Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3: Bài Hát Tôi Chọn 2

  Vài giờ sau đó, Cảnh Du đến gõ cửa nhà tôi. Khi tôi mở cửa, anh nhanh chóng bước vào và đặt một nụ hôn lên má tôi, sau đó đến nằm dài trên ghế, mắt anh đỏ ngầu và nhìn thật mệt mỏi. 

"Một ngày tồi tệ phải không?" Tôi đến bên cạnh, ngồi đằng sau chiếc ghế và xoa xoa vai cho anh, tôi cố gắng xoa bóp các cơ bắp bên dưới lớp áo sơ mi của anh để giảm bớt mệt mỏi cho anh. 

Anh lầm bầm đồng tình 

"Anh đã làm gì ở Thâm Quyến ? Sáng nay trông tươi tỉnh lắm mà nhưng giờ sao lại ỉu xìu và bất mãn thế kia ?" tôi hỏi 

 Anh chỉ ậm ừ, tôi định hỏi tiếp thì đột nhiên anh ngẩng đầu lên hít hít không khí "Anh ngửi thấy mùi thức ăn ? Em nấu phải không ?"

  Tôi cười "Ừ, có nấu một chút" 

Anh ngước mặt lên để nhìn tôi sau đó vẻ mặt bỗng nhiên rạng rỡ hẳn: "Châu Châu, em nấu cho anh phải không ?Em làm hư anh rồi đó" 

Tôi bật cười, vẫn nhẹ nhàng xoa bóp vai cho anh và trêu anh: "Em chỉ tốt những lúc nấu ăn cho anh thôi phải không ?" 

Anh lầm bầm sau đó đưa tay lên, vòng tay qua cổ tôi và nhẹ nhàng kéo đầu tôi xuống , tôi để mặc anh hành động và chúng tôi trao nhau một nụ hôn, anh gặm nhấm môi tôi thật nhẹ nhàng trước khi mút lấy cánh môi dưới và lưỡi anh liếm thật dịu dàng. Bàn tay anh ôm lấy đầu tôi một lúc trước khi trượt nhẹ xuống vuốt ve gáy tôi và cứ thế lặp đi lặp lại. 

"Dù có nấu ăn cho anh hay không, em vẫn luôn là bảo bối của anh" Anh thì thầm bên tai tôi sau khi hôn xong "Anh quả là một thằng may mắn khi có được em" 

Và tôi cũng may mắn khi có được anh, tôi cười và vuốt ve tóc anh "Chúng ta đi ăn thôi, em chắc rằng anh đang đói đó" 

Tôi bày biện bàn, không có món gì lạ mắt cả, chỉ có thịt bò hầm và rau luộc, tôi không có thời gian đi siêu thị để nấu những món thịnh soạn. Nhìn vẻ mặt háo hức của Cảnh Du và sự thích thú khi anh ăn những món tôi nấu kìa, thật hạnh phúc khi món thịt bò hầm này có đủ cho cả hai chúng tôi. 

Sau bữa tối, anh đứng dậy dọn dẹp chén đũa vào máy rửa chén, tôi muốn giúp nhưng anh lại vẫy tay và bắt tôi ra ngoài, vậy nên tôi ngồi trên ghế đầu bếp, chống tay xem anh rửa chén. Anh ngâm nga một bài hát, một bài hát từ video fanmade anh đã gửi tôi lúc chiều. Cảnh Du luôn như thế, trong lúc tôi đang đắm chìm trong bài hát vì giai điệu và ca từ của nó, đột nhiên Cảnh Du thêm vào những dòng ca từ khác và bài hát trở nên giống như thể hiện về những kỉ niệm của anh. Nếu một bài hát có ca từ hay và hợp với anh, anh sẽ ngay lập tức yêu thích và nhớ toàn bộ bài hát như vậy đó. 

