Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng chuông cửa vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Châu Kha Vũ, hắn mơ hồ mở cửa, bị người sau cửa làm cho giật mình

Lưu Vũ đeo một chiếc khăn quàng cổ màu trắng, trên vai và trên tóc có những bông tuyết rơi xuống, toàn thân dính tuyết càng làm tôn lên sắc mặt phi thường hồng hào của cậu

" Hi thầy Châu, đi xem phim không?"

Trái tim và đại não của Châu Kha Vũ như bị lửa đốt, thân thể đều nóng lên, hắn cố hết sức kiềm chế bản năng cơ thể mới không một hơi đem đứa nhỏ này ném lên giường. Trong phòng khách chỉ bật một ngọn đèn hoàng hôn, dưới ánh đèn mờ ảo, ánh mắt Châu Kha Vũ trở nên ôn nhu, hắn liếm môi rồi nhanh chóng mở cửa, trong lòng không khỏi kích động, khàn giọng nói:

" Mời vào"

Gần đến năm mới nên thời tiết Bắc Kinh cũng càng ngày càng lạnh hơn

Châu Kha Vũ nằm trên ghế tựa ngoài ban công, liếc nhìn Lưu Vũ đang chăm chú viết trên bàn cà phê, dù bị gió lạnh thổi cũng không cảm nhận được nhiều

Họ đã ở cùng nhau được một tháng kể từ khi Lưu Vũ đến nhà hắn xem phim lần trước.

Ngay cả Châu Kha Vũ cũng không thể tin được. Trong khoảng thời gian một tháng, mối quan hệ của họ đã có chút thay đổi. Họ không thể được coi là bạn tình trên giường, mặc dù trên giường cũng từng ôm nhau ngủ, nhưng cũng không thể coi là bạn đời. Dù không ai phá vỡ mối quan hệ nhưng họ đã hôn nhau và ôm nhau. Giống như một sự hiểu biết ngầm tự nhiên, không ai nói hoặc làm bất cứ điều gì. Ngoại trừ việc thỉnh thoảng Lưu Vũ như một con mèo con chọc hắn toàn thân nổi lửa, nhưng sau khi tắm nước lạnh thì mọi chuyện cũng kết thúc

Thỉnh thoảng hắn cũng nghĩ, khi nào mới là thời gian phù hợp

" Thầy Châu"

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của Châu Kha Vũ, Lưu Vũ quay đầu lại gọi

Châu Kha Vũ định thần lại :" Hửm?"

Lưu Vũ cắn nắp bút: " Năm mới thầy có phải về nhà không?"

Châu Kha Vũ im lặng trong giây lát :" Phải về vài ngày"

Lưu Vũ cúi đầu, có thể nhìn thấy sự thất vọng trong đôi mắt cậu,  một lúc sau ngẩng đầu lên, lại thể hiện ra khuôn mặt tươi cười quen thuộc kia

" Vậy em ở nhà chờ thầy quay lại"

Trái tim Châu Kha Vũ như đông cứng lại, chợt nghĩ đến chú mèo con đi lạc được nhặt mang về nhà khi còn nhỏ, ban đầu chỉ tò mò theo dõi loài người tốt bụng, mèo cũng giống với loài người, sau khi có được một ổ mèo ấm áp, nó bắt đầu dính người hơn

Giống như đứa trẻ trước mặt, lúc đầu chỉ là tán tỉnh , sau này bắt đầu tò mò và dần biến thành sự tin tưởng, giờ đây giống như một con mèo nhỏ được nuôi ở nhà, khao khát sự an toàn và tình yêu mà nó mơ ước.

Lúc bắt đầu chỉ là một mục đích không đơn thuần, nhưng tình yêu đơn thuần không chỉ là một loại

" Được, đợi tôi quay lại"

Vào đêm giao thừa, Lưu Vũ dậy từ sớm, cậu nhìn theo xe của Châu Kha Vũ đến khi khuất bóng. Trong lòng trống rỗng, giống như con búp bê bị rút sạch bông gòn, cậu yếu ớt trở về nhà, thản nhiên bật một bộ phim rồi mê man ngủ trên ghế sofa

Lúc tỉnh dậy đã là đêm muộn, đèn hoàng hôn thông minh do Châu Kha Vũ chọn thời gian điều chỉnh, trong căn phòng mờ mịt vẫn có chút ánh sáng ấm áp, mặc dù phạm vi chỉ có một chút thôi nhưng cũng đủ để thiêu đốt trái tim Lưu Vũ.

Suy nghĩ của anh bị kéo đi, bỗng bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang, Lưu Vũ nhìn rõ ghi chú trên màn hình, khóe miệng bất giác nhếch lên.

" Thầy Châu"

Châu Kha Vũ cười nhẹ đối với đầu bên kia điện thoại, giống như đang quét nhẹ một cái lông vũ trên ngực, giọng điệu ôn nhu vô tận.

" Bạn nhỏ đang làm gì đó?"

" Em xem phim, thật vô vị..." Lưu Vũ  nằm trên sô pha, tìm một vị trí thoải mái nằm xuống, " Còn mấy bộ thầy chưa xem cùng em, khi nào mới xem với em đây?"

