Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

son chaeyoung năm đầu vào đại học, lần đầu thi qua môn lại lỡ ngủ quên giờ. giật mình tỉnh dậy thấy còn gần nửa tiếng nữa vào phòng thi, bèn vội vàng vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo, chưa kịp ăn sáng mà đã phóng như tên lửa ra khỏi cổng kí túc xá.

kí túc xá đi bộ năm phút là đến trường học, nhưng chaeyoung vẫn chạy nhanh nhất có thể vì bộ màu cũ của em vừa hết, đành phải ghé qua tiệm sách nhỏ gần đó để mua bộ mới. lướt nhanh qua các bảng màu, chọn bộ mình ưng ý nhất, vui vẻ tiến đến bàn thanh toán, son chaeyoung chưa phát hiện ra mình quên ví ở nhà.

kim dahyun sáng nay đi học cũng tình cờ ghé vào tiệm sách nhỏ để mua sổ chép nhạc mới, vừa mở cửa đã nghe thấy tiếng năn nỉ sắp khóc đến nơi ở phía quầy thu ngân:

- cô ơi cô cho con nợ lần này đi cô, con sắp tới giờ thi rồi.

- hay là cô cầm tạm mấy cái này của con, rồi con quay lại trả tiền nha cô.

trên bàn la liệt nào kẹo chewing gum, nào móc chìa khóa hình con mèo, nào giấy ăn,... và hàng tá thứ nữa chuẩn bị được lấy ra từ cái túi đeo chéo bé tí. trong khi cô chủ tiệm còn đang dở khóc dở cười nhìn vị khách hàng đặc biệt của mình - áo phông trắng đầu đội mũi beret đỏ, tay ôm khư khư quyển sketchbook cùng một bộ màu to đùng, thì kim dahyun đã tiến tới:

- em cứ đi thi đi, để đó chị trả cho.

hôm ấy, danh bạ của son chaeyoung có thêm một số điện thoại mới, với cái tên cực kì dài dòng: "chị gái năm hai khoa âm nhạc siêu siêu dễ thương trả giúp mình tiền màu vẽ".



những ngày, những tháng và những năm sau, từ buổi trưa nắng tháng mười hai, son chaeyoung hẹn gặp lại chị gái hôm nào để trả lại tiền màu, thấm thoát nhanh thật nhanh, cả hai đã là của nhau. từ cái chạm mắt ngại ngùng, đến cái nắm tay vụng trộm, rồi những nụ hôn vụn vặt ngọt ngào.

son chaeyoung nhớ ấn tượng đầu về chị là một thiên thần được gửi xuống trái đất để cứu giúp em, một thiên thần cao hơn em có chút xíu, nước da trắng bóc như đậu hũ, đôi má ửng hồng và đôi mắt biết cười. còn em trong mắt chị ngày xưa là bé hổ con mắt rưng rưng, tay chân luống cuống và nói vừa nhanh vừa vấp chữ, "son chaeyoung ngày xưa buồn cười nhờ, nhưng vì son chaeyoung của chị nên son chaeyoung đáng yêu nhất trên đời".

thời mình đi học, dahyun hay đứng dưới sân trường đợi em tan lớp, cùng nhau đi bộ về kí túc xá. bạn học chou cùng lớp thấy em và chị đều lùn lùn, khoảng cách chiều cao chỉ tầm 1-2cm, ngắn tí teo, nên suốt ngày trêu em là:

- eo ơi đúng là hai cây nấm đứng che cho nhau kìa.

son chaeyoung chẳng thích thế tí nào, nổi quạu lên, đuổi bạn học chou khắp sân trường, báo hại chị gái minatozaki bên khoa diễn viên phải sang rước em người yêu mét bảy hai của chị ấy về. chaeyoung hậm hực quay về bên dahyun lúc này đang cười hì hì, ôm lấy em vào lòng, xoa mái tóc ngắn đến vai của em:

- có sau đâu, lùn chị dễ ôm.



dahyun ra trường trước em một năm, chị vẫn ở kí túc xá, nhưng thay vì đi học, chị đi làm. làm mấy công việc bán thời gian, cực lắm, nên em xót. em bảo chị là chị tốt nghiệp khoa âm nhạc, biết chơi piano hay nhất nhì trường, sao cứ phải làm mấy việc nặng nhọc cho mệt người làm gì. thế là, chị nhìn em, cười nói:

- đợi em tốt nghiệp, mình cùng theo đuổi ước mơ, nhé.

đến hôm em tốt nghiệp rồi, được hiệu trưởng tuyên dương, lên sân khấu nhận bằng khen, em thấy chị đứng tít ở dưới, đằng sau dòng người chen chúc. cả biển người bao la, chị chỉ nhìn mỗi em, cố gắng lách qua từng chút một, để hình ảnh em ôm tấm bằng cử nhận thu về trong tầm mắt chị một cách trọn vẹn nhất. son chaeyoung biết rằng, hôm ấy chị khóc.

