Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 51 - 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


51

" Ngươi tới làm gì?"

Lãnh Tử Diễm lạnh như băng nói, nháy mắt làm nham thạch nóng chảy trong ngực hắn sôi trào!

Y tới làm cái gì?

Y tới bắt gian!

Nội tâm sóng cuộn biển gầm, trên mặt Lăng Diệp lại không lộ ra chút sơ hở, y cười đến lễ độ mà trí thức.

" Thật khéo, xem phim cũng có thể gặp được, thật là có duyên."

Đương nhiên là có duyên, y dùng thân phận Tướng quân công tử của mình, mới tra được Lãnh Tử Diễm cùng một nam tử trung niên tiến vào rạp chiếu phim An Tây khu B một giờ trước, hừ nam tử trung niên, Lãnh Tử Diễm lại cùng nam tử trung niên đi xem phim?

Không thể nói được kỹ thuật hoá trang của Quân Ngân xuất quỷ nhập thần thế nào, nếu không có vẻ mặt ôn nhu lúc cúi đầu xuống khiến y giật mình, y vẫn không thể tìm ra hai người trong đám người đông nghịt nhanh như vậy.

Quân Ngân kéo Lãnh Tử Diễm ghé sấp trên đùi dậy.

" Lăng Diệp cũng đến rồi, vẫn còn tựa trên đùi ta, cũng không sợ người khác chê cười."

Lãnh Tử Diễm mím môi, ngồi trở lại chỗ của mình, cũng không thèm nhìn tới Lăng Diệp, thanh âm thô bạo từ hàm răng xuất ra.

" Ngươi hôm nay quả nhiên rất nhàm chán."

" Thật rất nhàm chán, bất quá có thể thấy Lãnh thiếu gia hạ thấp bản thân khẩu giao cho người khác, vẫn hết sức đáng giá."

Lăng Diệp thuận thế ngồi bên cạnh hắn, ý cười trên mặt không có kẽ hở, y hơi nghiêng xuống, khóe môi vừa vặn quét qua vành tai Lãnh Tử Diễm.

" Ta đứng đó nhìn rất lâu, ngươi dâm đãng đến làm ta hận không thể lập tức đâm vào thân thể ngươi."

" Ăn bắp rang không?"

Mắt thấy Lãnh Tử Diễm mày nhọn nhếch lên, Lăng Diệp đẩy túi bắp rang qua, mắt hơi cong lên.

" Năm chỗ, ta mỗi chỗ mua một túi, chung quy sẽ có một chỗ hợp khẩu vị của ngươi."

Chính giữa hai người, bỗng nhiên vươn ra một bàn tay.

" Nghe rất thơm."

Quân Ngân lấy một hạt bắp rang ra bỏ vào trong miệng, nhai một cái.

" Ân, mùi vị cũng không tồi."

Nụ cười Lăng Diệp nháy mắt cứng trên mặt.

" Lãnh Tử Diễm, muốn ăn không?"

Quân Ngân xoay đầu hỏi.

Lăng Diệp cắn môi dưới, nam nhân không biết nhục nhã là gì kia lại mở miệng đòi Quân Ngân uy hắn.

Chết tiệt!

Cái loại biểu tình mặt mày ngậm xuân này, cái loại thanh âm ái muội biếng nhác, người kia lại dục cầu bất mãn sao?

Ánh mắt Lăng Diệp gắt gao chằm chằm nhìn cánh môi sưng đỏ của Lãnh Tử Diễm, y lại nhớ, cánh môi này ban nãy chảy đầy chất lỏng trắng ngà dâm đãng thế nào... Bây giờ... Cánh môi này lại coi y như không khí mà liếm tay Quân Ngân.

Ngươi cứ ăn bắp rang đi, liếm tay Quân Ngân làm gì?

Tại sao bắp rang y trăm đắng ngàn cay ôm tới phải bị họ dùng cách chia ăn như vậy?

Lăng Diệp biết mình không thể nóng nảy, nóng nảy trước mặt Quân Ngân, y liền thua.

Rũ mi mắt xuống, diện vô biểu tình ném bắp rang vào miệng mình.

