Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7 - Bùng phát pheromone

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi tỉnh dậy sau đợt phân hoá hôm qua, người hơi mệt nhưng vẫn cố lết cái thân dậy, nghỉ cái què gì chứ, tôi phải đi học, là Huynh trưởng cơ mà, phải làm gương. Mệt là mệt nhưng học là học, vả lại, tôi còn muốn ngắm Potter. 

Lạy đấng Merlin, tôi thề đấy, tôi còn chả biết tại sao mình lại thích cậu ta cơ, còn là một sư tử, xưa giờ nhà Slytherin với Gryffindor có nể mặt nhau gì đâu. Đi đâu là như oan gia gặp nhau vậy, tôi biết sự trở lại của Voldermort, Lucius Malfoy - cha tôi đã nói mà, tôi ghét việc này. Bản thân tôi không thể không phủ nhận rằng Ma thuật Hắc ám rất mạnh, khống chế hay áp chế người khác đều được, ví dụ như Avada Kedava, Crucio, Imperio. Nhưng cái giá phải trả rất đắt, bởi nếu gây hại cho người khác mà bản thân không bị gì thì là nhân quả chưa đến mà thôi, sẽ có phản phệ. 

Một tấm gương điển hình là Chúa tể Hắc ám Voldermort đây, ông ta giết quá nhiều sinh mạng vô tội, nhận lại được kết quả như thế này đều là phản phệ, đó chính là một điều kiện khiến ông ta không thể giết được Harry Potter - crush của tôiii.

Sự thật thì tôi say mê cậu ta lắm, nhưng chỉ dám ngắm nhìn ấy, tôi mong là tiếp cận được cậu ấy một chút, dù chỉ một chút thôi. Tôi cũng mới biết đến sự tồn tại của Hội Phượng Hoàng, bản thân cũng mong được sống trong một thế giới thanh bình, chứ không phải là giết chóc, đầy ắp nỗi xót xa và đau thương, hay để lại những ký ức không tốt đẹp. Chính tôi cũng đã tìm hiểu về tâm lý con người, phải, từ những cuốn sách của Muggle, bọn họ không có Phép thuật, nhưng lại tạo ra một xã hội hoàn hảo (dù cho vẫn có những phần tử tội phạm), một môi trường lý tưởng để tôi có thể khai thác tinh hoa từ ấy. 

Dài dòng vậy được rồi, tôi muốn ngắm Potter. Cậu ấy biết tôi đang nhìn, eoo, đáng yêu quá, còn quay mặt đi, tai đỏ nữa kìa. Mấy nay xung quanh tôi cũng thoang thoảng hương cà phê Cherry - loại cà phê mà tôi rất ưa chuộng, đặc biệt còn sang Việt Nam đặt vài túi về, tôi thích mùi chua nhẹ đặc trưng khi nhấp vài ngụm của loại cà phê này.

Tâm trí tôi mơ màng vì Potter, điên loạn đến mức đã ép cậu ta vào tưởng ở Phòng Cần Thiết. Ok, sau hôm đấy tôi ngại lắm, nhưng rồi cũng bình thường mà tiếp tục tấn công bằng đủ thứ mà tôi học được ở trên "Google". Cũng sắp phải nói với Potter là tôi và cậu ấy sẽ ở chung kí túc xá, trên giấy tờ thì giới tính của tôi là Alpha, sự thật thì là Enigma, chẳng sao cả, bởi Enigma chính là Alpha trội của Alpha trội mà. Đến kì mẫn cảm thì hơi bất tiện đối với tôi chút, chắc tôi phải tiêm hoặc là uống đâu đó khoảng 3 liều thuốc ức chế. 

Nhưng đến lúc chuyển kí túc xá thì đằng nào cậu ấy cũng sẽ biết thôi. Cơ mà tôi muốn báo trước cho Potter. Tôi mong là cậu ấy sẽ không có mấy cảm xúc như chán ghét hoặc gì đó khác. 

"Potter à." Tôi mở miệng, gọi cậu ấy, Potter đang chăm chú đọc sách, nghe tiếng tôi thì ngước lên.

"Ơi?" 

"..." Cái lùm mía dễ thương dễ thương dễ thương, kawaii kawaii kawaii, cuti cuti cuti quá đi mấtttt. 

"Malfoy, xin lỗi, nhưng có việc gì không á?"

"À, tao tính thông báo cho Potter là hai đứa mình sẽ ở chung kí túc xá-"

"Ừ, cảm ơn mày, vậy khi nào chuyển vào đấy?" 

"Theo thư thì là tối thứ tư."

Hình như là ngày mai. Potter ngẫm được vài giây xong cậu ấy hỏi tôi: "Chuyển vào tối nay được không?"

"Chắc là được...nhỉ?" Tôi thấy trong giấy có ghi là chuyển trước đều được, nếu thế thì tôi chuyển trong tối nay luôn. Trong lúc này tôi lại ngửi được hương cà phê Cherry, đoán chừng là pheromone của Potter, tôi cảm thấy việc này hơi bất lịch sự vì cứ đi đoán mò pheromone của người khác. 

.

Tối đến, tôi cùng Potter, hai đứa giúp nhau chuyển đồ, luật là buổi tối không được sử dụng Ma thuật nên chỉ đành giúp nhau khiêng đồ, tôi vào nhà Gryffindor thì ai cũng trố mắt nhìn, như kiểu, con chồn và nai lại giúp nhau á? Và ngược lại, Potter vào nhà Slytherin giúp tôi cũng thế, tôi đã nghỉ chơi với Crabbe và Goyle, lý do thì bí mật. 

Tôi cũng lén gửi thư cho Sirius Black để tham gia vào Hội Phượng Hoàng, cụ Dumbledore đã nói với tôi rằng chú ấy vô tội, cụ ấy nói thế cũng vì Potter nên tôi không nghi ngờ gì hết. Tôi, với tư cách là nhà tài trợ cho những nơi họp hội và đủ thứ khác, chỉ là Potter cùng Granger và Weasley không biết mà thôi, còn lại thì biết tất tần tật (ý tôi là thành viên trong Hội đều biết rằng tôi cũng tham gia).

Song, tôi cũng vào điều tra những thứ được gọi là Trường Sinh Linh Giá gì đó từ cha tôi. Ông ấy thương tôi, không muốn tôi dính vào những thứ được gọi là Hắc ám, trái với lẽ thường. Nhưng ông cũng ích kỷ, suy nghĩ cho bản thân mình. 

Khi chuyển hết đống đồ sang kí túc xá mới, một phòng kí túc xá hai người. Để coi nào, số 049, cầu thang số 4, phòng giữa của dãy 2. Sau một hồi thì bọn tôi đều mệt lử, vì thế mà pheromone thoang thoảng bay ra nhưng cũng không gây khó chịu cho cả hai. 

Và, đúng là sự thật, pheromone của Harry là cà phê Cherry. Phân hoá xong, tôi cảm thấy như được mở ra một chân trời mới ấy, sự hỗn loạn của mùi hương, có những mùi thì rất thơm, hợp gu, nhưng có mùi thì khá khó tả, và đó là quan điểm ý kiến của tôi, chứ tôi cũng chả biết nên nói thế nào khác nữa. Vả lại, việc phân hoá này cũng mang lại lợi ích nhất định, xác định được bạn đời đang ở đâu, là Alpha thì cơ thể trở nên tốt hơn, khứu giác lẫn thính giác được cải thiện. 

Đêm ngủ, tôi ngửi thấy mùi cà phê khá nồng. Tôi bật dậy, nhìn sang Potter, cậu ấy đang thở gấp, mặt đỏ lên. Bùng phát pheromone. 

Cậu ấy vừa phân hoá cách đây gần một tuần gì đó, bùng phát pheromone cũng là điều bình thường.

---------

Ngoại truyện: Bình minh.

*Lưu ý siêu to lớn: Ngoại truyện ở cuộc sống bình thường không Ma thuật gì hết nha.

Harry tỉnh dậy trên chăn gối sau một đêm với người thương, và tất nhiên là không làm gì, chỉ ôm nhau ngủ mà thôi. Họ hẹn cùng nhau đón bình minh, ghi lại khoảng khắc mà một ngày có một lần, mặt trời lên và xuống. 

Thật tuyệt là Harry có thể dậy sớm để mà đón bình minh cùng Draco. Đứng trên ban công của toà nhà cao tầng bậc nhất thành phố, tay trong tay, thì thầm những lời mật ngọt cho nhau nghe, chỉ hai người thôi. Đến chiều, họ khiêu vũ trên nhạc, uyển chuyển bước từng chân theo nhịp dưới ánh nến. 

Thắp sáng tình yêu cho đôi ta, Harry khẽ ngâm nga. 

Không cần đâu, vì tình yêu cũng chúng ta đã đủ chói loà rồi, Draco hôn chụt vào má Harry. 

Thật ra, dưới bình minh, chiều tà hay là hoàng hôn thì sự cháy bỏng đối với khát vọng muốn được yêu thương, và yêu thương người ấy mãi không thể tắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top