Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5.2: Phương trình bạc hai( tiếp)

Vũ Thiên Bảo

Cẩn thận!!! Tiền vệ đội Kyung huých mạnh vào vai trái Tử Hà làm cậu ngã mạnh xuống đất, tôi vội vã chạy lại đỡ Hà dậy, tay cậu đau điếng. Bảng điểm điện tử phát ra tiếng kêu báo hiệu hết giờ, tụi tôi giành chiến thắng, vì đội của cậu ta phạm lỗi suốt khiến nhiều bạn nữ bên khán đài đội tôi bất bình. Lúc Hà bị thương, họ lo lắng che hai tay lên miệng đứng dậy cả xem tình hình của Hà thế nào mà. Tôi nghĩ thầy quản sinh cũng xem trận đấu này, đội của Kyung sẽ bị kỉ luật thật nặng vì tội đả thương người khác.

Tôi dìu Tử Hà xuống phòng y tế, phía đằng sau có rất nhiều bạn nữ đi theo 'hộ tống'. Cô bác sĩ trẻ kiểm tra tay cho cậu ta, thật may quá, chỉ bị chật khớp, vì là phòng y tế mà lại đang khám cho nam sinh nên các bạn nữ phải đứng chờ bên ngoài, tôi lo lắng xem tay cho cậu ta như thế rồi mà vẫn nhây cười nháy mắt với họ, quả thật tên này ko ăn đòn thì ko biết đau là gì mà. Từ bên ngoài vọng lại, tiếng hú hét ầm ầm càng kinh khủng hơn, thì ra mấy tên cùng nhà cậu ta đến. Trai đẹp đi đến đâu cũng đc chào đón, 3 tên đó vào trong cười nhẹ chào tôi.


An Kỳ ôm cổ tôi" Hey, cậu bạn, ko sao chứ?, tụi tôi nghe chuyện, lập tức tới đây hỏi thăm nè". Tên này y như lời Hà kể, là bad boy ý mà.

"Tôi ổn.Người bị thương ko phải tôi" Tôi lạnh lùng gỡ tay cậu ta đang quàng trên vai ra.

" Ko sao chứ?" A Kiều chạy tới hỏi han" Xin lỗi nhé, tôi đến muôn, tại ngoài kia mấy bạn nữ đông quá, đi mãi mới vào đc cho nên hơi trễ...Nước đây, cậu mau uống đi" A Kiều đưa một chai cho Tử Hà, chai còn lại đưa cho tôi. "Tôi Ko khát, cám ơn" Tôi khẽ từ chối rồi về trước.

Tới phòng thay đồ câu lạc bộ, tôi mệt mỏi ngồi xuống nghĩ về trận đấu chiều nay. Bỗng nghe thấy tiếng bước chân liền nhìn về phía người đang đi.

" Cậu hôm nay có mệt ko?"

Kyung giật mình quay lại, hắn ngạc nhiên nhìn cô ấy" Lại là cậu? Sao cậu đến đc đây?"

" Chuyển trường mà, ai chẳng làm đc chứ!" Mạn Yêu đưa chai nước cho cậu ta mỉm cười nhã nhặn


Kyung thở dài, ánh mắt bực bội cùng chán ghét hướng về cô ấy" Tôi biết việc cậu chuyển trường theo tôi đến đây rồi. Tôi đã nhẫn nhịn bỏ qua, cậu phiền phức thật đấy, giờ lại vào tận phòng thay đồ nam để gặp đc tôi ư?"

"Tôi...." Mạn Yêu khó xử, giọng cô hơi run, nước mắt ngấn lại trực chảy ra, cô co người cúi đầu xuống

" Thôi đi! Cậu diễn kịch đủ chưa? Cả lúc ở trường mới cũng như cũ, cậu đều làm phiền tôi. Cứ cái bộ dạng đáng thương ấy để mọi người phải quan tâm cậu. Tôi ko biết ông nội tôi thích cậu ở điểm nào mà cứ nhận cậu là cháu dâu. Nhà tôi đúng là vô phúc lắm đấy nhỉ?" Cậu ta hếch mắt sang nhìn cô ấy " nếu tôi thật sự lấy cậu về ấy, đúng là thảm hoạ đúng ko?" Cậu ta nhếch môi cười khinh bỉ, giật lấy chai nước trên tay cô nàng đổ hết xuống đất rồi ném đi một cách thô bạo: " Đừng như vậy nữa, đi đi!" Nói rồi cậu ta bỏ đi để Mạn Yêu đứng đó. Cô nàng sững sờ mím chặt môi, hai hàng nước mắt chảy dài xuống, cô ấy đang kìm nén ư, điều gì chứ, câu nói của Kyung ảnh hưởng làm tổn thương đến cậu nhiều vậy sao. Cô đứng ko vững ngồi xổm xuống úp mặt vào hai đầu gối lặng lẽ nhạt vỏ chai lên.

Tôi ko đành lòng khẽ đi tới nhặt lên giúp cậu ấy, Mạn Yêu ngước lên nhìn tôi, tôi đưa cô nàng khăn tay lau mặt, cậu mạnh tay chùi hết nước mắt cố lấy nụ cười với tôi" Cám ơn nhé" . Tôi đút tay xuống túi quần hơi bối rối vì nụ cười của cậu" Tôi đang khát nước, cậu có muốn uống nước với tôi. Ra căng-tin ấy?"

Cậu gật đầu lìa lịa, cúi đầu cười rồi lại ngước lên nhìn tôi như đang cảm ơn vì sự an ủi này của tôi vậy.Cô gái này thật ngốc, tại sao lại thích cái tên đại khốn nạn ấy chứ, buông những lời nói ác độc như vậy với một cô gái, ghét bỏ một cô gái thật sự quan tâm mình, để ra ngoài kia một tay ôm cô này, tay kia ôm cô khác dù biết họ thích chỉ vì gương mặt và vẻ bề ngoài của mình, dù biết họ đang giả dối? Nếu cô nhóc của tôi như vậy, tôi sẽ dùng mọi cách, dùng mọi thủ đoạn để ngăn cản ko cho cô nhóc yêu cái thứ loại người chết tiệt ấy, tôi sẽ nói với em" Đừng ngốc như vậy nữa. Em hãy chờ hoàng tử xứng đáng với em hơn, hoặc quay đầu nhìn lại, phía sau luôn có tôi dang rộng vòng tay chờ em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top