" Quân Ngân, ngươi biết nơi nào mẫn cảm nhất trên người hắn không?"

Đây là khiêu khích trắng trợn!

Quân Ngân giật mình, Lãnh Tử Diễm sắc mặt đông lạnh.

" Lăng Diệp, cút về nhà ngươi đi!"

Lúc một mình ở cùng Lăng Diệp, mặc kệ y châm chọc ra sao hắn đều nhất nhất đáp lễ. Nhưng trước mặt Quân Ngân... Dù Quân Ngân biết hắn trước kia phóng đãng tới bao nhiêu... Nhưng hắn vẫn không muốn chuyện cũ khiến người ta không chịu nổi này bị người tiết lộ trước mặt Quân Ngân.

Quân Ngân chậm rãi nheo mắt.

" Ta không cho rằng đây là một đề tài thú vị..."

" Đầu vú..."

Lăng Diệp cắt đứt lời Quân Ngân, khóe môi nhếch lên.

" Đầu vú hắn vừa to vừa cứng, lúc bị ta miết, hắn có cảm giác nhất..."

Phanh!

Cánh tay cùng cánh tay hung hăng chạm vào nhau, bắp rang rơi đầy đất!

Ném xuống toàn bộ bốn túi bắp rang còn thừa, một tay bẻ lấy hai tay muốn giãy giụa của Lãnh Tử Diễm, tay kia hung hăng bóp cằm hắn qua, Lăng Diệp cười đến vô lại mà kiêu ngạo.

" Muốn ta nói bao nhiêu lần, ngươi không phải đối thủ của ta, sao lúc nào cũng không chịu nghe?"

Đồng tử màu đen một mảnh băng lãnh.

" Chúng ta ra ngoài nói chuyện!"

" Như vậy cũng được, hừ...."

Lăng Diệp hừ một tiếng, không để ý đau đớn do đối phương dùng đầu gối thúc y, cương quyết nhanh nhẹn dán bên mặt Lãnh Tử Diễm, y thế nào cũng phải gặm người này trước mặt Quân Ngân.

Quân Ngân bóp chặt lấy tay vịn, thanh âm nghe không ra vui giận.

" Đây là gia giáo của Lăng gia các ngươi?"

" Lãnh gia cũng không kém bao nhiêu."

Lăng Diệp cả thân thể đều ép xuống người Lãnh Tử Diễm, sau khi làm đối phương không thể động đậy, chậm chạp nói.

" Cho nên, ta cùng hắn mới là trời sinh một đôi!"

Y nói rõ ràng, rất chậm và bình thản, lại khiến người ta cảm thấy y đang tuyên bố gì đó, cao cao tại thượng, nửa con mắt liếc nhìn, sắc bén kiên quyết, không cho phản kháng.

Đôi nam nữ phía trước sớm đã phát hiện tình huống phía sau, vẫn nghiêng người lén nhìn ra sau.

Lãnh Tử Diễm nhẹ nhàng cười, nụ cười tuyệt đối không có độ ấm.

" Chưa từng thấy nam nhân đánh nhau sao?"

" A..." Hai người hết sức lúng túng. "Các ngươi... Giống như đang đánh nhau sao..."

Lãnh Tử Diễm đẩy Lăng Diệp ra, hắn từ trước tới giờ cũng không phải kẻ khoanh tay chờ chết, cùng Lăng Diệp nhiều lần đánh nhau, đánh mười lần thua mười lần, nhưng thua càng nhiều, kinh nghiệm cũng càng phong phú, thừa lúc Lăng Diệp phân tâm, dễ dàng thoát khỏi khống chế.

Đứng lên, cúi đầu hôn hôn trán Quân Ngân.

" Ta cùng hắn ra ngoài chút."

Quân Ngân không nói, chỉ thản nhiên ừ một tiếng, trên mặt toàn bộ vô biểu tình, Lãnh Tử Diễm biết Quân Ngân như vậy chính là biểu hiện tức giận, hắn cùng Lăng Diệp đánh đánh đập đập đã nhiều năm, Quân Ngân chưa bao giờ giúp hắn, dù Lăng Diệp đem mặt hắn đánh cho tới cha hắn cũng không nhận ra, Quân Ngân cũng chỉ đến xem hắn sau đó, tiện tay bảo hắn ít chọc Lăng Diệp lại.