"Cuối cùng thì anh cũng đi đến quyết định này 

Chẳng cần nghe những lời người ta nói 

Chỉ cần có lời khẳng định của em 

Anh nguyện cùng em đi đến nơi chân trời góc biển" 

Giọng của anh, như mọi khi, luôn bị lạc một chút. Nhưng giọng hát ấm áp và lòng chân thành của anh đã bổ khuyết vào sự thiếu sót một chút kỹ năng ấy. Cũng giống như diễn xuất, kỹ năng có thể mài dũa việc ca hát lên một tầm mới, nhưng cảm xúc của một ca sĩ luôn là thứ quyết định tất cả. Ca hát bằng tất cả tình cảm nhưng lại thiếu xót chút kỹ năng thì lại giống như cây kẹo bị hòa tan hết một nửa vậy, tổng thể có thể nhàm chán một chút nhưng ngọt ngào vẫn còn đọng lại, ca hát với kỹ năng đầy đủ nhưng lại thiếu cảm xúc cũng giống như bọc kẹo nhựa rỗng vậy, nó có thể đẹp nhưng bạn lại không thể nếm. 

Giọng hát của Cảnh Du, không chỉ gợi lên cho tôi vị ngọt, mà nó còn gợi lên sự cay đắng và chút đớn đau nữa, chỉ bởi tôi gặp khó khăn bởi vì tôi thiếu can đảm khi yêu anh, anh hát bài hát có tựa đề là "Dũng Khí". Tôi biết anh chọn bài này vì anh đã xem FMV và anh thật sự thích nó, tôi cũng vậy, MV thật sự chạm vào tâm hồn tôi. Tuy nhiên, khi nghe anh hát bài này, tôi cảm thấy ca từ giống như đang tạt một gáo nước lạnh vào mặt tôi vậy đó. 

"Nhưng anh biết điều đó thật chẳng dễ dàng 

Nên trái tim anh chỉ biết không ngừng tự thuyết phục 

Vì sợ một ngày em nói muốn buông tay" 

Một chút run rẩy trong giọng anh khi anh hát câu cuối khiến tôi bỗng đứng dậy. Giây tiếp theo, tôi thấy mình ôm eo anh thật chặt và vùi mặt vào lưng anh. 

"Châu Châu?" Anh ngưng hát. Khi thấy tôi không trả lời, anh chuyển động một chút sau đó tôi thấy bàn tay ẩm ướt của anh đặt vào tay tôi. 

Anh cố gắng gỡ bàn tay tôi ra khỏi thắt lưng anh nhưng tôi lại càng ôm anh chặt hơn và lại vùi mặt sâu vào lưng anh. 

"Châu Châu, xảy ra chuyện gì vậy?" Giọng anh đầy lo lắng, những ngón tay anh phủ lấy bàn tay tôi, cố gắng nhẹ nhàng gỡ chúng ra "Nếu em muốn ôm, được thôi, nhưng hãy để anh ôm em" Anh cố gắng trêu đùa để làm sáng lên tâm trạng của tôi. 

Tôi vẫn khăng khăng ôm anh thật chặt, chỉ là tôi không muốn để anh thấy khuôn mặt của tôi lúc này, khuôn mặt đầy mặc cảm và toàn sự hèn nhát. 

Cuối cùng, Cảnh Du ngừng gỡ tay tôi ra, anh chỉ đứng đó, để tôi ôm chặt anh, bàn tay phải anh phủ lấy tay tôi trong khi tay trái đưa ra sau và vuốt ve mái tóc tôi thật nhẹ nhàng, sự im lặng bao trùm chúng tôi không biết đến bao lâu mới dứt 

"Xin lỗi" 

"Vì chuyện gì ?" Tay anh tiếp tục vuốt nhẹ đầu tôi 

"Vì em là kẻ hèn nhát" 

Những ngón tay anh nắm chặt lấy tôi "Em chưa bao giờ là một kẻ hèn nhát cả" 

Tôi nắm chặt những ngón tay anh và vùi đầu vào lưng anh. Là em, em chính là một kẻ hèn nhát. Cảnh Du im lặng, một lúc sau, anh lại nói bằng cách thật thận trọng "Được rồi, nói với anh ?" 