Người ở đầu dây bên kia cười nhẹ :" Đợi tôi quay về rồi chúng ta cùng xem"

Lưu Vũ ngoan ngoãn " dạ " một tiếng, mặc dù có chút ủy khuất, nhưng khi nghe Châu Kha Vũ nói như thế vẫn vui vẻ vẫy đuôi

Dường như bên phía Châu Kha Vũ có người gọi hắn, hắn vội trả lời, rồi lại nói vào điện thoại

" Ngày mai năm mới tôi sẽ cho em một bất ngờ"

" Vâng". Đó là tín hiệu sắp kết thúc, Lưu Vũ cảm thấy trong lòng trống rỗng khó giải thích, lập tức điều chỉnh tâm trạng, " Vậy em đợi thầy quay về"

" Được, tôi sẽ về ngay"

Lưu Vũ chưa từng nghĩ Châu Kha Vũ nói " về ngay" lại nhanh như thế, Lưu Vũ đã xem vài bộ phim, sau đó hôm sau lại ngủ đến hoàng hôn xuống núi mới thức dậy, cậu mở WeChat ngay lập tức, một loạt tin nhắn chúc mừng năm mới hiện lên trên điện thoại di động của cậu, chỉ là không có tin nhắn của Châu Kha Vũ. Lưu Vũ khẽ mếu máo, thầm bào chữa rằng năm mới chắc hắn bận chúc Tết họ hàng. Lưu Vũ chỉ đơn giản trả lời vài tin nhắn của bạn thân. Dấu đỏ trên hộp thoại tin nhắn với bố mẹ đã thu hút sự chú ý của Lưu Vũ, khi cậu mở tin nhắn ra, đó là một phong bì lớn màu đỏ từ bố, còn có giọng nói của cả bố và mẹ

" Tiểu Vũ, chúc con năm mới vui vẻ, hi vọng con sẽ mau cao lớn, mà cũng không cần lớn nhanh như thế, chỉ cần vui vẻ là được rồi"

" Tiểu Vũ, bố mẹ rất nhớ con"

Cảnh năm mới ở bên kia không náo nhiệt giống trong nước, nghe có vẻ vắng vẻ, nhưng Lưu Vũ nghe vậy thì ấm lòng. Hóa ra bọn họ vẫn còn nhớ cậu

Cậu chỉ đáp lại vài câu, nỗi phiền muộn trong lòng được quét sạch, khẽ ngâm nga một bài hát rồi đi vào bếp, nhưng lại nghe thấy tiếng mở cửa

Lưu Vũ không khỏi căng thẳng, chẳng lẽ trong đêm giao thừa lại có trộm sao?

Không đợi cho Lưu Vũ chuẩn bị xong tâm lý, cánh cửa bị đẩy ra, chính là khuôn mặt tuấn tú mà cậu ngày đêm nhớ nhung.

" Tiểu Vũ..."

Trong đôi mắt không thể giấu được sự kích động vì nỗi nhớ, không đợi Châu Kha Vũ nói xong, Lưu Vũ đã ngay lập tức bám lên người hắn như gấu koala, ôm hắn chặt cứng. Lưu Vũ dựa lên vai hắn, mùi khói bụi khiến cậu cảm thấy an tâm, tham lam hưởng thụ mùi hương của Châu Kha Vũ

Châu Kha Vũ ôm lại cậu, xoa nhẹ lưng đứa nhỏ, cho đến khi ngồi trên ghế sofa, đứa nhỏ vẫn có chút không tin, ôm mặt hắn, mở to mắt, giọng nói có chút run rẩy.

" Sao thầy lại về sớm thế? Hôm nay là mùng 1 đúng không? Em sẽ không ngủ cho đến ngày mùng 3 đó"

Đôi mắt Châu Kha Vũ sáng lên, vỗ nhẹ đầu cậu, như để an ủi một chú cún con đang bám người,  giọng điệu nhẹ nhàng

" Là mùng 1, tôi không muốn để em ở một mình nên mới sớm quay về với em"

Lưu Vũ nằm trong vòng tay của Châu Kha Vũ rất lâu, , từ nhỏ cậu đã quen đón Tết một mình, thật ra năm nay cũng không ngoại lệ, yếu tố bất định duy nhất đã cho cậu một câu trả lời chắc chắn.

Thầy ấy đã nói, tôi không muốn để em ở một mình

Lưu Vũ nắm tay Châu Kha Vũ chặt hơn, có lẽ cảm nhận được cảm xúc của cậu, hắn nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu cậu, khác với những nụ hôn trước, nụ hôn này mang theo sự an ủi, không hề có chút dục vọng nào. Giống như một liều thuốc an thần, Lưu Vũ có thể cảm nhận được hơi thở và nhịp tim của hắn, thế giới yên tĩnh đến mức như chỉ còn lại hai người.

Đêm khuya hai người nằm trên giường, nhịp tim đập thình thịch dồn cơn buồn ngủ về phía tây, Châu Kha Vũ hôn lên mũi của Lưu Vũ, đặt một nụ hôn mạnh mẽ lên đôi môi căng mọng của cậu, cả hai người đều luyến tiếc hơi ấm trong chăn bông, ôm chặt lấy nhau.

" Năm mới vui vẻ, Tiểu Vũ"

" Năm mới vui vẻ, thầy Châu"

" Ngủ ngon"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top