thật sự hoàn toàn không hề mâu thuẫn với sự đụng chạm của Hà Dữ.

Hai tay Hạ Chi Quang siết chặt góc áo Hà Dữ, nhắm mắt lại hít sâu một hơi mới tiếp tục hỏi, trong giọng nói còn mang theo vài phần run rẩy mà chính cậu cũng không nhận ra: “Hà Dữ, nếu… ý em là nếu… sau này em thật sự yêu anh thì phải làm sao đây?”

“Anh đã nói nếu em toàn tâm toàn ý tiếp nhận anh thì anh cũng sẽ toàn tâm toàn ý tiếp nhận em. Nếu em yêu anh thì anh cũng sẽ khiến bản thân yêu em.” Alpha ôm Hạ Chi Quang ở trong lòng mà trả lời.

“Nếu một ngày nào đó anh không còn yêu em nữa thì sao?! Anh biết không, Hà Dữ, em mong mỏi có một mái ấm trọn vẹn đến mức nào… Vốn dĩ em chỉ muốn cùng với Lạc Lạc bình yên sống bên nhau. Nếu anh không thể cho em hy vọng, phá tan giấc mộng tương lai ấy của em. Đến lúc đó, em không biết mình sẽ làm gì nữa… Là anh một hai cứ đến trêu chọc em…”

Thanh âm Hạ Chi Quang dâng lên vài phần nghẹn ngào. Cậu rất sợ, thực sự rất sợ. Một người ưu tú như Hà Dữ, Hạ Chi Quang sợ có một ngày nào đó bản thân đã yêu anh rồi nhưng lại bị vứt bỏ.

Bảy năm trước khi Hạ Chi Quang ly hôn với Hà Dữ, mặc dù trong lòng cậu cảm thấy hơi buồn nhưng cũng không thực sự khắc cốt ghi tâm, bởi vì cậu không yêu Hà Dữ. Nhưng hiện tại, Hạ Chi Quang lại sợ mình sẽ yêu Hà Dữ, nếu Hà Dữ muốn rời khỏi cậu, cậu không biết chính mình sẽ ra sao nữa.

“Lúc trước anh cũng đã từng nói qua.” Giọng nói của Hà Dữ chứa đầy sự nghiêm túc và kiên định: “Ngày đó sẽ không bao giờ đến, anh cũng sẽ không khiến em hối hận khi tái hôn với anh, Hạ Chi Quang.”

Alpha duỗi tay nâng đầu Omega lên, sau đó dùng khăn tay sạch lau nước mắt cho cậu. Do nền giáo dục từ nhỏ, Hà Dữ luôn thích mang theo khăn tay sạch trên người.

Hà Dữ phát hiện dường như mình luôn luôn làm cho Hạ Chi Quang khóc. Anh rõ ràng không am hiểu cách an ủi người khác khóc, cũng không thích thấy người khác khóc, nhưng Hạ Chi Quang dường như là một ngoại lệ đối với anh.

……

Nhờ có một đoạn nhạc đệm lúc nãy nên quá trình quay chụp kế tiếp thuận lợi hơn nhiều. Cũng không biết Hầu Minh Hạo đã ôm Hạ Lạc sang một phòng nghỉ khác nói gì đó mà Hạ Lạc cũng hoàn toàn không tò mò hai ông bố của mình khóa cửa ở trong phòng nghỉ kia làm cái gì.

Lúc chụp ảnh, nhiếp ảnh gia cảm nhận được rõ ràng giữa cặp chồng chồng này có gì đó khác khác, cho nên tiến độ đã được đẩy nhanh hơn rất nhiều, gần như chụp một lần liền qua. Mặc dù có tò mò nhưng đối với nhiếp ảnh gia lớn họ Khương mà nói thì chuyện này chỉ càng tiết kiệm thời gian hơn mà thôi.

Kế tiếp có thêm sự gia nhập của Hạ Lạc, quá trình chụp ảnh càng diễn ra suôn sẻ hơn. Hà Dữ bế Hạ Lạc lên, Hạ Chi Quang thì đứng bên cạnh choàng vào cánh tay của Hà Dữ, ba người cùng nhìn vào ống kính cười thật tươi.

Khi mọi việc xong xuôi thì vừa đúng 12 giờ 30 phút, Hạ Chi Quang và đoàn người cùng nhau dùng bữa trưa tại nhà hàng bên ngoài rồi mới trở về nhà tổ Hà gia.

Các em trai và em gái của Hà Dữ vẫn còn đang làm việc ở công ty, bố Hà và mẹ Hà thì được quản gia bảo là đã ra ngoài đi thăm nhà một người bạn.

Hôm qua Hạ Lạc ngủ với Hà Tử Uẩn nên bây giờ mới được nhìn thấy phòng riêng của mình. Cậu nhóc 6 tuổi vừa kinh ngạc vừa thích thú dang rộng tay chân nằm trên chiếc giường to lớn mà lật qua lật lại vì vui sướng.

Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top