Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó bừg tỉnh khỏi giấc ngủ...nó nghe sao mà ồn ào..giờ này đã tốt lắm rồi đã 11h đêm nhưg ngoài kia tiếng nói chuyện rôm rã tiếng reo hò đông đúc...vội mang đôi dép vào nó rón rén ra mở he hé cánh cửa...ngoài kia trời đã tốt xám xịt nhưg m.n vẫn hoạt động như ban ngày..nó vừa mới đặt chân để bước ra ngoài thì một bàn tay nào đó nắm kéo nó lại -cô đi đâu vậy-tiếng nói khó chịu nắm chặt lấy tay nó
-tôi chỉ ra ngoài định hít thở ko khí thôi-nó giậc tay lại mặt mày bí xị bỏ vào trong
-lần sau ko có sự cho phép của tôi thì ko đc ra ngoài nghe rõ chưa-hắn nói lớn rồi bỏ đi
-yah..cậu nghĩ cậu là ai chứ-nó róng cổ lên nói
-là ai ko quan trọng..chỉ cần biết rằg ko đc ra đó nếu ko..ưm..tôi sẽ ko cho cô ăn cơm và....nói chung là ko đc ra đó- hắn mở cửa bỏ đi
*bụp* nó ném cái gối mạnh vào cửa..vùng vằn khó chịu -cái tên đó hắn nghĩ hắn là ai chứ...tên biến thái, thần kinh...-nó lầm bầm rồi thót lên khung cửa sổ ngồi...
Nó nhìn xa xăm qua ánh mắt mờ mịt..đầu óc nó bây giờ trống rỗng ko nhớ đc gì cả...nó chỉ nhớ đc rằg nó bị rơi xuống một nơi thật cao..cứ nghĩ đến đây đầu nó lại nhức nhói..đánh mạnh tay vào đầu nó bực bội khi ko nhớ đc gì..rồi nó ngồi đó trong vô thức cổ hổng nó cuộn lên, nó mở miệng ra và khẽ rằg -V...-nó giậc mình khi mình lại nói ra từ này ''V là gì...V hả...tên người sao..à chắc ở quá khứ nó có nuôi con cún tên V..''nó bậc cười khẽ....
*cốc cốc* tiếng gõ cửa làm nó giậc mình..tiến lại gần mở cánh cửa ra nó tươi cười nhìn những người trước mặt
-ngươi là ai..-tiếng một người con gái trong bọn người đó hỏi
-tôi hả...tôi là...là...-''mình tên gì nhĩ'' nó vắt óc suy nghĩ mà ko biết rằg cái bọn đó đag khó chịu nhìn nó
-yah..tôi hỏi ngươi là ai...ngươi đag nghĩ cái quái gì vậy-đứa con gái đó tức giận quát lớn
-a..tôi là Park Jiyeon..đúg rồi tôi là Park Jiyeon..-nó bậc cười khan...cái bọn đó chả hiểu gì cả -đc rồi Park Jiyeon..tại sao ngươi lại ở trong phòng của Crow-black..-đưa con gái đó khoanh tay hỏi
-crow..black...quạ..đen...là sao...-nó chả hiểu gì cả ngơ ngác nhìn bọn đó
-ngươi đag giỡn mặt với bọn tôi à- con đó bực tức quát
-các ngươi tìm tôi à-tiếng nói làm nó giậc mình quay lại ''ơ sao hắn lại ở sau mình..hắn vào lúc nào''nó đc một phen thắc mắc nữa
-đó là ai vậy..mùi này..ko phải..-con đó chưa nói xong thì đã bị hắn bịt miệng lại lôi đi -ưm ưm ưm-
-cô ở yên đó tôi đi rồi về-hắn lôi con nhỏ đó đi thật nhanh
''bọn người này bị làm sao vậy nhĩ..lúc thì L..lúc thì black black gì đó...mà sao trong bọn họ lại khác mình như vậy nhĩ..họ trắng đến nỗi phát khiếp'' nó lầm bầm rồi quay lại giường ngồi..vừa mới đặt mông xuống lại tiếp tục có tiếng gõ cửa *cốc cốc*..
bực mình nó tiến lại nhanh mở cửa ra..mặt lúc này nhăn nhó như khỉ ăn ớt vậy -lại chuyện gì nữa-
-ta làm phiền em sao-tiếng nói đầy nghiêm nghị nhưng cũg đầy dịu dàg của Eunjung
-à..*ngượng* dạ ko...mà....-nó lại đc một phen ngạc nhiên nữa khi trước mặt nó là một cô gái vô cùng xinh đẹp, mái tóc nâu dài, nước da vô cùng trắng và khoác trên mình bộ quần áo đen mun
-ta đến tìm L..thằg bé ko có ở đây sao- chị nhìn nó cười tươi
-dạ..tên đó vừa đi ra ngoài với mấy bạn rồi...mà sao ai cũg đến đây tìm hắn hết vậy ạ-nó ngẩn mặt lên hỏi
-là vì phòng này là của L..- chị chấp tay sau lưng rồi đi vào trong...
-mwo...phòng của hắn sao..vậy em...-ngày nay của nó là hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác..nó lấp bấp hỏi
-em chỉ là ngườì nơi khác đến..em bị thương nên L đã đưa em đến đây để trị bệnh...em ko thắc mắc về mình sao..em đag bị mất trí nhớ đúg ko- chị ngồi xuống ghế nhìn nó
-em ko nhớ đc gì cả...mà sao em lại bị mất trí nhớ...-
-em bị hãm hại..--mwo! Tại sao ạ- nó nói lớn nhìn chị
-rồi em sẽ nhớ...chỉ có điều việc em quan tâm bây giờ là ko đc tự tiện đi ra ngoài..chắc L đã nói với em rồi-
-hắn có nói..nhưg mà tại sao ạ-
-em ko thấy ở đây có gì lạ thường sao- chị nhìn nó nhoẻn miệng cười
-lạ thương sao....à tại sao bây giờ đã quá trễ rồi mà m.n lại đến đây nhưg ban ngày..còn nữa, ở đây là Nga nhưg tại sao người ở đây lại khác lạ như vậy ạ...-nó nói nhanh
-unnie à..-tiếng nói lớn làm cả 2 giậc mình quay lại..phía cửa chính..L đag đứg ở đó...-tại sao unnie lại...--tại vì ta muốn con bé biết nó đag sống trong thế giới ko tồn tại 2 chữ ''CON NGƯỜI''-Jung nói lớn
-ko tồn tại con người sao...-nó nói khẽ
-chẳg phải unnie bảo ko đc cho cô ấy biết có sự hiện diện của chúg ta sao- L thắc mắc hỏi -suốt 3 tháng này..ta đã hiểu tại sao...tại sao khi ta gặp Park Chanyeol..lòng ngực ta lại đâu đến như vậy...- Jung sờ tay vào ngực nói
-đau sao..-L nhìn chị chả hiểu gì..đương nhiên nó cũg vậy
-đúg vậy..rất đâu..thực ra ông ta chính là hậu duệ thứ 40 của tổ tiên Vampire...chính là người đàn ông năm xưa cứu ta và giao lại thế giới Vampire cho ta- Jung nói tới đây nước mắt chị lại rơi..mỗi lần rơi như vậy sức mạnh chị lại yếu đi một phần..phải cần 1 tuần mới hồi phục lại đc..vì thế từ khi chị lên làm chúa tể của Vampire đây là lần đầu tiên chị lại khóc....
-thật sao..vậy ông ta cũg ko phải là con người--ko ông ta là con người..- chị nhìn nó...ánh mắt dịu dàg
-nhưg chẳg phải chị bảo con trai của ông ta đã chết rồi sao-L nhìn chị
-ông ta có 2 người con trai, người bị giết chỉ là người thứ 2..còn người đầu tiên vì yêu con người nên đã bỏ đi..hắn chung sống với con người mà sinh ra tộc họ Park...vì thế Park Chanyeol là con người nhưg đâu đó trong cơ thể ông ta có một mạch máu của Vampire-
-ôi thật vi diệu-L bậc cười..nụ cười khiến nó tan chảy
-vì thế Park Jiyeon nên biết chuyện này vì ta nghĩ nó sẽ ko làm hại đến Vampire- Jung nói lớn
-Vampire...đây ko phải là ở Nga..-nó nói lớn
-đúg vậy đây ko phải là Nga..đây là Vampire là thế giới tồn tại song song với con người -
-Vampire..ma cà rồng sao.-nó nuốc nước bọt ừng ực
-vì thế nên trong thời gian khỏi bệnh..tốt nhất em nên ở yên trong này ko nên ra ngoài..nếu để Vampire thấy..em sẽ chết đấy-chị nói xong thoát cái chưa đc 3s đã biến mất...
Nó ngồi bệch xuống đất..nó vẫn chưa nuốt trôi cái bấc ngờ này...bất ngờ đến nỗi nó muốn ngất đi...nó ko tin vào những gì đag diễn ra....nhưg mọi thứ là sự thật..nó phải tin...nó nhìn hắn -yah..cậu cũg là Vampire sao-
-muốn xem ko..-hắn nhe nanh ra doạ nó...-ôi má ơi..cứu con với..-nó khóc thét lên..mặc dù nó rất thích xem phin kinh dị nhưg bây giờ nó như đứg trước cái chết chứ ko còn kinh dị nữa -cậ...u..sẽ...ă..n..th...i..ị..t...tô....i...s..a..o-nó nhìn hắn mà run cầm cập
-đúg vậy..-hắn thè lưỡi nước dãi rơi lả chả..móng tay dài ra..mắt đỏ rực lên..nanh dài ra..hắn đi tới gần nó
-chẳg lẽ tôi lại chết nữa sao...sao ông trời bấc công với tôi vậy chứ *khóc sướt mướt* bố mẹ ơi..tạm biệt m.n con chế đây..xin hẹn gặp bố mẹ ở kiếp sau-
-thôi đi..-hắn che tai lại quát lớn -thịt cô ném ngoài đường cũg chả ai thèm đâu-hắn đi lại ghế ngồi
-cậu ko ăn thịt tôi sao..-nó lau nước mắt đầy trên mặt hớn hở chạy lại
-ko..-nó tiếp tục ngồi thiền
-này..tại sao tôi lại bị mất trí nhớ vậy- nó hỏi khẽ
-...-
-bộ tôi chết rồi sao-
-....-
-này Park Chanyeol là ai vậy..mà tại sao unnie lại ko cho tôi ra ngoài-
-...-
-Vampire sống nhờ hút máu hả..vậy họ hút máu ở đâu-
-....-
-yah..cậu có nghe tôi hỏi ko vậy-
-đừg có lãi nhãi nữa...-
-đừg có lãi nhãi nữa..-nó nhại theo hắn..ngồi xuống bên cạnh nhìn hắn..-này lúc trước khi bị mất trí nhớ tôi có nuôi cún hả-
-ko-
-thật sao..vậy tôi có nuôi con gì khác ngoài cún ko..ví dụ như mèo, lợn, chim...gì gì đó-
-ko-
-lạ thật..hay là tôi có người quen nhiều ko-
-ko-
-vậy bạn tôi có ai tên V ko-
Nghe nó nói đến V..hắn vội mở mắt to ra nhìn nó -V sao..-
-tôi nghĩ là có..-nó ngơ ngác nhìn hắn
-tại sao cô lại biết V-hắn quát lớn
-hả-nó giậc mình nhìn hắn
-nói mau-hắn nắm lấy vai nó quát lớn..-tôi...c..h..ỉ...n..hớ...v..ậy...thô..i-nó toát mồ hôi hột nhìn hắn..
từ từ buông tay nó ra..nó nhắm mắt lại tiếp tục ngồi thiền
-cậu sao vậy..sao lại..--từ nay về sao đừg nhắc cái tên đó trước mặt tôi..và cô cũg hãy quên nó đi..vì cái chữ V đó mà cô đã thành ra như vầy..tốt nhất hãy quên nó đừg quan tâm nữa...đến khi nào cô hồi phục trí nhớ..chừg đó muốn nhắc bao nhiêu thì nhắc- hắn nói mà mồ hôi rơi lã chã
-ò..mà lúc nãy tại sao bọn họ gọi anh là Black..black...gì đó vậy- nó vẫn còn hỏi..
