Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đừng rời bỏ anh [M] (KyuMin)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : Jenny

Pairing: KyuMin

Rating: M

Thể loại : Sad ... HE

Sumary: xin em đừng như thế ... Hãy cho anh một cơ hội

Note :đây là thể loại boy love , các bạn nào anti click back

Sone click back , anti SuJu click back

au viết với mục đích phi lợi nhuận nhé =]]]]]]]]]

Chap 1: ra đi

Những gì hôm đó cậu thấy , cậu không dám nói vì cậu còn yêu anh , còn muốn sống chung với anh , cậu cố gắng nghỉ lý do là tại mình , từ khi cậu có bầu cậu không cho Anh một đêm hạnh phúc vì cậu sợ sẽ ảnh hưởng đến đứa con trong bụng , cậu đem chuyện đo kể cho Haenie nghe , Haenie phản ứng kịch liệt bảo là cậu phải ly dị ngay tên thối tha đó . Giờ trong đầu cậu rối bâng , cái thứ nhất là cậu còn yêu Anh , cái thứ hai là đứa con trong bụng của cả hai , cậu cũng không muốn đứa con của mình lại không có cha , lại hận cha nó . Cậu lo lắng đủ điều , sau một tiếng đồng hồ cậu khóc , cậu suy nghỉ và lòng tự trọng không cho phép cậu phải hạ mình như thế , cậu có bầu tuy rất cực nhưng cậu sẽ không để đứa con này thiếu thốn một thứ gì , và cậu đủ sức nuôi nó .

Tuy cậu không cha , không mẹ , không gia thế để kiếm người giúp nhưng cậu có thể đi rửa bát ở nhà hàng , đi làm công cho gia đình nào đó để nuôi đứa con này , đó là những ý định của cậu . Thế là cậu dọn hành lí đầy đủ , chỉ để lại cho Anh 1 bức thư . Cậu viết mà nước mắt cậu rơi , cậu viết mà Tim cậu đau không thể tả như có ai đang bóp nó chết dần chết mòn trong đau đớn , thế là cậu bước ra khỏi cái nhà đầy kỉ niệm của Anh và cậu , cậu nhìn nó lần cuối rồi quay mặt đi trong đau đớn .

****

Anh bước về nhà với bộ não rỗng , chẳng lo âu chẳng suy nghỉ , Anh bỏ cái nhà này đi nay đã 1 tuần , Anh không hề biết sự cô đơn khinh khủng tồn tại trong căn nhà này . Bước đến phòng Anh ngả ạch xuống giường , dang rộng hai tay hai chân , nằm hòi lâu không thấy cậu anh Liên tục gọi " vợ " , không thấy phản hồi anh đi kiếm , vợ anh đang có bầu nên anh có chút lo lắng , đi kiếm khắp nhà chẳng thấy cậu lòng anh bắt đầu lo sợ anh chạy lên phòng mở tủ quần áo thì đã chẳng còn đồ cậu chỉ có 1 bức thư , anh cầm lên , mở nó ra tay anh run thấy rõ , Nội dung trong thư làm mắt anh trợn tròn :

- KyuHyun à , em nghỉ chúng ta hãy ly thân đi , thứ nhất là tốt cho công ty của anh , thứ hai là em giờ chẳng còn là gì trong mắt anh , anh và cô ấy có vẻ hạnh phúc lắm , anh đừng lo em sẽ sống tốt , thật tốt để nuôi đứa con trong bụng , em sẽ đặt tên nó là KyuMin như anh muốn , chúc anh hạnh phúc cùng người anh yêu , cô ấy sẽ cho anh tất cả thứ anh Cần , dục vọng , những đứa con thật xinh . Em sẽ đi để anh được hạnh phúc , anh đừng lo trong căn nhà đó em không lấy thứ gì em Chỉ xin anh cho em lấy đi tấm hình của em và anh vào ngày cưới , tạm biệt anh Jo KyuHyun

Giờ này đã là 1 giờ khuya cậu co thể đi đâu , cái nơi mà anh nghỉ ra đầu tiên là nhà DongHae , anh phóng chiếc xe trên đường chạy thẳng đến đó , bấm chuông gõ cửa , ruốc cuộc thì DongHae cũng xuống

- này , DongHae có SungMin ở đây không ?

