Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 75: Đánh vào mặt bốp bốp bốp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cổ họng Ưng Tử nghẹn lại, sững sờ tại chỗ vài giây rồi cô khẽ kêu lên lao vào vòng tay rộng rãi ấm áp, ôm chặt lấy người đàn ông trước mặt.

"Anh không sao chứ? Tốt quá! Thật sự tốt quá....." Cô cứ lặp đi lặp lại.

Khoảnh khắc cô nhìn thấy Tiêu Nhất Mặc trái tim treo lơ lửng của cô cũng được hạ xuống.

"Không sao, anh có thể có chuyện gì chứ?" Tiêu Nhất Mặc ngạo nghễ đáp, tham lam ôm lấy cô, sức lực mạnh mẽ như muốn cô  hòa vào cơ thể mình. Thời gian 3 ngày ngắn ngủi cứ ngỡ như dài cả thế kỉ, giờ khắc này anh chỉ muốn ôm lấy người phụ nữ này, sau này sẽ không bao giờ chia lìa.

Ưng Tử muốn cười nhưng lại nhịn xuống.

Đúng vậy, Tiêu Nhất Mặc của cô chính là lợi hại như vậy, yêu ma quỷ quái gì ở trong tay anh đều phải hiện nguyên hình.

Cô vô cùng kiêu ngạo.

Hai người nắm tay nhau đi vào văn phòng Tôn Đàm, Tôn Đàm thấy Tiêu Nhất Mặc mới sốt ruột hỏi chuyện con chip đang lan truyền trên mạng, ban đầu bà cũng đã biết chuyện này nhưng sợ Ưng Tử lo lắng nên mới giấu cô, phá nguyên tắc của bản thân gọi cho Tiêu Ninh Đông để hỏi, nếu hôm nay lại truyền ra tin tức xấu bà cũng không thể ngồi yên.

"Không sao, có người sau lưng hãm hại bọn con," Tiêu Nhất Mặc trầm giọng nói, "Bọn con chính không sợ tà, giờ đã không sao rồi, hơn nữa ai làm cũng đã có manh mối, không quá hai ngày nữa có thể tìm ra thủ phạm."

"Lần này sao có thể trùng hợp như vậy được?" Tôn Đàm rất buồn bực, "Con xảy ra chuyện, bên này Tiểu Tử cũng có tin đồn."

"Là một món quà lớn của người quen," Ánh mắt Tiêu Nhất Mặc âm trầm, "Một khi đã ra tay sẽ không giống người bình thường."

"Dì Trần?" Ưng Tử kêu lên.

"Bà ta sau lưng mượn tay người khác, chỗ Tiểu Tử là Phùng Tần bị bà ta coi là công cụ, mà còn ở chỗ con đó là họ hàng thân thích của bà ta, lúc đó con được giao phó công việc ngoại vi của Viện nghiên cứu tương lai Hoa Trí, hắn ta không hiểu về chip thấy bọn con giữ bí mật công nghệ như vậy cho rằng nó rất tinh vi nên Trần Thục Di đã lợi dụng." Tiêu Nhất Mặc nói ngắn gọn.

"Điên rồ." Tôn Đàm trầm mặc một lúc lâu, sau đó thốt ra bốn chữ. (Trong tiếng trung là 丧心病狂 - ý là phát rồ, mất trí.)

Nhắc đến người đàn bà ghê tởm kia lại mất vui, hai người đoàn tụ sau khi trải qua bao trắc trở, giờ phút này trong mắt đều có nhau. Tôn Đàm không làm bóng đèn, bảo hai người về nhà nghỉ ngơi cho khỏe.

Lúc ra ngoài hai người chạm mặt Thẩm Xuyên bước xuống từ xe bảo mẫu, ba người chạm mặt nhau.

Nhìn hai người tay nắm tay, biểu tình Thẩm Xuyên rất phức tạp: "Hai người.....đây là tái hợp à?"

Tiêu Nhất Mặc cho cậu ta một cái liếc mắt, kiêu ngạo nói: "Có ý kiến gì sao? Bạn nhỏ?"

Thẩm Xuyên nhướng mày, vặn lại: "Hơ, chú này sao lại lớn tiếng vậy?"