-đó là tên ở Vampire của tôi- hắn vẫn tập trung vào thiền
-thế L là tên của anh là..tên gì kì vậy-
-cô hỏi đủ chưa vậy..nếu rồi thì đi chỗ khác giúp cái..người gì mà hỏi mãi ko chán- hắn quát
-biết rồi..-nó xịu mặt bỏ đi lại đọc sách
Thế nhưg, sách thì nắm trên tay mắt thì nhìn hắn...có lẽ nhưg nó muốn hỏi nữa vì có quá nhiều vấn đề nó vẫn còn thắc mắc..nhưg nhìn hắn, nó lại sợ sệt nên thôi..cứ như vậy nó ngồi cho đến sáng
.........................
-if people's interference with the environment decreases, more species will survive and produce offspring....-cô Boram vừa đọc đến đây thì dừg lại khi thấy lớp học hôm nay ai cũg mệt mỏi..có lẽ từ ngày Ji mất đứa nào cũg buồn bã nên từ học sinh đến giáo viên ai cũg buồn..ko còn tâm trạng để dạy và học...-V..đọc phần tiếp theo cho cô- Boram gọi lớn
Cậu đag nhắm mắt nghe nhạc..nhưg trong tai phone chả có bài hát nào hát cả...cậu chỉ là nhắm mắt để ko thấy cái cuộc sống khốn khổ này thôi -The Earth will be a happy planet where human beings, animals and plants peacefully co-exist-nhắm mắt nhưg vẫn đọc pho pho..(ngưỡng mộ hắn quá trời)
-o thank you very much- cô Boram cười tươi nói..nhưg thực chất là cười gượng...-now class...listen and....-cô chưa nói xong thì phía ngoài tiếng thầy hiệu trưởng nói lớn -cho tôi gặp lớp một lát-
Cô Boram chỉ nhìn một lượt rồi cuối đầu bỏ đi, thầy hiệu trưởng bước vào phía sau là một học sinh mới...-xin giới thiệu đây là Jung Krystal..cháu gái ta, từ hôm nay con bé sẽ học lớp chúg ta nhé-thầy hiệu trưởng cười hiền hậu nói
-dae-lớp đồng thanh
-xin chào các bạn mình là Jung Krystal..mình lúc trước ở Ytaly chuyển về đây..mong các bạn gíup đỡ-cô bạn mới cười hớn hở nhìn cả lớp...nhưg đáp lại chỉ là sự cho quan, ko thèm để ý...
-cháu xuống dưới bàn trống dưới kia ngồi đi-ông hiệu trưởng chỉ vào cái bàn của Ji...
-ko đc..bàn này là của Jiyeon-Han nói lớn
-Han à..Jiyeon mất rồi..em cũg đừg ích kỉ ngồi một mình chứ-ông hiệu trưởng khó chịu nhìn Han
-thầy nói ai mất..Ji sẽ về sớm thôi cho nên...ko ai đc ngồi ở đây-Han đá lăn chiếc ghế rồi bỏ đi ra khỏi lớn..thầy hiệu trưởng ko dám hó hé tiếng nào, ổng mà lớn tiếng thử xem..có nước ở nhà cuốc đất.....
