Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 235: Để Bản vương hầu hạ nàng thay quần áo (4) -H-

Chap 235: Để Bản vương hầu hạ nàng thay quần áo (4)

-----------------------------------------------

Khuôn mặt nhỏ của Khúc Đàn Nhi hiện giờ đã ngượng chín đỏ như quả táo, nghiến chặt hai hàm răng, ánh mắt nén giận nói: "Mặc Liên Thành, tên hỗn đản, ngươi mau buông tay, nghe thấy ko hả, mau bỏ tay ra"

Tiếng chửi rủa bất thình lình vang lên nhưng cũng dừng lại rất nhanh sau đó! Vì ko ngờ Mặc Liên Thành vừa vặn cúi đầu xuống, trực tiếp hôn lên môi nàng.

Tất cả lời nói, trong chốc lát bỗng dừng ngay thời điểm hai cánh môi chạm vào nhau. 

Có một dòng điện trong nháy mắt tập kích lên đại não của nữ nhân nào đó. Mọi thứ xung quanh như dừng lại từ giây phút ấy.

Đời người u uất nhất là khi nào? Khúc Đàn Nhi cảm thấy, chính là lúc này! Cả người không thể động đậy, muốn chạy trốn thì lực bất tòng tâm, còn muốn nhào vào khẳng định là chuyện chỉ có thể nghĩ, ko thể làm! Đây thật sự là một loại tâm lý dày vò biến thái mà.  

Trong lòng nàng ngứa ngái, có phải là do tư thế này ko đc thoải mái ko vậy

Mặc Liên Thành một bên chăm chú hôn môi, mút vào cánh môi chín mọng của người nào đó, ngón tay ngọc khẽ vẩy một cái, tấm áo mỏng sau cùng trên người Khúc Đàn Nhi cũng rơi xuống đất theo. Tiếp đó mái tóc đen bóng chỉ cố định bằng chiếc trâm của nàng cũng bị hắn làm cho rơi ra, những lọn tóc dài khẽ khàng chảy qua ngón tay hắn. Một luồng khí ấm áp từ trong bàn tay hắn truyền qua, vậy mà những giọt nước bên trên tóc chậm rãi bốc hơi một cách thần kỳ, ko bao lâu cả mái tóc đã bắt đầu khô ráo. 

Khúc Đàn Nhi kinh ngạc!

Thì ra nội lực còn có cả công dụng như vậy sao? So với máy sấy tóc thời hiện đại còn hiệu suất hơn gấp mấy lần.

Bất thình lình bên hông căng thẳng, Khúc Đàn Nhi chỉ cảm thấy thân hình mình chợt nhẹ hẫng đi, sau một khắc đã cùng với hắn lăn đến trên giường. . . Khúc Đàn Nhi trừng to hai mắt ko thể tin nhìn hắn, nàng muốn khóc quá đi, đến giờ phút này rồi nàng vẫn ko thể động đậy. 

Đáng xấu hổ ah, đáng xấu hổ gần chết!

Nàng vừa định mở miệng, ko ngờ lại tạo cơ hội cho lưỡi hắn tiến sâu vào, lời nói chưa ra đến miệng đã trở thành ư ư a a

Tên Mặc Liên Thành này thật sự là mỹ thực a? Mỹ thực a? Sao có thể tiến bộ nhanh như vậy được chứ? (Tác giả: Sự thật thì xấu nữ này cũng ko biết nhiều về "kỹ thuật" cho lắm, chỉ là cảm giác nhanh chóng khắc sâu quá tiêu hồn làm cho đầu óc nàng hỗn loạn tưng bừng. Càng ngày càng ko thể suy nghĩ theo cách bình thường, chỉ có thể để mặc cho hắn muốn làm gì làm => thế nên tự nhiên cảm thấy tên nào đó có tiến bộ . .. :))) )

Editor: Lily073
Khuôn mặt nhỏ của Khúc Đàn Nhi càng ngày càng ửng hồng, đột nhiên, nàng cảm thấy tay của mình bỗng chốc có thể cử động.

Thân thể nàng khẽ run, muốn đẩy hắn ra, nhưng lúc giơ tay lên lại phát hiện căn bản nàng ko có một chút sức lực nào...e hèm... hoặc cũng có thể nói là  nàng đang do dự xem có nên đẩy ra hay ko (Ly: ấy chà chà : ))) ) Mẹ nó, nàng cũng là người bình thường a, người bình thường đó, thì sẽ có thất tình lục dục. Huống chi là thiếu nữ tâm sinh lý bình thường...ô ô, dục vọng đã bị khơi dậy, làm sao bây giờ?  

Hô hấp trở nên nặng nề, dưỡng khí ngày càng ít làm cho người ta sắp ko thể thở.

Mặc Liên Thành ngay lúc nàng sắp ngạt thở, bất thình lình dời môi, từ gò má nàng hôn thẳng 1 đường xuống cổ... rồi đến xương quai xanh....lại tiếp tục hướng xuống...

"Mặc. . . Liên Thành. . . ưm. . ."

"Nếu như không muốn, có thể nói ngừng lại." Mặc Liên Thành hơi khó nhọc nói ra, giọng nói trở nên khàn khàn, trầm thấp, đôi con ngươi sáng rực chăm chú nhìn nàng với ánh mắt thâm thúy, giống như loài sói hoang đầy khát vọng nhìn con mồi trong đêm tối. Mà ngực áo của hắn lúc này vừa vặn cũng đang xộc xệch, làm lộ ra vòm ngực rắn chắc bên trong, lại là những đường nét vô cùng hoàn mỹ.  Editor: Lily073

Khúc Đàn Nhi cắn cắn môi, có chút cảm giác đắng... à mà thôi.

Cự tuyệt? Nàng dám cự tuyệt sao? Ánh mắt kia như đang muốn ăn thịt người vậy, ở đó mà cự tuyệt?

"Vậy thì, chờ một chút. "

"Bản Vương không chấp nhận cự tuyệt."

Sau một khắc, tên Mặc Liên Thành này quả nhiên không cho nàng cơ hội cự tuyệt. Một lần nữa hôn lên môi, đoạt đi tất cả sự khán cự của nàng.

Khúc Đàn Nhi đen mặt. Nàng lập tức hiểu rõ, tên này trông thì dễ nói chuyện, kì thực lại cực kỳ, cực kì gian mang -__-!

Chỉ là hình như hôm nay hắn đặc biệt hôn rất kiên nhẫn, rất ôn nhu, chậm rãi. Hơn nữa đôi tay của hắn cứ giống như mồi lửa, ko ngừng du ngoạn vuốt ve đốt lửa trên người nàng....

------Chap 235-hoàn----


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top