Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 6 ❤️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang ngủ thì bỗng nhiên Diệp Hương Thảo nghe được tiếng chó kêu.

- Vi ! Có chuyện gì vậy?? - Diệp Hương Thảo không tài nào ngủ được. Tiếng chó sủa cứ vọng vào trong nhà.

- Không biết ! Nó từ đâu đi vào nhà mình nè ! - Dương Tường Vi ôm chú chó trong tay vuốt ve. - Mình nhớ nhà hàng xóm đâu có chó đâu ta?

- Hay đi lạc vào đây ?? - Diệp Hương Thảo bước lại gần chú chó.

Là một chú chó con giống Alaska. Toàn thân nó phủ đầy 1 màu trắng đơn thuần.

- Á ! Mình đang nấu bữa sáng. Cậu chăm con chó này nhé ! - Dương Tường Vi chớt nhớ ra cô đưa chú chó cho Diệp Hương Thảo.

- Haizzz được rồi ! Cậu đi đi ! Chó nhà ai vậy ta?? - đang chuẩn bị ôm chú chó vào nhà thì Diệp Hương Thảo nghe thấy tiếng gọi.

- Bog ! Mày đâu rồi ?? - sau khi đưa bog về nhà không hiểu sao khi sáng dậy thì Hàn Anh Tuấn đã không thấy nó đâu.

Nghe tiếng gọi Diệp Hương Thảo thầm nghĩ chắc Bog là tên của chú chó này rồi. Cô ôm Bog ra ngoài. Nó vừa nghe thấy tiếng gọi 1 lần nữa thì đã nhảy từ trên tay Diệp Hương Thảo xuống mà chạy về phía tiếng gọi.

- gâu gâu !!

- Mày đây rồi ! - Hàn Anh Tuấn ôm Bog lên rồi vuốt vẻ bộ lông của nó. Nó cạ cái đầu của nó vào tay Hàn Anh Tuấn.

Hàn Anh Tuấn cúi đầu nhìn Bog, anh chợt nhớ ra gì đó. Anh ngẩn đầu lên thì anh thật sự ngạc nhiên.

"Là cô ấy"

- Thì ra anh là chủ của nó ! - Diệp Hương Thảo nở nụ cười tươi chào Hàn Anh Tuấn. Cô không thể ngờ lại gặp anh ở đây. "Là anh ấy"

- Tôi chỉ mới gặp Bog tối qua thôi ! Nhà cô ở đây hả? - Hàn Anh Tuấn nhìn vào ngôi nhà mà cô đang đứng trước cửa.

- Đây là nhà bạn tôi. Tôi chỉ ở nhờ thôi 🤗 !

- Vậy là nhà chúng ta gần nhau rồi. - bất chớt nói ra từ "chúng ta" nhưng không hiểu sao anh lại có cảm giác lạ thế này ?

- Nhà anh gần đây sao? - cô thắc mắc khi thấy anh đang mặc một bộ đồ ở nhà giản đơn. Nhìn anh phóng khoáng mà vẫn tạo nên nét khác biệt. Khác hẳn lúc ở sân bay, nhìn anh thật lạnh lùng mà kiên nghị.

- Nhà tôi ở phía đầu cái dốc nhỏ bên kia thôi ! Đúng rồi ! Tôi vẫn chưa biết tên của cô ! - Hàn Anh Tuấn không muốn lại một lần nữa không biết cô tên gì.

*Tui tưởng ông lại quên rồi chớ 😌*

- Tôi tên Diệp Hương Thảo ! Còn anh ?

- Hàn Anh Tuấn ! Tên cô hay thật đó ! - "Diệp Hương Thảo" hương thơm của cỏ.

- Cảm ơn anh 😊 ! - Diệp Hương Thảo ngại ngùng.

- gâu gâu !! - bỗng nhiên bog sủa vang lên

- Á !!! Mèooooo ! - Diệp Hương Thảo nghe Bog sủa lên thì quay đầu lại thì ra đó là một....CON MÈO !!!!!

Diệp Hương Thảo theo quán tính chạy ra ngay sau lưng Hàn Anh Tuấn. Cô áp sát mặt vào lưng anh. Cô sợ mèo...

- Không sao ! Chỉ là một con mèo con thôi ! Bog đừng sủa nữa, ngoan nào ! - anh thả bog từ trên tay xuống.

- Anh đuổi nó đi giúp tôi đi !! - Diệp Hương Thảo níu lấy áo Hàn Anh Tuấn.

Hàn Anh Tuấn định bước lên cho con mèo nhưng cô...nắm anh thế này sao anh đi được??

- Bog ! Đuổi con mèo đi đi ! - anh lắc đâu "haizzz" giờ chỉ còn biết trong cậy vào Bog.

- Gâu gâu gâu ! - Bog dựng bộ lông trắng muốt của nó hướng về phía con mèo mà sủa.

- Cô ra đi con mèo đi rồi ! - Hàn Anh Tuấn quay đầu nhìn Diệp Hương Thảo

- Cảm ơn anh nhiều lắm ! Anh đã giúp tôi 2 lần rồi ! - Diệp Hương Thảo đi ra nhìn thấy con mèo không còn ở đó nữa.

- Là ba lần !

- Hả??? - Vẫn chưa thích ứng được với câu nói của Hàn Anh Tuấn thì cô lại nghe được...

- Cô phải trả ơn chứ !

- Hả??? - lại một lần nữa cô không thể tin vào mắt mình. Một người lạnh lùng ở sân bay đâu rồi??

~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^

Gặp nhau rồi 🎉✌️🎉🎉

Chap sau sẽ là gì nhỉ....tui cũng không biết 😌

😝⭐⭐⭐⭐ Nhớ nhấn sao !

#5thFlowerPathWithBTS  ❤️❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top