Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Những Vị Khách Mời ( Anthony Maxton )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dick Filbert cầm chai nước lên tu ừng ực, từng dòng nước cháy bỏng chảy vào cổ họng chỉ càng khiến cho cơn khát của ông tăng thêm . Trong suốt mấy chục năm hành nghề luật sư, Dick chưa bao giờ phải vác xác chạy vòng vòng khắp nơi chỉ để tìm kiếm thân chủ của mình như bây giờ . Những người thừa kế của lão già Trọng Nghĩa ở khắp nơi, hầu hết đều khá khó tìm bởi nhiều lý do như gã Nicholas Anderson cố tình ẩn nấp ở một chốn khỉ ho cò gáy ở tận nước Pháp, Anthony Maxton – người khiến Dick phải lái xe cả ngàn ki lô mét để đến gặp mặt chỉ bởi hắn ta không thích nói chuyện qua điện thoại, số còn lại là những kẻ vô danh đến cả số điện thoại còn chưa đăng ký chính thức như thằng nhóc Phong gì đó . Nếu không phải đã biết trước nội dung của bản di chúc thì chắc Dick đã đẩy vụ này cho kẻ khác làm từ lâu .

Sau khi nốc cạn cả lít nước, chỉnh lại cà vạt bằng gương chiếu hậu, Dick cầm theo cặp tài liệu bước ra khỏi chiếc Mercedes Benz láng cóng của mình . Bây giờ là tháng bảy, là thời điểm mặt trời thỏa sức phóng những ngọn giáo rực lửa đâm thẳng xuống mặt đất, đốt cháy từng phần nhỏ của đất mẹ rồi lại chầm chậm lan tỏa ra xung quanh thiêu rụi đến tận cùng sức sống của mọi sinh vật, nung chảy cả sự tồn tại của những thứ vô tri vô giác khác trên bề mặt các tảng đá rêu phong cổ xưa . Những tia nắng gắt cháy bỏng thoát ra từ bánh xe ngựa của thần Helios đang ra sức tàn phá mặt đất . Cứ như cỗ xe mặt trời này đang được cậu bé Phaeton điều khiển, nhưng vì không đủ sức, tay cậu lại yếu, Phaeton đã không thể cầm chắc dây cương điều khiển lũ ngựa cứng đầu đang kéo cỗ xe mặt trời khiến cho từng tia nắng khủng khiếp đốt cháy cơ thể của đất mẹ Gaia . Trong những buổi trưa gay gắt nắng đó, khi phải gồng mình đón nhận vô vàn lưỡi lửa từ mặt trời liên tục liếm lên thân thể mình liệu đất mẹ Gaia có gào thét đòi thần Zeus dập sức nóng như năm xưa hay không chúng ta có thể chẳng bao giờ biết được .

Thật ra, nếu không tính tới cái sức nóng từ những lưỡi lửa bùng cháy trên cao thì hôm nay quả là một ngày đẹp trời . Đáng lẽ cái khoảng khắc dễ chịu hiếm hoi của thời tiết mùa hạ sẽ chẳng làm phiền ai cả . Thế nhưng, thật xui xẻo làm sao khi con dốc để xe cộ lăn bánh đến căn biệt thự mà vị luật sư kém may mắn của chúng ta phải đến đã bị sạt lỡ vào tối hôm trước, hậu quả của những trận mưa lớn kéo dài cả tuần qua khiến cho người đàn ông này đành phải đau khổ rời khỏi chiếc xe mát lạnh mà đi bộ trên con dốc đầy nắng gắt không một bóng mát . Dù rất muốn nhanh chóng thoát khỏi con đường đầy đá cuội nóng chảy dưới chân nhưng Dick Filbert vẫn phải gắng sức kiềm chế nhịp chân thật ổn định để giữ vững hình tượng của mình trước mắt người khác . Dưới cái nóng đến ngột ngạt ấy, vị luật sư tội nghiệp này chỉ còn cách dồn toàn lực vào đôi chân khốn khổ của mình và lướt thật nhanh thẳng tới căn biệt thự mát mẻ trên núi .

Biệt thự của Maxton thật sự rất đẹp và sang trọng, tọa lạc tại vị trí có phong cảnh tuyệt vời nhất của vùng đồi núi Nottingham, với kiến trúc uốn lượn đẹp mắt những tấm kính như một cái khiên thủy tinh phản xạ lại đòn tấn công nóng bỏng của mặt trời, mái vòm hình tròn hơi dẹp ra để che cho cái ban công trong suốt làm bằng kính chịu lực đâm ra ngoài vách mấy mét khỏi trái cầu lửa trên đầu . Có cả một hồ bơi rộng lớn được lốp gạch màu xanh cách điệu trước lối vào, xét theo vị trí cùng mấy con cá bên dưới thì Dick nghĩ đây chẳng phải hồ bơi mà là một lối vào xa hoa của mấy kẻ giàu nứt vách . Quả thật Dick đã đúng bởi sau đó ông đã nhìn thấy cái hồ bơi trên sân thượng còn đẹp gấp mấy lần cái bể cá trước cửa . Cái oi bức của mùa hè đã khiến Dick buộc phải di chuyển thật nhanh vào trong biệt thự mà không hề dừng lại để nhìn rõ toàn cảnh xung quanh . Bởi thế ông không thể biết rằng mọi hành động của ông từ lúc đặt chân ra khỏi chiếc xe bốn bánh kia đều lọt vào tầm mắt của chủ nhân căn biệt thự này .

Anthony Maxton đứng trên sân thượng biệt thự của mình, anh tựa cơ thể lên thành tường và hơi nhoài người ra một chút để nhìn kẻ mới đến . Bóng dáng của vị luật sư gợi cho anh một ký ức mơ hồ từ quá khứ nhưng cũng có thể là mới đây, trí nhớ là một cuộn phim cũ kỹ đã bị thời gian ảnh hưởng đến nội dung bên trong, đến mức cái hình ảnh đang kéo anh chìm vào hồi ức cũng chẳng thể gợi lại kỷ niệm gì đặc biệt . Khi Maxton chợt thoát khỏi dòng chảy của sự hồi tưởng miên man ấy thì vị luật sư đã đến nơi .

Khi Dick bước khỏi bật cầu thang cuối cùng và tiến tới cái cửa kính trong suốt thì có một bảo vệ tới dẫn đường và mở cửa cho ông vào . Khó mà không bị phân tâm bởi những vật dụng trong ngôi nhà này, từ chiếc bàn thủy tinh tới cái đèn treo tường đều có bóng dáng của ngài Benjamin Franklin trên tờ giấy màu xanh nhạt . Bước qua một tấm da sư tử dưới đất Dick đưa mắt nhìn lén về phía những thứ xung quanh một cách thèm thuồng nhưng khi nghĩ tới phần thưởng sẽ có thì ông đã ổn định lại ham muốn của mình . Nếu hoàn thành hết nhiệm vụ thì mấy thứ trước mặt chỉ là đồ rẻ tiền với Dick thế nên ông bắt đầu tập chung chú ý đến việc làm sao để thân chủ chấp nhận những yêu cầu kỳ quái của ngài Trọng Nghĩa mà đến đảo trong vòng khoản một tuần . Theo mức độ giàu có mà ông đang thấy thì chẳng ngạc nhiên khi Anthony Maxton từ chối quyền thừa kế .

Trong lúc Dick Filbert đang hết sức căn thẳng suy nghĩ hòng tìm ra cách thuyết phục thân chủ mình thì Maxton thảnh thơi nằm dài lên ghế uống một ly cốc tai sau khi đã bơi mấy vòng . Nhìn gương mặt nghiêm trọng của Dick khiến Maxton suýt nữa cười phá lên, thật ra thì anh đã biết những yêu cầu này từ lâu lắm rồi . Có thể nói anh và vị tỷ phú kia có quan hệ cực kỳ đặc biệt, cả hai đã quen biết nhau từ thuở xa xưa khi hai người vẫn còn tay trắng và đều trải qua một cuộc đời khá giống nhau . Khi vị luật sư nói ra những điều kiện khá vô lý dành cho người thừa kế trong lo âu thì Maxton vẫn thản nhiên uống tiếp ly nước . Anh nhấm nháp vị ngọt ngào của ly cốc tai cùng hương vị của kẻ chiến thắng trước một con người đang hồi hộp, lo lắng chờ đợi câu trả lời của mình . Địa vị, tiền tài cùng quyền lực giúp cho anh hưởng thức được cảm giác này từ lâu và đến tận lúc này Maxton vẫn chẳng hề thấy chán nản . Sao một hồi thư giãn, Maxton cuối cùng cũng lên tiếng .

_ Những yêu cầu này nghe có vẻ kỳ quái làm sao ấy nhỉ ?

Luật sư Dick Filbert biến sắc hẳn đi, ông cố gắng giải thích .

_ Vâng thưa ngài, hầu hết những điều khoản thừa kế đều khá kỳ lạ . Nhưng tôi chắc hẳn nó chẳng có chút gì ảnh hưởng đến phần thừa kế đâu, thật ra nhờ nó mà ngài có thể giành cho mình thêm những món tiền khổng lồ nữa .

_ Nếu có ai đó mời ông đến cư trú tại một nơi xa lạ trong bảy ngày cùng những điều kiện đó ? Ông có nghĩ điều này nghe có vẻ khá nguy hiểm không ?

_ Ơ.... Không.... Không phải thế thưa ngài Maxton – Dick lắp bắp nói – Chẳng có gì là nguy hiểm ở trên hòn đảo ấy cả, Ngài Trọng Nghĩa đã ở đó từ lâu và như mọi người đều thấy ngài ấy chẳng gặp chút xui xẻo hay hiểm nguy nào cả . Cho nên ta chẳng cần lo về việc này .

Một sự im lặng đến khó chịu kéo dài – phần khó chịu này dĩ nhiên dành cho Filbert Dick – Maxton chấm dứt nó bằng một câu nói .

_ Được thôi, tôi sẽ tới hòn đảo đó . Giờ thì xin ông hãy về đi, theo lịch thì đã đến giờ hẹn đánh Golf của tôi rồi . Vậy nên.... tạm biệt nhé !

Khá chưng hửng trước cách cuộc trò chuyện chấm dứt, tuy bực mình nhưng Dick vẫn hài lòng trước kết quả đạt được . Trước khi lái xe trở về thì ông lầm bầm chửi thề vài câu trong miệng, Dick chắc mẩm trong đầu phần thừa kế mà tên khốn kiếp kia được hưởng sẽ phải giảm xuống đến mức thấp nhất không bằng tay mình cũng sẽ bằng tay kẻ khác trước thái độ kiêu ngạo đó .

Nhìn ánh mặt trời chói chang chiếu thẳng xuống chiếc xe của vị luật sư đang lái, Maxton thầm cười trong miệng . Con người thật khá dễ đoán, theo những điều kiện kỳ lạ trong bản di chúc cùng những vật dụng mà Trọng Nghĩa đã đặt mua qua tên của anh, đương nhiên Maxton đã biết sơ về những diễn biến tiếp theo trên đảo . Anh cảm thấy từng mạch máu của mình như đang sôi lên trước những việc thú vị sẽ bắt đầu trên hòn đảo, anh bắt đầu nhẩm đếm thời gian còn lại trước khi vở kịch bắt đầu .

Dù đã biết phần lớn nội dung vở kịch nhưng Maxton chẳng thể nào đoán trước được cảnh hạ màn sẽ ra sao . Liệu vở kịch sẽ kết thúc như anh đoán hay sẽ xuất hiện đoạn cao trào đủ sức làm thay đổi cảnh hạ màn ấy ? Maxton không biết và chẳng ai biết được kể cả Ngài Trọng Nghĩa hay diễn viên chính cũng chẳng đoán trước được điều đó .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top