Bản lĩnh hắn không bằng người ta, Quân Ngân giúp hắn sẽ chỉ làm hắn cảm thấy càng mất mặt!

Nhưng... Bây giờ bất đồng với ngày xưa, bây giờ họ là tình nhân!

Nam nhân khác làm trò trêu đùa tình nhân của ngươi trước mặt ngươi, ngươi còn có thể ngồi an an ổn ổn tâm không xáo tình không động ?

Lãnh Tử Diễm vẫn thích tính cách ôn nhuận thanh nhã của Quân Ngân, nhưng bây giờ lại nhịn không được có chút oán hận, trong lòng hắn không hài lòng, sẽ không đem tức giận đổ lên người Quân Ngân, trúng bom sẽ chỉ là Lăng Diệp.

Ai kêu y là đầu sỏ?

Hai người một trước một sau đi vào toilet, Lăng Diệp lạnh lùng đem tất cả mọi người xua chạy ra ngoài. Vừa mới khóa cửa, quyền phong sau lưng hung hãn xé gió bay tới, Lăng Diệp không tránh không đỡ, tấm lưng cường tráng phía sau quả thực đã trúng quyền, trán phanh một tiếng đập vào trên cửa.

Lăng Diệp lắc lắc cái đầu bị đụng choáng.

" Bây giờ thoải mái chưa?"

" Cái rắm!"

Cuộc hẹn đầu tiên của hắn và Quân Ngân bị người này phá hư thành như vậy, hắn có thể thoải mái mới lạ.

" Ở trước mặt Quân Ngân sao không thấy ngươi chửi tục?"

Lăng Diệp quay người lại, lưng chống phía sau cửa, lạnh lùng nhấc khóe miệng lên.

" Quân Ngân toàn thân đều là khí chất quý công tử, xã hội thượng lưu ai không khen hắn công tử thanh thoát, ôn nhuận như ngọc? Người như Quân Ngân, có thể lọt vào mắt hắn sẽ chỉ là nam thanh nữ tú trang nhã danh tiếng, có tri thức hiểu lễ nghĩa. Mà Lãnh thiếu gia..."

Ánh mắt tuần tra từ trên hướng xuống, không để ý đối phương lạnh lùng đến khiến tim người ta đóng băng. Lăng Diệp tiếp tục chế giễu.

" Ngươi tính cách ngổ ngược, Quân Ngân bất quá nhất thời ham mới mẻ, chơi chơi thôi!"

" Ngươi cái rắm."

Trước kia, Lãnh Tử Diễm chửi tục Lăng Diệp cũng không cao hứng, vì đó nói rõ Lãnh Tử Diễm đang coi y như một dã nam nhân lêu lổng nào đó mà khinh thường, nhưng mà... Hôm nay Lãnh thiếu gia chửi tục.... Thật mê người.... Hảo muốn lập tức đem hắn đè xuống... Gặm hắn, cắn hắn... Làm đôi mắt băng lãnh kia lộ ra thần sắc không cam lòng, phẫn nộ, tiến tới dâm đãng.

" Đương nhiên, Lãnh thiếu gia cũng là xuất thân danh môn, gia học uyên bác..."

Lăng Diệp xoãi tay xuống, có mấy phần rất tiếc nuối.

" Nhưng ngươi lại không thơ từ ca phú, cũng không cầm kỳ thi họa..... Từ đầu đến chân không có bất cứ chỗ nào nhìn ra tiềm chất vợ ngoan mẹ hiền, càng không thể... Cấp cho Quân Ngân một đứa con trai!"

" Cha mẹ Quân Ngân đã chết, cả nhà chỉ có một mình hắn, ngươi cho là... Họ sẽ khoan nhượng cho ngươi, một nam nhân thô cứng vào cửa?"

Lăng Diệp thẳng người, hơi tiến lên một bước, hùng hổ doạ người.

