Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 12: ĐỒNG GIƯỜNG CỘNG CHẨM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 12: ĐỒNG GIƯỜNG CỘNG CHẨM


“Khinh Âm cô nương, tới rồi!”

Theo lời Mặc Lăng Hiên phân phó ban nãy, nha hoàn dẫn Thủy Khinh Âm đến phòng tắm, sau đó nhanh chóng mở cửa ra, làm nàng trước tiên tiến vào.

Đợi Thủy Khinh Âm nhấc chân tiến vào rồi lúc này nha hoàn mới đóng cửa lại, chậm rãi mang theo nàng đi vào đến hồ nước to ở giữa phòng: “Đây là bể tắm dành cho nữ quyến của nhiếp chính vương phủ dùng, cô nương có thể yên tâm dùng!”

“Nữ quyến dùng?”

Nhẹ giọng lặp lại một lần, Thủy Khinh Âm hồ nghi ngẩng đầu lên, hỏi: " Nhiếp Chính Vương phủ các ngươi, bên trong còn có các nữ quyến khác?”

“Tự nhiên là không có, Vương gia bên người, liền Khinh Âm cô nương một cái nữ quyến.”

Nha hoàn mỉm cười ngắn gọn hồi đáp, tựa hồ cũng không có tính toán nhiều lời.

Ngẫm lại, đi theo Mặc Lăng Hiên nhiều năm như vậy, nha hoàn của hắn tự nhiên cũng là một đám nhân tinh, lời nói không nhiều không ít, lại cố tình làm làm người không thể bắt bẻ vì vậy Thủy Khinh Âm liền nhanh chóng quăng đi nghi vấn trong lòng, thoát xiêm y tiến vào bể nước.

Tắm rửa xong, Thủy Khinh Âm hưởng thụ các nàng hầu hạ mặc tốt quần áo, lúc này mới theo nha hoàn hướng đường cũ bước đi trở về Mặc Lăng Hiên phòng ngủ.

“Vương gia, Khinh Âm cô nương đã tắm gội hảo!”

“Đã biết, đi xuống đi!”

Ngồi ở  trước bàn Mặc Lăng Hiên chậm rãi ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt tuấn tú không có bất luận cái gì biểu tình.

“Uy, ta mệt nhọc! Ta muốn ngủ!”

Thủy Khinh Âm không chút để ý thoải mái ngáp một cái, đối với Mặc Lăng Hiên nói.

“Về sau ở người khác trước mặt, nhớ phải gọi ta một tiếng Vương gia!” Mặc Lăng Hiên đứng dậy, nhấc chân đến trước mặt Thủy Khinh Âm, dặn dò.

“Hảo hảo hảo, ngươi nói cái gì đều hảo, vậy ngươi hiện tại có thể hay không làm ta trước ngủ?”

Nàng đều buồn ngủ muốn chết, nơi nào còn có cái gì tinh thần đi quản hắn nói cái gì a?

Nghe Thủy Khinh Âm lời nói, lại liếc nhìn bộ dạng nàng một cái, Mặc Lăng Hiên nói: “Đi trên giường ngủ đi, bổn vương còn có tấu chương không có xem xong!”

Nga một tiếng, Thủy Khinh Âm lập tức liền sải bước đến giường, động tác nhanh chóng trèo lên hướng phía trong nằm xuống, lại không nghĩ, trên giường độ ấm còn có chút nóng nực, khiến nàng thập phần khó chịu, vì thế không khỏi lầu bầu:

“Nóng như vậy, ta ngủ thế nào a?”

“Bổn vương cho rằng, độ ấm này không xem như nóng?”

Nhàn nhạt đáp một tiếng, Mặc Lăng Hiên chỉ vào một chiếc giường đặt cách đó không xa, đối với Thủy Khinh Âm nói: “Đó là bổn vương giường, ngươi dám ngủ sao?”

“Có cái gì không dám?”

Kiêu ngạo ngẩng cằm, liếc Mặc Lăng Hiên một cái, Thủy Khinh Âm từ trên giường đứng dậy, sau đó nhanh chân hướng cái giường hắn vừa chỉ trèo lên nằm xuống.

Vừa đặt lưng xuống, cảm nhận lạnh lẽo từ mặt giường cách lớp áo truyền đến thân thể làm Thủy Khinh Âm cảm giác được một trận thoải mái.

Thật là kẻ có tiền a!

Liền trương giường đều là như vậy thoải mái, trời nóng thế này mà trên chiếc giườn mát mẻ như vậy, thật là quá thoải mái!

“Ngươi thế nhưng không cảm thấy lạnh?”

Mặc Lăng Hiên nhìn Thủy Khinh Âm đã yên vị nằm trên giường, không khỏi có chút kinh ngạc hỏi.

“Không lạnh. Trời nóng như vậy ngủ trên chiếc giường này vừa lúc thích hợp. Được rồi, không nói nữa, ta muốn đi ngủ!”

Nói xong Thủy Khinh Âm trở mình, nhắm mắt lại liền ngủ rồi.

Chờ đến thời điểm Mặc Lăng Hiên phản ứng lại, Thủy Khinh Âm sớm đã phát ra đều đều tiếng hít thở.

Nửa ngồi xổm trước giường, Mặc Lăng Hiên vươn tay ra, nắm lấy Thủy Khinh Âm mạch tượng, lại không có cảm nhận ra bất luận cái gì dị thường.

Kỳ quái!

Mặc Lăng Hiên như thế nào cũng không nghĩ ra, nàng nếu không có nội lực, thì làm sao có thể ngăn cản hàn ý từ hàn băng giường của hắn phát ra?

Nếu là người khác không có nội lực, đừng nói là ngủ, liền tính là nửa nén hương thời gian, cũng không có cách nào căng qua đi.

Nữ tử này, có điểm ý tứ!

“Mặc Thất!”

“Vương gia, có gì phân phó?” Mặc Thất thân ảnh chợt lóe, thoáng cái đã đứng trước mặt Mặc Lăng Hiên.

“Đi tra một chút, nàng rốt cuộc là cái gì thân phận?”

Đáp “Là!” một tiếng, Mặc Thất lập tức liền biến mất không thấy.

Trong phòng, lại lần nữa khôi phục bình tĩnh.

……

Sáng sớm hôm sau, Thủy Khinh Âm ở trên giường duỗi người tỉnh lại.

Nàng không phải chính mình tỉnh, mà là bị đông lạnh tỉnh, tuy rằng cả đêm sợ lạnh đều ôm một cái ấm áp đồ vật, nhưng hàn ý vẫn là không ngừng tiến vào trong cơ thể nàng, khiến nàng lạnh đến hoảng. Bởi vậy, mới làm nàng vừa sáng sớm liền mở mắt tỉnh giấc.

Chậm rãi mở mắt ra, đập vào ánh mắt của nàng không phải xù xù lông hồ ly mà nàng vẫn thường ôm, mà là……

“A……”

——
[Còn]

Các tiểu tiên nữ đoán xem, chúng ta Tiểu Khinh Âm nhìn đến cái gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top