Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1724: Tình yêu cháy bỏng của quân nhân 1

Edit: LAHong

Ninh Thư vuốt cằm, mỗi việc thu thuế thôi mà còn nhiều điều lệ như vậy.

Ninh Thư là một Thành chủ mới toe, một số điều luật cơ bản cô chưa nắm rõ.

Ninh Thư nghĩ tới nghĩ lui, cô nên tìm người hỏi han một chút.

Ninh Thư hỏi 2333: " Cậu cảm thấy tôi nên thu bao nhiêu lực tín ngưỡng và công đức?"

2333: "Dựa vào qui định trên văn kiện thu thuế có thể thu 10%." 2333 trả lời "Tất nhiên trong đó cũng có lợi nhuận không chính thức, chẳng hạn như có một vài cửa hàng sẽ nộp thêm lợi nhuận ngoài mức thuế phải đóng, những lợi nhuận này không bị ghi vào trong báo cáo nộp thuế, đương nhiên cô cũng phải nộp thuế, họ sẽ rút từ thuế cô thu ra 5%."

Ninh Thư: ...

"Đây giống như cá lớn ăn cá nhỏ, cá nhỏ ăn con tôm vậy."

2333 đồng tình: "Không sai, ít ra hiện tại cô đang nằm giữa chuỗi thức ăn."

"Đây là một quyền lợi to lớn."giọng 2333 trầm bổng như tiếng trống, làm trái tim nhảy lên kịch liệt.

Đúng vậy, đây là thứ cô xứng đáng được hưởng, cô vất vả đổ mồ hôi sôi nước mắt đổi lấy nó để bản thân có thể sống thoải mái hơn một chút.

Ninh Thư nhìn văn kiện: "Tôi phải đi hỏi xem trước kia thu thuế như thế nào, trước đó do các hóa thân pháp tắc quản lí Thủy thành."

Thư Bạch kể rằng mình bị bóc lột vô số lần.

Xem ra các hóa thân pháp tắc tạm thời quản lí Thủy Thành bóc lột nơi này không ít của cải.

Ninh Thư nhấn mở hệ thống trò chuyện, suy nghĩ một lúc ấn vào khung chat của người đàn ông muộn tao mặc sườn xám .

Ninh Thư nhận thấy mình chẳng quen biết một ai trong group chat hóa thân pháp tắc.

Vẫn nên hỏi thăm người đàn ông mặc sườn xám một chút.

Người đàn ông mặc sườn xám: [Bản thân đã chết, có việc gì thì hóa vàng mã, muốn thấy được tôi trừ phi cô chết, việc nhỏ thì gọi hồn, việc lớn thì đào mộ.]

Ninh Thư trợn trắng mắt, bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn làm trò con bò.

Ninh Thư: [Có chút chuyện muốn nhờ anh chỉ bảo, mời xác chết vùng dậy.]

Người đàn ông mặc sườn xám: [Chuyện gì, tôi muốn thu phí tư vấn, tôi hiện tai rất bực bội, vô cùng bực bội.]

Ninh Thư vuốt tóc: [Xin lỗi chuyện lúc trước.]

Ninh Thư: [Tôi muốn hỏi các anh thu thuế như thế nào?]

Người đàn ông mặc sườn xám vô cùng quan phương nói: [ Cứ dựa trên văn kiện thu thuế là được.]

*Quan phương: phép tắc, kỉ luật quan lại tuân theo.

Có vẻ đây là một đề tài tương đối bị cấm kị.

Ninh Thư lại tò mò: [Hiện tại hóa thân pháp tắc Phong và Lôi đã bị xóa bỏ, những thành bỏ trống kia do ai quản lí vậy?]

Người đàn ông mặc sườn xám: [Đã được phân công hết rồi, không phải việc của cô.]

Ninh Thư: [...]

Ninh Thư cũng không hỏi thêm, vì dù sao cô cũng không thân thiết với người đàn ông mặc sườn xám.

Người ta không nhất thiết phải nói với cô chuyện này.

Ninh Thư khách khí cảm ơn người đàn ông mặc sườn xám, tắt hệ thống trò chuyện.

Phải đi khảo sát thực tế thành phố của mình thôi!

Ninh Thư nói với 2333: " Chúng ta tới Thủy Thành."

Đến Thủy Thành, trước tiên Ninh Thứ ghé qua sóng bạc, gặp được ông chủ sòng bạc Tư Thiên.

Tư Thiên gây ấn tượng cho Ninh Thư với hình tượng hoàn mỹ như Gia Cát Lượng, cảm giác người này có lòng dạ hệt như vậy.

Tư Thiên diện một thân áo dài màu xám trắng vô cùng thần thái, ngũ quan Tư Thiên mặc dù không đẹp mắt nhưng lại toát lên vẻ trầm lắng thanh tĩnh, khuyết điểm trên gương mặt bị khí chất của ông ta làm lu mờ hoàn toàn .

Luôn bình tĩnh như vậy.

"Tư Thiên đã gặp qua Thành chủ, Thành chủ giá lâm đến nơi này là có chuyện phân phó sao?"

Tư Thiên chắp tay chào Ninh Thư.

Ninh Thư đi thẳng vào vấn đề : "Lần này tôi tới muốn hỏi một chút vấn đề thu thuế."

