Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1: Duyên phân!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là một buổi sáng đẹp trời, trời bắt đầu rơi những bông tuyết gọi là đầu mùa...huyền ảo thật...giữa một nơi tấp nập như vầy lại có thấy những cặp đôi tay trong tay đi dạo tuyết...nhân vật khách này nhìn lại mình..cô vội kịp trề đôi môi xinh xắn của mình ra...thở một làn khói từ trong miệng ra...làn khói mùa hương bạc hà pha lẫn chút vị dâu tây......-thấy gì ko...nhìn họ ấm áp thật...tại sao mình lại ko như vậy nhĩ-
-cậu chưa uống thuốc à..tĩnh lại đi...-đưa tay lên sờ trán đối phương
-yah..mình chỉ đùa thôi..nghĩ sao mình muốn khoác tay với cậu...người gì mà...*chậc* *lắc đầu lia lịa* cậu hướng theo chủ nghĩa 3D đúg ko-
-gì..*sôi máu* chủ nghĩa mình đag theo là 4D nhá...mà cậu cũg lạ thật..một ngày ko kiếm chuyện với mình cậu sống ko nỗi hả Park Jiyeon- chống nạnh, giậm chân nói
-ay đc rồi mình công nhận khi cậu giận mình mới thấy cậu thực sự y hệt con gái...ôi Luhan..mình nghĩ mình có một cậu bạn thật men lỳ...biết bảo vệ bạn gái vậy mà *ra vẻ xót xa* mình nhầm rồi-
-yah..thôi nha..động chạm nhiều rồi nha...tối nay đừg có tới phòng tui xin ăn tối nha-
-ớ..nè...xin lỗi...Luhan lúc nào cũg tốt bụng..dễ thương...đừg giận mà- cái mặt con mèo già
-hứ..ngồi đây đi tui đi mua nước- bỏ đi..tính tình thật kì lạ
Ngồi trên chiếc ghế đá bám bông tuyết này, gió cũg phút chốc lại ùa qua...và ở đằg xa kia...một nhân vật khác chăm chú nhìn cô gái này...định sẽ dùg chiếc Iphone đời mới của mình ra chụp lấy hình cô gái đó..nhưg rồi vội lôi cây bút chì đen và quyển tập trắng...vẽ từg nét từg nét tỉ mỉ ko thiếu một chỗ nào từ đóm nốt ruồi nhỏ đến cả má lún đồng tiền.......
-này..cậu vẽ ai vậy- một cô gái đi lại đập vai nhân vật này...làm rơi cây bút chì, giậc mình quay lại...-mình đang phát hoạ một vài thứ-
-thật sao..đưa mik xem thử- vội giậc lấy-uầy..đẹp thật...-cô gái thốt lên
-mình biết...cậu thân vs mik từ nhỏ mà đến giờ mới biết mik vẽ đẹp à- vỗ ngực vuốt tóc tạo dáng
-ôi đi ông già..tui khen cô gái này đẹp *ánh lên hạnh phúc* ôi Vê già mà cũg biết vẽ người đẹp nữa à- xâm soi cái bức tranh
-...-ko nói gì...nhân vật im lặng..quay lại nhìn cô gái đó...nhưg cô ấy đã đi mất...và nhân vật phát hiện ra rằg cô gái ấy để quên một vật gì đó..vội đứg dậy đi lại hàng ghế đá phía ấy thật nhanh
-này V cậu đi đâu vậy-
-...-vẫn bước đi
-thằg này- bực bội chạy đi theo..ko quên mang theo bức tranh
...............
-ai để quên ví tiền hay làm rơi đây-
-chắc là làm rơi..mà cái này là của cô gái trong tranh đấy-
-thật hả..à thì ra ban nãy cậu ngắm cô gái này rồi vẽ chứ gì...uầy cậu cũg mê gái hồi nào vậy...yah Kim Taehyung, mik chơi với cậu từ hồi mầm non mà cậu chưa hề vẽ cho mình một bức tranh nào mà lại vẽ một người xa lạ...này cậu có xem mik là bạn thân ko đấy..cậu hơi quá đà rồi đó- đứg lấy hơi phan một trào câu ra..sức nói rất mạnh mẽ
-được rồi...giúp mình đi- nài nĩ
-gì...nhờ mik cùng đi tìm cô gái đó à..thôi đi đừg mơ mộng- bỏ đi
-yah Park Hyomin giúp mình đi..đc rồi nếu cậu giúp mình sẽ bao cậu một bữa ăn hoành tráng- nói lớn theo
-mố...đc rồi, chỉ lần này thôi- đứg lại cười lớn
-con nhỏ này...-lầm bầm đi lại
''Park Jiyeon..quên quán Seoul-Korea...18tuổi....địa chỉ đag sống....''
