Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ý Lư Thị cũng đơn giản, nhà bọn họ không nắm được nhiều tin tức từ trong cung nhưng  Hộ Bộ Thượng Thư Lâm Minh thân là tâm phúc của Tịnh An Đế, còn là dượng của Tịnh An Đế, tất nhiên sẽ biết chút tin tức trong cung.
    
Còn có sư nương chính là muội muội ruột của Thái hậu, Thái hậu có vì chuyện này mà ghi hận nữ nhi cùng cháu ngoại hay không thì còn phải hỏi sư nương, khẳng định có thể biết chút ít.
    
Hoa Đằng không ngốc, chỉ là ngày thường tính tình nghiêm cẩn lại có chút quái gở nên không để tâm nhiều đến những chuyện này nhiều.
    
Hai lời đồn này nếu không phải liên luỵ tới Hoa Manh thì dù cho cả kinh thành đều biết, hắn cũng sẽ không hỏi tới một câu.
    
Bây giờ vì nữ nhi cùng cháu ngoại còn chưa ra đời trong bụng nữ nhi, Hoa Đằng tuy là lần đầu tiên làm chuyện này nhưng vẫn xuất môn.
    
Chờ Hoa Đằng rời đi Lư Thị mới gọi trưởng tức Lưu thị tới, "Vài ngày trước Xán nhi không phải gặp Tống lão thái gia ở thư viện được lão thái gia chỉ giáo đôi chút sao? Đợi chút nữa đưa tin cho Xán nhi cùng cha hắn, kêu Xán nhi hai ngày này đi Tống gia thỉnh giáo vài chỗ không hiểu."
    
Tuy trong nhà Lưu thị không vào triều làm quan nhưng Lưu gia cũng là đại tộc từ tiền triều.
    
Chỉ là nam nhi Lưu gia một lòng dạy học đúc người không thích vào triều, nhưng không ít người không biết nội tình Lưu gia .
    
Lưu thị tuy chỉ là dòng thứ Lưu gia nhưng cha me Lưu thị ở Lưu gia cũng có chút địa vị.
    
Trước đó vài ngày Hoa Manh đưa tin nói Tịnh An Đế cố ý để Hoa Xán cùng Tống gia về sau kết thông gia, Lưu gia liền đón Lưu thị về nhà, đi theo đích nữ đích chi thế hệ này học tập gần nửa tháng.
    
Lưu thị vốn thông minh, những ngày này được trong nhà dạy bảo đã thông suốt.
    
Bây giờ Lư Thị vừa mở miệng nàng liền biết tiếp theo nên làm thế nào.
    
Chờ Lưu thị đáp ứng, Lư Thị lúc này mới nói: "Những ngày này trong nhà khiêm tốn một chút, đợi chút nữa kêu mấy em dâu con đến chỗ của ta, ta có lời muốn nói với các nàng."
    
Lưu thị không hỏi mẹ chồng muốn nói gì, nhưng nàng biết, người thông minh nhất Hoa Gia thật ra lại là mẹ chồng trước mặt này.
    
Hoa Manh không biết chuyện trong nhà, hôm nay nàng gặp Tịnh An Đế, Uyển Phi còn có Oánh tần, lại đợi đến Minh ma ma đem tin từ Triều Hoàng Cung về, nói Thái hậu ngày mai ở Triều Hoàng Cung chờ gặp nàng.
   
"Nương nương ngày mai tự mình đến là được, Thái Hậu nương nương tuy có chút tinh lực nhưng thấy nhiều người như vậy cũng không tốt."
    
Minh ma ma lo Hoa Manh hẹn Uyển Phi cùng Oánh tần đi chung nên mới đặc biệt mở miệng nhắc nhở.
    
Hoa Manh dù không hiểu Minh ma ma vì sao lại đặc biệt nói một câu như vậy, nhưng nếu đã vậy thì nàng tất nhiên sẽ không kêu thêm người khác.
    
Cho nên sáng sớm ngày thứ hai khi Tịnh An Đế còn đang trên triều, Hoa Manh mang theo Linh Thúy cùng Khương Thiền đến Triều Hoàng Cung.
    
Trong Triều Hoàng Cung vì một ngày trước Minh ma ma đưa tin qua, nên hôm nay khi Hoa Manh đến đã chuẩn bị không ít điểm tâm nàng thích ăn.
   
"Hài tử ngoan, ai gia vốn không muốn để con vất vả như thế. Nhưng thân thể ai gia.. các nàng cũng không yên lòng để ai gia đi thăm con."
    
