Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 13

Hoàng cung.

Ngự Hoa viên.

"Ngư muội, cứ suốt ngày ở trong phòng vậy cũng không phải việc tốt đâu" Cự Giải khoác tay Song Ngư, cùng chậm rãi dạo bước trên con đường lát đá ngay ngắn, hai bên là những khóm hoa muôn màu muôn sắc.

"Xem ra những người làm vườn tốn không ít công sức mới có thể duy trì vẻ đẹp của hoa vào những ngày đông này" Song Ngư cẩn thận đánh giá.

"Phải a, chúng ta tới hồ xem cá đi" Cự Giải thích thú đề nghị.

"Oa. . . quả là hoàng cung có khác nha, cá trong hồ cũng toàn là loài quý hiếm" Song Ngư đảo mắt nhìn những con cá đang bơi lội trong hồ.

Cùng Cự Giải đi dạo khiến cho tâm tình của Song Ngư khá hơn trước thế nhưng . . . chuyện đó đâu ai ngờ. . .

"Duyên quý phi, Đức phi, thật trùng hợp a" Một giọng nói quen thuộc, đáng ghét vang lên.

Cự Giải và Song Ngư cùng quay đầu lại, vẻ mặt cả hai một chút vui vẻ cũng không còn.

"Cứ tưởng là ai, hóa ra là Vân Chiêu nghi" Cự Giải nói, mang theo vài phần châm chọc.

"Thần thiếp có quấy rầy nhã hứng ngắm cảnh của hai tỷ tỷ không?" Nhạc Vân diện bộ xiêm y màu xanh lam, khoác thêm chiếc áo lông dày bên ngoài tiến về phía Cự Giải và Song Ngư, nhìn bộ dạng yếu đuối của nàng khiến người khác cảm thấy thương hương tiếc ngọc vô cùng.

"Ồ . . .Vân Chiêu nghi nhìn xem, sự xuất hiện của cô làm cá trong hồ hoảng sợ chạy hết rồi" Song Ngư mỉm cười, nhìn vào hồ nước nói.

Nhạc Vân khi nãy còn đang tươi cười đột nhiên khuôn mặt trở nên cứng đờ, nhưng nàng ta vẫn nhanh mồm nhanh miệng đốp lại.

"Sao lại thế được? Có khi nào lại do Duyên quý phi??"

"Ban nãy bổn cung ở đây bọn cá vẫn không hề bỏ đi, không hiểu sao khi Vân Chiêu nghi tới thì chúng lặng mất tăm a" Song Ngư thản nhiên trả lời.

Nhạc Vân bị nói thẳng mặt như vậy, tức giận không thôi.

"Vân Chiêu nghi . . .cô quên gì rồi chăng?" Cự Giải lên tiếng nhắc nhở.

"Quên? Muội quên gì sao?" Nhạc Vân dửng dưng đáp.

"Thấy Duên quý phi và Đức phi tại sao không hành lễ???" Thúy Vân và Tử Liên đứng một bên nãy giờ, cùng đồng thanh nói.

Nhạc Vân nhướng mày, khóe miệng câu dẫn một nụ cười "Nhạc Vân cũng muốn hành lễ lắm, có điều . . . Hoàng thượng đã ban lệnh, Nhạc Vân không cần phải hành lễ đối với bất kỳ ai, trừ ngài"

"Hừ . .. Vân Chiêu nghi quả thực rất được Hoàng thượng sủng ái a" Cự Giải khinh thường nói.

"Đức phi nói quá rồi" Nhạc Vân cười đắc thắng, bất chợt nàng liếc thấy một thân ảnh màu vàng từ xa đang đi tới, trong đầu nàng ta nghĩ ra một mưu kế.

"A .. ." Nhạc Vân kêu lên một tiếng, đột nhiên cả người nàng ta liểng xiểng, ngã nhào về phía Song Ngư, nàng ta cố ý túm lấy quần áo Song Ngư.

"Cô làm gì vậy???" Song Ngư hoảng hốt vì sự tiếp cận của Nhạc Vân, vội vàng đẩy cô ta ra.

"Á . . "

"Ùm!!!"

Song Ngư trợn to mắt nhìn Nhạc Vân bị rơi xuống hồ, hơi thở nàng dồn dập, gấp gáp.

"A . . mau . . . mau cứu người a"

Một thân ảnh màu vàng lướt qua mắt nàng "Đã xảy ra chuyện gì??? Người đâu!!!!"

Thị vệ nhanh chóng xuất hiện, nhãy xuống nước cứu người.

Sau khi Nhạc Vân đã được cứu lên, nàng đã hôn mê bất tỉnh, Thiên Yết liền cho người đưa nàng ta về Thanh Loan cung.

"Song Ngư, nàng mau giải thích đi" Thiên Yết lạnh giọng.

