Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiếu Vân không nói thêm gì nữa mà bị Đới Thanh trong ngực cắn mạnh một cái.

Cái miệng vừa táp.

"Áaa..."

Người này đau đớn hét lên.

Từ góc nhìn của người ngoài, sự tương tác giữa hai người chính là một cặp.

Đặc biệt là khi cả hai vẫn còn khỏa thân ôm nhau.

Thậm chí không cần nghĩ cũng biết chuyện gì đang xảy ra trong vùng riêng tư của hai người lúc này.

Cô gái ngượng ngùng lộ mặt nép mình trong lòng người ta như một chú chim nhỏ.

Người phụ nữ trung niên cảm thấy cặp đôi này có lẽ là cặp đôi hài hòa nhất mà bà từng thấy.

Đáng lẽ không nên có chuyện muốn sống muốn chết của những Omega bị bạn cùng phòng đánh dấu chứ?

Nghĩ như vậy, sẽ dễ dàng xử lý.

Cuối cùng gặp được một đôi hiểu chuyện, dễ dàng xử lý, người phụ nữ trung niên cảm thấy ung dung hơn không ít.

Nhận nhiệm vụ này, tâm thực sự mệt mỏi.

Nhưng việc gì cần làm thì phải làm.

Người phụ nữ trung niên lại nhắc nhở hai người: "Vì đã phân hoá giới tính khác nhau nên không thể ở cùng ký túc xá nữa mà phải đến ký túc xá dành riêng cho giới tính của mình, đặc biệt là Alpha, tuyệt đối không được sống ở đây, chúng ta đến đưa cô đi.

Về phần Omega, tạm thời ở lại cùng Beta cũng không sao, dù sao Beta cũng không ngửi được tin tức tố, nên chỉ có thể đợi chúng ta giải quyết xong Alpha rồi mới dàn xếp chuyển đi, chỉ là hai người…"

Nói xong, người phụ nữ trung niên lại dừng một chút rồi nói: "Trong tình huống của hai người, có thể một mình chuyển đến phòng đôi. Dù sao Omega vừa mới trải qua đánh dấu, còn cần Alpha của mình an ủi, hai người cảm thấy thế nào?".

Đương nhiên là được.

Tiếu Vân theo bản năng gật đầu: "Tôi đồng ý."

Mọi người đều có thể nghe thấy âm thanh này, cô có bao nhiêu phấn khích cơ chứ, thậm chí không kiềm chế được kích động.

"Vậy còn bạn học này?" Người phụ nữ trung niên lại xác nhận với Đới Thanh.

Lúc này, Đới Thanh không cần quay đầu cũng biết, ánh mắt của những người này nhất định đang đổ dồn về phía mình, thậm chí đã trói buộc nàng với Tiếu Vân, coi nàng như tài sản của người này.

Dù sao nàng chỉ có thể bị một người đánh dấu, nhưng Tiếu Vân có thể đánh dấu rất nhiều người.

Trong giây lát, nàng nghĩ tới một từ - một chủ nhân và nhiều nô lệ.

Giống như tam thê tứ thiếp thời xưa, nàng không chỉ là người phụ nữ của tên khốn này mà còn có thể là một trong những người phụ nữ đó.

Bị người khác cưỡng bức trói buộc cũng không tính, chỉ là một trong số đó, Đới Thanh vốn luôn kiêu căng tự mãn làm sao có thể chấp nhận được.

Đặc biệt là nàng bị Tiếu Vân cưỡng bức đánh dấu, trước đó cũng rất không thích Tiếu Vân.

Dựa vào cái gì nàng phải trở thành người của tên khốn này sau khi ngủ một lần?

Bởi vậy, trước sự chờ mong của mọi người trong đó có Tiếu Vân, Đới Thanh kiên quyết lắc đầu.

Đồng thời, đôi tay đó vô thức ôm chặt lấy người trước mặt.

Tất nhiên, có lẽ, trong mắt Đới Thanh, nàng chỉ cầm lấy một vật cố định có thể khiến nàng cảm thấy an tâm mà thôi, cũng không cảm thấy mâu thuẫn cỡ nào khi từ chối mà vẫn bám vào lòng đối phương.

Vừa nãy không phải còn tốt sao?

Tại sao lại đột nhiên từ chối?

Mọi người đều bối rối.

Bị từ chối trực tiếp, Tiếu Vân lại càng cảm thấy khó chịu hơn trước mặt rất nhiều người như vậy.

"Tại sao?" Tiếu Vân đầy đau lòng nhìn người phụ nữ trước mặt.

Tuy nhiên, đối phương không phản hồi.

Chỉ lặng lẽ tựa vào lòng cô.

Thậm chí còn ngậm dương vật của cô trong người, người phụ nữ này sao có thể tuyệt tình như vậy?

Lúc này, Tiếu Vân chỉ muốn đè người phụ nữ này xuống tàn nhẫn làm ngay tại chỗ, chiếm hữu nàng trước mặt mọi người, tuyên bố quyền sở hữu của mình đối với nàng.