" Lãnh Tử Diễm, dù ngươi có thích bị người thao tới bao nhiêu, ngươi cũng là một nam nhân... Bụng của ngươi... Chung quy không sinh được giống của Quân gia!"

Tay nắm chặt thành quyền trong túi quần, Lãnh Tử Diễm gắt gao đè nén xúc động muốn đánh người này.

" Ngươi cho là Quân Ngân ở cùng ta là muốn nghe ta đánh đàn, xem tranh ta vẽ hoặc là muốn ta sinh con trai cho hắn, Lăng Diệp, ngươi khẳng định, đầu ngươi không bị úng nước?"

" Chẳng lẽ không đúng? Ân.. Ta ngẫm lại... Các ngươi quen biết mười mấy năm, hắn vẫn biết ngươi thích hắn, trước kia đối với ngươi hờ hững, sao bây giờ đột ngột muốn ở cùng ngươi? A, Quân gia kéo dài hơi tàn ba năm, gần đây bệ hạ bệnh nặng, Quân gia càng ngày càng gian nan..."

Lăng Diệp mân mê cằm.

" Hay là... Quân gia muốn kéo nhà các ngươi qua..."

"Xem ra đầu óc ngươi chưa bị úng nặng, còn biết làm sao châm ngòi ly gián."

Lãnh Tử Diễm cười lạnh.

" Ta nói cho ngươi, hắn cùng ta hảo, là vì đêm qua ta câu dẫn hắn...."

" Ngươi câu dẫn hắn."

Lăng Diệp bất động thần sắc hít vào một hơi.

" Ngươi câu dẫn hắn thao ngươi?"

" Ân, thao không thành."

Lăng Diệp tóm cổ áo Lãnh Tử Diễm lên, một tay ném hắn xuống đất, y ra tay không chút lưu tình, Lãnh Tử Diễm lập tức đau đến sắc mặt tái nhợt, toàn thân không thể động đậy.

" Ngươi quả nhiên dâm loạn thấp hèn như ta sở liệu..."

Ngồi xổm thân xuống, vẻ mặt đông lạnh, đầu ngón tay thon dài từng chút quét qua bên mặt đối phương, âm sắc lạnh như băng sương.

" Lấy cái mông nóng của mình đi dán vào một kẻ lạnh nhạt, chơi rất vui sao?"

" Ngươi ý nói ta không biết hổ thẹn?"

Lãnh Tử Diễm cười nhạo một tiếng, chống mạnh thân thể dậy, kề sát tai Lăng Diệp.

" Ta cùng Quân Ngân hẹn hò, ngươi chạy tới làm gì? Hai người chúng ta tốt xấu gì cũng là lưỡng tình tương duyệt.. Ngươi thì sao... Ngươi cho rằng ta có từng nhìn thẳng ngươi một lần sao?"


52

Nói xong, hắn không chút yếu thế đối mặt Lăng Diệp, hai người đều là những nhân vật kiêu ngạo đến cực điểm, ánh mắt âm u lộ ra hàn ý lạnh thấu xương, ai cũng không nhường ai, ai cũng không muốn nhận thua.

" Chết tiệt!"

Lăng Diệp hung hăn mắng một câu, kéo đầu Lãnh Tử Diễm qua lang hôn một trận.

Đúng vậy, y da mặt dày, rõ ràng biết trong lòng đối phương từ trước tới giờ không có mình, rõ ràng biết hắn chịu làm tình với mình chỉ vì hạ thể y vô cùng uy mãnh, rõ ràng biết... Chỉ cần Quân Ngân vừa xuất hiện, y - đảm đương chức năng gậy mát xa hình người, "tình nhân" mà ngay cả tình nhân bí mật cũng không được tính, sẽ lập tức quang vinh về hưu!

Nhưng... Y không phục!

Quân Ngân cái loại nhân loại nhỏ yếu, thế nào có thể thỏa mãn gia hỏa dâm đãng tràn đầy tính dục này?

Quân Ngân có thể thao hắn đến dục tiên dục tử?

Ngay cả nơi mẫn cảm nhất của người này Quân Ngân cũng không biết!