-vậy cháu ngồi ở đâu- Krystal ngơ ngác hỏi
-ngồi chỗ mình nè-IU nói lớn
-cháu xuống đó ngồi đi- Ông hiệu trưởng nói xong bỏ đi
Krystal đi xuống dưới ngồi, cô có thể cảm giác đc nơi này còn lạnh lẽo hơn cả Bắc Cực, cô bước xuống ko lấy một con mắt liếc nhìn nó khiến cô cảm thấy lạnh người
-chào cậu mình là IU-IU cố cười nhìn cô, con bé sợ cô sẽ sợ khi ở trong lớp này
-chào cậu-krystal cười tươi..''có lẽ chỉ có cậu ấy mới thân thiện''
Cô Boram bước vào và lớp lại tiếp tục học
*reng reng* giờ giải lao cũg đến, như thường thì lớp sẽ ngồi yên ai nấy lo chú tâm vào công việc của mình ko để ý xung quanh...nhưg hôm nay có sự kiện gì hot nên ai cũg đổ xô đến căn-tin
-này...bọn họ làm gì mà đi nhanh vậy- Krystal hỏi khẽ IU -mình cũg ko biết-con bé rũ rượi nằm dài xuống bàn..
-chào cậu-Min quay xuống nhìn cô..hôm nay Min có lẽ đã chịu mở lòng
-chào cậu..-cô cười tươi nhìn Min
-chúg ta đi căn-tin ko..đi xem thử có gì mà ai cũg nháo nhào lên-Min đứg dậy kéo cô với IU đi..mặc dù đag cố tỏ ra vui vẻ -yah ko đi hả-Min quay lại hỏi lớn V
-...-vẫn khoanh tay ngồi đó..mắt ko mở nhìn một cái
-cậu ấy sao vậy- Krystal nhíu mày hỏi -suỵt! Đi thôi-Min vội lôi cô đi
Họ đi xuống căn-tin đã thấy tất tần tật học sinh trong trường bao quay lại ở phía trong có 3 học sinh đứg nói gì đó chí choé...tò mò cả 3 rũ nhau lại xem thì....
-xin thông báo tuần sau lễ đính hôn của Hwa sunbae và V oppa sẽ tổ chức ở nhà hàg ChơnDơn..sunbae sẽ tổ chứ một tiệc lớn để chiêu đãi cả trường..nhớ đến dự nha- là Shinji và Bora...
-ôi..thật ko ngờ-..-sớm muộn gì cũg đến ngày này-..-ôi tội cho V oppa-..-mình mà là V thì đánh cho ả tơi bời rồi-..-trời nhìn mặt con Hwa kìa thấy mà ghét-..-nếu Ji còn sống chắc sẽ ko có chuyện này đâu-...tiếng bàn tán cả trường
-nhớ đến chúc mừg đôi trai tài gái sắc này nha..Hwa sunbae và V oppa rất xứg đôi đúg ko-
-thôi đi má-..-nghe mà buồn nôi-..-nghĩ sao V oppa mà xứg với ả ta-..-cóc ghẻ mà đòi đeo bám thiên nga-....tiếng bàn tán lại nổ lên
-yah..yah..hết chuyện rồi à-Min tiến lại quát lớn
-mwo! Ai đây Park Hyomin..bạn thân của V oppa đây mà- Hwa ỏng ẹo tiến lại
-V oppa là ai vậy-Krystal ghé tai IU hỏi khẽ -là cậu bạn mà lúc nãy Min nói chuyện trong lớp ấy-
-mà còn cô ta là ai--cô ta là hôn thê của V..nhờ có bố V là chủ tịch Kim của Kim gia đấy chống lưng nên kiêu ngạo chứ thực ra cô ta cũg chả có quyền lực gì, bố mẹ là thương gia làm ăn nhỏ à...lúc trước cô ta hay kiếm chuyện với Ji..nhưg giờ thì...-nói tới đay nước mắt của IU lại rơi -Ji hả..cô ấy nghĩ học rồi à- cô ngạc nhiên rồi quay sang hỏi -cậu ấy mất rồi..bị người ta hại ngã xuống vực sau..cuũg đã 3 tháng rồi..bố mẹ cậu ấy là chủ tịch Park gia đấy..giờ họ cũg đã đi nơi khác sinh sống-IU gạt đi dòng nước mắt nói
-mình ko ngờ lại có nhiều chuyện như vậy...chắc cô ta hả hê lắm nhĩ- Krystal nhìn Hwa bĩu môi..
