Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đốm (Editor): Bởi vì chương quá dài, ta quyết định chia một chương thành hai phần a.

......

1. alldazai, Chuuda

2. Theo trình tự cốt truyện: Dazai, Chuuya mười lăm tuổi, Dark Era, truyện chính.

3. Asagiri Kafka lui tới báo động trước, thiên lôi sa điêu, OOC

~

~

~

Hiện tại studio chia ra thành bốn cái tiểu đoàn, Fukuzawa Yukichi cầm đầu Cơ quan Thám tử, Taneda Santouka cầm đầu Đặc vụ khoa, Nakahara Chuuya cầm đầu Mafia Cảng, Asagiri cùng với Dazai là tổ đạo diễn.

Thân là thủ lĩnh, ở nơi này lấy "Không thích Dazai Osamu" làm tiêu chuẩn, gom đủ cán bộ, trưởng đội du kích và vài vị cao tầng, có thể nói ở đây không có người thường.

Nhưng người lo liệu tất cả là Dazai Osamu với phương châm "Chỉ cần ta không xấu hổ, người khác xấu hổ đều được", thái độ đối với tổ chức của chính mình có thể so sánh với "lươn". Hắn đứng xa xa, không đi gặp Nakajima Atsushi đang muốn nói với hắn điều gì đó, cũng không chú ý đến Edogawa Ranpo đang định bước về phía hắn nhưng bị Thống đốc giữ lại.

#Đốm (Editor): Một vị Boss lươn lẹo và mặt dày :))#

Tại vị bốn năm liền đánh vỡ Chiến thuật ba bên, đem Mafia Cảng phát triển thành quái vật khổng lồ vô pháp lật đổ, tất nhiên trong lời đồn Dazai Osamu là người tạo thành tội ác, hắc ám và bạo ngược, là một quái vật đáng sợ, nhưng khi gặp mặt, lại phát hiện hắn xa lánh bọn họ, cảnh giác, đối với địch ý của bọn họ hắn cũng bình thản tiếp thu, thậm chí còn có phần bao dung.

Người khác chỉ biết đây kỳ thủ bố thí cấp quân cờ một chút thương hại, chỉ có danh trinh thám liếc mắt một cái liền khai phá được kịch bản:

—— không phải bọn họ không thích Dazai Osamu, mà là Dazai Osamu không cần bọn họ.

"Sẽ sửa kịch bản, không chỉ có một mình ngươi a, Dazai." Ranpo vừa nói vừa nhìn về phía bóng dáng đơn bạc, không tiếng động mà đưa một phong thư chiến.

Mà Nakahara Chuuya theo chính xách về phe đội du kích, hắn thấp giọng ép hỏi Nakajima Atsushi:"Lúc ta không ở đó, tên thủ lĩnh khốn nạn đã làm gì?"

Nakajima Atsushi theo bản năng nhìn về phía Dazai Osamu, thiếu niên tóc bạc không hề giữ lại lòng trung thành đối với Dazai-san cuối cùng chỉ nhấp nhấp khóe miệng: ".....Không có gì."

Trọng lực sử cơ hồ như đang nín cười.

"Được, ta đã biết." Hắn cười lạnh: "Ngươi không nó cũng chẳng sao, ta trực tiếp đi hỏi hắn."

*

【có cái gì đó đạp lên người Dazai.
Trước thẳng tắp đụng phải Dazai, đem hắn đá bay —— là một bóng người màu đen.

"Ha ha ha! Này quả thật không sai!" Tên kia cười nhạo, "Thế nhưng lại là tiểu quỷ! Này thân thủ không phải không đủ để khóc sao, Mafia Cảng!" Người kia nói.

Là một bóng người thấp bé. Tựa như một cánh quạ đến từ bóng đêm, thiếu niên mặc một bộ quần áo da đi mô tô màu xanh sẫm. Trông tuổi tác có vẻ chẳng xê xích với Dazai bao nhiêu.

"Đau chết người." Dazai nằm trên mặt đất ngưỡng mặt lên, làm như chưa có việc gì xảy ra mà nói, "Ta thực sự không thích đau đớn."

"Ta cho ngươi hai cái lựa chọn, tiểu quỷ." Tay thiếu niên mặc quần áo của nài ngựa vẫn cấm trong túi,"Bây giờ liền chết, hay là nói ra tình báo rồi chết. Chọn một cái người thích đi."