Thấy sắc mặt Tiêu Nhất Mặc không được tốt lắm, Ưng Tử cuống quýt giảng hòa: "Thẩm Xuyên, em về rồi sao? Cảm ơn em hôm qua đã lên tiếng giúp chị."

Sắc mặt Thẩm Xuyên trầm xuống, lúc lâu sau mới cười khổ nói: "Giúp đỡ vô ích như vậy mà chị còn cảm ơn à?"

"Không phải, không thể trách em được, tâm ý của em chị hiểu mà," Ưng Tử thành khẩn nói, "Đưa than ngày tuyết rơi là chuyện hiếm có nhất, về sau chúng ta làm bạn nhé."

Thẩm Xuyên lẩm bẩm: "Ai muốn làm bạn với chị? Cả ngày chỉ biết dạy dỗ người ta, khó nghe."

Ưng Tử không nghe rõ: "Hả?"

Thẩm Xuyên lấy lại tinh thần, nhướng mày cười: "Được, được, chị gái nhỏ của em, em hiểu ý chị, làm bạn bè với nhau cả đời, đúng không?"

Không hiểu cũng phải hiểu, hai người đã công khai trên mạng đã không còn gì liên quan đến cậu, hơn nữa xem những việc mà Tiêu Nhất Mặc làm chỉ vỏn vẹn trong vài giờ là biết người đàn ông này làm việc rất quyết đoán mạnh dạn, một đòn trúng tất so với cậu xúc động bốc đồng thì thủ đoạn của cậu quá kém, cậu không thể không không phục.

Một người phụ nữ dịu dàng nhẹ nhàng như Ưng Tử thực sự cần một người đàn ông mạnh mẽ như vậy để bảo vệ cô, hai người mới thực sự là một đôi.

Cậu nhìn Tiêu Nhất Mặc, không cam lòng bĩu môi, nghiêm túc nhưng cũng đầy uy hiếp nói: "Vậy, anh đừng ỷ là người có tiền mà bắt nạt Tiểu Tử, nếu anh đối xử không tốt với chị ấy tôi sẽ không nói gì mà cướp luôn đấy."

Tiêu Nhất Mặc thản nhiên cười, lười cùng tên nhóc này so đo.

"Đừng nói bậy nữa Thẩm đại minh tinh, cậu đi nhanh đi chắc là chị An sẽ thông báo cho cậu một tin lớn đó." Ưng Tử cười nói.

Hai người chào tạm biệt Thẩm Xuyên xong cũng không cần che giấu nữa, quang minh chính đại mà đi ra cửa chính, cùng nhau lên xe Tiêu Nhất Mặc về hoa viên Khai Nguyên.
Nhìn lại bài đăng của Tiêu Nhất Mặc trên weibo đang được lan truyền theo cấp số nhân, chủ đề #Tiêu Nhất Mặc là người gia trưởng# bị đẩy lên đứng đầu hot search,
nhờ đó mà độ hot của Ưng Tử trước đó giảm đi phân nửa.

Ưng Tử hơi khó hiểu, Tiêu Nhất Mặc là người ngoài giới thì theo lý thuyết thì sẽ không hot đến mức độ này, đề tài này nổi lên như vậy không biết Tiêu Nhất Mặc có tức giận không nữa.

Kéo xuống chút nữa rốt cuộc cô cũng hiểu tại sao. Đề tài trang đầu ngoại trừ những bài trên weibo của Tiêu Nhất Mặc còn có những đoạn cut về Tiêu Nhất Mặc khi diễn thuyết ở Đại học Tế An, video cắt người đặt hỏi một câu hỏi, biểu hiện Tiêu Nhất Mặc kiêu căng ngạo mạn trả lời vấn đề đó, đoạn đối thoại trong video còn được đánh dấu bằng phụ đề in đậm.

"Một nửa của tôi, quan trọng nhất là cô ấy có thể làm một người vợ tốt, toàn tâm toàn ý quan tâm gia đình."

"Đối với tôi mà nói, ý nghĩa tồn tại của người phụ nữ của tôi là gia đình."

"Đương nhiên tôi sẽ chúc sự nghiệp của cô ấy có thể thành công, gặp nhau vui vẻ chia tay bình yên, không bắt buộc ai là quan điểm sống của tôi từ trước đến giờ."
....