Tất cả mọi từ ngữ đều đảo lộn trong tâm trí tôi, tất cả những âm thanh đều bị mất khi lời nói chưa kịp thốt ra, nhưng khoảnh khắc này tôi chỉ muốn nói ra - để được nghe - để được tha thứ 

"Em sợ mất anh, sợ làm tổn thương anh" 

Tay trái Cảnh Du trượt lên tay tôi sau đó đến bàn tay và cổ tay tôi trước khi những ngón tay anh trói chặt lấy tôi. Cả hai tay anh lúc này đã bao bọc người tôi 

"Chuyện đó đều khiến hai chúng ta trở nên hèn nhát" Anh nhẹ nhàng kéo tay tôi ra khỏi eo, lần này tôi buông anh ra, anh quay lại và ôm chặt lấy tôi, bàn tay anh ôm trọn cơ thể tôi, một cách thật ấm áp, tôi vùi khuôn mặt vào bờ vai rộng lớn của anh "Anh cũng sợ, em biết mà, anh sợ khiến em tổn thương và khiến em đau đớn. Nhưng em đã nói với anh, đừng lo lắng về chuyện đó, phải không ?" Anh hôn lên đỉnh đầu tôi, bàn tay anh vuốt ve lên xuống nhẹ nhàng sống lưng tôi. "Nhớ không, em đã từng nói, thậm chí nếu anh trở nên đần độn và tổn thương em, nhưng anh chỉ cần nói chuyện với em sau đó em sẽ tha thứ cho anh, em sẽ mắng anh, nhưng em sẽ tha thứ cho anh, đó là lí do anh không còn sợ hãi nữa" 

"Những từ ngữ ngốc nghếch đó mà anh cũng tin à" Tôi lầm bầm 

"Ừ" anh hôn tôi "Vậy những gì làm em sợ hãi?" 

Mọi thứ "bây giờ không chỉ là vấn đề của em nữa, mọi chuyện đã đi quá xa, về chính phủ, những lệnh cấm, cả tương lai của anh nữa" 

"Nhưng Châu Châu, tương lai của anh là em mà" 

Câu nói ấy giống như một lưỡi dao hằn sâu vào tim tôi, làm sao anh có thể tin tưởng tôi đến vậy trong khi tôi còn không thể tin tưởng chính bản thân mình. Tôi biết tôi yêu anh bằng cả tấm lòng này, tôi chưa bao giờ yêu ai giống như yêu anh lúc này và cũng chưa bao giờ nghĩ tương lai mình sẽ như thế nào nếu thiếu anh. Tuy nhiên tình yêu này của tôi có thể mang đến cho anh một tương lai khủng khiếp, tại sao tôi không thể dành tặng anh một tình yêu hoàn hảo ? Một tình yêu khiến chúng tôi hạnh phúc, an toàn và ..giản đơn. Tôi đã thề với Thượng Đế rằng tôi muốn được chắc chắn, tin tưởng chính bản thân và tự tin bước về phía trước trong tình yêu của chính mình, nhưng - nhìn lại những tuần vừa qua, mỗi bước chân tôi đi giống như lôi anh bước trên con đường đầy gương vỡ vậy. Tình yêu của tôi dành cho anh chỉ mang lại tổn thương và đau đớn cho anh. Tôi nên làm gì bây giờ ? Tôi phải làm sao để yêu anh mà không làm đau anh và tổn thương anh đây ? 

Tôi có thể đủ dũng khí để yêu anh giống như trước đây không ? Tôi phải làm thế nào mới được ? Ai đó hãy giúp tôi trả lời câu hỏi day dứt này được chứ ? 

Cuối cùng, tôi chỉ có thể đứng đó, nội tâm chịu dày vò một cách khốn khổ như vậy. 

------------------------------------

END CHAP 3

A/N: Fanmade được làm tặng Cảnh Du và Châu Châu vào ngày 3 tháng 4. MV này được phát hành sau những lời buộc tội Châu Châu đạo bài hát. Thật không may, tôi nghĩ chưa có ai đăng nó lên youtube cả, vì vậy các bạn chỉ cần nghe nhạc và đọc ca từ thôi nhé. Bài hát thật sự ngọt ngào và nói đúng tâm trạng các chàng trai lúc này. Thậm chí ngay cả bây giờ, những lệnh cấm vẫn còn tồn tại. 

Chúng ta hy vọng Cảnh Du và Châu Châu luôn luôn có đủ sức mạnh để can đảm, để ngẩng cao đầu, để lựa chọn 1 cách khôn ngoan, để tìm được hạnh phúc và niềm an ủi cùng với nhau nhé. 

(link dưới cmt nhé các tềnh êu ^^)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#yuzhou