..........................
Đây là một khách sạn lớn..chỉ những con nhà quyền quý mới tới...nhân vật nam cùng cô bạn thân đi vào..và đương nhiên họ đến đây để tìm cô gái..nhưg cũg trùng hợ là cậu và cô bạn thân cũg ở trong khách sạn này.....
-chào cô...tôi có thể giúp gì ko ạ- cô tiếp viên nhẹ nhàng hỏi
-à chị ơi...khách sạn mình có ai tên Park Jiyeon..18t sống ở Hàn Quốc ko ạ- cô bạn thân nói nhanh
-dạ chờ tôi lát ạ- vội rê con chuột máy tính kéo lần lượt danh sách xem.....
-có ko chị...-cô bạn hối thúc hỏi
-dạ đây..có ạ...là cô Park Jiyeon, ở phòng số 506- cô tiếp viên nói
-vâng cảm ơn chị- cô vội chạy đến chỗ nhân vật nam -này tìm đc rồi phòng 506...-
-hả...- cậu trố mắt lên nhìn
-lạ thật..cô ấy vừa mới chuyển tới hay là chúg tay ko để ý nhĩ...vậy là cậu ở phòng 505..gặp rồi còn gì-cô bạn nói nhanh
-chưa gặp bao giờ-
-chắc vừa chuyển tới..thôi đi trả cho cô ấy rồi đi ăn.mik đói quá rồi- kéo cậu đi
............................
*tín tin* -ai vậy ạ- một giọng nam vang lên *cạch* cánh cửa dần mở ra đập vào trong mắt cô bạn thân Hyomin của cậu là một cậu con trai còn sáng hơn cả sao điện ảnh.....đứg chập chửg và khụy chân ngã xuống người nhân vật nam..cô ko tin vào mắt mình lại có người đẹp đến vậy....
-xin...ơ Hello..- cậu vội nói nhanh
-He..e...l...lo...-cô bạn thân ngã quỵ xuống ''ôi tiếng nói thật dễ thương''
-à..các cậu cũg là người Hàn Quốc đúg ko...tôi và cô bạn này cũg là người Hàn Quốc..nên cậu ko cần nói bằg tiếng Anh- nhân vật nam vội nói..gạt cô bạn thân qua một bên
-à..vậy hả..thế cậu là....-cậu vội hỏi
-à tôi là Kim Taehyung..lúc nãy nhặt đc ví của cô bạn có tên Park Jiyeon và chị tiếp viên chỉ lên phòng này..mà hình như tôi nhầm phòng..để tôi đi hỏi lại- cậu vội lôi cô bạn thân đi
-này ko ...các cậu tìm đúg phòng rồi-
-sao hả...- dừg lại
-các cậu tìm đúg phòng rồi...đây là phòng của Park Jiyeon..mình là bạn của cậu ấy..mình qua bên này chơi thôi..mình ở phòng đối diện đây này-
-à..ra vậy...-
-ai tìm mình à...-nhân vật nữ bước ra..cô xoã tóc 2 bên, mặc chiếc váy mày trắng...nhìn như một thiên thần vậy..và cô gái bỗng đứg ko vững với chàng trai là nhân vật nam trước mặt ''ôi má ơi! Người gì mà đẹp vậy ko biết''
-chào cậu..tôi nhặc được ví của cậu nên tìm tới trả- nhân vật nam nói
-..-ko trả lời..nhìn say sưa cậu này
-này cậu...mê trai vừa phải thôi má-cậu bạn thân lây người cô rồi quá khẽ -ơ hihi cậu ấy ngại đó mà..cảm ơn 2 cậu nha...- vội lấy lại cái ví
-à..ko có gì...-cậu cũg ngơ ngác nhìn cô gái...-yah Park Hyomin...- cậu ngạc nhiên nói lớn
-hơ...-dáng đứg của năm..cô ấy đag trong tư thế áp người vào vách tường..ánh mắt ngưỡng mộ...tay đập vách tường *bụp bụp*
-cậu ấy bị sao vậy- cậu bạn thân của cô hỏi nhân vật nam
-à..bệnh đó mà...thôi chúg tôi đi- cậu cuối đầu rồi kéo cô bạn dỡ hơi của mình đi
-này...này...-cô bạn vội nói lớn nhưg đành phải đi..cô hối tiếc ko biết có gặp lại nữa ko....
...............
-này Luhan..ôi cậu thấy ko..nhìn cậu con trai đó..đẹp thật- cô ríu rít nói
-làm sao đẹp hơn Luhan này đc-
-thôi đi ông...- đóng cửa *rầm* bỏ vào trong
.................hết chap..............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top