Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đag đứg đợi Jimin tới đón..bỗng một chiếc xe chạy đến ngay trước mặt cô...bước xuống xe...là một chàg trai tóc đỏ..rất điển trai...vội chạy ào tới ôm lấy cô -Yeonie à-
-...-đơ người ra 1s 2s 3s...bây giờ mới hiểu được vấn đề..ngắm nhìn chàg trai đó..
-em sao vậy- chàg trai vội buông ra hỏi...-em bị mất trí nhớ hả-
-o...opp..ppa....oppa- cô thét lớn và ôm chầm lấy chàg trai vui mừng nhảy tưg lên-anh về lúc nào vậy-
-anh về lúc sáng...vội chạy đến đây tìm em liền nè- chàg trai nói lớn
-gia đình em có biết chuyện anh về ko-
-chưa..anh định tối sẽ đến..à anh muốn giới thiệu một người với em-
Bước xuống xe, là cô gái đó..cô gái có mái tóc màu đen với đôi mắt biết cười -ố...-cô đơ ra tập 2
-đây là Tiffany người yêu của oppa...còn đây là...--Park Jiyeon..-cô gái cắt ngang lời của chàg trai
-em..em...em...chào...cô-cô cuối đầu mà mặt vẫn còn đơ
-cứ gọi chị là unnie..gọi cô nghe già lắm- Fany cười tít mắt
*tít tít* tiếng xe chạy tới...là xe của Jimin...vừa bước xuống xe, anh chưa kịp chào hỏi thì chàg trai đã chạy tới ôm chầm lấy anh thét lớn -mình nhớ cậu quá à-
Chảg khác gì Jiyeon, anh đơ người ra..1s 2s 3s -Oh Sehun..cậu về lúc nào sao ko báo mình đi đón *quay sang Fany* cậu chẳg khác xưa tẹo nào-
-mình là vậy mà- Fany cười tít mắt chạy đến ôm lấy anh -mình nhớ cậu nhiều lắm-
-2 đứa đã tính đến chuyện kết hôn chưa- Jimin hào hứg
-cậu này- Fany đẩy nhẹ cánh tay Jimin mặt đỏ ửg ngượng ngùng
-mình định tối đến chào 2 bác...mà 2 bác dạo này sao rồi- Sehun cười tươi hỏi
-vẫn khoẻ- Jimin cười tít mắt
Họ mãi lo trò chuyện vui vẻ gạt cô ra một bên..đứg đc một lúc thì vội giở đồng hồ ra xem -ối đã 3h rồi á...oppa à..em phải đến bệnh viện- cô vội vã nói
-em còn phải về nhà để đến buổi hẹn nữa- Jimin cằn nhằn
-em sẽ về sau...oppa đưa em đến bệnh viện đi..-
-đến đó làm gì- Sehun tròn xoe mắt hỏi
-em đag rất gấp...xin lỗi anh chị nha- cô vội leo lên xe
-2 cậu đến nhà mình trước đi..mình sẽ về ngay thôi- Jimin vội chạy lên xe
-này..mình cũg muốn đi theo- Sehun nói lớn rồi chạy xe theo họ
-anh đến đó làm gì- Fany nói lớn
-đi theo họ rồi biết- Sehun cười nhạt rồi chạy xe theo
.......................
-sao rồi mình..thằg bé..tôi có nên đến bệnh viện ko- tiếng của bà So nói lớn khi ông Namjoon bước vào nhà
-nó chưa chết đc đâu..kệ đi..mấy cái tên này chỉ có nhiêu việc đó cũg làm ko nên...-ông Namjoon tức giận nói
-nên đuổi bọn họ đi..cứ để như vầy có ngày cũg nguy hiểm đến con- bà So an ủi
-tôi biết rồi...mà bà thu xếp đi thăm nó đi..nghe bác sĩ nói..vẫn chưa tỉnh- ông Namjoon lo lắng
.........................
-chào bác..cháu đã đến-
-cháu ngồi đi..chờ chút Jiyeon nó cũg sắp đi học về rồi-
-dạ vâng...-
-chuyện kết hôn..ta nghĩ đợi Ji kết thúc việc học rồi sẽ tính còn bây giờ việc của cháu là chuẩn bị 2 tuần sau sẽ làm lễ đính hôn-
-vâng ạ..nhưg còn Ji..liệu...--cháu ko cần lo..nó sẽ ko dám cãi lời ta đâu...vì vậy cháu cứ chuẩn bị đi-
-dạ vâng...-
......................