Quân Ngân làm sao hiểu rõ Lãnh Tử Diễm bằng y.

Trên thế giới này, chỉ có y mới rành mạch biết Lãnh Tử Diễm thích cái gì, không thích cái gì!

Thậm chí, cũng chỉ có y mới biết được, trong lúc hắn khát khao bị cắm vào, cũng đồng thời dị thường thống hận thân thể mình.

Hắn thích ngươi đem hắn tùy tiện ném ở một chỗ nào đó, xé quần hắn, lập tức xách súng ra trận.

Hắn chán ghét tiền diễn, tiền diễn dài dòng sẽ làm hắn cảm thấy ngươi đang đối đãi hắn như một nữ nhân.

Nhưng ngươi nhất định phải âu yếm thân thể hắn, ngươi nhất định phải vuốt hắn, phải gặm hắn, phải cho hắn cảm nhận được sự nhiệt tình cùng nóng bỏng của ngươi.

Ngươi phải cho hắn đau, vì tình ái thô bạo có thể làm hắn khoái lạc.

Nhưng ngươi tuyệt đối không thể thương tổn hắn.

Quân Ngân có thể nắm vững độ lửa này sao, Quân Ngân có thể sao?

Quân Ngân chỉ biết quy củ đem hắn đặt lên giường, kéo chân hắn ra, cẩn thận cắm vào.

A.... Phương thức làm tình chính thống không chút đa dạng đó e rằng ngay cả làm nam nhân này cương cũng rất khó!

" Ngô..."

Lăng Diệp nhăn mày lại, y bị hung hăng cắn vào miệng.

" Ngươi, đây là ý gì?"

Lãnh Tử Diễm diện vô biểu tình đẩy y ra.

" Ta không cho rằng cần phải hôn môi với một người không có quan hệ."

Lăng Diệp nheo mắt, trình độ có tốt tới đâu đi nữa cũng gần như hỏng mất.

" Lãnh thiếu gia là muốn dùng xong liền vứt?"

Có lẽ nhận thấy được lời này hại khí thế mình giảm sút, Lăng Diệp lại bổ sung một câu.

" Ta cũng không phải là những tình nhân cũ vô dụng của ngươi, muốn vứt ta không dễ dàng như vậy!"

Sao vẫn là giọng điệu mặt dày mày dạn không chịu buông tay của oán phụ bị vứt bỏ?

Lăng Diệp thẳng thắn cắn môi dưới, đường cong gương mặt căng mạnh.

Tuy chốn chốn đều bị áp chế, nhưng Lãnh Tử Diễm quả thực không thể nào đem Lăng Diệp để vào mắt, không để ý biểu tình đông lạnh của đối phương, vẫn điềm nhiên như không đứng dậy, ưu nhã sửa sang lại y phục trước gương.

" Còn việc gì không, không có việc gì ta quay trở lại!"

" Có việc!"

Lãnh Tử Diễm đầu cũng không quay lại, chỉ thản nhiên hỏi.

" Việc gì?"

" Thao ngươi!"

Cùng với tuyên ngôn chính là thân thể cấp bách lao tới, Lãnh Tử Diễm lảo đảo một cái, nhào lên bồn rửa tay.

" Lăng Diệp, buông ra!"

Hai tay bị vững vàng bẻ ra sau, Lãnh Tử Diễm chỉ có thể dùng chân đá đạp, Lăng Diệp biết rõ phương thức phản kháng của hắn, hạ thân hung hăng chống vào hắn, làm hắn không thể động đậy.

" Ta nhớ ngươi mỗi tối đều phải bị người thao một trận mới thoải mái, hôm qua Quân Ngân không động tới ngươi, ngươi không dục cầu bất mãn sao?"

" Buông ra!"

Cong khủy tay thúc mạnh ra sau. Lăng Diệp thô bạo áp xuống, bàn tay cầm cố hắn dùng thêm lực, lật thân thể hắn qua, cánh môi ưu mỹ thanh tú hung ác gặm xuống, cổ, ngực, không chỗ nào may mắn thoát được.