-Yah Ryu Hwayoung cô cũg gớm đấy nhĩ..mở tiệc đồ-Min khoanh tay bĩu môi nói
-muốn gì đây..-cô ta giậc lấy tóc Min
-cô mới gọi là muốn gì-Min nắm lấy tay cô ta hất xuống
-con nhỏ này-cô ta nắm chặt lấy tóc Min kéo thật mạnh..Min báu lấy tóc cô ta quát lớn -buông ra mau-
M.n chạy tới can họ ra nhưg thật sự chả làm đc gì..IU đứg kế bên dùng sức mạnh của mình liếc mắt khiến Hwa ngã lăn xuống đất
-cậu có sao ko- Krystal chạy lại chỗ Min
-hôm nay tao sẽ giết mày- Min nhảy thót lên người cô ta tát mạnh..tát liên tục..tát thẳg tay...cô ta ko thể chống cự đc vì IU dùng sức mạnh ghim chặt cô ta dưới đất...
-các em làm gì vậy-cô Boram nói lớn..
Lớp tản ra, Min đứg dậy, Hwa mặt mày sưng vù thút thít giở trò đau khổ..
-sao lại đánh nhau vậy-Boram đi lại sờ vết thương của cô ta..
-cô ơi..em ko làm gì cậu ấy cả..tự dưg lại đánh em..cô xem đi vết thương của em đau quá à-cô ta bậc khóc...
-sao vậy Min-Boram tức giận nhìn Min...
-cậu ta...--cậu có sao ko-tiếng nói lớn dần dần đi lại là của V
-cậu có biết cô ta..-Min tức giận nói ko nên lời
-nếu còn có lần sau thì đừg trách tôi- cậu lạnh lùng nói rồi kéo tay Min bỏ đi
-Taehyung..em là vợ tương lai của anh mà sao anh lại...-cô ta bỗng ngã bịch xuống đất một lần nữa...vì sao lại vậy..vì IU đó...(khỏi nói chắc m.n cũg biết vì ở trên IU đã làm rồi đấy)
-em sao vậy...-Boram lo lắng dìu cô ta ngồi dậy
-đi thôi..--V à...-Boram gọi lớn nhưg cậu chẳg thèm quay lại nhìn cô ta lấy nửa con mắt
-cô ta có vẻ mặt dày nhĩ- Krystal ghé tai IU -đó là bản năg của cô ta-IU khoanh tay bỏ đi
..........phòng chủ tịch Kim............
-ngài gọi tôi đến đây làm gì- Dong Gun bước vào kính cẩn hỏi
-Lee Dong Gun..cậu bảo sẽ giải quyết Park Chanyeol một cách nhanh gọn vậy thì tại sao tới bây giờ ông ta vẫn còn....--tôi đag cố gắng..-ông Namjoon tức giận đập bàn quát..nhưg đối với cậu ta thì hình như bình thản
-cố gắng sao..cậu đag giỡn mặt với tôi đó hả-tiếng quát ngày càg lớn...
-tôi sẽ nhanh chóng thu tóm Park gia-
-thôi đủ rồi...tôi nghĩ chúng ta nên kết thúc sớm thì hơn-
-cái gì chứ-hắn ngạc nhiên nhìn ông
-Lee Dong Gun...cậu chỉ là bàn đạp để tôi đánh gục Park gia thôi..chuyện bây giờ ko thành, cậu biến mất đi là vừa-ông xé nát tờ giấy giữa ông và cậu ta rồi ném thẳg vào sọt rác
-Kim Namjoon..ông dám.....--tại sao ko..mau lôi cậu ta ra ngoài-ông gọi lớn bọn người bảo vệ lôi cậu ta ra ngoài
-Kim Namjoon hãy đợi đấy-hắn ta quát lớn rồi bỏ đi
.......................
