Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 8. ĐỪNG NHƯ THÓI QUEN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.............Sara mệt quá nên đã ngủ thiếp đi.....5 phút sau thì bác sĩ đi ra
Tùng: Con tôi sao rồi hả bác sĩ?
Bác sĩ: Cháu bị chấn thương sọ não! Bây giờ người nhà hãy chuẩn bị tiền để lo cho cháu đi!
Sara: Sao lại như vậy được chứ?
Tùng: Làm sao anh có số tiền lớn đó được chứ!
Tin đồn nhanh chóng loan đến tai mọi người
K.O: Bây giờ cả công ty cùng nhau góp một ít giúp gia đình nó đi!
Cody: Nhưng cả công ty chưa chắc đã đủ!
Toki: Hãy kêu gọi mọi người nữa! Chắc chắn sẽ được mà!
Thế là mọi người cùng nhau góp một ít.......và cuối cùng cũng đủ tiền cho con của Tùng chữa bệnh.......Sáng hôm sau Toof.P đến nhà Tùng để đưa
Toof.P: Đây là tấm lòng của mọi người! Em cầm lấy mà chữa bệnh cho cháu!
Tùng: Em cảm ơn mọi người nhiều! Lúc nào đủ em sẽ trả!
Toof.P: Không có gì đâu! Anh em mà!
Thế là con của Tùng được chữa bệnh và một tuần sau đưa về nhà........một hôm Sara đang ở nhà chăm con cho phô mai ( trà sữa đưa qua cho nhóm Lip B chăm sóc hộ vài hôm) thì Linh Đan đi vào
Linh Đan: Con của em thế nào rồi?
Sara: Dạ! Bé cũng khỏe lên được một tí !
Linh Đan: Vậy à!
Ngồi với nhau một lúc thì Sara có chuyện
Sara: Thôi chết! Em quên chưa đi chợ! Chị ớ nhà trông bé hộ em nhé!
Khi Sara đi thì Linh Đan liền bế phô mai đi ra ngoài và đưa cho một người đàn ông.....Khi Sara về thì Linh Đan bảo không thấy phô mai đâu
Tùng: Không thể nào! Phô mai không thể bị bắt cóc được!
Sara: Em phải làm sao bây giờ?
Khi cả nhà đang hoang mang không biết làm thế nào thì bỗng nhiên có một cuộc điện thoại gọi đến cho Sara
Người lạ mặt: Hiện tại tôi đang giữ con của cô! Nếu muốn lấy lại con thì phải đưa 6 trăm triệu!
Sara: Tôi sẽ đến! Các anh không được đụng vào con bé nghe chưa!
Người lạ mặt: Trong vòng ba ngày nếu cô không đưa tiền thì thế nào cô tự biết!
Khi người đàn ông tắt máy thì Sara như người mất hồn......Sara chạy ra ngoài sân và bị ngã
Tùng: Em bình tĩnh lại rồi sẽ có cách giải quyết mà!
Sara: Con ơi!
Tùng chỉ biết ngồi đó và ôm Sara thật chặt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top