" A.... Lăng Diệp.... Ngươi.... Mẹ ngươi cút đi!"

" Mẹ ta ở nhà!"

" Vậy ngươi cút đi!"

Lăng Diệp nhẹ nhếch môi cười, từ ngực hôn ngược về cằm, một đường lưu lại hồng ngân ái muội.

" Liền một lần, nhanh thôi, ân?"

" Không, không được..."

Lãnh Tử Diễm nghiêng mặt né tránh cái hôn của đối phương.

" Tại sao không được?"

Mắt Lăng Diệp từng chút nheo lại.

Lãnh Tử Diễm đỏ mặt thở mạnh, hai ngày nay trong lúc khiêu khích Quân Ngân, thân thể hắn cũng nổi lên khát vọng điên loạn với nam nhân, Quân Ngân một mực ngồi yên lòng không loạn, vẫn không động tới hắn, trời mới biết dục vọng kẹt nửa chừng khó chịu tới bao nhiêu.

Lăng Diệp gắt gao dán hắn không một chút khe hở như vậy, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được cơ thịt và nhịp dập huyết mạch dày dặc bên dưới cơ thịt tinh hãn của đối phương.

Nham thạch nóng chảy cuộn trào kịch liệt cơ hồ đốt bỏng hắn.

Tại sao chỉ cần là nam nhân đều có thể khiến mình có cảm giác?

........ Nếu không bị Lăng Diệp áp chế, Lãnh Tử Diễm tuyệt đối sẽ ném cho mình hai cái tát tay.

" Ta đáp ứng Quân Ngân, chỉ làm tình với một mình hắn."

Bàn tay áp chế hắn bỗng nhiên thả lỏng một chút, Lãnh Tử Diễm đột nhiên dụng lực đem Lăng Diệp chấn khai, xoay người lại soi gương, buồn bực phát hiện trên cổ toàn là hôn ngân.

Lăng Diệp lui về sau một bước.

"Ngươi thật sự đáp ứng hắn ?"

Y rất nghi ngờ làm sao mình có thể hỏi đến bình tĩnh như vậy.

"Ân, ta không được dính dáng với bất cứ nam nhân nào trừ hắn, hắn cũng không được để Tần Hiên lên giường hắn nữa..."

"Có thể sao ?"

Lăng Diệp cười lạnh.

"Quân gia gia chủ không phải được dịp thì chơi, giả vờ lịch lãm sao? Ngươi ở đây vì hắn thủ thân như ngọc, ngày mai hắn liền vì Quân thị cùng Đại gia tộc nào đó kết thông gia, đến lúc đó ngươi đi đâu khóc?"

Lãnh Tử Diễm vặn vòi nước ra, vốc nước hắt lên mặt.

" Không cần ngươi quan tâm."

Hắn cũng sẽ không khóc.

" Lãnh Tử Diễm....."

Giọng điệu y thường dùng để quát hắn hoặc là chế giễu lạnh lùng, hoặc là châm biếm nóng hổi, rất khó thấy, thanh âm lần này của y cực nhẹ, hoa lệ mà trầm thấp, phảng phất như rượu ủ rất nhiều năm, âm cuối kéo đến thật dài, hơi có chút trầm đục, như từ trong lồng ngực nghẹn ngào mà ra.

Lăng Diệp cúi đầu, tiến lên ôm lấy Lãnh Tử Diễm, đối phương lại vì động tác của y mà thân thể cứng lại, y không xiết chặt hắn nữa, chỉ ôm rất lỏng lẻo, nếu hắn muốn phản kháng, rất dễ dàng có thể thoát khỏi.

" Ta hai mươi tuổi..."

" Ta biết..."

Lăng Diệp cắn chặt răng.

" Cái thứ của ta... Chỉ có ngươi dùng qua.... Ta chưa bao giờ cho phép bất cứ nam nhân hay nữ nhân khác bò lên giường ta."

Lãnh Tử Diễm sặc một ngụm nước trong cổ họng.

" Khục khục..."

Lăng Diệp biết, Lãnh Tử Diễm sẽ không đem lời y nói để ở trong lòng, với tâm ý của y, hắn chỉ biết đem làm trò cười mà khinh thường.