"Hai cái lực chọn này không tồi đâu. Rất mê người." Tuy thân thể đã chịu công kích rất lớn của địch, còn phải dùng sức chịu đựng những mảng kiến trúc bị vỡ trên mặt đất, nhưng giọng nói Dazai vẫn bình thản như cũ, "Ta chọn cái kia, bây giờ liền giết ta đi." 】

Một lần nữa trở lại bên trong bối cảnh, Dazai tự giác đưa lên một nắm cát đổ vào người, tiếp theo từ áo khoác lấy ra một bình thuốc đỏ tươi đổ lên băng vải quấn trên trán, sau đó hắn nằm yên ổn trên nóc nhà toàn là bùn đất, nghiễm nhiên là một thiếu niên bị hành đến đáng thương.

Asagiri: ...... Dazai nhà ta hóa trang thật giỏi a.

Những người khác đều bị màng hóa trang của thủ lĩnh Mafia Cảng chấn kinh rồi, huống chi là người trong nghề như Yosano.

Chuya cũng không biết nói gì mà chớp mắt vài cái, hắn nhịn không được mà hồi tưởng lại, lúc Dazai Osamu còn không có làm thủ lĩnh, mỗi lần làm nổ chiếc xe mà hắn yêu thích hay phá quầy rượu của hắn, trước khi làm đều tự làm thương chính mình khiến hắn không thể xuống tay.....

Vị cán bộ làm như không biết mình bị lừa mà nở một nụ cười dữ tợn, biểu diễn trong hình hài mười lăm tuổi của chính mình: "Ha, này thật không sai."

Hắn nhìn thiếu niên đang ở dưới chân, phát ra giọng nói của ác ma: "Ta cho ngươi hai cái lựa chọn, hiện tại liền chết, hay là nói ra tình báo rồi chết. Chọn một cái người thích đi."

Lời kịch bị thiếu vài câu khiến Asagiri gọi thư ký trường quay nhưng không dám cho dừng cảnh diễn, dù sao sát khí của Chuuya quá chân thật, cảm xúc thật đầy đủ, hắn cũng không dám yêu cầu gì nhiều ở trọng lực sử, hu hu.

Giọng nói Dazai bình thản: "Hai cái lực chọn này không tồi đâu. Rất là mê người."

Lời kịch tiếp theo của hắn khiến đôi mắt màu lam thiêu tràn đầy lửa giận của thiếu niên tóc cam kia dao động một chút, mười lăm tuổi đưa lên biểu tình của hai mươi hai tuổi.... Mỗi lần Chuuya nhìn đến, đều sẽ cảm thấy làm có chút hơi quá mức.

Nhưng Dazai Osamu vẫn lãnh khốc, tàn nhẫn, phảng phất giống như đem sức lực chính mình xé rách, phun ra câu nói kế tiếp.

"Ta chọn cái kia, bây giờ giết ta luôn đi."

Nakahara Chuuya trầm mặc rồi chớp mắt một cái.

Thời điểm Asagiri chuẩn bị kêu "Cắt", hắn đột nhiên bạo khởi, đá thân thể Dazai. Mũi chân đạp ở xương, phát ra âm thanh kẽo kẹt.

Dazai rên rỉ vài tiếng, cuộn người đầy đau đớn.

Người bên ngoài đều choáng váng.

Mori Ougai cắt cổ Boss tiền nhiệm, Dazai Osamu xử lý Mori Ougai, bây giờ Nakahara Chuuya trước mặt mọi người hành hung Dazai..... Chẳng lẽ đây là truyền thống của Mafia Cảng sao?

"Được thôi... Sao không thử thách trí nhớ của mi tí nhỉ?" Nakahara Chuuya cuối cùng cũng dừng lại hành động, gương mặt tú lệ của hắn hiện ra biểu tình tàn khốc, nhẹ giọng nói: "Kỉ lục bám trụ lâu nhất là chín đấy. Cho tới nay chưa từng có kẻ nào ngoan cố ngậm miệng nổi sau chín cú đá của ta."

Dazai đau đến tầm mắt mơ hồ, tuy rằng hắn cố ý chọc giận Chuuya —— hoặc là nói hắn luôn cố ý chọc giận Chuuya, phản ứng của Chuuya hắn cũng đoán trước được, nhưng mà, Chuuya, cậu nghe được câu nói đó, vì cái gì mà còn khổ sở.

