Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Chap 3] __1 bí ẩn __

Bây giờ trong xe không còn là 3 người mà là 5 , gồm : "chú Tùng , thầy Mẫn , Nam Hanh , Gia Doãn và chị Bạch Băng"
Giới thiệu sơ về thầy Mẫn và Bạch Băng :
Thầy Mẫn
1 người thầy chuyên về tâm linh , còn là 1 thầy thuốc giúp đỡ các người dân bị bệnh , là 1 người ấm áp , nhân hậu , vui vẻ và hay cười. Năm nay đã 40 tuổi.
Bạch Băng
Chị ấy là 1 người phụ trợ theo sau của thầy Mẫn , 1 pháp sư , còn là 1 tiên tri. Không như thầy Mẫn chị ấy ít nói , ít cười lúc nào vẻ mặt chỉ 1 sắc. Năm nay 20 tuổi.
- Tới nơi ròi mọi người xuống đi
Tôi và Doãn bước xuống 1 cửa chị Bạch Băng và thầy Mẫn 1 cửa , để lại trong xe 1 người đàn ông 24 tuổi vẫn còn loay hoay tìm đồ.
1 lúc sau chú Tùng chạy ra với vẻ mặt hốt hoảng nói
- Th....thầy....thầy Mẫn
- Có chuyện gì sao? Sao ngươi trông hốt hoảng thế?
- C..có..có MA
- Chú Tùng có bị hoa mắt không dạ? Nãy giờ con với Doãn đứng ngoài cửa đợi chú có thấy gì đâu
- Không chú chắc là không hoa mắt đâu
- Ngươi kể lại lúc ngươi gặp cho ta nghe nào
- Dạ dạ chuyện là thế này. Lúc con đang trong xe tìm đồ thì con có đảo mắt nhìn xung quanh và ròi thì con đảo mắt trúng cửa sổ tầng 2 bên trái con thấy 1 người phụ nữ tóc ngang lưng , gương mặt trắng toát , máu còn chảy ở 2 bên miệng nhưng nhìn là giống mới ăn cà chua chứ không giống như cắn lưỡi
- Máu....máu á!? Tầng 2 á!? Chết i!
Nói xong tôi chạy thẳng vào nhà. Lục tung cái nhà cách mấy vẫn không thấy ba mẹ đâu cả.
- Anh hai làm gì vậy?
- Ba mẹ đâu?
- D...dạ?
- Ba mẹ không có trong nhà
- S...sao lại thế được?
- M chạy ra ngoài kêu chú Tùng vào đây tìm phụ t , nhanh lên
- Dạ dạ
Tìm được 1 lúc thì tiếng điện thoại của tôi vang lên. Bắt máy lên nhưng đầu dây bên kia chả phát ra câu nói nào ngoài tiếng thở hỗn hển. Tôi cất tiếng
- Alo , cho hỏi ai vậy ạ?
- Mẹ...mẹ đây con
- Mẹ đi đâu vậy?
- Mẹ với ba đi vào rừng cắm trại , mà hỏng hỉu sao vô rừng cái ba chạy như con nít í
- À chắc là mẹ hong biết bữa ba nói với con là "nếu ba được đi cắm trại chắc chắn ba sẽ chạy trong rừng như hồi còn bé cho coi"
- U trời , ba m làm mẹ chạy theo muốn chết luôn ròi , mà mẹ gọi cho con để báo là mẹ đi đến tuần sau 2 đứa giữ gìn sức khỏe
- Dạ
- Nhớ chăm em đó biết chưa
- Dạ con biết ròi
- Vậy là giờ chỉ có chúng ta , tôi xin phép lên lầu kiểm tra
Chị Băng nói với vẻ mặt lạnh tanh ròi bước từng bật cầu thang lên lầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top