Cho nên y vẫn không nói, y cũng có thân phận và địa vị, sự kiêu ngạo của y không chấp nhận bất cứ ai vũ nhục, mặc dù.... Mặc dù... Là cái nam nhân dâm đãng đến không chịu được.... Làm y vừa yêu vừa hận....

Nhưng, nếu không nói, nam nhân này sẽ bị Quân Ngân nham hiểm kia hoàn toàn cướp đi!

Y mười bốn tuổi, thú tính thức tỉnh sơ bộ, kèm theo sự thức tỉnh của thú tính chính là tính dục tràn trề không thể khống chế.

Hồi nhỏ, y vẫn bị Lãnh Tử Diễm ức hiếp, bộ dạng vênh vang đắc ý lúc đối phương ức hiếp y lại hấp dẫn đáng chết, làm cho lúc y thức tỉnh, trong đầu toàn là thân thể Lãnh Tử Diễm.

Y muốn dùng tính khí hung tợn của mình đâm xuyên qua hắn, làm hắn ở dưới thú thân y cao trào la thét chói tai.

Phụ thân sai người mang về hơn mười con thư thú từ trong tộc.

Lông mao phiêu lượng kia, tứ chi mạnh mẽ kia, thân hình ưu mỹ kia....

Chết tiệt, không phải gia hỏa kia!

Không phải kẻ y muốn!

Y như phát điên đem đám thư thú này xé thành mảnh vụn, phòng lớn xa hoa bay tứ tung huyết nhục, giống như địa ngục trần gian.

Cuối cùng vẫn là phụ thân chế trụ lúc y đang cáu kỉnh, phụ thân dùng móng vuốt vuốt ve đầu y.

[ Lăng Diệp, ngươi muốn ai, phụ thân giúp ngươi bắt tới.]

Muốn ai?

Muốn Lãnh Tử Diễm...

Hắn nhìn y từ trước tới giờ đều là liếc xéo, bộ dạng hết sức xem thường y... Không biết mình biến cường đem hắn đè xuống dưới thân, hắn có thể không cam lòng, có thể kinh hãi hoảng sợ hay không?

Ngô... Thân thể hắn cũng rất đẹp... Tuy chưa từng thấy lõa thể, nhưng lúc hắn mặc y phục, thân hình thẳng thớm thon dài, da thịt màu mật ong tựa như đường mật, hảo muốn đi tới liếm một cái...

Còn hậu huyệt hắn... Y nuốt nước miếng trong miệng xuống...

Người mạnh mẽ như vậy, nơi đó là bộ dạng gì?

" Graww..."

Y muốn đi vào hắn, để hắn dùng thân thể cảm thụ tính khí thô to của y!

Cho hắn biết hắn là của y, y muốn đánh dấu hiệu thư thú lên người hắn.

[ Lăng Diệp, có phải có mục tiêu không?]

Phụ thân vẫn luôn nghiêm khắc lại hoà nhã phá lệ.

[ Bất quá, chơi thì được, ngàn vạn lần không thể để hắn có thai!]

[ Tại sao không thể?]

Y muốn làm hắn sinh bảo bảo cho y.

[ Bởi vì ngươi là Thiếu chủ, thư thú có tư cách mang thai cho ngươi phải do trưởng lão lựa chọn, chỉ có như vậy mới có thể cam đoan gien tốt của ngươi sẽ không truyền ra ngoài.]

[ Nếu ta chỉ muốn một thư thú là hắn?]

Phụ thân giận tím mặt, hướng về phía y gầm một tiếng.

[ Ngươi từng thấy Thiếu chủ nào chỉ có một thư thú chưa?]

Y hoảng hồn hạ đầu xuống, dù sao y cũng quyết định, có thể hưởng dụng dương cụ của y chỉ có thể là người đó.

Lúc ấy là nghỉ hè, y tìm đến Lãnh Tử Diễm còn cần đột phá tầng tầng hộ vệ Lãnh gia, may mắn, dù chỉ mới vừa thức tỉnh nhưng năng lực của y cũng đã xuất chúng vượt trội, thân hình linh hoạt rất dễ dàng tránh thoát đám bảo vệ Lãnh gia, leo vào phòng Lãnh Tử Diễm.