Nakahara Chuuya nhìn xuống thủ lĩnh đang nằm co ro dưới chân mình, lúc này sắc mặt hắn trắng bệch, lông mi run rẩy, không biết do cắn phải môi hay là do dạ dày bị bệnh, khóe môi tràn ra máu, thế nhưng lại chỉ thấy màu đen và trắng trên người hắn.

Hắn biết tâm thái mình có vấn đề —— lúc trước cộng sự của hắn đem băng vải từ bên mắt phải chuyển thành mắt trái, tâm thái hắn giống như băng vải của Dazai Osamu mà rơi xuống.

Bây giờ hắn nhìn Dazai Osamu thê thảm, chỉ muốn tiếp tục công kích hắn, xé nát hắn, đem đầu óc mưu mô cùng biểu tình dối trá đem đốt thành tro.

Ánh mắt trầm lãnh của Chuuya nhìn chằm chằm Dazai dưới chân, định hành động thì nghe tiếng hét phẫn nộ truyền đến.

"Không được phép nhúc nhích!"

Họng súng nhắm ngay vào Chuuya. Có súng trường, súng lục, súng tiểu liên. Có cả súng Beretta và súng săn bắn phát một. Cơ man là thành viên Mafia cùng cơ man các loại súng.

"Đầu hàng đi, cậu nhóc." Từ giữa vòng vây đen đặc của Mafia, Hirotsu Ryuro bước ra, khi thấy cán bộ Nakahara mất khống chế, hắn không thể nào không đứng ra: "Cậu còn quá nhỏ, chắc cậu không muốn biết nội tạng của mình có màu thế nào đâu nhỉ?"

Chuuya không quay đầu lại, vẫn tiếp tục hành động vừa rồi, phảng phất như bị ma nhập.

Hirotsu bất chấp nhắc tuồng khí, đem bao tay trắng ném về phía hắn. Ngay giây phút đôi bao tay rơi xuống đất, Chuya lập tức nhảy vọt tới trước mặt Hirotsu.

Hắn biết cán bộ Nakahara bây giờ so với "Dương Vương" mạnh hơn nhiều, vì vạy không dám đánh trực diện, hắn vòng qua sau trọng lực sử, dùng tay trái bắt lấy thủ lĩnh, mục đích duy nhất của hắn chính là cái này.

Lúc Hirotsu công kích Chuuya không có dùng lực đạo chống cự như vậy, nhưng hắn phán đoán ra mục tiêu của Hirotsu là đoạt lại Dazai Osamu, tức khắc theo đà bật nhảy lên cao rồi lật người nửa vòng, hắn ta vặn người, dồn sức tung một cú đá.

Hirotsu không thể dùng tay phải đón đánh, kịch liệt va chạm với giày của Chuuya.

Trọng lực màu đỏ và lực đẩy màu tím va chạm vào nhau, những tia lửa điện lẹt xẹt văng tứ phía.

Không thể chống cự lực đánh, Chuuya nhảy ra sau, một tay bắt lấy Dazai Osamu nằm trên mặt đất, không thể tránh khỏi, Dazai theo bản năng chống cự, bàn tay đụng phải gáy Chuuya, ánh sáng bạc của No Longer Human sáng lên, đem ánh sáng màu đỏ bao quanh trọng lực sử biến mất. Nhưng chỉ bằng thể thuật, Chuuya không mất tí sức nào đem Dazai xuống đất giống như lông chim nhẹ nhàng rơi xuống.

Asagiri ngồi đằng sau máy theo dõi với gương mặt mê mang, hắn cảm thấy ba người "diễn viên" trước mắt đang diễn theo kịch bản, nhưng lại cảm thấy có chút gì đó không đúng.

【Một ngọn lửa đen bùng lên, thổi bay tất cả mọi người có mặt ở đó.

"Hự!?" Làn sóng xung kích đen ngòm từ bên hông thốc tới, nghiền ép mọi người ngã rạp xuống đất như những nhánh cỏ.

Không chỉ có con người. Cả những căn nhà, cả những hàng cột điện, cả những gốc cây lớn. Cả không khí cũng như đang vặn vẹo nhe nanh gào thét với con người, và xòe móng vuốt cào nát mọi thứ trên mặt đất.

Đây chính là vụ nổ đen.

Đâu đó gần trung tâm của "Khu gạch vữa", một vụ nổ khủng khiếp đã bùng lên cuốn phăng mọi thứ. Nó không phải một vụ nổ bình thường. Nó là một quả cầu nhiệt khổng lồ nuốt trọn mọi con mồi trong phạm vi của mình.

