Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 214: Nhiệm Vụ Bí Mật

Năm năm trước, một tiểu đội gồm mười người đã lặng lẽ xuất phát từ Kyoto, Nhật Bản, để đến Trung Quốc chấp hành một nhiệm vụ bí mật.

Dựa theo kế hoạch thì nhiệm vụ này sẽ hoàn thành trong vòng ba tháng.

Nhưng nửa năm đã trôi qua, tiểu đội này chẳng nhưng không thể hoàn thành nhiệm vụ mà tất cả mọi thành viên trong đoàn đều không thể liên lạc.

Vì thế, tiểu đội thứ hai, tiểu đội thứ ba, tiểu đội thứ tư liên tục được cử đi...

Trong vòng ba năm ngắn ngủi, số lượng nhân lực được cử đi từ Kyoto chắc phải lên đến năm mươi người.

Mà Thương Tỉnh Minh này lại chính là đội trưởng của tiểu đội đầu tiên.

Tất cả mọi thành viên trong tiểu đội, không có một ngoại lệ nào, tất cả đều phải chịu chết bên dưới tòa cao ốc Kinh Đô này.

Thương Tỉnh Minh là người duy nhất được chọn để trở thành Trành Quỷ.

Trong vòng năm năm, Thương Tỉnh Minh đã ẩn nấp trong cao ốc Kinh Đô này và ra tay hãm hại ít nhất cũng hơn trăm người.

Hồn phách của những người đó đều bị dẫn xuống lòng đất, nhằm để cung phụng cho kẻ được gọi là Ma Vương ở Diêm La Địa Ngục.

Bạch Thường và Mã Tiểu Hổ liếc nhìn nhau, quả nhiên, mấy người Nhật Bản này chỉ mới đến cao ốc Kinh Đô khoảng mấy năm gần đây.

"Nhiệm vụ bí mật của các ngươi rốt cuộc là gì, thành thật khai ra mau.".

"Cái này..." Thương Tỉnh Minh do dự, dường như không đủ can đảm nói, Bạch Thường hừ một tiếng: "Dù sao ngươi cũng đã chết, cứ liều mạng giữ cái bí mật đó cũng chẳng có gì tốt lành cho ngươi cả, nhưng nếu ngươi muốn thử cảm giác bị chiên xào nấu nướng thì...".

"Ta nói, ta nói..." Cả người Thương Tỉnh Minh lại run lên, vội nói: "Bọn ta đến đây để tìm kiếm Phù Tang Thần Thụ trong truyền thuyết.".

"Phù Tang Thần Thụ?".

Bạch Thường sửng sốt, mấy ngày nay anh cũng đang tìm kiếm thông tin về Phù Tang Thần Thụ, nhưng đó căn bản chỉ là truyền thuyết, hoàn toàn không hề tồn tại.

Hơn nữa, dù cho Phù Tang Thần Thụ có thực sự tồn tại đi chăng nữa thì nó cũng phải ở Nhật Bản chứ tại sao lại ở đây?

"Thần Thụ của Nhật Bản các ngươi, tại sao lại đến Trung Quốc để tìm?" Mã Tiểu Hổ cũng đặt dấu chấm hỏi.

"Cái này ta cũng không rõ lắm, nhưng tương truyền là Phù Tang Thần Thụ ở Nhật Bản đã bị phá hủy vào hơn vạn năm trước, sau đó có một kỳ nhân đã mang hạt giống đến Trung Quốc, thế nên hậu duệ của Phù Tang Thần Thụ vẫn luôn ở Trung Quốc." .

"Hơn vạn năm trước, ha ha ha, chém gió thành bão luôn rồi ấy nhỉ, hình như hơn vạn năm trước vẫn chưa có người Nhật Bản tồn tại đâu.".

Bạch Thường bĩu môi khinh thường, nói: "Dù thật sự có chuyện đó thì vị kỳ nhân đó cũng là người Trung Quốc chúng ta, chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe người ta nói người Nhật Bản cũng chỉ là hậu duệ của người Trung Quốc thôi hả, cho nên từ một góc độ nào đó mà nói, người Trung Quốc chúng ta chính là cụ tổ của người Nhật Bản đấy.".

Thương Tỉnh Minh cúi đầu khúm núm, không dám lên tiếng trả lời.

Mã Tiểu Hổ cũng mở miệng hỏi: "Sao tôi cứ thấy sai sai thế nào ấy, nếu đi tìm Phù Tang Thần Thụ thì tại sao phải chạy đến cao ốc Kinh Đô, chẳng lẽ Phù Tang Thần Thụ nằm dưới lòng đất sao?".

"Theo như tin tức bọn ta nhận được thì Phù Tang Thần Thụ thật sự ở dưới lòng đất, nhưng lại không có ở đây. Còn việc tiến vào cao ốc Kinh Đô là vì trong truyền thuyết thì Phù Tang Thần Thú được một con linh thú trấn giữ, nhất định phải lấy được pháp khí phục ma bên trong cao ốc Kinh Đô này thì mới có thể thuận lợi tìm thấy Phù Tang Thần Thụ...".

Thương Tỉnh Minh nói đến đây thì Bạch Thường bỗng nhiên giật mình.

Phù Tang Thần Thụ ở dưới lòng đất, lại còn có cả linh thú trấn thủ.

Sao cái này nghe có vẻ quen quen thế nhỉ?

"Pháp khí trong cao ốc Kinh Đô rốt cuộc là cái gì thế?".

Bạch Thường hỏi, Thương Tỉnh Minh co đầu rụt cổ nói: "Cái này, tôi cũng thật sự không biết.".

"Hừ, ngươi đừng hòng lừa gạt ai ở đây, nếu không biết thứ pháp khí đó là gì thì các người tìm kiếm bằng niềm tin à?".

"Cái này...".

Thương Tỉnh Minh cúi đầu suy nghĩ, hai mắt bất giác liếc sang bồn tiểu bên cạnh.

Bạch Thường vừa thấy đã biết tên này muốn giở trò bèn kề sát dao bầu vào cổ, nói: "Ta cảnh cáo ngươi, đừng hòng tranh thủ cơ hội bỏ trốn nghe chưa, mấy trò mèo đó của ngươi chẳng có tác dụng gì trước mặt ta đâu.".

Vừa dứt lời, Bạch Thường liền đứng dậy, anh và Mã Tiểu Hổ ngồi xổm trong buồng vệ sinh nhỏ hẹp suốt nửa ngày, hai chân sắp tê rần đến nơi.

Sau đó, Bạch Thường cởi quần ra, trực tiếp tiểu vào bồn róc rách.

Nước tiểu là thứ dơ bẩn, hay dùng để trừ tà, từ đó suy ra con Trành Quỷ kia muốn trốn bằng con đường này cũng không được.

Sau khi tiểu xong, Bạch Thường mới vừa kéo quần lên, thắt lưng còn chưa kịp cài vào thì cửa buồng vệ sinh đã bị người ta đẩy ra.

Bạch Thường giật mình quay phắt lại, sau đó chợt nghe thấy tiếng hét lên đầy tức giận.

"BẠCH THƯỜNG, ANH LẠI LÀM CÁI GÌ NỮA VẬY!".

Ặc...

Lần này thì muối mặt rồi, thắt lưng của Bạch Thường thì đang cởi ra, mà anh lại đang đứng, còn Mã Tiểu Hổ thì đang ngồi, khéo một cái là buồng vệ sinh này lại quá hẹp nên vị trí của họ rất vi diệu, trông cứ như là đang...

"Mã cảnh quang của tôi ơi, tại sao cô cứ hay xuất hiện vào mấy cái khoảnh khắc kỳ lạ vậy, còn nữa, đây là nhà vệ sinh nam cơ mà...".

"Xí, anh cũng biết đây là nhà vệ sinh nam hả, tôi thấy chắc là anh chẳng thể phân biệt được đâu là đâu nữa rồi...".

Tuy Mã Tiểu Hổ không biết Mã Dao Quang nhưng nghe xong cũng hiểu ngay, vội vàng giải thích.

"À này... Chuyện không phải như những gì cô nghĩ đâu, thật ra, chúng tôi thật sự hết chỗ rồi nên mới chạy vào đây.".

"Hết chỗ hả, hai người có thể đi thuê phòng mà?".

"Ý cô là đi khách sạn hả? Chắc không đến nỗi thế đâu, dù sao cũng sẽ xong rất nhanh thôi mà.".

"Hai người... Vô liêm sỉ!".

Mã Tiểu Hổ càng giải thích càng rối thêm, Bạch Thường vội vàng kéo quần cài thắt lưng lại rồi nói: "Cậu không cần phải úp mở che giấu làm gì, cô ấy cũng cùng một giuộc với chúng ta. Mã cảnh quan, thật ra chúng tôi đang thẩm vấn một con quỷ, vì trong bệnh viện không tiện nên chúng tôi mới trốn vào đây.".

"Thẩm tra quỷ hả? Rốt cuộc mọi chuyện là sao, quỷ ở đâu ra?".

Bạch Thường nhấc con Trành Quỷ lên, nói: "Cô xem, nó đây này còn gì?".

Mã Dao Quang không cho là đúng liền nói: "Chỉ là một con Trành Quỷ nho nhỏ thôi mà, có cái gì để thẩm vấn đâu, anh đúng là nhàn quá hóa rồ rồi.".

"Đúng, mặc dù nó là Trành Quỷ thật, nhưng một tiếng trước nó vẫn còn là một con Thanh Sát đó, chẳng qua nó đã bị chúng tôi phế đạo hạnh đi mà thôi.".

"Rốt cuộc mọi chuyện là sao, hai người ra đây nói chuyện xem nào.".

Mã Dao Quang xoay người ra khỏi buồng vệ sinh, lúc này, vị bác sĩ nam lúc nãy đi tới trông thấy Mã Dao Quang thì chợt sửng sốt.

Mã Dao Quang trợn mắt nhìn anh ta mà nói: "Nhìn cái gì, bộ chưa thấy đàn bà phụ nữ đi vào nhà vệ sinh nam bao giờ hả?".

"Có... Có thấy bác gái làm vệ sinh, nhưng xinh đẹp thế này thì chưa gặp bao giờ...".

Bác sĩ nam quay đầu lại nhìn, Bạch Thường và Mã Tiểu Hổ cũng bước ra từ bên trong.

"Mấy người đang... Đây là bệnh viện đó...".

Nam bác sĩ nhìn Mã Dao Quang, lại nhìn sang Bạch Thường và Mã Tiểu Hổ, trực tiếp trợn tròn hai mắt, vẻ mặt chỉ ghi mấy chữ cuộc sống thật bất công, cộng thêm mấy biểu cảm ghen tị các thứ.

"Đừng lải nhải nữa, tôi biết đây là bệnh viện.".

Mã Dao Quang cũng không nói gì nhiều, trực tiếp giơ tay đánh vào gáy anh ta.

Hai mắt nam bác sĩ trợn ngược, lăn đùng ra ngất xỉu.

Bọn họ ra khỏi bệnh viện, Mã Dao Quang trực tiếp đưa tay vẽ ra lá bùa với bán kính hơn nửa mét, để Bạch Thường ném con Trành Quỷ vào.

Đây là một loại Khốn Ma Chú, sau khi Trành Quỷ bị ném vào đó thì sẽ bị nhốt hoàn toàn bên trong.

"Được rồi, bây giờ một trong hai người, ai đứng ra nói cho tôi biết rốt cuộc mọi chuyện là sao đây?".

----------------------------------------

- Kyoto - 京都 /Jīngdū/ : Thành phố Kyoto (京都市 Kyōto-shi, tiếng Nhật: [kʲoːtoꜜɕi] (nghe)), là thành phố thủ phủ của phủ Kyōto, Nhật Bản. Thành phố có dân số gần 1,47 triệu người vào năm 2018 và là một phần chính của vùng đô thị Kansai. Năm 794, Kyoto (lúc đó được gọi là Heian-kyō) được chọn làm kinh đô mới của triều đình Nhật Bản.

----------------------------------------

#Ryuu #Minty #CBAD #CănBếpÂmDương #NguyễnHoàngLong #ViênHuệMẫn #NgôBánTiên #QuánĂnĐêm #ThâmDạThựcĐường

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top