- hả ? Sao anh lại hỏi thế SungMin không phải đang ở nhà sao ?

- em ấy ... Em ấy , thôi có gì tôi nói chuyện với cậu sau giờ Thì tôi phải đi , chào cậu

- ơ này , ....

Chưa nói hết câu thì xe anh đã đi mất tiêu , DongHae ngơ ngác chưa hiểu ra chuyện gì anh Haenie cũng rất lo cho cậu .

Anh đi vòng khắp thành phố Seoul hết cả một đêm nhưng vẫn không tìm thấy cậu , giờ anh cảm thấy bất lực hoàn toàn , anh nằm trên xe suy nghỉ về cậu và đứa con , anh rơi nước mắt

" SungMin à anh còn yêu em rất nhiều " - đó là những gì bây giờ anh suy nghỉ , từng mảng kí ức lại ùa về khiến Tim anh đau nhói . Nhớ từ lúc cậu và anh còn quen nhau sống gió rất nhiều , rồi Lúc mới là vợ chồng son yêu nhau lắm chứ , cơm gia đình lúc nào cũng có , căn nhà tràn ngập hạnh Phúc nhưng rồi từ từ những bửa cơm cũng chẳng còn , khi biết được tin cậu có thai anh vui sướng cưng cậu và đứa con trong bụng hơn vàng , nhưng cũng không được bao lâu thì chuyện ấy cũng phai nhạt theo thời gian . Lúc ấy anh sanh tật , làm tình với cô thư kí ngay tại phòng của anh và cậu :

Ngày hôm ấy là sinh Nhật của anh cậu núp vào chiếc tủ cưới của hai người họ , định làm cho anh bất ngờ cậu nhìn qua những khe hở , định khi thấy anh bước vào rồi nhảy ra , nhưng ai ngờ anh không vào một mình mà có thêm một cô gái theo như cậu biết thì đó là cô thư kí của anh . Hai người họ Làm Tình ngay trước mặt cậu , tiếng rên La , mời gọi , tiếng cọ sát thân thể , mùi dục vọng lang tỏa khắp phòng . Cậu bên trong tủ không dám bước ra chỉ biết ngồi đó khóc nhưng nào dám ra tiếng , sau một cuộc làm tình của cô thư kí và anh thì hai người họ đi cùng nhau ra ngoài , có lẽ họ đi mừng sinh Nhật cho anh . Khi hai Người họ rời bước thì cậu mới dám khóc ra tiếng . Trong 1 tuần qua cậu chỉ toàn nằm dưới đất à không phải nó là trong một góc của phòng , cậu không dám bước lên chiếc giường đó vì cậu cho nó đã là sở hữu của Người khác , cậu không thể bước lên đo nằm .

***

Nghỉ tới đó thì nước mắt anh bắt đầu rơi , anh cho anh là một thằng tồi , anh khuỵ chân xuống nước mất giàng giụa . Anh đã từng hứa với cậu là sẽ đem lại hạnh phúc cho cậu nào ngờ anh đã quên lời Hứa .

***

Cậu đang ở một nơi rất đẹp , rất yên bình , một làng quê hẻo lánh chỉ có le hoe mấy người

Sáng cậu đã đi xin việc Làm , cậu xin hai chỗ người ta đều từ chối vì cái bầu của cậu qua to , trên người cậu giờ chỉ còn có ít tiền đủ để bán thứ gì đó , may là hòi đó ba mẹ có để lại cho cậu căn nhà gỗ thô sơ , trong đó tuy cái bếp không to nhưng đủ để cậu làm bán rán bán dạo , bánh rán là do anh chỉ cậu làm nó rất Đơn giản mà lại ít vốn nên cậu làm để bán , kiếm ăn nuôi đứa con trong bụng .

Cậu bán cũng không khá lắm vì đây là vùng nông thôn hẻo lánh , ít người qua lại , lâu lâu mới có đoàn khách du lịch xuống để tham quan phong cảnh tuyệt vời của quê hương cậu , lúc ấy cậu bán được lắm nhưng phải nói là rất lâu mới có ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top