Tất nhiên, điều này là không thể.

Đừng nói những người này không thể để cô làm như thế.

Cho dù cô có thành công thì Đới Thanh cũng không thể chấp nhận cô lần nữa.

Vì vậy, Tiếu Vân dù có buồn rầu đến đâu, cũng chỉ có thể chịu đựng.

Nhưng người phụ nữ này có thể rất vô tình..

"Là cô cưỡng hiếp tôi. Tôi không muốn. Tôi không muốn, là cô cưỡng hiếp tôi! Đều tại cô!"

Đới Thanh cuối cùng cũng chịu mở miệng.

Nhưng vừa mở miệng, liền trực tiếp giải quyết chuyện giữa hai người.

Đồng thời, khi nói xong lời cuối cùng, giọng nói càng kích động không thôi.

Hiển nhiên, chuyện này đối với Đới Thanh là sỉ nhục, tất cả chuyện này đều xảy ra ngoài ý muốn, nàng cũng không nguyện ý tiếp nhận.

Tại sao đột nhiên lại trở nên như thế này? Vừa rồi không phải còn ổn sao?

Chưa kể Tiếu Vân, ngay cả người có mặt ở đó cũng hoàn toàn chết lặng.

Chỉ là, suy cho cùng, người phụ nữ trung niên này là người hiểu biết rộng rãi, biết cách xử lý như thế nào trong tình huống như này, nên đã an ủi nói "việc này quả thực xảy ra quá đột ngột, xem ra vị bạn học này chưa chuẩn bị tốt, đã như vậy, Tiếu Vân trước tiên theo chúng tôi rời đi, để hai bên bình tĩnh lại thế nào? Làm..."

Còn chưa đợi người phụ nữ trung niên nói xong, Tiếu Vân đã trực tiếp từ chối: "Tôi không đi, tôi không có cưỡng bức cô ta, là cô ta tự mình tới, đây là giường của tôi, cô ấy cầu xin tôi, dựa vào cái gì đổ hết lỗi lên đầu tôi!".

Người này hầu như gào thét lên.

Rõ ràng, Đới Thanh nói từ 'cưỡng hiếp' vừa rồi đã kích thích Tiếu Vân, khiến cô trở nên mất lý trí.

Nhưng Tiếu Vân vừa biến thành Alpha lại không biết rằng khí tức tỏa ra từ Alpha khiến Beta sợ hãi.

Không thấy mọi người có mặt đều vô thức lùi lại vài bước sao?

Đương nhiên cái này không ảnh hưởng đến Đới Thanh, lúc này nàng vẫn đang đắm chìm trong nỗi đau của chính mình.

Tên khốn này lại làm nhục nàng trước mặt nhiều người như vậy, khiến nàng càng oán hận người này đến nghiến răng, không nhịn được há miệng cắn thật mạnh vào vai đối phương.

Tuy nhiên, lần này Tiếu Vân không còn lý trí như trước nữa, không có nửa phần nhường nhịn, trực tiếp lợi dụng ưu thế của mình mà dùng sức đâm mạnh vào người nàng.

Thân thể cực kỳ nhạy cảm của Đới Thanh làm sao có thể chịu đựng được vật thô lớn bất thình lình cắm làm, lúc này không khỏi hét lên: "Ưm a…"

Sau khi hét lên, Đới Thanh mới nhận ra ở đây có rất nhiều người đang nhìn.

Tên khốn kiếp này!

Dĩ nhiên lại bắt nạt nàng trước mặt nhiều người như vậy, khiến nàng phát ra âm thanh dâm đãng như vậy, sau này nàng làm sao có thể ngẩng cao đầu được nữa?

Trong phút chốc, Đới Thanh chưa từng bị đối xử oan ức như thế này cũng bùng nổ, lập tức đưa tay đánh người này "Đồ khốn nạn, súc sinh, tôi giết cô, cô là kẻ hiếp dâm, kẻ hiếp dâm, chính cô cưỡng hiếp tôi, cưỡng ép đánh dấu tôi! Cô không phải người, đồ khốn nạn, tôi muốn giết cô..."

Lần này Đới Thanh xuống tay thật tàn nhẫn.

Mà Tiếu Vân một tay ôm thân thể, một tay kéo chăn cũng tức giận, nhưng không thể phản kháng, chỉ có thể né tránh nắm đấm cùng cái tát của nàng, ngoài miệng vẫn không cam lòng yếu thế "tôi không phải kẻ cưỡng hiếp! Tôi không phải! Đây là giường của tôi, là cô tự mình tới, cầu xin tôi làm..."

Cả hai không những lao vào đánh nhau mà còn liên tục tranh cãi khiến ai cũng phải ngơ ngác sững sờ.

Vốn tưởng cuối cùng cũng có thể ung dung giải quyết cặp này, nhưng không ngờ, lại gặp phải một chuyện khó xử lý hơn.

Đây là nỗi đau của tất cả mọi người.

Đặc biệt, khí thế của Alpha này còn mạnh mẽ như vậy.

Nhóm beta này sẽ làm gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top