Đoạn video này ghép với ba bài đăng trên weibo của Tiêu Nhất Mặc tạo thành sự đối lập lớn, ai ăn dưa cũng đều rất ngon miệng, bình luận phía dưới nào là 'hahahahaha' hay đủ loại chế giễu có thiện chí.

[Tiêu học trưởng vả mặt bốp bốp bốp, mặt chắc sưng như đầu heo rồi.]

[Lầu trên nói nhầm nói, Tiêu học trưởng của chúng ta sao có thể là đầu heo xấu xí vậy được, vả mặt vậy cũng là Thiên Bồng Nguyên Soái.]

[Này này, có bản lĩnh thì cứ nhịn đi, đừng ép buộc vậy, sao lại như ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ thế?]

....

Đa số người đều từ diễn đàn Cây Thường Xanh đến, đều là người ủng hộ Tiêu Nhất Mặc, mặc dù có cười nhạo Tiêu Nhất Mặc nhưng họ cũng bảo vệ, có cư dân mạng không biết Tiêu Nhất Mặc là ai nhưng nhìn thấy chữ #người gia trưởng vào nhảy vào chửi người, các fans phổ cập lại những sự tích huy hoàng của Tiêu Nhất Mặc, chửi người không dùng lời lẽ thô tục, làm cho những người này không dám lên tiếng.

Ưng Tử thấy thú vị không thèm quan tâm đến weibo của bản thân nữa, cô cầm điện thoại lướt từng chủ đề một, cuộn người trên sô pha cười mãi cho đến khi Tiêu Nhất Mặc phải quay người lại. 

"Còn cười." Anh hậm hực ấn bả vai Ưng Tử, uy hiếp nói, "Cười tiếp đừng trách anh ức hiếp em."

Ưng Tử giơ tay đầu hàng: "Được được được, em không cười."

"Những người này nhàm chán thật, video cũ rích như vậy mà còn tìm ra." Tiêu Nhất Mặc rất bất đắc dĩ, chuyện đó anh quên tận chín tầng mây rồi.

"Ai bảo lúc đó anh giọng điệu lớn như vậy." Ưng Tử vẫn không nhịn được cười tiếp, "Bành Tuệ Tuệ nghe anh nói vậy liền sợ ngây người, cậu ấy còn là fan cứng của anh đó."

"Vậy còn em? Em là fan cứng của ai?" Tiêu Nhất Mặc đè cô xuống, ái muội cắn cắn vành tai cô.

Ưng Tử không dám nói, mơ hồ trốn tránh: "Được rồi, anh mau đứng dậy đi, anh bận như vậy đói bụng không....ưm..."

Môi bị cắn, sau một nụ hôn ngắn, cánh môi trên bị cắn một cái.

Ưng Tử đành phải ôm lấy anh, hôn lên má anh trấn an: "Em không muốn làm fan cứng của anh đâu, em phải làm người yêu anh, làm một nửa của anh, làm vợ của anh...."

Lời này rất có hiệu lực, sắc mặt Tiêu Nhất Mặc tốt lên, hơi kiềm chế mà hưởng thụ sự trấn an của cô.

Thôi, không so đo chuyện thần tượng kia của cô.

Thần tượng có gì tốt, có thể so với người bên gối sao?

Để cho Vệ Thì Niên ghen ghét cả đời đi.

Hai người ở trên sô pha thân mật một lúc lâu mới tách ra. Sầm Ninh gọi điện cho Tiêu Nhất Mặc bởi vì Tiêu Nhất Mặc đi vội vàng, chuyện bên Tế An vẫn còn một số chưa giải quyết xong liền giao cho Bùi Chiêu Dương và Sầm Ninh xử lí.

"Bùi tổng rất bất mãn," Sầm Ninh hớn hở mách lẻo, "Ngài ấy nói dựa vào cái gì mà ngài có thể trở về với vợ."

"Hai người họ đều là vợ chồng già rồi còn tới tới lui lui làm gì," Tiêu Nhất Mặc nói đúng hợp tình hợp lý, "Chúng tôi đây vẫn còn mới mẻ nồng thắm."