Hoa Manh vừa đến Thái hậu lập tức vẫy gọi nàng, không chỉ miễn lễ cho Hoa Manh mà còn chủ động nắm chặt tay nàng, nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay.
    
Trong lòng bàn tay Thái hậu còn có kén?
    
Đây là phản ứng đầu tiên của Hoa Manh sau khi bị Thái hậu nắm chặt tay.
    
Đợi nàng kịp phản ứng lại đã bị Thái hậu kéo xuống ngồi bên người.
    
"Đến thăm Thái hậu là bổn phận của vãn bối. Huống chi thân thể thần thiếp rất tốt, từ Tước Linh Cung tới đây còn ngồi kiệu liễn mà không mệt mỏi."
    
Hoa Manh nghiêm túc nói, Thái hậu cũng cười cười nghe nàng nói chuyện.
    
Thái hậu vốn thích Hoa Manh thế này, tính tình dám nói dám làm khá giống bà lúc trẻ.
    
Chỉ là về sau bà phải nuôi muội muội không thể không vào cung, lại đắc tội nữ nhân kia bị tra tấn mười mấy năm nên mới thu liễm tính tình.
    
Nhưng mỗi lần nhìn thấy Hoa Manh Thái hậu đều cảm giác như nhìn thấy một "bản thân" khác.
    
Hiện tại lại thêm dòng dõi trong bụng Hoa Manh, Thái hậu tự nhiên càng nhìn càng thích nàng.
    
Nghĩ tới đây, Thái hậu hôm qua tuy đã hỏi qua Minh ma ma, nhưng hôm nay vẫn nhịn không được hỏi lại tình huống thân thể Hoa Manh.
    
"Thân thể thần thiếp phi thường tốt, Khương thái y còn nói chưa thấy qua mạch tượng nào tốt giống thần thiếp vậy."

Hoa Manh nói chuyện, đáy mắt thoáng nhìn Tình ma ma đưa chén thuốc trà cho Thái hậu, vô thức đưa tay muốn tiếp.
    
Tình ma ma hơi chần chờ, Hoa Manh cũng hơi sững sờ rồi mỉm cười lên tiếng: "Tình ma ma."
    
Tình ma ma nghe Hoa Manh gọi liền liếc mắt dò xét Thái hậu, thấy Thái hậu khóe miệng mỉm cười liền lập tức đưa chén trà trong tay đến trước mặt Hoa Manh.
    
Hoa Manh tiếp chén trà, dùng mu bàn tay thử độ ấm xong mới đem chén trà đưa đến trước mặt Thái hậu.
   
"Thái hậu người đừng trách thần thiếp nhiều chuyện, thần thiếp là vãn bối, tất nhiên phải dâng trà cho người."

Nói xong đợi Thái hậu nhận trà Hoa Manh mới tiếp tục nói: "Lúc trước khi còn ở nhà, mỗi lần thần thiếp cùng mẫu thân trò chuyện đều hầu hạ mẫu thân như vậy."
    
Thái hậu không lập tức lên tiếng, đợi bà uống non nửa chén thuốc trà mới nhìn Hoa Manh nói: "Con không cần giải thích, hành động vừa rồi của con xem ra là làm quen rồi."
    
Vừa rồi Hoa Manh tiếp trà có phải là cố tình hay không, Thái hậu tự nhận mình sống nhiều năm như vậy vẫn biết được.
    
Nói xong Thái hậu nói đến lời đồn đại ngoài cung.
   
"Chuyện này Hoàng Thượng vừa nói với ai gia, ai gia liền biết có người mưu hại con."
    
Ngữ khí Thái hậu mười phần không tốt, nghĩ cũng phải thôi, nếu dòng dõi của Tịnh An Đế nhiều, khả năng bà sẽ sinh ra khúc mắc với hài tử trong bụng Hoa Manh.
    
Nhưng hiện nay dưới gối Tịnh An Đế trống rỗng, đừng nói nhi tử, ngay cả nữ nhi cũng chỉ có một dưỡng nữ vừa đón vào cung.
    
Dưỡng nữ dù sao cũng không phải con gái ruột.
    
Tuy nói bây giờ còn chưa thể xác định hài tử trong bụng Hoa Manh là nam hay nữ, nhưng Hoa Gia từ Lư Thị đến mấy ca ca Hoa Manh, thậm chí là nhà mẹ đẻ mẹ nàng, mấy biểu ca bên ngoại tổ mẫu nhà mẹ đẻ mẹ nàng đều sinh nhiều con trai.
    
Thái hậu kỳ vọng rất cao với Hoa Manh, bà cảm thấy thai này của Hoa Manh khả năng cao là con trai.
    