-em đi xét nghiệm gì sao- Fany lo lắng nhìn Ji hỏi
-ko..em đi thăm bạn...-
-à ừ--bạn trai hở- sehun nói ngang
-dạ...ko phải..bạn thường thôi à- cô đỏ ửg mặt
*cốc cốc* Jimin gõ cửa
2 chị em đag ngồi nói chuyện thì nghe tiếng gõ cửa...cậu vội ngã người xuống nhắm mắt lại... Tae chạy nhanh ra mở cửa *cạch*-đến rồi hả- Tae nói lớn
-cậu ấy sao rồi unnie- cô đi vào
-vẫn vậy thôi...*quay sao nhìn Sehun và Fany cuối đầu chào* chào- Tae đơ người ra khi nhìn Fany
-Fa...Ny- ngập ngừng, Tae ko tin vào mắt của mình
-đã bao nhiêu lâu rồi- Fany vội ôm chầm lấy Tae...họ khóc sướt mướt
-unnie về lúc nào- Tae vội hỏi
-unnie vưà về lúc sáng..*kéo Sehun* à đây là Oh Sehun...bạn trai của unnie- Fany giới thiệu
-à..-chị em ôm nhau khóc tiếp
-mà này..đây là....chẳg phải là Tae Tae hay sao...*vội chạy lại nắm tay cậu* em ấy bị sao vậy- Fany lo lắng hỏi
-thằg bé bị tai nạn..hôn mê đến giờ vẫn chưa tỉnh- Taeyeon rơi nước mắt nói (nhưg trong bụng cười ko nhịn đc)
-tại sao lại ra nông nỗi vầy chứ Tae Tae à..tỉnh lại đi..noona về rồi đây..noona có mua quà cho em nữa nè- Fany rơi nước mắt nói
-unnie à...-Taeyeon ôm lấy Fany
-anh nghĩ chúg ta nên ra ngoài- Sehun nói khẽ với Jimin
Họ đi ra ngoài..trong này bây giờ chỉ còn mình cô với cậu...khẽ mỉm cười..cũg như thoái quen mỗi ngày của cô..ngồi cạnh bên giường cậu..cô nắm lấy tay cậu -Taehyung à..tối nay tôi phải đi gặp hôn thê của mình...chán thật, tôi ước gì thế giới này biến mất đi những luật lệ như bố mẹ đặt đâu còn ngồi đó..tại sao lại ko để tình cảm tự phát triển nhĩ...nói gì thì nói, cậu cũg mau tỉnh đi..mà này...ví dụ như vị hôn thê của tôi ko phải là tên đág ghét đó mà là cậu thì sao nhĩ...*cười nhạt* đùa thôi chứ tôi biết tôi chả là gì của cậu..cơ mà có khi nào một ngày nào đó tôi với cậu phải kết hôn với những người đó cùng một ngày thì sao nhĩ...tôi..*quay sang nhìn thấy cậu đag mở mắt thật to nhìn cô...đỏ mặt lên vội thả tay cậu ra* cậu tỉnh lại lúc nào vậy...*thét lớn* bác sĩ...bác sĩ....- cô nói lớn
-đừg...-cậu vội nắm lấy tay cô -cậu thích tôi đúg ko- cậu nói khẽ
-mố...cậu đùa à..-cô hất tóc bỏ đi lại lấy nước..(giả vờ chứ thiệt ra là tim muốn nhảy ra khỏi lòng ngực)
-đừg có chối-cậu quát lớn khiến cô giậc mình làm rơi chai nước xuống đất
-tôi tỉnh lại lâu rồi..tối hôm qua...nói thật đi..cậu thích tôi đúg ko- cậu nói khẽ
-tôi thích cậu thì đc cái gì chứ..cậu cũg có hôn thê tôi cũg có hôn thê..liệu tôi thích cậu rồi tôi có thể danh chính môn thuận yêu cậu ko..cậu nghĩ tôi ko muốn ở bên cạnh cậu sao..đúg tôi rất thích cậu..nhìn cậu nằm đó mà ko cử động tôi như muốn ngất đi..đêm nào tim tôi cũg như muốn nổ tung...nhưg mà liệu hôn thê của tôi..à ko của cậu nữa sẽ để yên cho chúg ta yêu nhau sao...tôi...-cắt ngang bởi lời nói của cô là một cái ôm thật ấm áp..cô ko thể tin đc mình đag được ai đó ôm chặt lấy như vậy...1phút 2 phút 3 phút..họ đứg đó ko cử động gì...-Park Jiyeon..dù có chuyện gì xảy ra..em hãy nắm lấy tay tôi..tôi tin chắc rằg sẽ ko ai ngăng cách đc tình cảm của chúng ta- cậu nói khẽ rồi buôg cô ra