Bây giờ Ưng Tử mới nhớ đến weibo của mình, sau khi Tiêu Nhất Mặc phát weibo cô còn chưa xem lại phản ứng của cư dân mạng đâu.

Trên giao diện hot search, những tìm kiếm về quy tắc ngầm liên quan đến cô đã lắng xuống chỉ còn một cái đã ly hôn nằm ở top giữa, nhấp vào thì thấy mấy tài khoản marketing đã xóa bài chỉ còn tin nóng mới nhất là của "Trung tâm vận chuyển tin đồn" yếu ớt chống cự, mới 15 phút trước còn đăng một tin mới.

[Đang dọa ai vậy? Ai sợ vậy? Là người của công chúng mà giấu giếm tình trạng hôn nhân còn có lý không? Có dám trực diện đối đáp vấn đề ly hôn không? Đây có phải là kế hoạch làm một đôi vợ chồng ân ái của ngọc nữ thanh thuần không?]

Một số fans bên dưới chửi mắng hắn ta nói dối, tung tin nhảm và một số người khác thì đồng ý phụ họa theo lời hắn ta:  Đúng vậy, người đăng nói là Ưng Tử giấu giếm việc ly hôn mà, sao lại bịa đặt được? Giờ ăn ngay nói thật còn bị chửi à?

Ưng Tử xem xong trong lòng hẫng một nhịp.

Đúng là cô và Tiêu Nhất Mặc ly hôn, người này lợi dụng tung tin này của cô hai ngày nay khiến hắn ta bị chửi rủa bịa đặt, nhưng tin này không hề sai.

Nhưng mà trong video đáp lại của Tiêu Nhất Mặc anh đã không nhắc đến vấn đề ly hôn, điều này khó tránh khỏi sẽ bị người khác túm làm nhược điểm.

"Sao vậy em?" Tiêu Nhất Mặc và Sầm Ninh bàn xong chuyện, quay lại bên cạnh cô hỏi.

Thò lại mở giao diện nhìn thoáng qua, Tiêu Nhất Mặc cau màu hỏi: "Người này là ai vậy? Sao vẫn còn tung hoành?"

"Tài khoản marketing," Ưng Tử buồn rầu, "Hắn ta bám lấy việc chúng ta ly hôn không bỏ, một trong ba weibo kia của anh có nói đến một chút thì tốt rồi."

Tiêu Nhất Mặc không hé răng.

Ưng Tử tiếp tục buồn rầu, nếu bây giờ đáp lại thì có hơi bị động, nhưng cũng không thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra được, hay là trực tiếp đi lấy giấy chứng tái hôn sau đó đăng ảnh đã tái hôn lại?

Nhưng mà Tiêu Nhất Mặc còn chưa có cầu hôn cô đâu, chẳng lẽ chính cô lại nói trực tiếp? Vậy thì xấu hổ quá.

Cô suy nghĩ một chút, chỉ có thể gợi ý nói: "Anh cảm thấy em nên làm thế nào?"

Tiêu Nhất Mặc vẫn không nói gì.

Ưng Tử khó hiểu, quay sang nhìn anh.

Biểu cảm của Tiêu Nhất Mặc có hơi kỳ lạ, dáng vẻ hơi suy tư, không biết đang nghĩ cái gì.

Ưng Tử bị anh dọa sợ, tay quơ quơ trước mặt anh: "Này, anh sao vậy?"

"À chuyện này," Tiêu Nhất Mặc phục hồi tinh thần, vẻ mặt thành khẩn nhìn cô, "Có một chuyện anh muốn xin lỗi em."

"Chuyện gì?" Trái tim Ưng Tử nâng lên.

"Chuyện là..." Tiêu Nhất Mặc phá lệ ấp úng, "Em....đầu tiên đồng ý với anh đừng tức giận...."

"Anh làm gì mà em tức giận?" Ưng Tử không hiểu.

Trái tim Tiêu Nhất Mặc run rẩy, thẳng thắn nhận tội, "Xin lỗi, thật ra anh....không làm thủ tục ly hôn, cho nên về mặt pháp luật hai chúng ta chưa từng ly hôn."

———————
Chúc mọi người năm mới vui vẻ 🥰 Chỉ còn vài chương nữa thôi mình sẽ cố edit nốt trong vài ngày nữa hiuhiu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top