Đại tôn tử, hơn nữa còn có thể là cháu trai duy nhất, Thái hậu sao có thể không thích hắn.
    
Thấy Hoa Manh nhu thuận ngồi một bên nghe mình nói chuyện, Thái hậu trấn an vỗ tay nàng, "Ai gia cùng con quan hệ tốt, đừng nói chuyện này là do người khác loạn truyền, cho dù là thật thì ai gia đổi mạng cho cháu trai, ai gia cũng nguyện ý."
  
Dù trước đó Hoa Manh đã đoán được Thái hậu sẽ không để ý chuyện này, nhưng khi nghe được Thái hậu nói nguyện ý dùng mạng đến đổi vẫn là kinh ngạc trừng to mắt.
    
Kinh ngạc chỉ một cái chớp mắt, đợi Hoa Manh thu liễm lập tức nhìn Thái hậu nói: "Thái hậu, người thật tốt."
    
Hoa Manh ánh mắt chân thành tha thiết nhìn Thái hậu, trên mặt đều viết ngưỡng mộ Thái hậu.
    
Được hậu cung phi tần ngưỡng mộ Thái hậu không phải lần đầu tiên cảm nhận được, nhưng những người đó ngưỡng mộ, Thái hậu vẫn luôn cảm thấy có chút giả.
    
Hôm nay thấy Hoa Manh bà mới hiểu được, những người khác mỗi lần lộ ra ngưỡng mộ với bà nhưng vẫn sẽ chú ý cử chỉ thần thái ở trước mặt bà.
    
Chỉ có Hoa Manh trước mặt dáng vẻ ngơ ngác ngốc ngốc, còn là hậu cung đệ nhất phong quang lại là tiểu cô nương đần độn.
    
Thái hậu ngày càng thích Hoa Manh, lôi kéo Hoa Manh nói chuyện đến khi thấy hơi mệt mới nhìn Hoa Manh nói: "Ai gia muốn đi nghỉ ngơi, con muốn ở đây nghỉ ngơi một lát rồi trở về hay trở về nghỉ ngơi cũng được."

Nói xong Thái hậu vẫy tay với Tình ma ma, sau đó nhìn hướng Hoa Manh tiếp tục nói: "Ai gia chuẩn bị cho con vài thứ, đợi chút nữa trở về nhớ mang theo."
    
Đồ trong tay Thái Hậu đều là tiên đế trước khi băng hà mới cho bà.
    
Bà cũng đã gần bốn mươi tuổi, tiên đế lại vừa băng hà, căn bản không có tâm tư ăn mặc.
    
Đợi đến khi Tịnh An Đế dùng mấy năm thời gian chậm rãi ổn định triều đình, bắt đầu thêm đồ vào kho của bà, bà lại bắt đầu vì dòng dõi Tịnh An Đế phát sầu.
    
Cho nên những cái tinh mỹ kia thích hợp với người trẻ tuổi như phi tần dùng, Thái hậu mấy năm nay cũng ban thưởng một phần ra ngoài.
    
Cho tới hôm nay Hoa Manh mang thai, bà liền sai người đem đồ trong kho toàn bộ xắp ra những vật bà không thích hợp dùng, chỉ để lại một phần nhỏ để cuối năm ban thưởng, còn lại đều cho Hoa Manh.
    
Hoa Manh chỉ nghĩ Thái hậu ban thưởng cho mình vài thứ, làm cho người ngoài nhìn thấy bà yêu thích mình, chứng minh bà không tin những lời đồn đại kia.
    
Nhưng đợi nàng từ Triều Hoàng Cung trở lại Tước Linh Cung, đội ngũ ban thưởng đã chuyển đồ Thái hậu ban thưởng đến ngay sau đó.
    
Hoa Manh sững sờ trọn vẹn ba khắc mới nhìn hướng Linh Thúy nói: "Đem tờ đơn vừa rồi Tình ma ma giao cho ngươi để ta xem một chút."
    
Bởi vì nói gấp, Hoa Manh lại ở bên ngoài tự xưng 'Ta' .
    
Chỉ là lúc này trên dưới Tước Linh Cung đều không ai chú ý nàng vừa rồi thất nghi, bọn họ đều đang khiếp sợ sự hào phóng của Thái hậu.
    
Thái hậu vừa ra tay, không chỉ khiến Tước Linh Cung trên dưới chấn kinh mà toàn bộ hậu cung, thậm chí ngoài cung đều bị Thái hậu làm cho kinh sợ.
    
Bởi vậy, những lời đồn trước đó liên quan tới hài tử trong bụng Hoa Manh khắc thân, khắc đến Thái hậu đột nhiên trở nên vô cùng buồn cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top