Ở thế giới của Vampire...*ọt ọt* cái bụng của nó đánh trống liên hồi trong khi hắn thì ngồi ko chút động tĩnh..-Yah L....crow black..hú hu..-nó chọt nhẹ cánh tay hắn -hú..hu..-
-....-
-yah..tôi đói bụng quá-
-...-
-ôi Jung unnie đến đây làm...--đừg có giỡn mặt với tôi-hắn chép miệng nói mắt vẫn còn nhắm
-này tôi đói bụng-nó rên rĩ ngồi xuống giường
-cô thật phiền phức-hắn tức giận ngồi bậc dậy
-cả buổi tối tôi chưa có cái gì trong bụng..-nó mặt mày bí xị nhìn hắn
-giờ này Vampire ngủ hết rồi..để tìm đc thức ăn cho cô khó lắm..-hắn nhìn nó buồn cười chịu ko nỗi nhưg vẫn phải nhẫn nhịn
-thì cậu ăn gì- nó ngơ ngác hỏi
-lớp 12 rồi mà ko biết Vampire ăn gì à..-hắn nhíu mày hỏi
-gì..chẳg nhẽ là thật sao..ăn thức ăn sống với uống máu hả- nó nỗi hết da gà da vịt
-Vampire ko ăn đc thức ăn chín-hắn liếc xéo nó -à ra vậy- nó gật gật
-nhưg tôi ăn đc thức ăn chín giống như con người- hắn nói lớn -tại sao- nó nhìn hắn
-vì tôi cũg là con người..chỉ vì chết rồi nên mới thành Vampire thôi- hắn mở cửa bỏ ra ngoài
-nhưg cậu đi đâu vậy- nó chạy theo
-tôi đi tìm ít gì có thể ăn đc..giờ này chắc ai cũg ngủ hết rồi..đi thôi-hắn nhìn ngó xung quanh rồi kéo nó đi
-cậu ko sợ Jung unnie mắng à-nó vội vả bước theo -nếu cô ko đi thì về đi..nói nhiều quá-hắn tức giận nói
-ko nói nữa....-nó lè lưỡi nhại hắn
Hắn lôi nó đến một cái góc cây nhỏ..ở đây treo rất nhiều loại thịt bò lợn chó gà vịt....
-tôi lấy cái này-hắn liếc mắt sang hộp thịt lợn rơi xuống ngay cái bàn trước mặt -cảm ơn- một Vampire cuối đầu nhìn hắn
-này sao cậu ko trả tiền- nó ngạc nhiên hỏi
-ở đây ko dùng tiền- hắn nói nhanh
-thế dùng gì- nó ngơ ngác -máu..-hắn đáp gọn gành
-máu sao- nó há hốc mồm hỏi
-chỉ cần một lượng máu nhỏ thì muốn mua gì cũg đc- hắn đáp
-nếu cứ như vậy mà hết máu thì sao-
-mỗi ngày dùng một giọt máu sẽ có thời gian mua hay ăn gì đó trong vòng 12h..hết 12h sẽ có người mang máu đến phát cho mỗi nhà một ly..ở thế giới con người gọi là khuyến mãi-
-à..thật lạ..mà vì sao có 12h đồng hồ vậy-
-vì Vampire hoạt động vào ban đêm chỉ có 12h còn sáng thì sẽ ngủ..bây giờ đã 8h sáng rồi..tôi nghĩ tôi nên đi ngủ..còn cô ăn cho nhanh rồi cũg ngủ đi..kẻo lát người đưa máu đến họ nghi- hắn nói xong ngáp một hơi thật dài rồi lộn người chân như dính trên trần nhà..ngủ
-cậu ngủ vậy đó hả- nó ngơ ngác nhìn
-đây là cách ngủ của Vampire..cô cũg ngủ đi-hắn khoanh tay lại nói lớn
nó ăn xong rồi chui vào giường chăn nệm ấm ngủ..trước khi ngủ còn nhìn hắn nói lớn -ngủ ngon-
Hắn he hé mắt nhìn nó mà bậc cười khẽ -ngốc-hắn nói khẽ rồi nhắm mắt lại...
.................hết chap..............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top