- bình thường chị vẫn bảo em mít ướt cơ mà, sao tự dưng hôm nay lại khóc lóc thế này.

- chaeyoungie, em làm được rồi, em giỏi lắm, chị tự hào về em lắm, chị yêu em nhiều lắm.



ra trường cả hai thuê một căn nhà hai tầng phía ngoại ô bằng tiền chị đã dành dụm một năm qua. mới đầu, chị đi đánh đàn cho những buổi tiệc cưới, những nhà hàng sang trọng, tiền lương bèo bọt chả nhiều nhặn mấy, vậy nên phải làm càng nhiều càng tốt. những tối chị về muộn, đau đầu chỉ muốn lên giường nghỉ ngơi, thế mà thấy em ngồi đợi trước cửa nhà thiu thiu ngủ, chị xót vô cùng. 

thế rồi tự dưng em thấy chị về sớm, em không hỏi, nhưng em biết chị không muốn em nhiễm lạnh dưới màn sương đêm.

còn em, em dùng khả năng hội họa của mình, em vẽ tranh, vẽ bất kì thứ gì em thích, có khi là vẽ nắng mai, có khi là vẽ cầu vồng, có khi là vẽ con mèo nhà đối diện hay chạy sang đây chơi.



mới đầu khó khăn là thế, rồi dần dà, cuộc sống cũng khá hơn. chị được mời làm giáo viên dạy đàn ở một trung tâm lớn, tranh của em được nhiều người ưa chuộng.

người ta bảo, tranh vẽ của em hồn nhiên, mộc mạc, nhìn vào thấy sự chân thật và cảm xúc của người họa sĩ được gửi gắm trong đó. nhiều người đến tận nhà em nhờ vẽ cái này vẽ cái nọ, nhất là vẽ chân dung.

chaeyoung vẽ chân dung cứ có nét giản đơn, cứ dễ thương thế nào ấy. người mua tranh bao giờ cũng tấm tắc khen đẹp, nhưng chaeyoung vẽ chân dung có chọn lọc lắm, em chỉ vẽ những người truyền được cảm hứng cho em.

chẳng hạn như chị mina, chủ của chú mèo hay lẩn sang bên mái hiên nhà em. chị mina biết múa ballet, có lần em thấy chị tập ballet qua ô cửa sổ yêu kiều như một nàng thiên nga đen, em liền lấy giấy ra hí hoáy vẽ lại luôn. vẽ xong em đem tặng chị, coi như món quà của hàng xóm tặng nhau, chị xem xong xuýt xoa trầm trồ, đem treo lên phòng riêng.

tối đó thế nào mà dahyun đang rửa bát thì có tiếng gõ cửa rầm rầm, mở cửa à là chị momo. chị momo nắm tay chị mina, mặt hằm hằm, gằn giọng bảo:

- chaeyoung đâu? 

dahyun hoảng hốt tưởng em sắp bị đánh tới nơi, vội vàng đóng cửa vào, nhưng tiếng chị momo thảm thiết vang lên đằng sau cánh cửa gỗ, khác hẳn với sự hùng hổ lúc nãy:

- chị xin lỗi chị chỉ định nhờ em ấy vẽ thêm một bức của chị thôi. chị muốn treo tranh chị nhảy bên cạnh mina múa thôi mà...



một tối thứ bảy, dahyun đem từ đâu về nhà một chiếc cd, mang cả đồ ăn vặt em thích, rủ em cùng nhau xem phim. đắp chăn nằm trên ghế sofa, chị nhét cd vào đầu đĩa, bật lên.

là phim 'la la land', một bộ phim khá nổi tiếng. chaeyoung đã từng nghe qua về phim này, với cái tựa "những kẻ khờ mộng mơ". chou tzuyu từng xem bảo em rằng "phim tình lắm, phù hợp cho mấy đứa như chúng mình". chắc chị sana đã đem cho dahyun mượn đĩa, vì chaeyoung từng thấy nó nằm trên kệ đĩa của mọt phim người đài loan kia.

phim tình thì tình thật, nhưng kết buồn. một cái kết dở dang. hai nhân vật chính từng ở bên nhau qua bao nhiêu khó khăn để chạm tới ước mơ, cuối cùng khi đã ở trên đỉnh vinh quang rồi, họ lại không thể bên cạnh đối phương nữa.

chaeyoung nằm trong lòng chị mà khóc thút thít, em nghĩ đến em và chị, cũng là hai cô gái trẻ đang đứng trên nhiều ngã rẽ của cuộc đời. dahyun im lặng, chị đan đôi tay mình thon dài vào đôi tay be bé của em và hỏi:

- chaeyoungie, ước mơ của em là gì?

- là nhiều người yêu thích tranh của em, là được ở bên chị.

- thế em đã thực hiện được ước mơ của mình chưa?

- rồi, còn chị thì sao?