''tôi ko thể tin đc..anh ấy đag xem tôi là trò đùa hay anh ấy yêu tôi thật..cái ôm đó thật sự nó rất ấm áp..anh ấy khiến tôi ngại ngần..tôi phải làm sao đây..tôi sẽ bí mật yêu đơn phương gạt bỏ tình cảm của anh ấy hay chúg tôi sẽ yêu nhau..bố anh ấy cả bố tôi..làm sao tôi có thể yêu anh ấy trong khi lúc nào xung quanh tôi từ bố đến mẹ cũg thúc ép tôi yêu người con trai khác...tôi sẽ phải làm gì ..chẳg nhẽ tôi lại cứ thần người ra như thế này..tôi sẽ khiến anh ấy buồn hay tôi làm như vậy anh ấy sẽ dễ dàg yêu người con gái kia.....'' Ji nghĩ ngợi..cô đag mất bình tĩnh...-Park Jiyeon..hứa với tôi đi- cậu nói..ánh mắt đầy niềm hạnh phúc như chen lẫn sự lo lắng ''cô ấy ko yêu tôi..hay cô ấy đag cố gắng quên tôi bởi vì người con trai kia..tôi hỏi đột ngột như vậy liệu cô ấy có bất ngờ ko..chắc là có vì đây là lần đầu tiên có người bày tỏ tình yêu nên ngại ngùng....cũg lạ thật sao tôi phải suy nghĩ nhiều như vậy'' nhếch mép cười
-2 đứa đag làm gì vậy- Tae đi vào cùng Fany, Jimin và Sehun
-à ko...-cậu vội ngồi xuống giường
-Tae à..em tỉnh rồi hả..em làm noona lo lắm đấy- Fany vội chạy đến ôm chầm lất cậu
-noona về lúc nào vậy...xin lỗi ì em ko đến đón- cậu bậc cười ''lần đầu tiên tôi cười sau lần đó..''
-sao mà ra nông nỗi như vầy chứ...-Fany tức giận nói
-thôi rồi...Jiyeon, ta nên đi về..sắp đến buổi gặp mặt rồi- Jimin nhìn đồng hồ nói
-dae...chào m.n em về- cô cuối đầu buồn bã bỏ đi-Jiyeon à..em phải về hả..ko ở lại đc sao-Tae nói lớn
-ko đc đâu..con bé có hẹn gặp mặt với hôn thê..- Jimin lôi Ji đi
-nhìn con bé buồn quá à-fany nhìn theo
cô bước ra cửa phòng, vẫn ko quên ngoảnh lại nhìn cậu..cười nhạt -chắc là vậy rồi- cô bỏ đi trong sự kinh ngạc của m.n...cậu thì chỉ nhếch mép cười mà ko nói gì
........................
-cháu đến tìm ta có việc gì ko-
-bác à..anh Taehyung sao dạo này cháu ko thấy anh ấy đi học-
-nó đag nằm bệnh viện..chắc vài bữa nữa là về...ta xin lỗi về buổi lễ..ta hứa khi nào nó về ta sẽ cho 2 đứa làm lễ đính hôn-
-thật hả bác...vậy thì cháu yên tâm rồi..chào bác cháu về-
-Hwa à...thành thật xin lỗi gia đình cháu nhiều-
-dạ ko có gì...-
...............................
-xong chưa- tiếng của Jimin làm cô giậc mình -sao còn chưa chịu thay quần áo- anh cau mày hỏi..nhìn mới lộn xộn dưới đất nào là quần áo gối mền bày lung tung
-thật sự em ko muốn đi- cô mệt mỏi ngồi dậy
-teng teng..oppa đến rồi đây- Sehun nói lớn xong vào
-*chạy lại ôm lấy Sehun* oppa...oppa có thương Ji ko *buông ra* nếu thương Ji thì oppa giúp Ji đi..giúp Ji ở nhà ko đến đó đi- cô rưng rưng nước mắt nói
-thật ra....-Sehun ngập ngừng
-em biết rồi..2 oppa đi ra ngoài đi..em đi thay quần áo- *sầm* đóng cửa lại..cô đag tự ép bản thân mình vào những gì cô ko muốn
................hết chap...............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top