Y ở trong bóng đêm nghiến nghiến răng nanh, hạ thân lại rục rịch.

Ai bảo Lãnh Tử Diễm ngủ không mặc quần áo!

Chăn mỏng tơ tằm đắp lên hạ thân, sống lưng khêu gợi cùng khe đùi mê người thoải mái hiện ra trước mặt y.

Ánh trăng lưu chuyển trên thân thể trần trụi của hắn, rơi ra quầng sáng nhạt nhạt.

Khiến hơi thở kẻ khác cũng phải ngừng.

Lãnh Tử Diễm trở thân một cái, chăn mỏng trượt qua mông vểnh, như có bàn tay đang nhẹ vuốt ve.

Ngô... Mình hình như chảy máu mũi.

Y lặng lẽ mở miệng, ánh mắt dâm tà không chút khách khí xem kỹ con mồi của mình.

Bước đầu tiên, y phải nhào lên.

Con mồi thật giảo hoạt.... Hắn kỳ thực sớm đã tỉnh.

Trong lúc y nhào lên, Lãnh Tử Diễm trở mình một cái, cầm lấy súng lập tức bắn về phía y.

Thân hình y có linh hoạt cỡ nào, vẫn không thể tránh khỏi hai viên đạn.

" Graww...."

Thư thú không nghe lời này, dùng đạn bắn y.

Y tới lâm hạnh hắn, hắn tại sao không ngoan ngoãn vểnh mông lên?

Hai viên đạn cũng không xuyên được da lông dày chắc, y vẫn thân hình mạnh mẽ, bước chân cao ngạo, từ từ đến gần đối phương.

Y rất cao hứng phát giác sợ hãi trong mắt đối phương, y nhảy lên giường, lấy chân chụp nát khẩu súng ngắn, nhưng không chút tổn thương đến tay hắn.

Y dùng đầu lưỡi liếm lộng ngực hắn, quấn lấy điểm nổi nho nhỏ, gai lưỡi khiến cho đối phương sợ run cả người.

Thật ngọt.... Y muốn hắn sinh bảo bảo cho y.

Sau khi sinh hạ bảo bảo, nơi này có thể chảy sữa không?

Nếu có sữa thì tốt... Nếu có, y nhất định phải hút cạn sữa, một giọt cũng không thể lưu cho bảo bảo uống.

" Graww...."

Mới nghĩ liền thích!

Ngô.... Thư thú này quả thật không cho người khác đỡ lo!

Y vừa mới chụp vỡ súng trên tay hắn, cũng không biết hắn từ đâu xuất ra một con dao, hung hăng đâm vào đỉnh đầu y.

Nếu là thú bình thường, không khéo sẽ bị hắn đâm thương.

Nhưng y là ai?

Y là Thiếu chủ trong tộc!

Da lông y còn dày hơn sắt thép, chỉ là một con dao, hắn muốn gãi ngứa cho y sao?

" Người đâu... Ngô...."

Y dùng móng vuốt bịt miệng hắn, tuy y không sợ đám bảo vệ kia, nhưng đây là lần đầu tiên của y, sao có thể để một lũ ruồi bọ đến phá rối.

[ Kêu loạn nữa, ta sẽ giáo huấn ngươi để ngươi biết bổn phận thư thú.]

Lời dùng thú ngữ nói ra, đối phương căn bản nghe không hiểu, chỉ ngoan cố hung hăng giãy giụa, y muốn áp chế lại sợ tổn thương hắn, trong lòng giận đến không chịu được, cuốn chăn lên lấp kín miệng hắn, lật thân thể hắn qua, dùng móng vuốt vặn bung cánh mông hắn ra.

Hậu huyệt tiên diễm đáng thương phát ra run rẩy, tầng tầng lớp lớp nếp uốn thanh tú, như một đóa hoa.

Máu mũi y, nháy mắt tích trên cái mông vểnh của hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top