Bị thổi bay đi như một chiếc lá con con trong cơn lốc, Dazai lăn lông lốc, và bỗng nhìn thấy thứ đó xuất hiện trong tầm mắt mình.

Một đôi mắt bốc cháy đỏ rừng rực. Những nếp nhăn hằn sâu hàng chục năm chết chóc cùng bạo lực. Mái đầu bạc trắng.

Đứng thản nhiên giữa trung tâm ngọn lửa đen, hay nói đúng hơn, khoác lấy ngọn lửa đen như một tấm áo choàng, tựa như chủ nhân của địa ngục.

Dáng người đó là....

"——— Đời trước——-!!"】

Nháy mắt tiếp theo, làn sóng xung kích nóng quét lại đây, lại bị trọng lực của Nakahara Chuuya chắn trước không trung.

Bảy năm trước trọng lực sử hai mươi hai tuổi bị trường hợp ngoài ý muốn bất tỉnh một lần, đương nhiên hắn sẽ không giẫm lên vết xe đổ.

Hắn cười lạnh điều chỉnh tư thế bế Dazai, bảo đảm không tiếp xúc với da, sau đó tạo ra một quả cầu trọng lực màu đỏ rất lớn ném qua.

—— thân ảnh mơ hồ phảng phất như chủ địa ngục vừa mới xuất hiện chưa được mấy giây, đã bị trọng lực nghiền nát.

Dazai mới từ đau đớn tỉnh lại, kỳ thật sức lực của Chuuya cũng vô dụng, do thân thể của hắn quá yếu kém, cho nên mới không chống đỡ nổi. Hắn gian nan mà mở to mắt, vừa vặn thấy được một màn ngọn lửa đen bị tiêu tán.

Dazai Osamu: "....."

Hắn khô cằn nói ra lời kịch sân khấu: "Là đời trước a."

Hai màn chiến đấu cuối cùng phát tiết ra một chút tức giận tích góp bốn năm của Chuuya, sau đó thái độ lại bình thản.

Hắn đem tay luồn xuống dưới đầu gối Dazai, bế hắn hướng ngoài bối cảnh đi tới, nhàn nhạt nói: "Ta biết."

Dazai ngẩng đầu nhìn cằm của trọng lực sử, không giãy giụa nữa, đem cái trán tuy rằng non nớt nhưng rắn chắt của hắn để lên vai, khép lại đôi mắt.

Hirotsu Ryuro im lặng đi theo Nakahara Chuuya, vị này thân sĩ lớn tuổi ưu nhã phát hiện, mới vừa rồi cán bộ Nakahara mất khống chế muốn đánh chết thủ lĩnh, tâm tình lúc này tựa hồ..... Rất là sung sướng?

#Đốm (Editor): Thật là ám muội nha :))#

*

Bác sĩ duy nhất ở đây chính là Yosano Akiko trong Cơ quan Thám tử, Chuuya không hề do dự, trự tiếp đem Dazai đến khu nghỉ ngơi của cơ quan Vũ trang.

"Bác sĩ vũ trang, phiền toái cô xem xét vết thương cho hắn, Nakahara Chuuya tôi đây thiếu ngươi một ân tình."

Yosano Akiko nhìn thoáng qua Thống đốc, tuy rằng Mafia Cảng đối lập với cơ quan Thám tử, nhưng hiện tại trọng lực sử lấy danh nghĩa chính mình đi tìm bác sĩ, bọn họ cũng nguyện ý cho mặt mũi.

Huống chi Ranpo đã nói, thủ lĩnh Mafia Cảng - Dazai Osamu, nguyên bản hắn là một thành viên trong Cơ quan Thám tử.

Dazai Osamu bị bế lại đây khi nghe được âm thanh quen thuộc liền giả bộ ngủ, dẫn tới Akutagawa không có sử dụng năng lực tấn công hắn, là do Akutagawa Gin cũng lại đây giúp Yosano, hắn ta lo quan tâm đến em gái lâu ngày không gặp của mình, không có chỗ để nhớ việc báo thù Dazai.

Nakahara Chuuya khoanh tay đứng ở một bên, vị trí này phi thường xảo diệu, cho dù ai ở đâu tấn công Dazai Osamu đi chăng nữa, thì đều sẽ bị hắn chặn lại. Nhìn đến hai cô gái cởi áo khoác cùng áo sơ mi, cởi bỏ băng vải trên vai hắn, để lộ ra xương quai xanh tinh xảo cùng nửa bả vai trắng nõn, nói mới thấy lạ, Dazai Osamu lớn lên đẹp như công tử rõ như ban ngày, nhưng chưa từng nghĩ đến, khi hắn lộ ra vẻ suy yếu, sẽ đẹp đến mức kinh động nhân tâm.

Ánh mắt tất cả mọi người ỏ đây đều không tự chủ được bị nam nhân này hấp dẫn, xem đến những vết bầm trên làn da trắng, mái tóc quăn màu đen rũ xuống cánh tay hắn dùng để gối đầu, cánh môi đạm bạc nhiễm thêm chút máu càng tô thêm vẻ diễm lệ. Bọn họ đột nhiên hiểu ra tại sao thủ lĩnh Mafia Cảnh được bảo vệ chặt chẽ đến như vậy, bởi vì bên trong thủ lĩnh tựa như một loài hoa thanh cao quý báu, không thể gặp được ở bất cứ đâu.

#Đốm (Editor): Đúng là mỹ nam a :>>#

Nếu vừa rồi không phải tiếp thu kiến thức quan hệ Dazai Osamu cùng các thuộc hạ là plastic quan hệ, và tin tưởng không người nào có thể theo được đầu óc của Dazai, có nhiều người cho rằng toàn bộ Mafia Cảng vì Dazai Osamu mà chế tạo ra lòng chim hoàng yến.

Chuuya bị những ánh mắt đó làm mất kiên nhẫn, thật vất vả trấn áp xúc động của nỗi lòng. Nhân lúc này, Asagiri lắp bắp nói: "Chuuya, cậu vừa rồi đem Dazai đánh, làm sao để diễn tiếp cảnh sau....."

Chuuya quay đầu lại, biểu tình không chút thay đổi: "Ngươi xác định muốn nói chuyện đó với ta ngay lúc này?"

Asagiri đối diện với đôi mắt màu xanh cobalt đầy giận dữ kia, theo bản năng bắt lấy cánh tay Dazai đang rũ xuống, kết quả không cẩn thận kéo ra băng vải của hắn, trong nháy mắt, Asagiri lần đầu tiên trong cuộc đời nhận được thời khắc tỏa sáng —— toàn bộ lãnh đạo Yokohama cùng đồng loạt nhìn hắn.

Ranpo không kiên nhẫn nhắc nhở: "Buông tay."

Asagiri vội vàng lui về phía sau, vừa đáng thương vừa bất lực mà nói: "Đã quấy rầy."

Hu hu, ta chính là ba ba của các ngươi, hiện tại không thể đối xử đàng hoàng, con cái đều như vậy cùng cha nói chuyện QAQ.

#Đốm (Editor): Xin lỗi Asagiri-sensei, tôi đã lỡ cười mất rồi :))#

Dazai đang giả bộ ngủ chờ mong xem Asagiri sẽ làm gì để chạy trốn, thật tiếc, lâu lắm mới thấy một màn này, nhưng bây giờ không thể xem được.

Tsujimura Mizuki hiện tại tin tưởng điều Asagiri nói là có nhiều thế giới những người này đều yêu Dazai Osamu, phải biết rằng, ở đây tất cả mọi người bởi vì trả lời "Không thích" mới bị đưa tới studio, nhưng mà hiện tại lại không ai có thể rời mắt khỏi thân thể Dazai Osamu.

"Tiền bối, tôi muốn làm gián điệp ở Mafia Cảng." Nàng thấp giọng nói với Sakaguchi Ango.

Sakaguchi Ango đẩy đẩy mắt kính, lãnh khốc cự tuyệt: "Không, cô đừng nghĩ tới việc đó."

Rốt cuộc, lúc trước hắn muốn xin nhập chức đều bị từ chối. Sakaguchi Ango nhớ hắn đã dùng "Truy Lạc Luận" để đọc kí ức của tờ đơn, lại ngoài ý muốn không phát hiện điều gì, không có tin tức nào. Lúc ấy hắn vẫn còn nghi ngờ, cho dù là bị nhân viên tầng dưới chót phụ trách nhận tờ đơn trả lại, chỉ cần tiếp xúc qua trang giấy, cũng nên có tin tức về nhân viên tầng dưới chót đó.

Hiện tại đã biết năng lực của thủ lĩnh Mafia Cảng, đột nhiên Sakaguchi Ango có một phỏng đoán vớ vẩn đến đáng sợ ——

Tờ đơn xin nhập chức lúc trước của hắn, là do Dazai Osamu tự mình cầm lấy và gửi trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top