Tư Thiên nhấc ấm trà tinh xảo, châm cho Ninh Thư một chén trà: "Thành chủ muốn biết điều gì, Tư Thiện nếu biết nhất định sẽ giải đáp."

Ninh Thư ừ một tiếng, "Trước kia thu thuế dựa theo tỷ lệ bao nhiêu?"

Tư Thiên nhấp một ngụm trà, khẽ đặt chén trà xuống, "Trước kia mức thuế thu 10%, ngoài ra hóa thân pháp tắc Phong Thổ Băng sẽ thu thêm

1% cho mỗi người bọn họ, tính tổng là 13%."

Ninh Thư gật đầu: "Tôi biết rồi, tôi đi đây."

Tư Thiên không nhịn được nhíu mày, hỏi tí vậy mà đã đi rồi.

Tư Thiên dựa vào cửa sổ trên lầu, liếc nhìn Ninh Thư dạo bước trên đường phố, thấy cô tùy ý vào một cửa hàng khác.

Thần sắc Thư Thiên hơi biến đổi, trong lòng khẽ thở dài một hơi, chỉ nói dối một chút mà có thể bị phát hiện ra rồi.

Ninh Thư liên tiếp đi thăm hỏi rất nhiều cửa hàng, ra ra vào vào , thăm hỏi hết mấy con phố , cuối cùng về tửu lâu của Thư Bạch.

Ninh Thư đi thẳng lên căn phòng trên lầu, nói với tiểu nhị: "Phiền cậu gọi bà chủ tới đây một chuyến."

Tiểu nhị pha cho Ninh Thư một bình trà, sau đó đi mời Thư Bạch.

Lúc Thư Bạch xuất hiện khách khí chào hỏi Ninh Thư: "Thành chủ có chuyện gì sao?"

Ninh Thư ngẩng đầu: "Cô ngồi đi, tôi có chuyện muốn hỏi."

Thư Bạch ngồi xuống, mái tóc mượt mà dùng cây trâm vấn lên đơn giản, vô cùng thoải mái mà không kém phần thanh lịch ưu nhã, tua rua rủ xuống theo cử động bay bay.

"Tôi đi mọi nơi, cuối cùng dừng chân ở tửu lâu của cô vì hi vọng cô cho tôi một lời thật lòng, tôi đã ghé thăm nhiều cửa hàng, tra hỏi việc thu thuế."

"Cô đoán xảy ra chuyện gì?" Ninh Thư cười híp mắt hỏi Thư Bạch.

Thư Bạch ngại ngùng cười một tiếng, động tác cúi đầu đầy vẻ ôn nhu: "Chắc là mọi người đều báo cáo sai tình hình thu thuế rồi, tất cả đều hi vọng sẽ phải nộp ít tiền."

Ninh Thư đồng tình: "Tôi có thể hiểu được điều này, tuy nhiên quá là coi thường tôi giống đứa thiểu năng, 2% mà cũng nói ra được, với lượng người ở Thủy Thành mà chỉ có 2% thuế sao?"

Thư Bạch che miệng cười: "Ma cũ bắt nạt ma mới, ăn hiếp người yếu là chuyện bình thường."

"Tôi tới tìm cô vì muốn biết thực sự chuyện thu thuế ra sao."

"Tôi cảm thấy đáng tin cậy nhất là 13% thuế mà Tư Thiên nói." Ninh Thư bưng trà, chậm rãi nhấp môi thưởng thức, mùi vị không tệ.

Thư Bạch lắc đầu: "Con số Tư Thiên nói vẫn ít, thật ra trong thời gian hóa thân pháp tắc Thổ Phong Băng quản lí nơi này, mức thuế họ thu là 18%, trong sổ sách chỉ ghi 10%, số còn lại ba người họ chia đều."

Ninh Thư gật đầu: "18% à, vì méo gì lại nói với tôi 2%."

Khác biệt rõ ràng như ngày và đêm.

"Mấy người làm giả sổ sách à?" Ninh Thư nghiêng đầu hỏi Thư Bạch.

Khóe miệng Thư Bạch giật giật: "Chi tiêu của mỗi người đều được ghi lại trong thẻ căn cước một cách riêng tư chỉ là nói đùa, những khoản tiền đó hệ thống chủ đều nhìn thấu hết."

Ninh Thư ồ một tiếng, không thể coi thường trí tuệ nhân loại được, trên có quyết sách, dưới có đối sách.

Thư Bạch hỏi Ninh Thư: "Thành chủ định thu như thế nào?"

"Tôi mạo muội hỏi một chút, lợi nhuận của nhà hàng cô là bao nhiêu?" Ninh Thư hỏi.

Thư Bạch giơ 5 ngón tay trắng như sứ lên.

"5 vạn?" Ninh Thư suy đoán.

"Xấp xỉ 50 vạn."

Ninh Thư: Đù má?? (☉ Д ☉)

Nhiều tiền như vậy, dọa Ninh Thư suýt lật bàn.

"50 vạn công đức hay 50 vạn lực tín ngưỡng?" Ninh Thư lại hỏi.

"Cộng tổng cả hai vào thì gần 50 vạn, nhưng bàn về kiếm tiền thì vẫn thua sòng bạc của Tư Thiên." Thư Bạch nói khiến Ninh Thư lâng lâng.

Ninh Thư vô cùng hồi hộp, bất giác siết chặt tay, 50 vạn trích ra 10% mức thuế thì chính là 5 vạn nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top