- chị chưa...

dahyun thì thầm thật khẽ câu nói cuối cùng và thở dài. chaeyoung quay người lại, vùi đầu vào vai áo hoodie màu xám của chị, nức nở:

- thế tức là chị cũng muốn theo đuổi ước mơ của mình đúng không? để thực hiện được ước mơ mình phải rời xa nhau đúng không?

- ai nói thế.

- tại sao? 

- vì ước mơ của chị là được chơi những bản nhạc mình viết cho em.



hôm nay là ngày cưới của hai đứa. vẫn ở căn nhà cũ, chỉ có điều nay đã xây lên thành bốn tầng. một lễ cưới bí mật, mời đúng bảy người chị em thân thiết. park jihyo cười xuề xòa bảo son chaeyoung rằng: 

- chạy trốn báo chí khổ nhỉ.

phải thôi, khi mà mới tuần trước mặt báo còn rầm rộ tin về đám cưới này. không chỉ park jihyo, mà còn im nayeon, yoo jeongyeon, hirai momo, myoui mina, minatozaki sana và chou tzuyu, phải lén lút đi tới đây vì sợ cánh phóng viên theo đuôi.

sáng hôm nay là một buổi sáng đặc biệt lắm, son chaeyoung được myoui mina kết tặng vòng hoa đội trên đầu, kim dahyun được hirai momo chọn lựa chiếc áo sơ mi trắng xịn nhất. yoo jeongyeon cùng im nayeon tặng một cây đàn piano mới cứng, park jihyo cất công sang italia mua giấy và màu vẽ về. chou tzuyu với minatozaki sana xí chân làm nhiếp ảnh, người chụp nhạc công, người chụp họa sĩ.

đám cưới nho nhỏ nên chẳng bày vẽ gì nhiều, nhẫn đặt từ pháp, đeo vào vừa khít ngón tay của cả hai, sáng lấp lánh tên ngón tay áp út của hai đứa. nụ hôn ghi dấu một trang sách mới của cuộc đời diễn ra trong sự tung hô ầm ĩ của khán giả, vẫn đầy ngại ngùng như lúc mới yêu.

đám cưới nho nhỏ của hai nghệ sĩ nên cũng phải thật nghệ. kim dahyun chơi bản nhạc tự mình sáng tác, chưa từng công bố cho ai nghe, kể cả son chaeyoung. còn son chaeyoung ngồi đối diện, vẽ bức chân dung người mình yêu chơi đàn.

kim dahyun của hai năm về trước chỉ dám đánh những bản nhạc du dương cho một mình em nghe, nay những nốt nhạc ấy đã được gói gọn trong những đĩa than hay cháy hàng và trên những trang nhạc số nổi tiếng, là tiêu chuẩn âm nhạc của nhiều người, kể cả những ai khó tính.

son chaeyoung của hai năm về trước rụt rè chỉ dám bán tranh trên những trang web online, nay đã có thể mở phòng tranh riêng mỗi tháng đông nghịt người xem, tên tuổi hiện lên trên trang nhất của nhiều tờ báo lớn.

son chaeyoung đã từng thúc đẩy kim dahyun phát hành những bản nhạc mình viết, không giấu chúng dưới ngăn kéo bàn nữa. kim dahyun đã từng động viên son chaeyoung mở buổi triển lãm đầu tiên, cất công đi nhiều nơi để chọn chỗ tổ chức ưng ý.

có những bài nhạc kim dahyun sẽ viết cho một mình son chaeyoung, duy chỉ một mình son chaeyoung. viết về những điều ngọt ngào trong tình yêu, và những vì sao trong đôi mắt em.

- son chaeyoung là người chị yêu, mãi mãi là người chị yêu. nếu chẳng phải em nghe những bản tình ca ấy, thì sẽ chẳng ai hiểu được tâm tư của chị là gì.

có những bức tranh son chaeyoung vẽ kim dahyun ở bất kì dáng vẻ nào, duy chỉ một mình kim dahyun. vẽ những ngón tay nhảy múa trên phím đàn, vẽ ánh mắt kiên định lướt qua những nốt nhạc.

- kim dahyun là hình mẫu lí tưởng của em. hình mẫu mang cho em sự bình yên khi vẽ, và đó là bí mật nho nhỏ trong hàng tá những bức tranh khác, bí mật em yêu thương.

bản nhạc hôm nay kim dahyun đánh, là bản nhạc đầu tiên chị viết cho em, ngày chúng ta gặp nhau, ngày bộ màu vẽ năm xưa tô lên một câu chuyện tình rực rỡ. cả hai, cho đến cuối cùng, khi đã thực hiện được ước mơ, vẫn ở bên nhau, và sẽ luôn như thế.

ngồi dưới ghế khán giả, im nayeon thán phục:

- kim dahyun chơi những bản nhạc chữa lành, son chaeyoung vẽ nên những điều nhiệm màu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top