"Thiếp không có đẩy nàng ta" Song Ngư phủ nhận, rõ ràng là nàng không hề dùng chút lực nào, vậy mà nàng ta cứ thế ngã xuống hồ.

"Tận mắt trẫm thấy nàng còn khăng khăng chối???"

"Hoàng thượng, quả thực Song Ngư không hề đẩy Nhạc Vân" Cự Giải thay Song Ngư nói đỡ với Thiên Yết.

"Nàng không cần phải thay nàng ta giải thích" Thiên Yết cắt lời Cự Giải, rồi lại chuyển tầm nhìn sang Song Ngư "Trẫm cảnh cáo nàng lần cuối, đừng gây thêm hại gì cho Du nhi, bằng không đừng trách trẫm không nể tình"

"Thiếp không có chính là không có" Song Ngư thực sự đã nhịn không được, cao giọng nói, sau đó dậm chân xoay người rời đi.

Cự Giải thở dài, lắc đầu đuổi theo sau Song Ngư.

"Ngư muội, đừng đi nhanh như vậy, cẩn thận a" Cự Giải cố sức đuổi theo Song Ngư, khi đã bắt kịp nàng vội nắm lấy tay Song Ngư giữ lại. Đến lúc này nàng mới nhận ra trên gò má tinh tế của Song Ngư hai hàng lệ thi nhau lăn xuống.

"Sao lại khóc???" Cự Giải hỏi, đưa hai tay lau đi lệ nóng hổi trên mặt Song Ngư.

"Lúc ấy . .. trong lúc muội muốn tránh xa sự tiếp cận của Nhạc Vân, có lẽ muội vô tình .. . " Nói tới đây, Song Ngư lại tiếp tục bật khóc nức nở.

"Tỷ biết muội không hề cố ý . . . đừng khóc nữa. Hôm khác chúng ta tới tạ lỗi với Nhạc Vân"

Song Ngư cố gắng nín khóc, gật gật đầu.

Thanh Loan cung.

Song Ngư bước vào phòng trong, quét mắt nhìn đám phi tần tíu ta tíu tít nịnh bợ Nhạc Vân, toàn một lũ giả dối.

"Ô kìa, Duyên quý phi sao lại đích thân tới đây a" Dung phi điêu ngoa nói.

"Rõ ràng đã xô người ta xuống hồ, lại còn trơ mặt mà tới đây" Thục phi châm chọc, giọng nói khinh khỉnh.

Song Ngư tâm tình không tốt, lại bị lời này của Thục phi chọc giận, nàng ngay lập tức tiến lên, giáng một cái tát uy lực xuống má Thục phi, vẻ mặt nàng không hề có chút cảm xúc.

Hiền phi trợn tròng mắt, tay ôm mặt, mồm há hốc nhìn Song Ngư.

"Trong phòng này, hiện tại ai là lớn nhất???" Song Ngư ngữ khí uy hiếp, mặt nghiêm lại, mắt phượng sắc bén nhìn một đám phi tử đang bị cú tát lúc nãy của Song Ngư dành cho Thục phi mà ngây người.

Bọn họ run rẩy quì xuống, Dung phi cũng tái xanh mặt cùng Thục phi mặt cắt không còn giọt máu quì xuống.

"Tham kiến Duyên Quý phi"

Song Ngư hài lòng, thần sắc giãn ra, cho bọn họ miễn lễ xong, lại quay đầu nhìn Nhạc Vân đang yếu ớt nằm trên giường. Nàng nở một nụ cười thân thiện.

"Vân chiêu nghi, chuyện lần trước thật xin lỗi, hôm nay ta có ý sai ngự thiện phòng làm chút canh bổ cho Vân chiêu nghi"

Nhạc Vân hơi bất ngờ trước biểu tình của Song Ngư, theo như nàng nghĩ thì Song Ngư phải căm ghét nàng mới đúng chứ??

"Duyên quý phi đã có lòng, Nhạc Vân đâu dám từ chối"

Nàng ta lập tức cho cung nữ thân cận của mình tiến lên lấy bát canh, cung nữ nhận được cái nháy mắt ám hiệu của Nhạc Vân, liền nhận lấy bát canh, dùng chút tiểu xảo đem thứ bột màu trắng đổ vào bát canh.

Nhạc Vân cười cười cầm lấy, uống một hơi.

"Xoảng!" Chiếc bát rơi xuống đất vỡ tan tành, Nhạc Vân phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Đám phi tần bị dọa, hoảng loạn kêu lên "Mau mời thái y"

Song Ngư kinh hoảng nhìn Nhạc Vân bất tỉnh, miệng và y phục dính đầy máu, chuyện gì đã xảy ra thế này??? Sao nàng ta uống xong liền như vậy???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: