Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

only • 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


___

Seok Kyung trong giờ học luôn lơ đãng, ngay như hiện tại, nó chẳng có chút gì để tâm đến bài giảng, thoải mái lướt điện thoại cười khanh khách khiến ông thầy vô cùng chướng mắt, dù vậy cũng không dám hó hé gì.

Ro Na thì không thế, cô nàng là kiểu người để hành động điều khiển não bộ, nhỏ ngay khi nảy sinh lòng bất mãn thì thẳng thừng lên tiếng.

"Seok Kyung à cậu không nên bấm điện thoại trong giờ, sẽ cản trở việc tiếp thu kiến thức đó"

Không to không nhỏ nhưng đủ gây sự chú ý, điều này khiến Seok Kyung bất mãn vô cùng, nó ngước lên nhìn cô bạn đầy vẻ khinh bỉ.

"Liên quan đến cậu sao? Dừng việc để mồm đi xa hơn não đi"

"Nhưng..."

Chưa kịp dứt câu, Ro Na đã bị thầy dùng quyền sách gõ lên đầu một cách mạnh bạo cùng với tiếng cười nhộn nhịp của đám bạn bao quanh.

"Em lo cho bản thân đi, Seok Kyung là một thiên tài không cần đến lượt một người như em nhắc nhở"

Thấy khuôn mặt khinh bỉ của thầy cùng tiếng xì xào ảo não làm cô nàng phát bực, dù chẳng thể đáp trả, 

 "Seok Kyung à sao cậu lại chẳng thể giống Seok Hoon vậy? Thật khiến người khác bực bội"

Mặc kệ mấy lời bàn tán nhảm nhí Seok Kyung lại quay về trạng thái cũ, nó thi thoảng còn quay đầu ra sau trêu ghẹo anh trai khiến bầu không khí khó nói vô cùng, hai kẻ thoải mái tận hưởng, bên kia một người chướng mắt, một người ghen tị, một kẻ cảm thấy bản thân như bị sỉ nhục và một đám hóng hớt kịch hay, chúng thậm chí còn quên mất nhiệm vụ học hành cao cả đang dang dở.

Người ta thường bảo đầu óc ngu si thì tứ chi phát triển, trông tình huống này khá phù hợp với Seok Kyung, nó nảy ra một sáng kiến vô cùng hay ho rồi cười tủm tỉm khiến cô nàng Ro Na ngồi chéo thấy hỏi chấm vô cùng.

Chỉ chờ cho chuông reo, Seok Kyung chẳng mảy may đến Seok Hoon mà phi thẳng đến chỗ Ro Na khiến hắn có đôi phần cau có.

"Nè Ro Na à tối nay đi ăn cùng mình và Seok Hoon được chứ? Mình thấy tội lỗi vì làm hỏng hộp sữa của Ro Na cất công chuẩn bị cho anh trai mình lắmm đó"

Lời vừa dứt đã thấy được đa dạng sắc mặt thú vị xung quanh phòng học, nhỏ Eun Byeol đỏ tía mắt tức giận phóng sát khí về phía nó, cùng với sự bất ngờ của mọi người không ngoại trừ Seok Hoon và Ro Na.

"Th... thật sự được sao, nếu vậy tớ đã có thể tha lỗi hoàn toàn cho cậu rồi, Seok Kyung à!"

Nhìn con nhỏ Ro Na khiến hắn chướng mắt vô cùng, định nói lại vài lời liền bị nó ngăn lại, tỏ ý đừng phá chuyện nên cũng đành ngậm ngùi nuốt ấm ức xuống.

Thấy Ro Na đang say sưa bắn tia lửa tình yêu về phía mình, Seok Hoon rất là muốn đấm vào cái mặt ngu ngốc đấy một cái cho bõ cơn giận.

"Cậu nói thật sao Seok Kyung? Sao lại phải dùng bữa ăn xin lỗi hộp sữa rách nát đó chứ?"

Jeni với dấu hỏi chấm to đùng nhìn Seok Kyung rồi lại qua Ro Na mà cảm thấy nhức nhối trong lòng, ý là, Seok Kyung ăn phải nấm mốc hả trời?

"Đó không phải chuyện của cậu đâu, im lặng đúng nơi sẽ giúp cậu giống một cô tiểu thư sang chảnh hơn đó đồ ngốc"

Nghe Seok Kyung dùng giọng khinh người nói, Jeni cũng như bọn hóng hớt xung quanh nhột ngang, tự biết đường im lặng.

"Sao anh còn đứng đó, mau đi thôi, à Ro Na hẹn cậu 7h tại nhà hàng Yuown Rtuu nhé! Mình đã rất mong được tạ lỗi nên chắc chắn hãy đi nha"

"Um chắc chắn rồi"

"Có vẻ Seok Kyung không như mình nghĩ, đã hiểu nhầm cô ấy rồi"

Ro Na mỉm cười ngốc nghếch tưởng rằng bản thân đã được thông qua Seok Kyung tới với Seok Hoon.

Nói rồi nó quay ngoắt khoác tay Seok Hoon đi thẳng.

"Này sao em lại rủ Bae Ro Na đi ăn?"

"Chẳng phải anh nói sẽ làm theo bất kì điều gì em yêu cầu hay sao? Vậy hãy tiếp cận Ro Na và khiến Ha Eun Byeol tức chết đi"

"Em biết là anh không thể từ chối em mà, nếu anh hoàn thành tốt nhiệm vụ mong công chúa Seok Kyung hãy ban thưởng xứng đáng nhé!"

Tận hưởng cái ôm nồng cháy từ đối phương, dường như cả hai chẳng muốn dứt ra. Chỉ khi thấy Eun Byeol đang đến nó mới vội đẩy hắn ra.

"Được rồi, giờ em cần có nói chuyện với Eun Byeol anh ra xe trước đi"

"Um, cẩn thận có gì khẩn cấp hãy gọi cho anh, đừng để bị thương nhé?"

"Anh nghĩ sao vậy, không ai có thể làm tổn thương Seok Kyung này ngoài anh đâu"

Nói rồi Seok Kyung còn không ngại tặng kèm một nụ hôn nhẹ lên môi hắn, khiến Seok Hoon bất giác ngại ngùng mà quay ngoắt đi, chạm nhẹ lên môi cảm thụ tinh tú chớp nhoáng.

"Eun Byeol có chuyện gì sao?"

"Cậu còn nói? Tại sao lại giúp con nhỏ Bae Ro Na đó? Cậu biết rõ nó là một thứ dơ bẩn mà?"

"Tôi biết chứ? Nhưng làm sao đây, có vẻ Seok Hoon yêu dấu của tôi cũng vô cùng yêu quý Ro Na đó nha~

 Hay vậy đi, tối nay cùng bọn tôi đi ăn, hãy làm gì đó để chứng minh trái tim Seok Hoon là của cậu chứ không phải Ro Na, nhé?"

"Được, coi như cậu còn chút lương tâm, đừng để con nhỏ đó dắt mũi, nó chỉ là loại thấp hèn"

Nhìn bóng lưng Eun Byeol đi xa, nói cười khẩy, "thấp hèn" sao? Cậu và Bae Ro Na cũng như nhau thôi, dơ bẩn đến phát ghét. Rồi một ngày nào đó, Bae Ro Na và Ha Eun Byeol sẽ phải thảm hại vì sự ngu ngục của bản thân khi cố theo đuổi thứ tình cảm vốn dĩ không thuộc về mình. Ngay từ đầu người chiến thắng chỉ có mình nó, Seok Kyung này thôi, không một ai có quyền vượt qua.


       ___


Vừa dừng xe bước vào, Seok Hoon và Seok Kyung đã trở thành tâm điểm chú ý, bộ đồ không quá lộng lẫy nhưng lại là hàng hiệu bậc nhất, đính kèm nhan sắc cực phẩm, có lẽ không nói quá khi có thể nhầm lẫn hai người là một ngôi sao nổi tiếng. 

Seok Kyung liếc xung quanh, mặc kệ lời thì thầm to nhỏ mà đi thẳng về chiếc bàn vip ở vị trí đẹp nhất đã có sự hiện diện của hai cô nàng, có lẽ họ đã tới từ sớm. Chà, coi bộ là rất mong ngóng, ai cũng đắp lên mình lớp trang điểm lộng lẫy thế kia cơ mà.

Vì đặt bàn vip nên họ được thưởng thức tại một vị trí hào nhoáng, view thẳng ra đường lớn, ôm trọn cảnh Seoul rực rữ về đêm.

"Chỗ này đẹp thật đó, lần đầu mình tới một nơi sang trọng như này"

Ro Na không kìm được hào hứng đảo mắt nhìn xung quanh.

"Đúng là thứ quê mùa, thật chẳng hiểu sao mày lại có gan thi vào Cheong A, có lẽ bà mẹ thấp hèn của mày đã làm gì đó không nhỏ nhỉ?"

Eun Byeol không kìm được khinh thường thành lời nhìn con nhỏ trước mắt đầy vẻ chán ghét.

"Đừng có đụng vào mẹ tôi, tôi không ngại nắm đầu cậu đâu Ha Eun Byeol"

Bae Ro Na tức giận như muốn gào lên xé tan cái mồm chế nhạo người mẹ cao quý của cô.

"Đủ rồi đấy, trông các cậu thật kém sang chết đi được" 

"Được rồi ngồi xuống đi, còn gọi đồ ăn nữa chứ, có lẽ ai cũng đói rồi"

Seok Hoon cố rặn ra nụ cười theo lời dặn của em gái, khổ quá đi mất, thật muốn giết quách mấy cái phiền phức này đi cho xong.

"Nè Seok Kyung, ba mẹ cậu làm gì mà giàu quá vậy? Không tiếc tiền cho một bữa ăn như thế này luôn sao?"

Ro Na thắc mắc lắm, chẳng biết sao lại có thể dễ dàng mời một bữa ăn như thế này với người ngoài như cô.

"Bố mẹ mình đầu tư cho các doanh nghiệp, bất động sản nói chung mình cũng chẳng rõ, chỉ biết là làm đủ ăn thôi"

"Hah Seok Kyung khiêm tốn thật đấy"

"Vậy mẹ cậu làm nghề gì thế? Trông cậu có vẻ không sang trọng lắm nhỉ?"

"Hả? A um mẹ mình làm bất động sản nhiều thứ lắm nhưng có vẻ không thuận lợi nên nhà mình có hơi khó khăn"

"Thể nào, trông cậu rất ra dáng một người tần tảo"

Nghe Ro Na bẽn lẽn trả lời từng câu với sự ngượng ngùng khiến Eun Byeol không kìm được mà ném cho cô nàng ánh mắt khinh bỉ cùng nụ cười khẩy.

"Được rồi, để Ro Na yên, em không nên hỏi mấy câu hỏi như vậy chứ?"

"Em xin lỗi, Ro Na à tớ vô ý quá khiến cậu khó xử rồi, tha lỗi cho tớ nhé~"

"A um không sao đều là bạn bè mà"

Nhìn cái mặt gợi đòn chẳng có ý gì là nhận ra lỗi của bản thân khiến Ro Na không hề muốn chấp nhận chút nào, nhưng cũng chẳng thể từ chối vì Seok Kyung là người bạn đầu tiên của cô mà...

"Đồ ăn ra rồi, mọi người cùng nhau thưởng thức trọn vẹn nhé, tớ rất tâm huyết với nhà hàng này đó"

"Um, cảm ơn vì bữa ăn"

"A, Seok Hoon miệng cậu dính sốt cà chua này"

Vừa nói Ro Na vừa cầm giấy lau giúp anh, theo phản xạ Seok Hoon liền bắt lấy tay cô, cả hai trao nhau ánh mắt nồng cháy, nhưng một bên là chán ghét đến phát khiếp, một bên lại chan chứa đầy tình yêu, khiến Ha Eun Byeol ngồi cạnh chướng mắt không thôi, nhỏ thậm chí còn cố tình đổ ly rượu vang lên chiếc váy tiểu thư của Ro Na làm cô nàng giật bắn mình.

Ừ, nhưng muộn rồi, khi liếc xuống một phần váy bị nhuốm màu đỏ. Chiếc váy mà cô yêu thích từ lâu mới tích đủ tiền mua giờ đây lại bị phá hoại bởi người mà cô ghét nhất, chẳng kịp lòng để Eun Byeol giải thích Ro Na liền túm tóc cô nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top