Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 12

Vừa ra tới chính sảnh, đập vào mắt hai người là Vân Chiêu Nghi trong bộ y phục màu hồng phấn dành riêng cho Chiêu Nghi, không hiểu sao Song Ngư vô cùng ghét màu này.

"Tham kiến Duyên Quý phi" Nhạc Vân vội hành lễ.

Cự Giải để Song Ngư ngồi xuống, bản thân mình cũng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, Cự Giải nở một nụ cười như hoa, hiền từ vô cùng.

"Trong mắt Vân Chiêu Nghi chỉ có Duyên Quý phi, vậy bổn cung để đâu nhỉ?"

"Nhạc Vân thật thất lễ, tham kiến Đức phi" Nhạc Vân trưng ra bộ mắt hối lỗi, nhẹ giọng nói.

"Lần đầu ra mắt, nên hành đại lễ a" Cự Giải vẫn giữ nét mặt cười dịu dàng, nhìn xoáy vào Nhạc Vân.

Nhạc Vân biểu tình ngạc nhiên, nhưng lại đảo mắt nhìn sang Song Ngư, dù sao ở đây Song Ngư vẫn lớn nhất, nên hỏi qua ý nàng ta mới phải. Chỉ tiếc là . ..

"Bổn cung nghĩ như vậy cũng thỏa đáng, sẽ không phiền Vân Chiêu Nghi chứ?" Song Ngư giọng nhàn nhạt nói.

Nhạc Vân nhất thời cứng họng, nói như thế tức là ép nàng phải hành đại lễ rồi, Song Ngư chẳng qua là Quý Phi chứ nào có phải Hoàng Hậu đâu? Nhạc Vân thầm rủa xả Song Ngư và Cự Giải trong lòng, nhưng nét mặt ả vẫn cố gắng tươi cười.

Nhạc Vân quỳ xuống, hai tay đặt trên nền đất lạnh, cả người cúi thấp xuống, khuôn mặt áp sát, đối diện với nền đất.

"Nhạc Vân tham kiến Duyên Quý phi, Đức phi nương nương"

Song Ngư xem ra không có ý định cho Nhạc Vân đứng dậy. "Tử Liên, bổn cung muốn uống trà Phổ Nhĩ"

"Vâng" Tử Liên đáp sau đó lui ra chuẩn bị trà.

"Ngư muội, không bằng dùng thêm chút điểm tâm" Cự Giải xem ra cũng cùng một phe với Song Ngư.

Hai nữ nhân bề ngoài vẫn tươi cười vui vẻ, uống trà thưởng thức điểm tâm ngon. Mặc kệ nữ nhân đang quỳ bên dưới.

Qua một chung trà, Nhạc Vân vẫn giữ nguyên tư thế quỳ, hai chân ả ta tê rần, cả người cứng ngắc, ánh mắt ả hằn lên tia thù địch.

"Hoàng thượng giá lâm!"

Từ bên ngoài một thân ảnh mặc hoàng bào bước vào, vẻ anh tuấn nghiêm nghị rạng ngời. Hắn đưa mắt nhìn nữ nhân đang quỳ, biểu cảm trên khuôn mặt lộ rõ sự đau xót.

"Du nhi, sao lại quỳ?" Thiên Yết đỡ nàng ta đứng dậy. Nàng ta thân thể mềm nhũn, ngã vào lòng Thiên Yết.

Thiên Yết đưa mắt nhìn về phía hai nữ nhân đang đứng, giọng nói lạnh lẽo "Sao lại bắt Du nhi hành đại lễ?"

Cự Giải định lên tiếng, bảo rằng là do mình, nhưng miệng mới hé mở đã vang lên tiếng nói của Song Ngư.

"Là thiếp lệnh cho nàng ta hành đại lễ, có gì sai sao?" Song Ngư thẳng lưng, mắt nhìn thẳng vào mắt Thiên Yết, dáng kẻ kiên cường.

"Nàng là đang bất mãn?" Thiên Yết nghiêm mặt, không còn dịu dàng, ôn nhu như trước đây nữa.

"Bất mãn? Thiếp có cái gì bất mãn sao? Chàng xót thương ả ta???" Song Ngư ngữ khí không còn bình tĩnh, chỉ thẳng tay vào nữ nhân mà Thiên Yết đang ôm trong lòng.

Thiên Yết không đôi co với nàng nữa "Từ nay trở về sau, nàng hãy dùng lý trí mà hành động, trẫm không muốn chuyện này lặp lại" Đoạn hắn bế Nhạc Vân, đưa nàng ta rời khỏi Phượng Nghi cung, Nhạc Vân kín đáo, đưa mắt sắc liếc nhìn Song Ngư và Cự Giải, khóe miệng nàng ta nhếch lên, ra vẻ đắc thắng.

Song Ngư nhìn đăm đăm vào hai người vừa rời đi, hàng lệ dài từ từ chảy xuống, nàng cố gắng cắn chặt môi để không bật ra tiếng khóc, hai tay giấu trong ống tay áo đã sớm nắm chặt lại thành quyền.

"Song Ngư, đừng như vậy" Cự Giải hoảng hốt, lay mạnh Song Ngư.

Song Ngư đờ đẫn, nhìn Cự Giải "Giải tỷ, tỷ nói xem, có phải Yết không còn cần muội nữa???"

Nàng lắc đầu, lẩm bẩm như điên loạn "Không, không thể có chuyện đó, không thể"

"Song Ngư, nhìn tỷ, hãy nhìn tỷ" Cự Giải lớn tiếng, nắm chặt hai vai Song Ngư.

Song Ngư đưa đôi mắt đẫm nước nhìn Cự Giải, nhìn dáng vẻ của nàng bây giờ hết sức tiều tụy, không còn nét hồn nhiên như trước.

"Song Ngư, không được phép mềm yếu, muội phải đấu tranh, không thể để Thiên Yết bị ả lừa dối được. An Du - người Thiên Yết yêu ngày trước đã chết, ả ta không phải An Du, nhất định không phải"

Song Ngư bừng tỉnh, quệt vội nước mắt "Đúng vậy, ả không phải An Du, ả là Nhạc Vân, muội nhất định không để ả yên thân đâu"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: